---Tiếp theo---
3 năm trước....
-Boram dậy thôi, ta có việc giao cho con đây!
Lại thế nữa rồi, sáng nào ông già cũng bắt tôi dậy sớm để rồi giao cho tôi một thử thách oái ăm nào đó.
-Dạ~~! Tôi uể oải bước ra khỏi chiếc giường...theo tôi nghĩ nó giống cái ổ rơm hơn..
Thôi kệ đi tắm cái đã-tôi tự nhủ-như thườnglệ tôi chậm chạm bước từng bước đến con suối nhỏ nằm gần căn nhà gỗ mà tôi đang sống. Con suối này là nơi cung cấp nguồn nước chính cho mọi sinh hoạt của tôi và ônggià, nó ngoằn nghèo và nước chảy khá siết, có lẽ nó bắt nguồn từ dãy núi Ironspike...kệ đi vậy có liên quan gì đến tôi nhỉ ??? Vất bộ quần áo cũ lên phiến đá gần đó:
-Hây yaaa !!!-Tôi phóng như bay xuống dòngnước mát lạnh.
Hà, thật dễ chịu, à quên, hình như tôi chưa giới thiệu qua về bản thân của mình nhỉ ? Tôi tên là Boram-một cái tên cộc lốc chỉ có mỗi cái họ-thực sự tôi chẳng biết mình sinh ra ở đâu, cha mẹ tôi ở đâu và năm nay tôi bao nhiêu tuổi tôi cũng chẳn biết, mọi thứ hầu như không còn tồn tại trong kí ức của tôi... Nghe ông già kể thì ông tìm được tôi ở ngay dưới chân núi phía đông dãy Ironspikenày vào cái thời mà cuộc chiến giữa Demaciavà Noxus vẫn còn gay gắt. Hiện giờ tôi đang sống cùng ông già tại 1 căn nhà nhỏ lụp xụptrong 1 khu rừng già u ám phía đông dãy núi Ironsike vĩ đại. Ironsike là 1 trong nhữngdãy núi cổ sưa nhất ở Valoran này sau vách ngăn vĩ đại-ông già có lần kể cho tôi nghe-nó được hình thành trong cuộc chiến tranh cổ ngữ lần thứ nhất (Rune War I) và tồn tại vững chắc đến tận bây giờ. Nó trải dài hình vòng cung hết cả chiều dài phiá đông Valoran tạo thành 1 bức tường khổng lồ ngăn cách 2 thành phố Piltouer và Zaun với thế giới bên ngòai. Nếu nhìn từ chỗ tôi chắc nhìn gãy cả cổ cũng chẳng thấy đỉnh núi đâu vì nó cao tới nỗi vượt xa tầm mắt của con người nơi mà chỉ có mây mù và tuyết ngữ trị suốt hàng nghìn năm nay....!
-Này con định tắm đến bao giờ nữa hả, mau lên không là ta cho nhịn cơm trưa bây giờ!!!-Giọng ông già quát lớn
Oái giật cả mình, mải thả hồn theo gió mà quên mất việc ông già giao, trưa nay ông ta mà cắt phần cơm thì khổ =.='' !!! Tôi vội nhảy tót lên bờ, vơ vội bộ quần áo và chạy như ma đuổi đến chỗ ông ấy-à khoan ma đuổi ư? có mà tôi đuổi chúng thì có, bọn sinh vật yếu ớt và sợ ánh sáng...!
À mà chưa nó về ông già mà tôi nay nói nhỉ, ông ấy tên là Loki-một tướng lĩnh trong quân đội Noxus trong cuộc chiến tranh cổ ngữ cuối cùng(Rune War VI)-Thấy ông hay kể thế chứ tôi cũng chẳng rõ cho lắm... Nếu tính từ Rune War VI cho đến nay thì ông cũng phải tầm hơn 200 tuổi rồi-cũng không lạ lắm vì thời đó các nguồn năng lượng cổ ngữ không được kiểm soát đã ảnh hưởng không ít đến thế giới, con người và các loài sinh vật nên chuyện ông hơn 200 tuổi cũng không lạ lẫm gì. Nhìn sơ qua thì ông là một lão già gấy gò, bộ râu và tóc lù xù che kín cả khuôn mặt khiến ông ấy vô cùng...quái dị (theo tôi là thế). Bàn tay nhăn nheo chỉ da bọc xương run rẩy của ông không biết đã từng nhuốm máu bao nhiêu người rồi nhưng tôi không quan tâm vì cũng chính bàn tay ấy đã nuôi tôi khôn lớn, tôi coi ông ấy như cha mình vậy. Là người tham gia cuộc chiến tranh cổ ngữ có khác phép thuật (Magic) của ông ấy rất cao siêu nếu không muốn nói là kinh khủng, tất nhiên ông ấy có truyền dạy cho tôi bằng những bài thử thách vô cùng....quái dị. Không biết hôm nay thử thách dành cho tôi sẽ là cái gì đây ??? Mong rằng đó sẽ là 1 thử thách không mấy khó khăn...
-----Còn tiếp-----
*Update: 10h tối