Chap 5:
– À quên, nói chuyện cả buổi mà chưa biết tên ông, ông tên gì vậy?
– Thôi thôi, nói cho cô biết để cô về yểm bùa ám tôi à. Thôi thôi, về đi.
– Ông không nói tui không về luôn. – Nói xong nhỏ chạy tót vô ngồi chễm chệ trên ghế, chân vắt hình chữ ngữ.
– Săxx, bà tính ăn vạ ở đây thật đấy à?
– Chứ sao? Ai bảo ông không cho tui biết tên ông! – Vừa nói nhỏ vừa rung chân khoe cặp giò trắng bóc.
– “Đệch, nhỏ này muốn em đi bóc lịch hay sao đây trời!” Em thầm nghĩ trong bụng.
– Em: Giờ chỉ cần biết tên tôi thì bà sẽ về chứ gì??
– Không. – What, nhỏ trả lời làm nó muốn đứng hình, mặt thì xinh tướng thì ngon. Săx tội lỗi quá. Mặt thì xinh mà sao bướng dữ vậy trời.
– Chứ giờ cô muốn sao đây trời, tôi buồn ngủ lắm rồi đó, làm ơn tha cho tôi đi. T – T.
– Ưmm, để nghĩ xem đã, sao được giờ ta? – Nhỏ nghiêng đầu suy nghĩ, một tay đưa lên cằm, mắt thì nhìn đăm đăm vào người em, bất giác làm em rùng mình.
– Linh: À, có rồi. Cho tui xin tờ giấy với cây bút!
– Hèhè, đơn giản thế thôi sao, vậy mà làm tôi cứ lo xa. Hềhề. – Rồi em chạy vào phòng lấy cho nhỏ hẳn tờ giấy đôi hiệu ABC (hào phóng thật, hèhè) và cây bút bi thiên long em mới mua năm ngoái.
– Đây, giấy bút đây, về được chưa cô nương!
Nhỏ Linh cầm lấy cây bút hí hoáy cái gì đó lên tờ giấy, thoáng chút lại do ngừng viết do dự cái gì đó rồi lại viết… viết… và viết. Em đứng bên cạnh mà nhìn nhỏ viết lia lịa không có khuynh hướng dừng lại. Em đang tưởng tượng ra cái cảnh nhỏ vẽ bùa rồi dán lên trán em và bắt em nhảy tưng tưng như mấy con cương thi thì khốn. Đang tính kế lui binh thì nhỏ la lên làm nó giật thót.
– AAA. Xong rồi, hehe – em tự hỏi không biết là sáng nay nhỏ uống thuốc chưa nữa.
– Làm cái quái gì là tự nhiên la lên thế, có biết là tôi yếu tờ rym không hả? Hừ.
– Hehe, chỉ cần ông ký tên vào đây thì tui sẽ về, hèhè. – Nhỏ vừa nói vừa chỉ tay vào tờ giấy chi chít chằng chịt chữ. Nhìn mặt nhỏ lúc này gian thấy sợ luôn.
– Xời, xin chữ ký thì nó đại đi, còn bày đặt ăn vạ nữa chứ! – Vừa nói nó vừa cầm cây bút đang định ký tên thì nó chợt nhớ đến mấy bài báo mới hồi hôm qua. Cũng có một cậu bé bị dụ ký tên vào tờ giấy gì đó xong rồi bị bán sang trung quốc.
Nghĩ đến cảnh mình cũng bị bán sang trung quốc thì em lại sởn gai ốc. Và cuối cùng em quyết định cầm tờ giấy trăn trối lên đọc từng chữ. Em đọc đến đâu là há hốc mồm ra đến đó. Một tờ giấy đôi mà nhỏ viết chỉ chừa lại được đúng 5 dòng cuối cùng để ký tên, em bắt đầu cảm thấy hối hận vì hành động ngu ngốc của em lúc nãy, nếu chỉ cho một mẩu giấy nhỏ thì số mình đâu đến như vậy.
– Em: Tôi không đồng ý!
– Lý do? – Nhỏ nói có hai chữ cụt ngủn.
– Thứ nhất, tôi chẳng có lý do gì mà phải ký vào đó.
– Thứ hai: Cô và tôi không quen nhau, tôi như vậy là khách sáo lắm rồi đó!
– Linh: Vậy thì ông hãy nghe cho kỹ đây! Nếu ông không ký vào tui sẽ không về và đợi ba mẹ của ông về thì tôi sẽ méc mẹ ông là ông bắt nạt tui không cho tui về. Hehe. Để xem mẹ ông tin tui hay tin ông. Hehe.
– Cô… cô… hừ… được lắm… cứ đợi đấy. (> – <)(Ò – ó)
Nhân lúc nhỏ đang đắc thắng không để ý thì em nhanh nhảu viết vài điều có lợi cho mình. Hehe. May sao nhỏ còn chừa lại 5 dòng nên đủ viết.
– “Khè Khè. Muốn troll anh á, còn lâu nha cưng.” – Em cười thầm trong bụng rồi cầm ký vào phần lề dưới của tờ giấy (viết không chừa lại chỗ ký tên luôn, ghê thật).
– Em: Nè tôi ký xong rồi, cô cũng phải ký vô nữa.
– Hả, mắc gì tui phải ký vô, ông ký là được rồi mà. – Nhỏ tròn mắt.
– À… ờ… à… thì bà không ký vô thì tôi biết thực hiện trang luật này với ai. – Em vừa nói vừa đưa tờ giấy lên chỉ vào góc lề dưới bên trái tờ giấy. Dĩ nhiên là em phải lấy tay che đi phần vừa viết thêm rồi. Hè Hè. Nhỏ hí hửng ký tên vào.
– Hehe. Kỳ này ông chết với tui. Dám trêu tui à. Hehe. – Nhỏ cười gian xảo.
– “Ừ, để rồi xem ai chết với ai nhá. Hehe” – em cũng cười thầm trong bụng.
– Em: Xìì, vừa khóc vừa cười ăn mười…
– Mười cái gì hả? – Nhỏ nghiến răng nghe mà phát sợ. Hic.
– À… À… không cục gì cả. Hic. – Em lắp bắp – à quên, ngồi im đợi tôi tí.
– Lấy bánh mời tui á, thôi khỏi khách sáo thế. – Nhỏ nói vọng vào khi nó đã vào trong phòng.
Vào trong phòng, em lấy thêm một tờ giấy đôi ung dung bước ra. (Oai như cóc)
– Cô đợi tôi xíu, để tôi copy lại tờ giấy này đã – rồi em hí hoáy ngồi chép lia lịa. Mãi mới chép xong. – Nè xong rồi ký tên vô đi.
– Có chép giống bản gốc không đó? – Nhỏ nheo mắt.
– Giống 100%, yên tâm. – Rồi em nhìn nhỏ đọc lướt qua trang đầu.
– Thôi dài quá không đọc nữa, tí về đọc sau. Hehe – nghe câu đó mà em mừng rơn. Sau đó nhỏ ký tên vào bản copy của tôi rồi chia ra cai quản, mỗi đứa một tờ.
– Linh: Được rồi vậy tui về đây, hihi. – Nhỏ vừa giơ tờ giấy của nhỏ lên cười đắc thắng.
– “Ừ cứ cười đi, rồi sẽ không cười được lâu đâu.” – Em cười trong bụng.
Cuối cùng nhỏ cũng chịu về, công nhận nhỏ này xinh thật nhưng mà bướng bỉnh ngang ngược quá. Hichic.
Chắc hẳn các bác đang thắc mắc muốn biết nội dung của tờ giấy đó chứ gì. Hềhề nội dung nó thế này:
Thứ nhất: Phải nghe lời tui và không được cãi.
Thứ hai: Không được nổi nóng trước mặt tui.