"Từ nãy đến giờ ang ta đang quan sát mình bằng gương xe. Mình lạ gì. Hồi xưa anh cũng thường xuyên làm như thế. Quái quỷ, sao mà anh ta giống anh đến mức thế không biết? Mình nhớ hôm con bạn mình nhìn thấy anh ta, mải ngắm thế nào mà vấp phải hòn đá lăn ra giữa đường. Hôm ấy anh ta khoái chí lắm, có lẽ anh ta tưởng mình đẹp trai lắm chăng?
Không hiểu anh ta có nhận ra mình ko? Nếu ko thì tốt, anh ta sẽ ko tưởng bở là mình rất thích anh ta nên kiếm cớ đi chơi. Nhưng mình cũng ko thích anh ta ko nhận ra mình. Mình nổi bật đấy chứ? Mà sao anh ta đi nhanh thế? Mình chưa muốn đến nhà thằng ngớ ngẩn kia một tí nào cả.
Sao mình nghĩ giống hệt hồi xưa thế nhỉ? Mình ko hiểu mình thích anh ta chỉ vì anh ta quá giống anh hay còn vì lí do nào khác? Mà thôi, mình ko được phép nghĩ đến anh quá nhiều như thế này. Anh còn là gì nữa đâu".
"Đoạn đường vừa xong vô duyên quá. Vắng tanh làm mình muốn đi chậm cũng ko được. Mọi người trên đường chắc tưởng mình với cô ta là một cặp, và đang dỗi nhau đây. Đoạn đông rồi, mình sẽ đi thật từ từ. Giá như bây giờ có thằng điên nào đâm cho mình một phát, thế là hỏng xe phải ngồi sửa cũng được
Mình đang làm sao thế nhỉ? Mình đâu phải hạng lăng nhăng, dù con gái thích mình hàng đống, tán mình lia lịa, đứa nào cũng xinh cả.Thế mà bây giờ, cô ta chẳng tỏ vẻ thích mình, lại chẳng nói một lời nào. Thậm chí lúc gặp nhau, cô ta cũng chẳng buồn nói một câu, đường hoàng leo lên xe, đưa cho mình gói quà để lên giỏ, cứ như mình là người yêu của cô ta ấy và câm như hến.
Đẹp thì có đẹp, nhưng cũng chỉ vừa vừa thôi. Thế mà mình lại thấy thế nào ấy. Trò chơi này khá nguy hiểm và lẽ ra Ly phải ko cho mình chơi thì hơn. Nhiều khi Ly quá tự tin ...Hy vọng đây chỉ là cảm xúc nhất thời của mình. Vì đang đi mãi với một người, mà bây giờ đi với người khác thì sẽ thấy lạ! Có lẽ mọi sự chỉ đơn giản thế thôi!"
Còn tiếp...