Tiếp theo phần IV
- Nhanh lên nào. Chúng ta càng lúc càng đến gần hơn với cô bé – Garen lớn tiếng
“ Chẳng có gì dưới đó đâu , lũ ngốc “ Karthur cười thầm một cái rồi đi theo Lux và Garen . Cầu thang này dài hơn trăm mét được làm bằng đá bóng tối cực cứng chắc , từ những bậc thang từng dòng khí đen hắc ám bay lên che phủ hang động phía dưới trong một màn sương đen quạnh . Ánh sáng từ quyền trượng của Lux ở dưới đây cũng chẳng khác gì bị màn đêm nuốt chửng , ánh sáng le lói dẫn đường xuống tận đáy của hang động . Từ trên trần hang động những ngọn lửa ma trơi bay lượn lờ xung quanh như hù doạ những kẻ dám đặt chân đến nơi này.
Sau khoảng mươi phút dò dẫm trong bóng tối, ba người đã đặt chân đến đáy của hang động. Nơi này không một chút ánh sáng chỉ có bóng tối và không khí ảm đạm , lạnh lẽo đến rợn người. Từ đằng xa hơn mươi mét, một ánh sáng xanh dương lạnh lẽo le lói chiếu qua những khe hở của căn phòng . Garen nói :
- Vào thôi. Tiểu thư Evelynn đang ở trong đấy. Em soi đường được chứ Lux. – Garen lo lắng nhìn sang
- Vâng . Em sẽ cố. – Lux có vẻ đã thấm mệt, việc duy trì ánh sáng đã tiêu tốn khá nhiều năng lượng của cô ấy, và ánh sáng từ chiếc khiên đang dần yếu đi .
Lux dùng toàn bộ năng lượng còn lại soi sáng căn phòng phía trước, Garen bước đi trước, từ phía góc căn phòng ánh sáng từ quyền trượng chiếu đến bị phản chiếu lại. Garen bước đến, thì ra là một chiếc bàn bằng thuỷ tinh trong suốt, trên mặt bàn ngổn ngang đầy những bản báo cáo và sơ đồ hang động . Garen bước đến cầm một bản báo cáo lên, gã hét lên:
- Đúng là nơi này rồi. Lux, em xem này ” Ngày 14 – 7 , mẫu vật cuối cùng số hiệu 3967 . Một dòng máu pháp thuật mạnh mẽ , một mẫu vật tuyệt vời. Tên: Shauna Evelynn , gia tộc Shauna , thành bang Demacia” Có vẻ hắn có cộng sự ở đây.
- Có lẽ cô bé vẫn còn trong này . Hi vọng cô bé còn sống là rất mong manh. Anh mau xem bản đồ hang động xem nhà ngục ở đâu. – Lux thều thào, cô lo lắng cho cô bé tội nghiệp kia. Dù gì đó cũng là một thành viên trong hoàng tộc và Evelynn lại là vai em của Lux
“Cho dù các ngươi tìm thấy nhà ngục cũng chẳng có gì bên trong, một thứ thú vị đang đợi các ngươi trong đấy” Karthur nghĩ thầm, nãy giờ hắn vẫn im lặng theo dõi.
- Ở hướng này – Garen chỉ tay về bên trái trong khi tay vẫn còn lăm lăm tấm bản đồ trong ta – Ta phải chôn sống gã Vladimir, không! phải cắt hắn ra từng khúc trong khi hắn còn sống, và chôn sống hắn! hắn có vẻ ở trong đó. – Garen nói giọng đầy tức giận và chỉ vào căn phòng kín
Ngay lập tức gã chạy nhanh về hướng nhà ngục, Lux đi theo sau. Nhà ngục này không giống như những nhà ngục khác, nơi này cũng làm hoàn toàn bằng đá bóng tối như những bậc cầu thang trước đó. Gã chạy nhanh đến căn phòng cuối cùng ở tận cùng nhà ngục vì những phòng giam bên ngoài hoàn toàn trống rỗng .
- Aahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh . – Garen hét lên trong tuyệt vọng
- Có chuyện rồi – Lux thầm nghĩ rồi nhanh chóng chạy đến .
Trước mắt cô là một căn phòng trống rỗn , chỉ có duy nhất một thứ. Máu dường như tràn ngập căn phòng, từ bốn bức tường và cả trần căn phòng máu bám chặt vào. Một căn phòng toàn máu nhưng thứ quan trọng hơn cả là ở giữa căn phòng. Chính giữa căn phòng có một cái xác khô, nó bé tầm bằng một đứa bé ba tuổi, trên cái xác quấn một chiếc khăn lụa màu vàng. Lux khuỵ xuống nói trong nước mắt :
- Chiếc khăn này…… là phần quà của tôi…… tặng cho cô bé !! Cô bé….. đã ………đã …………….chết rồi ………….. sao?
- Không, không thể nào – Garen nói trong vô vọng, gã nuốt nước mắt nói. Một người như Garen luôn cứng rắn trên sa trường vẫn có một chút gì đó yếu đuối tại căn phòng ngục này
“Chà chà , không ngờ tên Vladimir sắp đặt mọi thứ còn tuyệt hơn cả ta nghĩ” Karthur cười thầm, gã dư biết cái xác đó là của một đứa bé Ionia bị Vladimir bắt về trước đó. Gã tiến lại gần phía Lux, nâng cô dậy an ủi :
- Dù sao cô bé đã chết , đừng tự trách mình nữa.
- Tôi sẽ mang xác cô bé về.
- Được thôi, dù gì cô bé cũng nên trở về nơi đã sinh ra. – Karthus giả ngây. Hắn như muốn phá ra cười với vở kịch này của Vladimir
- Ta sẽ phá huỷ nơi này, một lần và mãi mãi – Garen cắm thanh gươm xuống, giọng đầy căm hờn tức giận
CÒN NỮA