Chap 2:
– Vậy trên nệm có gì?
– Dạ, mẹ em.
– Vậy trên mẹ em có gì!!!
– Dạ… ba em.
Mất kiên nhẫn, thầy đập bàn hỏi:
– Vậy cái mền đâu?
– Dạ, mẹ em đạp nó rớt xuống gầm giường rồi!
– !!!
Bác vừa kể xong câu chuyện thì hai thằng lăn ra cười, cười như thể chưa bao giờ được cười luôn các thím ạ. Câu chuyện kết thúc cũng là lúc phải tập trung. Hai thằng chào bác một tiếng rồi cuống cuồng chạy đi tìm lớp mới. Cũng phải mất 5 phút thì hai thằng mới tìm được lớp mới. Vừa bước vào chỗ chưa kịp đặt ass xuống ghế thì mấy thằng bạn cờ hó quay xuống tay bắt mặt mừng hỏi thăm này nọ blabla…
Còn bọn con gái chỉ quay xuống gật đầu chào rồi lại tiếp tục tám chuyện với mấy đứa con gái khác. Đúng là đàn bà con gái có khác, suốt ngày như bà tám, hễ có 3 hay 4 đứa con gái mà chụm đầu lại là y xì ngồi tám cả ngày cũng không hết chuyện. Mà giờ em mới để ý, mấy đứa con gái lớp em trong ba tháng hè vừa rồi chúng nó ăn cái giống gì mà phát triển nhanh vãi chưởng. Về độ xinh thì miễn bàn vì gái lớp em nổi tiếng là xinh nhất khối từ năm lớp 6 đến giờ mà. Hihi. Nhưng điều đáng nói ở đây là chúng nó phát triển về bề ngang, đồi núi thì ôi thôi bự khỏi nói, không biết chúng nó có độn thêm không nữa.
Đang miên man ngắm gái thì giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, và ngay sau đó là tiếng hét ầm ĩ của đám vịt bầu xen lẫn với giọng vịt đực của tụi con trai(không có em nha).
– Dêêêê!!!
– OH YEARRR!!!
Blabla…
Cô chủ nhiệm(cô Đ):
– Thôi, nhỏ tiếng thôi, làm gì mà hét ầm lên thế. Cô lườm 1 vòng xung quanh lớp rồi trách yêu.
Sở dĩ lớp em vui như vậy là vì cô Đ đã theo làm gvcn lớp em 3 năm rồi nên cả lớp cũng quý cô lắm. Cô Đ vừa trẻ(mới gần 30 tuổi) vừa dạy giỏi nhưng tính tình hơi thất thường xíu. Theo kinh nghiệm 3 năm học của em thì mỗi lần cô mặc bộ đồ đen hoặc màu sữa là đảm bảo hôm đó có bão, còn hôm nào cô mặc bộ màu xanh dương thì hôm đó trời có sập thì cô vẫn vui vẻ cười đùa bình thường.
Cô Đ:
– Các em nghỉ hè có vui không?
– Dạ có thưa cô – con Th lên tiếng.
– Dạ không vui cô ơi, tại em nhớ cô quá nên nghỉ hè chẳng vui tí nào hết ế cô – giọng của con P.
– Dạ tại em nhớ mấy bạn gái quá nên cũng không vui tí nào hết cô ơi. – Thằng D tuy không cao nhưng vừa phát ngôn một cái thì ai cũng phải cúi xuống nhìn. Và ngay lập tức có tiếng phản hồi từ lũ con gái.
– Trời ơi ông D nhớ tụi mình kìa, tui có nghe lầm không zị trời?
– D ơi cậu nhớ ai nhất vậy? Tớ hả?
– Ôi! D nghỉ hè cũng nhớ tới tụi mình kìa!
… Blabla…
… bla…
… Blabla…
– Tui nói là nhớ mấy bà khi nào? – Thằng D tỏ ra vẻ mặt ngây thơ.
– Ơ vừa nói xong mà chối hả? – Bà Tr em lên tiếng.
– Ừ, có phải ông D vừa nói nhớ chị em mình đúng không? – Bà Tr chị cũng phản ứng kịch liệt.
– Cô cũng nghe thấy mà D – cô cũng lên tiếng bênh vực phe con gái.
– Thằng D nói là nhớ mấy bạn gái thôi chứ đâu có nói nhớ mấy bạn gái lớp mình đâu cô. – Em biện hộ giùm thằng D.
– Hehe. Bạn tốt, chỉ có mày hiểu tao hehe. Vừa nói nó vừa đưa ngón tay cái ra hiệu number one.
Cả đám con trai thì cười lăn cười bò ra, đến cô cũng bụm miệng cười. Còn bọn con gái thì mặt như thế này này, đầu như muốn xì khói ra luôn. Haha.
Tr chị:
– Grừ!!! Tí về hai ông chết với tui. Grừ!!!
– Ê ê cho tui xử với! – Tiếng bà CT, bà NT, bà M đen, M mèo, C cũng đồng loạt vang lên như pháo.
Thôi thế là xác định cmnr, mà cũng may là vẫn chưa xếp chỗ nên nam nữ ngồi tách ra hai dãy nếu không thì em với thằng D bị xử đẹp nãy giờ rồi. Vừa thở phào nhẹ nhõm một phát thì:
Cô Đ:
– Các em trật tự lại để cô xếp chỗ nào!
– WTF??? Vừa nghĩ thôi mà cô làm thiệt à – em thốt thầm trong bụng.
Em nghe ở đâu đó có một vài nụ cười tỏa nắng chết người mang đậm chất nham hiểm ở trong đó.
…
Lần lượt từng bàn ổn định vị trí do sự chỉ đạo của cô Đ. Em đang suy nghĩ miên man thì cái gì tới cũng tới.
– VĐ lên chỗ này ngồi. – Vừa nói cô vừa chỉ vào bàn thứ 4 vị trí thứ 2.
– Đệch!! Em nhìn qua chỗ đó thì thấy con NT đang ngồi đầu bàn bẻ ngón tay mãi mà chẳng nghe thấy tiếng gì sất. Còn đầu bàn bên kia là con Tr em cũng đang lườm mình bằng cặp mắt hình viên đạn. Nuốt nước miếng một cái ực rồi đi đến chỗ đó. Ngang qua trước mặt cô tôi cố hỏi cô mong tìm đường thoát:
– Còn lựa chọn nào khác không cô? – Tôi cố hỏi khe khẽ nhưng cô chưa kịp trả lời thì cả lớp đồng thanh như kiểu tập trước ở nhà hay sao á:
– Khônggg!!! – Công nhận bọn này thính như cờ hó ấy. Hỏi nhỏ như vậy mà chúng nó cũng nghe thấy.
– Grừ… anh em tốt nhỉ? – Tôi nói móc mấy thằng bạn tốt của mình, trong đó có cả thằng T.
Sau khi bước vào chỗ thì tôi làm cái mặt ngu nhất có thể và nở một nụ cười cầu tài để mong được khoan hồng. Và ngay sau đó là tiếng la oai oái của tôi cùng với tràng cười sảng khoái của đám con gái, bọn con trai thì cũng há miệng cười một cách khả ố.
Sau một hồi ăn véo hông, véo mũi, véo tai thần chưởng thì cô mới ra tay cứu giúp:
– E hèm! Cả lớp trật tự nghe cô phân công lao động nè. – Đến lúc cô nói vậy thì hai mụ mới buông tha cho tôi. Cái số nó khổ vậy đấy các bác ạ. Sau khi cô phân công lao động xong thì tôi xác định công việc của mình là lau mạng nhện, lau kiếng…