Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 17:19:41 - 07/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Và con tim đã vui trở lại

Re: VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI Chap 1 -171

#72 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 02/04/2013 12:54 » @199102

067 Bí mật của Huân

Thẩm Hiểu Hiểu đang nói thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cô đứng lên đi nghe điện thoại. Hoan Hoan ngồi như hóa đá, hoàn toàn choáng váng.

Nếu đó là sự thật, như vậy nói cách khác, Trần Huân từ lúc gặp cô "lần đầu tiên" tại bar đã biết rõ cô?

... Tại sao có thể như vậy? Không thể tưởng tượng nổi...

Cô chợt nhớ tới giây phút ấy, anh hình như đã nói "Là em sao?", lúc ấy cô còn tưởng anh dùng chiêu làm quen rẻ tiền, bây giờ nghĩ lại có lẽ là có nguyên nhân.

Cô còn nghĩ tới anh lần trước làm một bàn đồ ăn, đều là những món cô thích nhất. Tiếu Tử Mặc sống chung với cô 7 năm cũng không biết rõ như vậy, anh làm sao lại biết?

Rất nhiều chuyện đoán không ra, lúc này đều có thể giải thích.

Hoan Hoan rung động mạnh, trái tim phanh phanh nhảy loạn, giống như con bướm đã muốn xé rách kén mà ra, lại mơ hồ không biết có thật không.

A a a! Không nên không nên, cô lại không phải là chưa từng trải qua luyến ái, làm sao có thể vì chuyện như vậy đã nảy sinh ý nghĩ kỳ lạ? Mà nếu thật sự là như vậy thì thế nào? Cô cũng không tự tin, có thể làm cho một nam nhân theo đuổi từ năm 18-19 tuổi đến năm 26-27 tuổi!

Đây cũng quá nói dóc ! ! ! Cô vội vã thu hồi ý nghĩ.

Hoan Hoan trong lòng rối bời, vừa đúng lúc ấy Huân đi từ ngoài vào.

Ánh mặt trời vàng óng lóng lánh xuyên qua cửa sổ, tà tà rơi trên người anh, chiết xạ ra những tia sáng. Anh thản nhiên đi đến phòng trà nước, nhìn thấy cô, anh quay đầu nhìn cô chớp chớp mắt, khóe môi gợi lên một chút tà mị.

Hoan Hoan thân mình chấn động, không thể đè nén trái tim bang bang nhảy loạn, hoảng hốt, nước trong chén tràn ra ngoài.

Huân nhìn ra thái độ khác lạ của cô, quay đầu không tiếng động nhìn về phía Hiểu Hiểu, dùng ánh mắt hỏi cô, cô thật thông minh, cũng dùng ánh mắt trả lời, Huân lập tức hiểu được chuyện gì vừa xảy ra.

Đương nhiên, Hoan Hoan không thể phát hiện được sự trao đổi bằng ánh mắt giữa bọn họ.

Sau đó, ở trong phòng làm việc ,cô tâm thần không yên, ánh mắt luôn liếc về phía Huân, cảm thấy đầu óc của mình càng ngày càng nặng. Hoan Hoan nghĩ: khi tan tầm, cô liền mau mau đi ra ngoài trấn an một chút, bằng không ở lại trong phòng làm việc thế nào cũng bị tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng, đến lúc tan việc, vừa bước chân ra cửa văn phòng, một cánh tay rắn chắc liền gắt gao ôm eo cô, chính là Huân.

Tim đập mạnh, thân thể lập tức cứng lại, khẩn trương hỏi: "Ngươi tới đây làm chi?"

"Còn hỏi sao?" Anh cười khẽ.

Hoan Hoan ngẩng đầu, thấy ngay khuôn mặt bất cần đời của anh tươi cười, anh hơi dẩu môi: "Đương nhiên là làm nghĩa vụ, đưa em về nhà rồi...!"

Thanh âm của anh nặng nhẹ vừa phải, rõ ràng trình độ vừa khéo có thể làm cho các đồng nghiệp đi qua nghe thấy, nhưng cũng sẽ không làm cho họ cảm thấy anh gây chú ý. Tóm lại, tự nhiên lại vô cùng thân thiết.

Xem ra, mấy đồng sự cũng biết bọn họ là "Tình yêu cuồng nhiệt", cười hề hề che miệng tránh đi.

*****

Hoan Hoan cảm thấy hôm nay Huân đặc biệt bám người, bình thường anh thật là bí ẩn, hành tung xuất quỉ nhập thần, không biết vì sao hiện tại thật sự muốn đi theo cô đến siêu thị mua thức ăn!

Lại không phải là tình nhân, huống chi hiện tại bên người không có các đồng nghiệp khác ở đây, anh có cần thiết biểu hiện "như keo như sơn" như vậy không? Nhìn hiện tại - -

"Hoan Hoan, giỏ mua đồ rất nặng? Để anh tới lấy giúp em..”.

"Hoan Hoan, cẩn thận rau quả bẩn, anh lấy là được rồi..”.

"Hoan Hoan, anh nghĩ muốn ăn canh Cật Tây Hồng Thị nấu với đuôi trâu, mua chút đuôi trâu đi..”.

"Hoan Hoan, em muốn mua cái này sao? Cái giá treo cao quá, cẩn thận đầu, để anh lấy cho..”.

Hoan Hoan nhìn anh lấy xuống một đống băng vệ sinh từ trên giá, không thể nhịn được nữa, rít gào: "Trần Huân, ngươi đừng làm ta mất mặt xấu hổ có được không! !"

Anh cũng không giận, nhún vai, cúi người hôn nhẹ lên trán cô, cười.

Lúc này, một phụ nữ đã kết hôn đi tới bên cạnh Hoan Hoan nói: "Xem ra các cháu là vợ chồng mới cưới phải không? Chồng cháu rất tốt, chúng ta bằng này tuổi rồi, mà ông ấy cũng chưa từng làm việc ấy cho ta. Cháu rất có phúc đó - - "

Vợ chồng mới cưới???? Cái gì vậy trời?

*****

Về nhà, Huân nhất quyết muốn cùng cô nấu cơm, Hoan Hoan không đồng ý, anh lại dây dưa ở trong phòng bếp không đi, dựa bên cạnh cửa xem cô thao tác.

Rốt cục, bị ánh mắt cực nóng của anh nhìn, cả người không được tự nhiên, cô đầu hàng nói: "Được rồi, ngươi cũng lại đây giúp đỡ đi”.

"OK!", anh vén tay áo lên bắt đầu gọt hành tây.

Có thể là do không thường xuống bếp, anh gọt lúng ta lúng túng, chẳng những khiến củ hành văng khắp nơi, mà còn khiến cho bản thân mình nước mắt đầy mặt.

Hoan Hoan nhìn bộ dáng của anh, buồn cười, lại cảm thấy không nỡ, bất đắc dĩ hỏi: "Thật không biết lần trước ngươi làm thế nào chuẩn bị được cả một bàn ăn như thế, rõ ràng là không thường nấu cơm?"

"Đúng”. Anh lấy mu bàn tay dụi mắt, tiếp tục xắt: “Anh chỉ biết nấu mấy món đó thôi, còn cái này thật đúng chưa làm qua”.

Hoan Hoan khẽ rung động, vô tình anh đã nói "Anh chỉ biết nấu mấy món đó thôi", mà lại là những món cô thích ăn nhất…

Lòng không khỏi chùng xuống, buông đồ, rửa sạch tay, cô nhẹ nhàng kéo tay anh xuống nói: "Đừng lau, tay ngươi không sạch sẽ. Để ta nhìn xem”.

Cô nỗ lực ngẩng cao đầu, hết sức nhìn ánh mắt anh, không biết có cái gì rớt vào mắt anh hay không?

Huân ngước mắt lên, khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên một tia giảo hoạt. Sau đó, anh hơi hơi cúi xuống, làm ra vẻ giúp cô khỏi phải nhón chân lên.

Mới đầu, Hoan Hoan rất nghiêm túc, cẩn thận kiểm tra mắt anh, bất tri bất giác, cô bỗng rơi vào hồ nước thu trong veo ấy.

Cô luôn biết anh có một đôi mắt đẹp, vốn dĩ luôn bị anh vồ vập nên không có cơ hộ nhìn kỹ.

Mà bây giờ, cặp mắt của hai người chỉ cách nhau không đến một cm, có thể rất rõ ràng mỗi một sợi lông mi, đường nét thanh tú, từ khóe mắt đến đuôi mắt, đường cong vô cùng tươi mát, giống như một bức tranh thuỷ mặc, mềm dẻo uyển chuyển. Quả thực muốn hút hồn người khác.

Cô cứ như vậy ngơ ngác nhìn, nhìn, nhìn... Gần như đã quên thở! .
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Firefox 11.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15570

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15570-71.html#p199102

Quay về Thơ, truyện ngắn