-Thôi hùng ra cầm chun ra kia chơi để mẹ nấu cơm cho hùngăn nào ....
Ở đâu đó trong hà nội ,trước cửa nhà 1 căn hộ cấp 4 cho thuê , ẩm thấp, dột nát có một
thằng bé tý tởn thích thú....hí hoáy gẩy gẩy cái chun vòng mẹ nó cho mà không biết lúcđó
trong bếp bà mẹ phải khó khăn vì mái tóc lòa xòa ..........
Rồi thằng bé cũng dầnlớn khôn ....những vết thương do đùa nghịchchạy nhảy cũng thêm lên rất nhiều ....nhưngthằng bé không cón khóc khi mẹ nhỏ oxi già ....vì nó sợ sẽ có vết sẹo xấu như của mẹ .
Lớp 5A của thằng bé được nghỉ đã 3 hôm ....nó nghe đâu cô giáo nó có em bé ....ý tức là em bé ở cái bụng to của cô chui ra....thằng bé thích thú khi nghĩ đến em bé ....nó hứng hẩy theo chân lũ bạn đến thăm cô .
-Em bé sao nhỏ thế côơi ?
-Em bé nhìn buồn cười quá cô ạ !
-Bao giờ cô lại đến dạy chúng em hát ạ ?
Cô giáo mỉm cười vừacho em bé ăn vừa trò chuyện với lũ học trò tíu tít
-Cô cũng bị ngã ạ ? Cô không nhỏ oxi già giống mẹ em rồi !
Cô giáo ngạc nhiên vì câu nói ngây ngô của Hùng -1 đứa trẻ tronglớp ...
Thằng bé chỉ vào vết sẹo đỏ hỏn kéo dọc từrốn của cô ....
Cô giáo mỉm cười xòa đầu nó !
-Không ! Cô không bị ngã ! Mẹ hùng cũng cóvết sẹo này giống cô à!
-Vâng a! Vết sẹo ý xấuơi là xấu ý ....Tại mẹ không chịu nhỏ oxi già cơ ! Cô nhỏ oxi giàđi không lại xấu như của mẹ !
Thằng bé tíu tít nói mà không biết cô giáonhìn nó rất lâu . Trướckhi về cô giáo có nói với nó :
-Hùng à ! hùng là cậu bé ngoan nên phải đỡđần giúp mẹ nhé ...
-Vâng ạ !
-Và hùng này ! Không phải cứ ngã là có sẹo dài thế đâu ! Nên Hùng phải yêu thươngmẹ và là đúa trẻ ngoan đó nhớ chưa
-Vâng ạ ! Thằng bé chạy tíu tít cùng lũ bạn mà chẳng nghĩ ngợi gì đến lời nói của cô ..
Không ngã mà có sẹo à ! Hay nhỉ ...........
Và phải đến rất lâu khi lên cấp 2 ...thằng bé mới biết cái vết sẹo đấy của mẹ là vết gì ....
Đến giờ nó vẫn nhớ như in lời bà nội nói ....Vì có những đứa trẻ hư ...không chịu ranên bác sĩ phải mổ đểlấy đứa bé đấy ra ....cái vết sẹo dọc đấy là vết mổ để lấy đứa bé ra ....Đó là vết mổ ...
Và có lẽ các bạn không tin nhưng thằng bé đã học lớp 6 mà vẫn khóc tu tu . Khóc như ngày xưa mẹ kể chuyện "Tích chu " người mẹ biết thành cây vú sữa che chở đứa con ....
Khóc như bị đòn đau mẹ đánh vì bị điểm kém ........
Khát quá ...cổ họng nókhô và nóng ran lên ...nó từ từ mở mắt ...đã 4h sáng rồi ...Nó xuống nhà tu lấy chai nước mát trong tủ lạnh . Wow ! Một cảm giác mát lạnh chạy dọc xương sống nó . Cảm giác mát lạnh khó tả . Nó thấy điện thoại nháy nháy ..nó cầm máy lên ...6 cuộc gọi nhỡ và 1 mes . Có là của Linh ...Linh đã chủ động gọi cho nó rồi sao . Ồ ...nhưng tinnhắn là của kẻ khác : Mai gặp nhau có chút chuyện . Là ai đây ..Một số mày lạ.....