Tiếp theo phần IV
Không đợi Karthur nói hết câu Garen ngay lập tức dồn hết sức mạnh vào thanh gươm rồi chém một nhát lên bức tường. Mọi thứ không như gã nghĩ, sau cú chém, bức tường thậm chí không có một vết xước mà còn phản lại xung lực từ cú chém thêm mươi phần hất bay Garen xa hơn năm mét .
- Ngươi không thể phá vỡ bức tường này đâu. – Karthur nhắc lại, hắn nhìn Garen thích thú như thể gã được xem một thằng hề làm trò vậy .
Từ đằng xa gã thấy Garen đứng dậy, bộ giáp của hắn gần như vỡ nát trước sức mạnh khủng khiếp của bức tường, từ miệng hắn máu tươi nhỏ ra từng giọt một, hắn nặng nề đứng dậy:
- Ta không tin , để ta thử lại một lần nữa. – Vẫn cầm chắc thanh gươm trong tay, Garen tính lao đến..
- Anh quên mất nhiệm vụ của chúng ta ư? Evelynn, đang gặp nguy hiểm trong đấy – Lux chạy đến bên Garen cản lại, dùng khăn tay lau máu trên mặt Garen. Garen như bừng tỉnh.
- Xin lỗi , anh dường như không thể dừng bước trước mọi đối thủ .
- Em biết anh là một đấu sĩ dũng mãnh mà. Chúng ta mau đi thôi – Lux an ủi, cô nàng cũng quá bất ngờ với sức mạnh của bức tường. Quay sang Karthus, cô hoài nghi – Bây giờ chúng ta vượt qua bằng cách nào.
- Ta chắc tiểu thư đây biết phép tốc biến chứ? Hãy làm theo tôi. – Karthus đối mặt với bức tường rồi…
Nói hết câu, Karthur biến mất trước mắt mọi người để lại đằng sau một lớp bụi ma thuật màu vàng kì lạ, đám quân lính còn đang ngỡ ngàng trước sự việc vừa xảy ra thì đằng sau bức tường, giọng khàn khàn của Karthur vọng sang :
- Nhanh lên nào. Chúng ta không có cả ngày đâu.
- Đợi chúng ta một chút – Garen đáp lời gã, hắn vẫn còn chóng mặt sau cú phản đòn lúc nãy – Mọi người hãy đứng ngoài này đợi, ta và em gái sẽ vào đó. Chúng ta đi thôi – Garen quay sang phía Lux nói
Ngay lập tức , cả hai dùng phép tốc biến bay xuyên qua bức tường cổ ngữ một cách đơn giản. Khi cả hai mở mắt ra , họ thấy một hang động sâu hun hút, trước thềm hang những dòng máu đen quạnh đang tràn ra ngoài và lan rộng ra xung quanh. Từ trong hang , những đàn dơi hút máu bay túa ra, một mùi tanh hôi bốc lên xộc ra xung quanh, Lux phải che mũi lại.
- Chúng ta đi nhanh lên, nơi này thật khó chịu. Quá nhiều chướng khí không tốt – Lux hối thúc
- Vậy thì nhanh lên. – Karthus mỉm cười, một nụ cười đầy ẩn ý.
Từng bước, từng bước một, ba người đang dần đi sâu vào bên trong hang động. Càng vào sâu không khí càng khó chịu, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc , những bức tường nhiễu máu xuất hiện càng nhiều, Lux càng khó chịu thêm, ánh sáng từ người cô ngày càng nhạt dần, Garen hét to :
- Nhanh lên một chút đi, em gái ta có vẻ càng yếu thêm khi vào sâu trong hang.
- Cố lên một chút , chúng ta sắp vào đến điểm tận cùng rồi. – Karthur đáp lời , gã thừa biết hang động này là một vỏng tròn và cái phòng nghiên cứu thì ở ngay trung tâm hang động, từ nãy đến giờ gã chỉ đi vòng sao cho ánh sáng của Lux thêm yếu ớt, có vẻ Lux sắp đến cực hạn rồi. Gã cười thầm trong bụng và chỉ tay về phía trước
- Đến rồi.
Trước mắt Garen và Lux là một căn phòng rộng , căn phòng đầy máu, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc , Lux thều thào không ra hơi:
- Đợi em một chút, không khí nơi này độc lắm.
“Có vẻ cô ta đã quá yếu ớt rồi” – Karthur nghĩ . Lux giơ quyền trượng ánh sáng lên, từ quyền trượng một dòng ánh sáng kì lạ soi sáng xung quanh rồi bay quanh Lux và Garen, cả hai dường như được bao bọc trong một lớp giáp ánh sáng kì diệu ngăn cách cả hai với không khí độc hại nơi này. Lux nói :
- Khá hơn một chút rồi, chúng ta nhanh chóng tìm kiếm thôi – Lux lại trở nên tươi tỉnh.
Tìm kiếm được một thời gian mà không tìm thấy gì , Lux nói :
- Có lẽ ở đây có một cơ quan bí mật nào đó. Chúng ta cần phải tìm ra nó – Lux suy ngẫm.
“Con bé này rất thông minh và có pháp thuật vô cùng mạnh mẽ , thật là một mối nguy hiểm lớn” – Karthur nghĩ thầm, cần phải thủ tiêu nó trước khi đại cục diễn ra. Cơ mà luôn có Garen bên cạnh thế này thì…
- Aha! Đây có vẻ là một công tắc bí mật, mau lại đây xem . – Karthur gọi Lux và Garen đến , gã chỉ vào một viên đá kì lạ có đầy các kí hiệu. Tất nhiên gã thừa biết đây là công tắc mở cửa bí mật.
- Có vẻ là nó.. Để em thử xem sao – Lux rọi quyền trượng vào cái viên đá, ánh sáng từ quyền trượng chiếu vào làm mặt đất rung lên . Các kí hiệu được sắp xếp trong không khí , một dòng chữ kí hiệu khó hiểu. Lux hô to , giọng vui mừng – Ý của nó là “Dẫm lên” . Đây là một dạng chữ cổ ngữ ngày xưa đây mà .
- Được rồi !! Để đó anh – Garen nhấc chân lên.
Nhanh chóng Garen dẫm mạnh một phát lên viên đá, mặt đất đột nhiên rung lên dữ dội, từ góc của căn phòng một cầu thang bí mật dẫn xuống lòng đất.
CÒN NỮA