Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Tư, 11:55:44 - 27/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Truyện ngắn] Bản chất của đĩ

Re: [Truyện ngắn] Bản chất của đĩ

#23 » Gửi bài gửi bởi Vuagaac » 12/05/2013 16:14 » @220891

Sau đó qua móc nối của lão người tàu , chị Thắm thuê nhà trọ ở , bắt đầu làm đĩ giá 5 trăm ngàn. Về sau gặp may mắn được làm gái nhảy cho Đêm Màu Hồng, cuộc đời chị phất lêntừ đó. Bây giờ chị đã là gái gọi cao cấp , có thểgọi bằng 2 chữ “ kiều nữ”.
Khi kể đến những đêm bồi tiếp đại gia ở Đêm Màu Hồng, chị Thắm cười nhạt nhẽo “có vào Đêm Màu Hồng mới thấy, hồi đó bán trinh 3 triệu là quá lỗ, lỗ sặc sừ.”
Chúng tôi chìm vào im lặng , cũng như mặt hồ kia không bao giờ nổi sóng.
Vài con thuyền lướt đi trên nước, mặt trời đỏ ối dần hạ xuống, khung cảnh như 1 bức tranhthuỷ mặc động lòng người.
Đột nhiên chị Thắm lên tiếng:
“cưng nè , xuống thành phố nhớ thi cho tốt đó, thi đậu chị có thưởng cho cưng”- nói rồi chị đưa tay nựng khẽ vào mặt tôi.
“thưởng cái gì vậy chị” – trong đầu tôi đang nghĩ đến 1 nụ hôn , có lẽ vậy chăng?
“thưởng cái gì đậu đi rồi biết”
Tôi ngao ngán: “trường em điểm cao lắm , chắc không chịu nổi”
Thấy tôi bi quan thật sự, chị Thắm ngổi nhổm dậy
“chắc chắn là đậu mà”
“sao chị biết?”
Chị Thắm lôi trong ví ra 1 tờ tiền giấy mệnh giá 5000, đoạn chị dùng bút ghi nguệch ngoạc mấy chữ.
“ghi gì vậy chị?” – tôi tỏ ý không hiểu.
“lời chúc cho cưng đầu xuôi đuôi lọt đó”
Thì ra chị lại có thêm 1 hình thức tín ngưỡng mới , ban nãy viết lên chuông, bây giờ viết lên tiền , chắc chị nghĩ cứ có tiền cúng biếu là ôngtrời sẽ cho tôi thi đỗ.
Tôi thấy chị gập tiền thành hình con bướm nhỏ rồi ném xuống hồ.
“ấy ui...phí mất 5000”
“haha , coi như mình mua điểm đi ha”- Thắm thích thú.
Tôi cũng mò trong túi tìm tiền giấy , tôi không có 5000, đành dùng 2 tờ 2000.
1 tờ tôi ghi “ cầu cho chị Thắm sớm giải nghệ và sống hạnh phúc”
Tờ còn lại là “ cầu cho người con yêu ở bên con mãi mãi”
Kể ra thì cũng sến, nhưng mà vui!
Thấy tôi làm ra vẻ bí mật , Thắm tinh nghịch hỏi: “cưng viết gì trong đấy ế?”
“viết là em sẽ đỗ đại học và được chị thưởng ipad 3 chẳng hạn” tôi cười bí hiểm.
“ ờm , chỉ thế thôi á?” – thắm nhíu mày.
“chứ còn gì nữa đâu ”
“ rồi , thì cũng tốt , đâu còn gì nữa đâu” chị bĩu môi ra vẻ hờn dỗi. cặp mắt xếch nhích lên đầy nguy hiểm.
Chiều tối , ngắm nhìn nốt cảnh hoàng hôn trên hồ, tôi và chị dắt nhau ra về.
Dọc đường đi , bắt gặp những đôi tình nhân tay trong tay tình tứ. tôi chột dạ bất giác liếc nhìn bàn tay chị, rất thanh mảnh và trắng ngần. nhưng dường như còn có điều chi e ngại, tôi không tài nào đủ can đảm nắm lấy.
Bóng tối buông dần trên con phố nhỏ, những bóng đèn đường cao áp nối tiếp nhau chớp sáng.
Thắm và tôi rảo bước trên vỉa hè thơ mộng, 2 bóng người nghiêng nghiêng in vào vách tường của 1 khu biệt thự.
Chuyện khôi hài nhất trong cuộc đời tôi chóngvánh diễn ra.
Nhìn hai cái bóng 1 trước 1 sau, trong đầu tôi nghĩ ra ngay 1 sáng kiến đầy lãng mạn.
Thế là tôi khẽ đưa bàn tay phải chìa về phía trước, canh chỉnh sao cho bóng tay của tôi và bóng tay của Thắm chạm vào nhau. Như thế, nhìn vào vách tường trông rất giống có 1 đôi đang tình tứ trên phố.
Lòng thầm kêu hạnh phúc, miệng tôi hớn hở cười.
Bất thần, Thắm chuyển người nắm chặt lấy bàn tay tôi , kéo sát vào người chị.
“cái thằng ngốc này, đúng là đại đại đại ngốc mà” -Chị Thắm cười tủm tỉm, liên tục mắng tôi là đứa khờ khạo nhất trên đời - “đây đâu phải lần đầu hẹn hò , sao cưng còn nhát thế? ban nãy thấy mấy đứa kia nắm tay cũng ko biết bắtchước làm theo, ở đâu ra cái con người đầu đá này vậy trời?chị đây thì chờ muốn nhăn mặt trong khi cưng ở đó chơi trò múa bóng”
Mắng xong không quên đưa ngón tay dí vào trán tôi.
Ôi cha mẹ ơi! Tôi muốn nhảy cẫng lên vì vui sướng.
Nhất là khi Thắm nhấn mạnh hai chữ “hẹn hò”.
Lúc này, có kêu tôi nhảy xuống hồ tuyền lâm tôi cũng coc sợ
Trên phố , tôi chở chị len lỏi qua dòng xe cộ đông đúc. Chị ôm sát vào người tôi, cặp chân dài không cần mặc váy ngắn vẫn khoe được lợi thế.
Một số người đưa mắt nhìn chúng tôi đầy ngưỡng mộ. tôi nghe trong lòng mình đang hát.
Bữa cơm tối, bố mẹ gọi tôi về ăn chung, tôi bèn lấy cớ là “ăn tối ở nhà cô chủ nhiệm”
Công nhận , khả năng thiên bẩm của tôi là nói dối.
Trong quán lẩu, Chị Thắm lườm tôi “ chị ghét nhất là nói dối đó”
“sặc, em không nói thế làm sao đựơc đi ăn vớichị” – tôi thanh minh.
Thấy cũng có lý , chị không ý kiến thêm nữa.
Tôi nghĩ đến chuyến xe tối nay , bèn nói “lần này em đi sài gòn chắc nửa tháng mới về”
Nói xong tôi chăm chú theo dõi phản ứng của chị.
Chị Thắm vừa bấm điện thoại vừa gật đầu.
Hình như chị không mấy chú tâm đến chuyện của tôi.
“kể cũng chán thật, thi xong về được vài ngày lại xuống sài gòn , sau đó ở luôn , chắc cả nămmới về 1 lần.”- tôi tiếp tục diễn đạt bằng 1 chất giọng trầm buồn.
“ừ, học 4 năm trời mà” – cuối cùng chị cũng rời điện thoại , nhổm dậy gắp thức ăn cho tôi.
Sao trông chị chả có vẻ gì là buồn rầu vậy nhỉ?
Tôi gom hết vốn đánh cú chót “chị , em khôngvề chị ở đây 1 mình có được không đó?”
“gì? nghĩ chị con nít lên 3 hả? lúc bằng tuổi cưng chị đã...”- thái độ Thắm chuyển từ quyết liệt sang bối rối.
Tôi biết chị không muốn nhắc tới quá khứ cay đắng.
Vuagaac
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/123⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸49/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Hàm Sa Xạ Ảnh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Nokia x2-01)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=17561

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic17561-22.html#p220891

Quay về Thơ, truyện ngắn