Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 10:51:19 - 22/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

Tập cuối Đừng yêu tôi đồ ngốc! Vì yêu em nên tôi mới

Re: Tập cuối Đừng yêu tôi đồ ngốc! Vì yêu em nên tôi mới

#2 » Gửi bài gửi bởi Peterpan » 09/06/2012 13:59 » @19581

Nó liền mỉm cười, xem ra tên MINH NHẬT không đáng ghét như nó nghĩ!!!
Nó liền dìu TUẤN đứng dậy, bước theo 2 vệ sĩ trước mặt.
“cô…rất là ngốc! biết không hả?” TUẤN thì thầm vào tai nó.
Nó quay lại, nhìn TUẤN cười nói.
“tôi tin…hắn sẽ cứu được tôi! Cả MINH ĐĂNG nữa…họ sẽ cứu được tôi!” rồi nó nhìn thẳng vào mắt TUẤN “cho nên…cậu không chết được đâu! Đừng lo!” rồi nó cười thật tươi.
TUẤN lắc đầu, cười mỉm, cậu biết…cậu nắm chắc cái chết trong tay, khi đã đắc tội với MINH NHẬT, hay nói đúng hơn lànhững kẻ phản bội MINH NHẬT, sẽ chỉ có 1% là sống! mà cuộc sống đó…sẽ không hề dễ chịu…cho tới khi người đó nhắm mắt! nhưng khi nhìn vào nụ cười của nó…cậu lại nghĩ…tốt nhất không nên nói cho nó biết! không nên dập tắt niềm tin của nó…nó thật sự rất là ngây thơ, ngây thơ đến ngu ngốc!
Mở cửa phòng, nó dìu TUẤN đến bên giường ngồi, TUẤN dường như không còn sức lực để mà ngồi nữa, cậu khẽ nhíu mày lại vì cơn đau ở vai, MINH NHẬT đúng là một tay thiện xạ, 2 phát đạn, trúng cả 2 bên vai! Rồi cậu thầm cười khẩy, giờ là lúc nào mà còn trầm trồ nữa chứ?
Máu chảy nhiều, 2 cánh tay bắt đầu tê đi, dường như không thể điều khiển được nữa!
“đợi tôi một tí!” nó nói, xong chạy vào nhà vệ sinh, nó xé một miếng vải trên cái váy của nó đang mặc, rửa nước cho thật sach, rồi nhúng nước ấm chạy ra lau vết thương cho TUẤN.
Nó thật sự không biết nên làm gì ngay bây giờ, nó không biết sơ cứu! nó chỉ biết lau đi vết máu cho TUẤN, chợt nó lại rơi nước mắt, nó cảm thấy bản thân thật vô dụng.
“sao lại khóc hả?” TUẤN liền hỏi nó, khi thấy nó lấy tay dụi nướcmắt.
“tại tôi hết! tại tôi nên cậu mới bị như vậy! hức…tui không biếtlàm gì ngoài gây ra rắc rối cho cậu! tôi đúng là vô dụng mà!” rồi nó ngồi khóc nức nở.
TUẤN phì cười trước thái độ trẻcon của nó. mặc dù 2 bên vai đang rất đau, nhưng cậu vẫn cốmỉm cười thật tươi.
“ngốc! đây chỉ là vết thương ngoài da thôi! Không sao cả, chỉ cần băng lại là được!”
Nó đưa đôi mắt đẫm đầy nước mắt nhìn TUẤN.
“thật không?”
“thật! nín đi! Tôi không sao đâu?” TUẤN đáp lại nó, nó lau khô nước mắt, tiếp tục lau máu cho TUẤN. đêm hôm đó, nó đã thức nguyên đêm để chăm sóc cho cậu, TUẤN cảm thấy thật hạnh phúc…lần đầu tiên trong đời…có người... vì cậu mà khóc!
Peterpan
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️7/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸13/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=3020

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic3020-1.html#p19581

Quay về Thơ, truyện ngắn