Chap 3.3
Mải lo chuyện thằng bạn,tôi bất thần tông phải một cô gái đang đi xe đạp cùng chiều.Cô gái ngã lăn lóc,tôi vội đỡ cô lên.
-Cô!Cô có bị làm sao không?Tôi sơ ý quá!Vì mải nghĩ ngợi nên tôi không trông thấy cô.Cô cho tôi xin lỗi!
Cô gái xoa xoa bàn chân,tỏ ra đau đớn.
-Chắc cô bị trật khớp rồi.Để tôi giúp cô nhé!
Tôi bẻ bẻ mấy cái thì cô gái không còn đau nữa.Bấy giờ cô mới nói:
-Tôi đỡ hơn rồi.Cảm ơn anh!Mà lần sau anh nhớ chạy xe cẩn thận là được.Chào anh!
Rồi cô gái cùng chiếc xe rẽ vào một con hẻm nhớp nhúa lầy lội.Tôi nhìn theo bóng cô gái xa dần,lòng chợt dâng lên một nỗi niềm khó tả.Cái cảm giác này thật trùng hợp giống như ngày đầu tôi bắt gặp ánh mắt và yêu Xuân ngay từ cái nhìn đầu tiên.