Cô bé chạy vòng qua, vẫn không có con đường luồng nào cả, mà chỉ có căn nhà khomở cửa đen thui. Liên nổi máu liều chạy vào bên trong, quả nhiên, Hà đang khóc lóc và co lại ở một gốc tường.
Liên chạy tới đỡ bạn, vừa thấy Liên, Hà òa ra nghẹn ngào. Một bàn tay nhăn nheo lạnh giá đặt trên vai của Liên, cất lời ngọt ngào nguy hiểm:
“Chào cháu”
Liên mạnh người quật tay vào cơ thể mụ phù thủy
“Câm đi, tao không để mày chào một lần nào nữa đâu”
Mụ phù thủy cắn mạnh vào cánh tay quật ra của Liên, mụ làm động tác nhanh nhẩu tát cật lực vào má Liên làm cô bé cảm thây xây xẩm mặt mày. Hà thấy bạn bị đánh vội nhào đến xô mụ phù thủy ra nhưnghụt, cô bé đổ nhào lên người Liên.
Mụ phù thủy nhân lúc đó đọc lẩm nhẩm một cái gì đó, đột ngột cái kéo trong túi Liên rung lên và cắt mảnh vải, văng mạnh vào tay mụ phù thủy. Gió giật mạnh cánh cửa, chắn ánh sáng hắt vào tạo thành ánh chớp nhóa, khuôn mặt mụ phù thủy hiện ra vô cùng xấu xí và hoang dại. Mụvung tay lên và chuẩn bị đâmcái kéo vào người của Hà. Liênchợt nghĩ ra một điều gì đó, hô to:
“Cái kéo đó vẫn là của tôi”
“Cái gì?” Mụ quát lên
“Hẳn là mụ không biết, tôi biếtmụ vẫn theo dõi tôi, mụ luôn theo dõi tôi”
“Mày nói cái gì?” Mụ phù thủy điên khùng hét vào mặt Liên
“Tôi biết, mụ luôn hóa trang và theo dõi tôi, tôi nhớ ra rồi,mụ chính là bà chủ quán tiệm tóc, rồi mụ hóa thành cô bạn ăn cắp tiền của tôi, mụ làm mọithứ để tôi sử dụng cây kéo của mụ”
“Con ranh, và thói tham lam ngu ngốc đã khiến mày làm thế”
“Và mụ bất ngờ khi Hà ăn cắpcái kéo của tôi” Liên nói tiếp “và mụ chuyển mục tiêu sang Hà, nhưng mụ không biết…”
Giọng của Liên càng lúc càng lớn
“Tôi chưa đồng ý, tôi chưa đồng ý cho Hà cây kéo đó và nó vẫn là của tôi, bây giờ, tôi xin tặng lại cho bà cây kéo này”
“Mày nói cái gì ?” Mụ hét to và bắt đầu hoảng
“Mụ đã đồng ý rồi đó, mụ đã nhận cây kéo”
Mụ phù thủy nhìn vào bàn tay mình, thì ra Liên đã tính toán từ trước. Cô bé biết thể nào mụ cũng giật lại cái kéo và cô bé đã nghĩ đi nghĩ lại trong đầu, cái kéo đó, sẽ tặng lại cho chính bản thân mụ phù thủy.
Mụ hét lên bằng tất cả âm thanh và sức lực của mình. Kinh hoàng trước mái tóc mình bị rụng đi liên tục, mụ phù thủy bắt đầu tàn tạ và biến mất trong không khí. Cây kéo rớt xuống dưới đất đánh lengkeng, linh hồn của mụ phù thủy và biết bao cô gái khác đã bị chính cái kéo này hút đi.
Liên đỡ Hà lên, cả hai cô bé đồng ý với nhau và bắt đầu đem cái cái kéo đi hủy. Liên chôn cây kéo trong một vực đất rất sâu gần bãi tha ma, hy vọng sẽ chẳng bao giờ có ai tìm ra cây kéo đó nữa…. hết.