Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 20:34:35 - 05/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện hoa học trò] Matilda cô bé nghịch ngợm

Re: [Truyện hoa học trò] Matilda cô bé nghịch ngợm

#19 » Gửi bài gửi bởi NguyenNhan » 21/04/2014 21:23 » @318475

Cô Honey nhìn xoáy vào đôi mắt xám ướt át của bà ta. Cô để cho không gian im lặng tới mức bà Wormwood trở nên khó chịu. Cô hỏi:
- Bà muốn tôi giải thích lý do tôi tới đây không?
- Thì cô giải thích đi.
- Chắc bà biết trẻ em của lớp thấp nhất trường không thể mong đợi là có thể đọc hoặc đánh vần hoặc xử lý những con số trong ngày đâu đi học. Trẻ năm tuổi không thể làm được những điều đó. Nhưng Matilda có thể làm được tất cả điều đó. Tôi tin rằng...
Bà Wormwood nhấm nhẳng ngắt lời:
- Tôi không tin.
- Bé đã nói dối khi nói rằng chẳng ai dạy bé đọc hoặc làm toán nhân, phải không? Có ai trong ông bà dạy bé không?
Bà Wormwood hỏi:
- Dạy nó cái gì?
- Đọc sách. Có lẽ chính bà dạy bé. Có lẽ bé nói dối. Có lẽ ông bà có những chiếc kệ đầy ắp sách trong nhà. Có lẽ hai ông bà là những độc giả tuyệt vời.
Ông Wormwood chen vào:
- Tất nhiên là chúng tôi có đọc. Đừng ngớ ngẩn như thế. Tuần nào tôi cũng đọc mấy tờ bìa của cuốn "Ô Tô và xe máy".
Cô Honey nói:
- Bé đã đọc một số lượng sách rất đáng kinh ngạc. Tôi đang tìm hiểu xem có phải bé được sinh ra từ mái gia đình yêu văn chương hay không.
Bà Wormwood đáp:
- Chúng tôi không ưa chuyện đọc sách. Ngồi đến ê mông để đọc những cuốn sách đó thì có kiếm ra tiền không? Trong nhà tôi chẳng có sách.
Cô Honey nhã nhặn nói:
- Tôi hiểu. Tôi đến chỉ để báo cho ông bà biết bé Matilda có đầu óc thật thông minh. Nhưng tôi mong ông bà đã biết điều đó rồi.
- Tất nhiên chúng tôi biết nó đọc sách được. Suốt ngày nó ru rú trong phòng, tưởng là chết luôn trong mấy cuốn sách vớ vẩn đó.
- Một đứa bé năm tuổi đọc những cuốn tiểu thuyết dày của Dickens và Hemingway không gợi sự tò mò nơi bà ư? Nó chẳng làm cho bà phải nhảy lên vì kích động ư?
Bà mẹ quạu quọ trả lời:
- Không hề. Tôi chẳng ưa gì bọn nữ văn sĩ. Một đứa con gái nên trau chuốt dung nhan để sau này lấy được tấm chồng tốt. Nhan sắc quan trọng hơn chữ nghĩa, cô Hunky à.
- Thưa, tôi là Honey.
Bà Wormwood vẫn tiếp tục:
- Cô hãy nhìn tôi. Rồi nhìn cô. Cô chọn sách vở. Tôi chọn nhan sắc.
Cô Honey ngắm kỹ người đàn bà tròn quay và thô ráp với khuôn mặt tròn vo tự mãn. Cô máy móc hỏi lại:
- Sao ạ?
- Tôi nói cô chọn sách, còn tôi chọn nhan sắc. Vậy ai có cuộc sống phong lưu hơn? Tất nhiên là tôi. Tôi đang ngồi trong ngôi nhà đẹp cùng một doanh nhân thành đạt, còn cô phải đầu tắt mặt tối dạy ABC cho một đám trẻ con đáng ghét.
- Mình nói đúng đấy.
Ông Wormwood vừa khen vợ vừa liếc cặp mắt điệu đàng ướt át nhìn bà ta. Cái nhìn đó trúng vào con mèo, chắc nó ngã lăn ra chết.
Cô Honey quyết định sẽ không nổi nóng với những người này, nên cô vẫn mềm mỏng nói tiếp:
- Tôi chưa kể hết cho ông bà nghe. Matilda còn là một thần đồng về toán học. Bé có thể nhân nhẩm những con số phức tạp nhanh như chớp.
Ông Wormwood kêu lên:
- Nếu như cô có tiền mua máy tính thì điều đó chẳng quan trọng gì cả.
Bà Wormwood đế thêm:
- Một đứa con gái không thể kiếm chồng bằng trí tuệ được. Lấy ngôi sao truyền hình kia làm ví dụ.
Bà ta chỉ tay và diễn viên nữ hở hang đang ôm chầm lấy diễn viên nam xương xẩu dưới ánh trăng.
- Cô ta cua được anh ta đâu phải bằng những bài toán nhân? Làm gì có? Bây giờ anh ta sắp cầu hôn cô ta, và cô ta sắp vào sống trong một toà nhà với người quản gia và nhiều tớ gái.
Cô Honey không thể tin vào những gì mà đôi tai vừa nghe. Cô đã biết loại bố mẹ này tồn tại ở khắp mọi nơi, và con cái họ thường bỏ học dở dang để trở thành tội phạm. Nhưng cô vẫn bị sốc khi gặp một đôi như thế bằng xương bằng thịt. Cô cố gắng lần cuối:
- Vấn đề của Matilda là, cho tới nay, trí óc của bé vượt hẳn bọn trẻ xung quanh, vì thế, chúng ta có thể nghĩ tới việc mời gia sư. Tôi tin với sự dạy dỗ thích hợp, trong vòng vài năm nữa, Matilda có đủ tiêu chuẩn vào đại học.
- Đại học?
Ông Wormwood nhảy nhổm trên ghế, kêu to.
- Ai mà muốn vào đại học chứ? Vào đó chỉ học toàn thói xấu thôi.
Cô Honey phản đối:
- Không đúng. Nếu ông bị cơn đau tim, ông phải gọi bác sĩ. Người bác sĩ đó tốt nghiệp đại học đấy. Nếu ông bị kiện vì bán xe hơi dỏm cho nguời khác, ông phải mời luật sư. Vị Luật sư đó cũng tốt nghiệp Đại học đấy. Đừng coi khinh những người thông minh, thưa ông Wormwood. Nhưng tôi thấy ngay là ông không đồng ý. Tôi xin lỗi đã đường đột vào nhà ông bà như thế này.
Cô Honey đứng lên, bước ra khỏi phòng. Ông Wormwood đi theo cô ra tận cửa ngoài và nói:
- Cô đến thăm thật quý, cô Hawkes? Hoặc cô Harris?
- Chẳng tên nào đúng cả, nhưng thôi, cho nó qua đi.
Hết tập 9: Ông bố bà mẹ, mời xem tiếp tập 10: Ném búa
NguyenNhan ✅
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️19/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸880/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Tử Thần Song Tử⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia x2-02)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=27274

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic27274-18.html#p318475

Quay về Thơ, truyện ngắn