Chương 4
Tôi từ nhà thằng Dũng về khi trời đã chạng vạng.Khi chạy ngang sân banh gần khu Phố Xanh,tôi thấy mấy anh lớn tuổi vẫn hì hục,cắm đầu cắm cỗ đuổi theo trái bóng mặc cho bóng tối đang bao trùm.Tôi tạt vào xem.
Anh nào anh nấy mặc áo có số má như cầu thủ hẳn hoi chứ không cởi trần như bọn trong xóm tôi.
Hai bên đá rất quyết liệt và có những va pha chạm,đến nỗi,tôi nghe tiếng xương kêu răng rắc rợn cả người (tôi viết tạo cảm giác ghê ghê vậy thôi,nếu xương gãy thật thì các anh này thành thương binh hết rồi)
Cuối cùng thì trận đấu kết thúc,mà không,phải gọi là trận chiến thì đúng hơn.Hai đội,một đội áo đỏ,một đội áo màu vàng trạch.Bên áo đỏ thua có vẻ không phục,vài cầu thủ chửi thề,văng tục khi nhóm cầu thủ áo vàng đang nhặt những chai nước ở ngoài đường pít và chuẩn bị rời sân bóng thì như bị chạm vào lòng tự ái,các cầu thủ áo vàng cũng phun ra những câu văng tục không kém cạnh bên kia.Rồi hai đội lao vào cự cãi,lời qua tiếng lại át cả tiếng xe chạy ngoài đường.
Sau đó,một trận hỗn chiến xảy ra.Cầu thủ hai đội xáp lá cà,rượt đuổi đánh đấm loạn xạ gây náo loạn cả sân banh.
Nhìn cảnh tượng trước mắt tôi như các holligan bên Anh,tôi chỉ biết chuồn yêm vọt lẹ,nhỡ vạ lây thì khổ cả đời trai tôi.