005 mượn rượu giải sầu, sầu càng tê tái
Nếu không thường xuyên đi quán bar, hoặc là đi câu lạc bộ đêm, thì khi uống rượu sẽ rất đau đầu. Thế nhưng, điểm này lại không làm khó được Tề Hoan Hoan.
Nếu là năm năm trước, Hoan Hoan cũng sẽ không nghĩ tới có một ngày bản thân mình sẽ có tửu lượng khá như vậy. Tất cả những điều này đều do công việc cần phải giao tiếp nhiều mà thành.
Trong giao tiếp với khách hàng, cô luôn chọn 1 trong 5 loại rượu tốt cho sức khỏe mà lại rất hợp với phụ nữ. Có hàng trăm loại rượu có lợi như rượu trái cây, rượu cocktail, Bloody Mary, Gray, hương vị rất ngon mà lại không khiến mình bị say.
Nhưng hôm nay cô lại muốn mình say. Cô gọi kha nhiều rượu, còn yêu cầu pha trộn chúng với nhau… nó sẽ khiến cô say nhanh hơn.
Kỳ thực, cô rất ít khi uống say, không phải vì tửu lượng tốt, mà là chưa bao giờ dám uống nhiều, cũng không dám pha trộn lung tung như vậy.
Hôm nay cô hoàn toàn không bị cản trở. Hộp bánh sinh nhật còn chưa mở ra, cô đã bắt đầu một rồi lại một ly khác uống cạn.
Quả nhiên, sau một hồi uống liên tục, vạn vật trước mắt như bắt đầu mờ đi. Cảm giác uống say thực tốt, đất trời xoay chuyển, giống như toàn bộ thế giới đều phải biến mất.
Nhưng hình như cô chưa uống bao nhiêu mà ta?... Hốt hoảng nhìn xuống thì thấy vỏ chai rượu đầy bàn.
"Ha ha ha... Cổ nhân có câu gì nhỉ? À, phải rồi: “Tửu bất túy nhân nhân tự túy” (Không phải say vì rượu, mà tự lòng mình say đó thôi), ha ha ha, đúng, rất đúng, chính là những lời này, chẳng lẽ đó chính là cảm giác của cô lúc này sao?
Hoan Hoan quăng cái ly không xuống đất, nằm vật xuống ghế, dùng sức chớp chớp mắt, nhìn về phía trần nhà.
Quán này thiết kế thật đẹp mắt, khắp nơi bố trí đèn xanh đỏ rực rỡ, nhảy nhót theo nhạc, khiến cho người ta có cảm giác như thực như mơ…
Ánh mắt tới lui tuần tra đang lúc, bỗng nhiên liếc đến phòng thuê màn hình TV, hắc, tỷ thế nào đã quên là tới ? Này ca đều còn không có điểm đâu, sẽ say !
"Không được, tỷ, tỷ, tỷ được ca đi!"
Đầu óc quay cuồng, cô gượng đứng dậy, liêu xiêu đi vào toilet.
Có một loại phương thức làm tỉnh rượu rất hiệu quả, đó là dùng ngón tay móc họng ra, rượu phun ra hơn phân nửa, rồi uống một ly nước lọc, chỉ chốc lát sau sẽ tỉnh rượu rất nhiều.
Còn chưa đi đến toilet, di động trong áo ngoài đã rung lên ầm ầm. Hoan Hoan cố ý chuyển qua chế độ im lặng, bởi vì Tiếu Tử Mặc điện tới vô số lần, cô không muốn để ý đến anh ta, nên để chuông thấy rất phiền. Nhưng lại sợ trong khách sạn có việc gấp tìm cô, vì thế không dám tắt máy.
Cô bực dọc lôi điện thoại ra, không phải Tiếu Tử Mặc, mà là Lôi Lôi. Trời ạ! Quá trời cuộc gọi lỡ, nhưng không phải Tiếu Tử Mặc mà là Lôi Lôi.
"Gì đó?" – Cô càm ràm.
"Tiệc sinh nhật đâu? Bạn đang ở đâu vậy?”
"!"
"Chỉ một mình bạn?" Lôi Lôi cẩn thận thử thăm dò.
"Stop! Tỷ như vậy không giá thị trường! ? Nhiều người đâu!"
"Sao không kêu mình? Bạn đang ở đâu?"
"Pandora!"
Vừa nói xong, cô lập tức liền hối hận! Nhất định là Tiếu Tử Mặc nhờ Lôi Lôi đến thăm dò tin tức của cô!
Quả nhiên Lôi Lôi nói: "Nè, về nhà sớm một chút nha, anh yêu lo lắng lắm kia kìa"
Lôi Lôi còn tưởng hôm nay hai người sẽ trốn riêng 1 nơi mà tận hưởng sinh nhật cùng nhau, đến khi Tiếu Tử Mặc gọi điện thoại tới mới biết họ hình như mới cãi nhau.
"Anh ta lo lắng cái con khỉ! Anh ta chính là cáo đội lốt cừu. Là 1 con sói! Ta khinh bỉ anh ta!"
Vừa nhắc tới mối hận trong lòng, Hoan Hoan như tỉnh hẳn rượu. Nếu Tiếu Tử Mặc đang ở trước mặt, không chừng cô sẽ hào phóng tặng cho anh ta thêm hai cái bạt tai.
Tập trung nói chuyện với Lôi Lôi, cô hoàn toàn không chú ý tới chướng ngại vật trước mắt, hơn nữa lại đã có chút men say, không nghĩ tới lại ngã dúi vào một vòng tay ấm áp…