- Bố mẹ em đi đâu hết rồi?
- Bố em đi công tác ở TP HCM rồi. Mẹ em thì về ngoại ăn giỗ rồi. Còn mỗi mình em ở nhà.
- Ơ thế à. Hay quá nhỉ.
- Hay cái gì mà hay.
- Anh không biết . Hehe
Không biết tự lúc nào, trong thâm tâm tôi trỗi lên một suy nghĩ tối tăm. Chắc mọi người đều biết đó là gì rồi phải không…
Tự nhiên cơn buồn ngủ nó lại kéo đến. Tôi nằm dài ra ghế nhà em, chậc, đúng là tự nhiên quá mức, biết làm sao được đây, cái gì có nhu cầu thì phải giải quyết ngay chứ. Nhắm mắt, định ngủ một lúc rồi tỉnh dậy để về nhà thì ôi thôi, lúc mở mắt ra thì đã 11h30 rồi. Chết, mình ngủ lâu thế rồi à.. Nhìn quanh nhà, không thấy em đâu, tôi cố gắng đứng dậy mặc dầu đầu vẫn hơi choáng. Tôi cất tiếng gọi em , gọi một lần, rồi hai lần, ba lần, không thấy em trả lời, lòng tôi bắt đầu lo lắng. Tôi chạy đi tìm em, hết tầng 1 rồi tầng 2, từ phòng ngủ của em đến nhà bếp. Mọi nơi đều không thấy em, tôi không hiểu là em đã đi đâu nữa. Bỗng tôi nghe thấy tiếng nước chảy, vâng, đúng là tiếng nước chảy róc rách vọng ra từ trên tầng 3. Tôi bước lên nhìn thì mới vỡ lẽ, hóa ra là em đang tắm. Chậc , mà sao em tắm muộn thế nhỉ, không khéo lại bị cảm lạnh mất.
Tôi trở lại tầng 1, ngồi đó xem phim đợi em một lúc. Phim lúc này toàn phim chán òm à, mấy phim ở kênh HBO, CINEMAX , StarMoives thì toàn chiếu vào giờ mình đi học, híc. Thôi thì đành xem tạm mấy phim này vậy, cũng không đến nỗi nào.
Được một lúc thì em tắm xong và đi xuống. Giờ thì muộn quá rồi, đằng nào tôi cũng xin bố mẹ đi ngủ ở nhà thằng bạn, giờvề nhà thì cũng không tiện, tôi định ngủ lại nhà em nhưng không biết em có cho không nữa.
Thấy tôi vẫn ngồi đó, em hỏi tôi:
- Hihi. Ngủ đến giờ mới dậy hả.
Tôi gãi đầu thanh minh :
- Tại anh mệt quá. Híc. Mà em không trách anh chứ.
- Không, làm sao em trách anh được. Hihi
Híc, giờ muộn quá rồi. Tôi định ra về thì em ngăn tôi lại và nói :
- Gần 12h rồi, anh còn định đi đâu nữa.
- Thế thì anh làm gì được nhỉ.
Tôi nhìn em với ánh mắt nham hiểm.
- Em không biết….
- Anh ngủ lại đây nhé…
- Em không biết đâu, tùy anh đó…
- Haha. Thế là em đồng ý rồi nhé.
Nói rồi tôi tiến tới ôm em vào lòng. Chậc, em vừa tắm xong đúng là thơm thật, tôi hít hà mãi mà không biết chán.
- Nhà em còn phòng trống nào không. Để anh ngủ.
- Vẫn còn một phòng ở tầng 3 để cho khách đến ngủ đó.
- À được, thế thì tối nay anh ngủ ở đấy nhé.
Nói xong tôi bước lên tầng 3, làm một giấc thật ngon lành vì đã quá mệt rồi. Cứ tưởng là được ngủ ngon thì bỗng nửa đêm em lay tôi dậy, híc, nửa đêm mà bị gọi dậy thì đúng là còn hơn bị tra tấn nữa. Tôi ngáingủ nói :
- Có việc gì thế. Để anh ngủ đi.
- Trời mưa, sấm chớp nữa, em sợ lắm.
- Sợ gì chứ, chỉ là mưa thôi mà. Cứ ngủ đi.
- Em không ngủ được, anh biết là em sợ mà.
- Thế giờ em muốn anh làm gì?
- Em muốn….muốn…. anh sang ngủ cạnh em cho em đỡ sợ.
Tôi suýt phì cười vì cái lí do trẻ con này.
- Lớp 10 rồi đó cô nương.
- Đi mà, nếu không thì chắc em mất ngủ tối nay mất.
Thôi thì đành chấp nhận đề nghị của em vậy, mà với lại ngủcùng em có khi lại được……… cũng nên ấy chứ. Chết tiệt, cái con quỷ trong tôi nó lại trỗi dậyrồi.
Lê chân ra khỏi giường tôi bướctheo em. Mặc dù trong bóng tôinhưng tôi vẫn có thể nhìn khá rõ cơ thể của em do ánh đèn đường hắt vào, tuy hơi yếu nhưng vẫn đủ để tôi nhìn được những gì cần nhìn
Em bước lên giường và bảo tôi nằm cạnh em. Đây là lần đầu tiên tôi ngủ cùng con gái, ngoạitrừ với mẹ tôi lúc còn nhỏ, vâng, cảm giác lúc đó thật là hồi hộp à. Phòng con gái ngủ cócái mùi hương gì đó rất dễ chịu,tôi nằm được 5′ thì mắt nó díp lại đòi được nghỉ ngơi. Tuy nhiên, tà tâm trong tôi trỗi dậy,ngửi được mùi hương đó càng làm con quỷ trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết. Tôi quay sang phía em, đè em ra và hôn em nồng nhiệt. Bàn tay tôi đưa đi khắp cơ thể em, em chỉ uốn éo đôi chút, miệng em phát ra những âm thanh vô nghĩa vì đã bị môi tôi khóa chặt. Và rồi việc gì đến cũng phải đến, đêm hômđó chúng tôi đã……..
……….
Sáng sớm tỉnh giấc, tôi quay sang nhìn em, em vẫn đang nằm ngủ một cách ngon lành. Tôi nhẹ nhàng đánh thức em dậy và nói :
- Tỉnh dậy đi nào, còn phải đi học chứ .
Em ngồi dậy trước mặt tôi, trông em không trang điểm hình như có nét rất quyến rũ thìphải. Mái tóc không được đẹp, gọn gàng như lúc đi trường nhưng tôi lại chết mê, chết mệtvì sự lộn xộn đó. Em ngước mắtnhìn tôi và hỏi :