Sự kiên trì của Linh cuối cùng cũngcó kết quả: công trường nơi Linh làm thuê có cả những công nhân người Việt Nam, trong đó có một lái xe chở vật liệu tên Sơn.
Sơn người Hải Dương, hơn Linh hai tuổi. Công việc của Sơn tại côngtrường này là chạy xe chở vật liệu xây dựng cát sỏi, gạch đá từ một nơi cách xa đó vài trăm cây số.
Mỗi ngày, Sơn chạy được vài chuyến hàng. Trong những khoảng thời gian hiếm hoi như thế, Linh đã tiếp cận và trò chuyện cùng Sơn. Câu chuyện cay đắng của Linh cuối cùng cũng đã có người đồng hương chia sẻ. Và, cô cũng hiểu về Sơn, về cuộc đời anh cũng là một câu chuyện rất dài…
Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo không có nghề nghiệp, cả gia đình trông cậy vào mấy sào ruộng chia theo đầu người, lớn lên, Sơn đi làm công nhân ở mỏ than ở Uông Bí, Mạo Khê (Quảng Ninh).
Tại đây, Sơn gá cuộc đời mình với một người phụ nữ theo không về làm vợ, không cưới treo, không ràng buộc về pháp lý, có với nhau hai mặt con.
Cuộc sống cơ cực lầm than, đổ mồ hôi để có miếng cơm manh áo. Nhà Sơn có hai anh em, Sơn đi làm ăn xa nhà, đứa em út chơi bời theolũ bạn lêu lổng, nhanh chóng sa đàvào thảm kịch bị nàng tiên nâu quyến rũ.
Khoảng năm 2007, bố Sơn bị bệnhnặng, đứa em trai nghiện ngập đang ở giai đoạn cuối của án tử. Gia đình đánh điện nhắn Sơn về phụng dưỡng bố. Đem câu chuyệngia đình trao đổi với vợ, chị vợ nhất định không chịu về quê cùng chồng, Sơn quyết định chia tay đường ai nấy đi.
Rồi, vì miếng cơm manh áo, anh dạt sang Quảng Tây làm lái xe chở vật liệu thuê cho một công trường ở Trung Quốc…
Tại cái nơi không ngờ này, Sơn gặp Linh và hiểu được hoàn cảnh của cô. Kế hoạch trốn thoát của haingười bắt đầu được đặt ra, với một quyết tâm: nếu bị bắt lại, thì cảhai cùng chết; nếu trốn thoát về Việt Nam, cùng cảnh ngộ như thế, hai người sẽ nên vợ nên chồng. Trăm ngàn cay đắng đã phải nếm chịu, Linh gật đầu…