Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 20:44:35 - 22/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ma] Thằng bạn thân tôi by Zannaghazi

Re: [Truyện ma] Thằng bạn thân tôi by Zannaghazi

#2 » Gửi bài gửi bởi zannaghazi » 08/02/2015 20:26 » @378482

Như một quả bom nguyên tử dội thẳng vào tim, Hùng đờ người ra, quỵ xuống trên 2 đầu gối mình. Bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu dự định tan biến và quan trọng hơn là người mình chuẩn bị nói lời yêu thương đã một đi không trở lại. Hùng thẫn thờ bước đi vô hướng quanh sân trường, nghĩ về đủ thứ chuyện, nhớ về biết bao kỷ niệm... Những bước chân càng lúc càng nặng hơn, Hùng ngồi xuống bên ghế đá nhìn vào một nơi xa xăm không điểm tựa. Lòng buồn nhưng không thể rơi giọt nước mắt... thật khó chịu...
- Tao nghe đồn con đó chết thảm lắm mày ạ!
- Ừ, nghĩ cũng tội nó, mà tại sao nó tự tử nhỉ, cuộc sống mấy ai bằng nó đâu, học giỏi, có bạn trai...
- Mày nghe tụi nó kể về con đó lúc chết chưa? Rợn lắm mày ạ!
Cuộc bàn tán của một nhóm con gái sau lưng thu hút Hùng. Hùng bật dậy, quay lại hỏi tới tấp:
- Sao? Các bạn biết những gì? Trinh Anh làm sao? Chết thế nào? Sao lại chết....
- Mày làm gì cuống lên thế, mày là ai?
- Kể tao nghe, nhanh đi!
- Làm gì nóng thế, để tao kể. Nghe tụi lớp 11 Hóa đồn là con đó treo cổ vào cửa chết, lúc chết chỉ mặc mỗi cái váy ngủ màu trắng. Lúc mọi người phát hiện ra nó thì nó đang trợn 2 con mắt lên, chết trong ghê lắm.
Hùng nuốt nước bọt, chăm chú nghe tiếp:
- Nghe nói là bạn trai nó đòi chia tay, nó buồn quá tự tử luôn, mà nhìn nó chết không có gì thảm hơn được.
- Tao lại nghe nói chuyện gia đình đuổi nó đi nên nó mới lên trường tự tử.
Dường như không muốn nghe nữa, Hùng bỏ đi về.
-------------
ooooooooo
-------------
Tôi là Nguyễn Thành Hưng, hiện tại đang là học sinh của lớp 11 Hóa trường THPT chuyên Thăng Long. Mới tuần trước, người yêu tôi đã tự sát không rõ nguyên nhân, sau đó thì thằng bạn thân tôi lại mất tích. Hùng - thằng bạn tôi đã từng rất thân - nó đã bỏ nhà ra đi 4 ngày rồi, cả nhà nó nhào nhào lên tìm khắp thành phố mà không thấy. Công an thành phố cũng nghi nó có liên quan nên lục khắp nơi lên tìm nó.
Mới dạo gần đây, khoảng 2 ngày, tôi thấy có gì đó bất thường luôn diễn ra quanh tôi. Ban ngày đi học hình ảnh của người yêu đã mất luôn hiện ra trước mặt tôi, trên bảng, góc sân trường với những kỷ niệm. Lúc đầu tôi tưởng rằng mình nhớ cô ấy nhưng đến tận hôm nay, tôi mới nhận ra rằng: Tôi đã bị ma ám!
Sáng nay cũng như mọi ngày, tôi dậy sớm, chuẩn bị rồi đi học. Nhưng hôm nay tôi phải lên sớm để trực nhật nên 6h10 tôi đã có mặt ở trường. Trường vắng tanh không một bóng người, chỉ có ông bảo vệ đang đi mở khóa và bà lao công đang quét lá ngoài cổng thôi. Tôi vào lớp, vội vàng lấy cái khăn lau bảng đi giặt thì như bị hoa mắt nhìn ra cái khăn như bị thấm máu, tôi dụi mắt nhìn lại thì cái khăn lại bình thường. Tôi vừa bước ra cửa lớp thì trong lớp nghe 1 cái "CẠCH" rõ lớn. Tôi giật mình quay lại thì nhìn thấy cái bàn - nơi mà Thỏ từng ngồi - bị xê dịch.
- Ai đấy, trò đùa này không vui đâu! - Tôi hét lên!
- Không nhận ra tôi hả?
Tôi có cảm giác ớn lạnh từ phía sau lưng, có một người đang bước tới. Từng bước... từng bước một bước về phía tôi. Tôi giật mình quay lại. Không có một ai cả!
- Ai? Ra đây nhanh đi! - Tôi lại hét lên nhưng không có ai trả lời và cũng không có một bóng người nào xung quanh.
Tôi rùng mình, chạy thật nhanh ra khỏi dãy hành lang ấy. Tôi có cảm giác rất rõ ràng là có ai nhìn theo tôi nhưng tôi không dám quay lại nhìn vì tôi sợ tôi sẽ thấy người mà tôi không muốn thấy. Cuối cùng cũng có 1-2 người bạn cùng lớp tới tôi mới dám vào lớp học. Tiết học đầu tiên trôi qua nhàm chán, nhưng mà tôi luôn có cảm giác bị theo dõi.
Tiết 2. Thật khó chịu khi đứa ngồi sau cứ lấy cây bút phá tóc gáy của tôi. Mặc kệ cho tôi vung tay 3-4 lần nhưng đứa đó vẫn tiếp tục. Sẵn đang bực tức trong người vì hiện tượng lạ sáng nay, tôi đứng thẳng dậy, quay ra sau quát:
- Thôi ngay cái trò đó đi, để tao im!!!
Định thần lại, tôi mới thấy con bé ngồi sau tôi hôm nay nó nghỉ học rồi... không ai ngồi sau tôi cả.
- Em Hưng, em làm sao vậy? Tự nhiên đứng lên giữa lớp hét inh ỏi là sao? - Cô giáo lên tiếng.
Thấy có gì đó không ổn, tôi đành xin nghỉ:
- Dạ thưa cô em hơi mệt, cho em lên phòng y tế nghỉ tý ạ.
Tôi bước ra khỏi lớp mà trong lòng cứ bị kìm lại bởi suy nghĩ về Thỏ: Chỗ ngồi đó là nơi Thỏ hay lên vào giữa các tiết học để trò chuyện , chọc đùa với tôi... Thỏ cũng hay dùng cây bút quẹt qua quẹt lại tóc gáy tôi làm tôi khó chịu. Điều đó khiến tôi lo lắng vô cùng.
----
HẾT CHAP 2
Sửa lần cuối: zannaghazi 08/02/2015 21:58

Những người đã like zannaghazi bởi bài viết có ích này (Tổng: 13):
ShamankingJkthinhDragonhunterzxzzk3poshHjhjxmenno2MeriloTibuSNSDLergerrotranvuonghienSongMaiKhongChetvohinh
zannaghazi
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️13/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸58/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Phật Quang Phổ Chiếu⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Cốc Cốc 45.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=30736

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic30736-1.html#p378482

Quay về Thơ, truyện ngắn