Chap 4:
Thời gian ngồi trên ghế nhà trường bầng bẫng trôi qua.Khi còn khoảng một tháng nữa thì đến ngày thi học kỳ,không hiểu ma đưa đường quỷ dẫn lối thế nào,tôi lại sa ngã vào con đường chơi bời đàn đúm với bè bạn.Tôi mê muội bị chúng nó dụ dỗ rồi nghe lời trốn học,kết bang kết hội.
Tôi như kẽ bị thôi miên bởi một nhà ảo thuật và hoàn toàn bị khống chế tr0ng mê hồn trận do người đó giăng ra.
Rồi tôi lao đầu vào những thứ làm tôi cãm thấy vui và hứng khởi.Việc học cũa tôi từ đó sa sút không phanh.Tôi như đang đi trên một chiếc xe đạp và không định hình được điểm dừng sẽ ở đâu hay nhận thức cái thắng xe nằm ỡ chỗ nào.Cái xe và tôi cứ từ từ chậm rãi lao xuống vực sâu.