Chap 4
Ba năm về trước tôi trót yêu một người con gái.Đó là Xuân,người ấy nhỏ hơn tôi hai tuổi.Tôi cũng không biết nên bắt đầu câu chuyện tình của mình từ đâu nhưng có một điều tôi chắc chắn,là dù như thế nào thì mối tình đầu thường là mối tình đẹp nhất đáng nhớ nhất trong cuộc đời của mỗi con người.
Dạo ấy,tôi là chàng sinh viên mới bước vào ngưỡng cửa đại học.Có rất nhiều thứ còn bỡ ngỡ đối với tôi nhưng dần dà tôi cũng quen
chúng.Mà ngày ấy tôi chưa có xe máy để đi,chỉ đi bằng chiếc xe đạp cà tàng mà hồi ở trung học,ông bà già mua tặng tôi.Tôi trân quý nó lắm vì nó gắn bó với tôi suốt thời phổ thông.Mặc dù cày ải qua bao năm tháng nhưng chiếc xe vẫn còn tốt chán,chỉ hơi tróc lớp sơn ở vài chỗ mà thôi.
Chiếc xe cũng như người bạn tốt của tôi,một người luôn đồng hành,cùng tôi gánh cả quãng đường xa xôi.Nếu không có người bạn này thì giấc mơ đại học chắc sẽ rất xa vời đối với tôi.Tôi vô cùng biết ơn nó và đối xử tốt với nó như chính cha mẹ nuôi của tôi.