Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 14:28:27 - 01/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Và con tim đã vui trở lại

Re: VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI Chap 1 -171

#90 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 07/04/2013 02:15 » @200785

085 Seattle - đêm thức trắng (1)

Có lẽ nào bởi vì trời mưa quá lớn, nên du thuyền đã trôi xuống hạ du? Chắc anh phải đi xuôi xuống một chuyến, nói không chừng có thể tìm được du thuyền...

Nhưng, nếu như là có người cố tình phá hoại thì sao? Thuyền ấy có lẽ đã bị hủy hoại rồi, nên làm gì bây giờ?

Con sông này là con đường gần nhất để về Seattle, nếu đi bộ vượt núi thì phải mất ít nhất là hơn sáu giờ, khi đó trời đã tối thui, huống chi mưa lớn như vậy, còn không biết đi bộ trong rừng rậm sẽ phát sinh chuyện gì.

Huân nhíu mắt nhìn hướng dòng nước chảy xiết , nảy sinh một ý...

………………………………………

Trời đã tối, đèn đường đã thắp sáng.

Mưa phùn giọt giọt tí tách đã triền miên sáu tiếng đồng hồ, hạt mưa đánh vào mái hiên và kính cửa sổ phát ra tiếng vang thùng thùng bốp bốp, trên mặt đất tóe lên từng đóa bọt nước, trông rất đẹp mắt.

Toàn bộ Seattle mịt mờ giống như mĩ nhân đeo khăn che mặt, thần bí mà u buồn.

Nhưng, Hoan Hoan không còn tâm trí đâu mà thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, cô kéo cái chân bị thương, nằm sấp cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Từ cửa sổ này có thể nhìn thấy cổng biệt thự, còn thấy tận ngã tư đường.

Cô như mất hồn, cứ im lặng ngơ ngác nhìn như vậy khoảng một giờ.

Nghe Khưu nói Huân chậm nhất đêm nay sẽ trở về, vì sao đến bây giờ vẫn không thấy đâu? Gọi điện thoại cho anh cũng không liên lạc được, có phải hay không là...

Hoan Hoan dùng sức lắc đầu, như muốn loại bỏ phỏng đoán xấu ấy, lo lắng trùng trùng, thở dài.

Chưa từng thấy cô sầu khổ như vậy bao giờ, Hiểu Hiểu phía sau khẽ thở dài, len lén dọn bát đũa trên bàn.

Hiển nhiên, cô ăn không được nhiều.

Hiểu Hiểu bưng bát đũa đi ngang qua phòng khách, Khưu Thiểu Trạch đang ngồi trên ghế sofa xem báo, ngước mắt, nhíu mày hỏi: "Cô ấy không ăn sao?"

"Dạ... Không phải, có ăn, nhưng rất ít. Em đang tính xuống hâm lại cho nóng để cho chị ấy ăn”. Thẩm Hiểu Hiểu giật mình, trả lời.

Tuy rằng cô cùng Khưu Thiểu Trạch đều là bạn của Huân, nhưng hai người cũng không thân quen lắm, chỉ ngẫu nhiên gặp mặt vài lần. Trong ấn tượng của cô, anh là một người kiệm lời, ôn hòa, khó thấy được anh quan tâm một người nào.

Khưu Thiểu Trạch khẽ nhếch miệng, đoán không ra anh đang suy nghĩ gì, lại tiếp tục mở báo ra đọc tin tức.

Mười phút sau, Hiểu Hiểu bưng mâm ra lại.

Thiểu Trạch buông tờ báo, đứng dậy đến trước mặt cô. Tiếp nhận mâm cơm từ trong tay cô, nhàn nhạt nói: "Em ngồi nghỉ ngơi một chút đi, để anh mang vào cho”.

Thẩm Hiểu Hiểu nhìn Khưu Thiểu Trạch đi lên lầu, ngây ngẩn cả người. Nghĩ rằng: hừm, hôm nay vị sếp này có chút khác thường nha... .

Thiểu Trạch một tay bưng mâm, một tay nhẹ nhàng gõ cửa phòng.

"Mời vào - -" Hoan Hoan nhẹ nhàng lên tiếng.

Nao nao, anh kinh ngạc với phản ứng của chính mình.

Nhưng, anh rất nhanh khôi phục vẻ lạnh nhạt cùng nét mặt ôn hòa, nhẹ nhàng đẩy cửa vào.

Xưa nay, dỗ ngọt nữ nhân hoặc là an ủi nữ nhân, đều không phải điểm mạnh của anh. Nhưng đối với Tề Hoan Hoan, anh lại thật lòng muốn dỗ cô ngoan ngoãn ăn cơm.

Anh đem cơm đặt trước mặt cô, mày nhíu lại: “Ăn miếng cơm đi... Vừa hâm nóng lại..”.

Hoan Hoan kinh ngạc: "Khưu tổng? Cơm... là do anh hâm nóng?"

"Đương nhiên... Không phải”. Khưu Thiểu Trạch lắc đầu nói, anh không thể giống Liên Thành Huân, vì một nữ nhân mà cái gì cũng có thể làm.

"Vậy là tốt rồi, em còn tưởng rằng Khưu tổng hâm nóng, em sẽ nuốt không nổi đâu”. Hoan Hoan như trút được gánh nặng, thở dài nhẹ nhõm: “Nhưng .. em thật sự là ăn không vô”.

"..”. Khưu Thiểu Trạch ngưng mắt lẳng lặng nhìn cô, nói: "Đang lo lắng... Trần Huân?"

Nói thật, anh cũng lo lắng, nhưng anh không thể nói cho cô biết tình hình thực tế.

Vừa rồi A Cửu có gọi điện thoại đến, nói Huân đã rời khỏi trại hơn một giờ rồi, đường về nhiều lắm chỉ cần hơn 2 giờ, vì sao đến bây giờ Huân vẫn chưa về?

Hoan Hoan mặt ửng hồng lên: cô lo lắng cho Huân cũng bị Khưu tổng nhìn ra, thật thẹn thùng...

"Không cần lo lắng, vừa rồi anh ấy có gọi điện thoại, nói là có việc đột xuất, có thể sáng ngày mai mới về đến”. Anh nói dối.

Trên thực tế, anh quả thật đã phái người bí mật đi rừng rậm tìm người, hẳn là rất nhanh sẽ có tin tức...

Hoan Hoan nghe anh nói như vậy, mắt lập tức sáng lên. Tuy rằng bởi vì chân đau nên nhìn cô đầy một bộ dạng bệnh tật, nhưng đôi lông mày đã dãn ra rất nhiều.

"Thật vậy sao?" Cô vui mừng hỏi, nhưng rất nhanh lại suy sụp, tỏ vẻ hoài nghi: “Nhưng ... Em vừa mới gọi điện thoại cho anh ấy, không liên lạc được..”.

Khưu Thiểu Trạch mặt không đổi sắc khẽ cười cười, ấm giọng nói: "Có thể là điện thoại của anh ấy hết pin, dù sao... Em không cần lo lắng, ăn nhiều một chút rồi nghỉ ngơi thật tốt, cho vết thương mau lành”.

"Vâng, em biết rồi!”.

Khưu Thiểu Trạch ôn nhuận, nhu hòa lời nói, khiến cô an tâm không ít.

Khưu tổng nói không sai, dù lo lắng cho Huân đến thế nào chăng nữa, cũng phải ráng ăn một chút. Hoan Hoan nghĩ ngợi, rồi múc cháo trong chén ăn.

Thấy cô ngoan ngoãn nghe theo, Khưu Thiểu Trạch lại thấy sợ sệt một chút.

Cô cúi đầu ăn cháo, những sợi tóc lòa xòa rớt xuống, thiếu chút nữa rớt vào trong chén, cực kỳ giống mẫu thân của mình.

Khưu ngơ ngác nhìn cô, ma xui quỷ khiến thế nào, anh liền lấy tay vuốt vuốt tóc cô, vén lên hai vành tai.

Nếu là hai người yêu nhau, động tác như vậy rất bình thường, nhưng Tề Hoan Hoan cùng Khưu Thiểu Trạch không phải người yêu, nên nó có vẻ quá mức thân thiết và ám muội.

Cảm giác có bàn tay đụng vào bên tai, Hoan Hoan dừng ăn, ngẩng đầu thấy Thiểu Trạch đang chăm chú nhìn tai mình.

Cô lập tức liền kinh hãi: Khưu tổng anh... Đây là đang làm gì?

Thiểu Trạch cũng kinh hoảng không kém, Hoan Hoan bỗng nhiên ngẩng đầu lập tức khiến anh tỉnh táo lại, kinh ngạc cho động tác vừa rồi của mình.

Vẻ mặt của anh có chút quẫn bách: "Anh... Tóc em rớt trong chén”.

Trong lòng hoảng loạn, anh làm sao có thể làm ra chuyện khác người như thế? Chính anh cũng cảm thấy khiếp sợ!

Cô là …của Huân.
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Firefox 13.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15570

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15570-89.html#p200785

Quay về Thơ, truyện ngắn