Chap 1: Thế giới mới
ĐÙNG... !!!
Sấm đánh trúng cột thu lôi trên một nóc nhà cao tầng. Trời đêm TP.HCM hôm nay mưa tầm tã, nhưng...
- Đệt, trên đồi kìa !!
- Thấy rồi, từ từ...
- Nó giết mày bây giờ.
- Ngon nó nhào vô.
- Mày hay quá há. Nó tận 2 thằng đó.
...
Mấy bác chắc đang nghĩ là 2 nhân vật chính trên bị đứa nào truy sát bởi nhóm xã hội đen nào đó? Nhưng không! 2 thằng đó đang... chơi game PUBG đó mà. 2 đứa đang ngồi thù lù cạnh nhau chơi game trong quán net. Nhưng 1 đứa ngồi xem thằng còn lại. Thằng kia bắn cũng dở phết.
- Mày bắn chán vê lờ ra.
- Đệt, lộn cái bàn.
- 20h rồi mày chưa về à?
- Nhà chán.
- Ờ.
- Còn mày, sao không về?
- Bữa trước tao làm ổng bả giận. Chả là tao không muốn vô đại học mà ổng bả cứ ép vô. Giờ mà về ổng bả lại càu ràu nhức đầu lắm... - Nó nói với giọng buồn bã.
Rồi đứa "chán nhà" ừ ừ vài tiếng rồi tiếp tục bắn. Thằng kia thì mở game khác ra chơi - WoTB đó mà (áhihi, game tui thích mà lại). Thằng bên cạnh ra vẻ ngu ngơ nói:
- Mày chơi game gì vậy?
- Ngu như mày làm sao mà biết.
Thằng bên cạnh mặt hầm hầm rồi quay ra bắn tiếp. Miệng thì lầm bầm gì đó không rõ. Đúng lúc thằng kia đang đăng nhập game thì... ĐÙNGGGG !!! XOẸT... BỤP... Chả là sét đánh trúng vách tôn của quán net. May thay... tấm tôn nằm ngay sau lưng 2 thằng. Kết quả tấm tôn thì thủng một lỗ, sét đánh trúng đứa đang đăng nhập WoTB...
...
Thế giới mới sẽ mở ra một trang sách mới...
...
(Tui gọi đứa bị sét đánh là Khoa nhá cho dễ viết hơn) Khoa mập mờ tỉnh dậy sau cú "sét đánh". Khỉ mở mắt ra, mùi thuốc sát trùng đập thẳng vô mỏ à nhầm vô mũi hắn. Hắn thử xoay người nhưng ê ẩm cả người không xoay được. Đành nằm chịu trận ngắm trời chiều. Đang miên man ngắm gái... à nhầm ngắm trời thì đúng lúc đó có một cô gái khá xinh đi ngang, tóc xoã ngang lưng, tay cầm đủ thứ nào là chăn, quần áo, trái cây, thức ăn... trông như thăm bệnh ấy. Rồi cổ đụng phải một thằng nào đó cỡ 30 tuổi, hình như là con ông cháu cha ấy, làm đồ đạc rớt ngổng ngang dưới sàn. Thằng kia thấy vậy mặt nhăn nhăn rồi bỏ đi. Trông nó ăn mặc lịch sự thế kia mà... Khoa thấy cô gái kia gặp nạn, làm sao kềm lòng được, bật dậy như đúng rồi mặc dù ngồi dậy rồi ê hết cả người. Làm mặt ngầu ngầu đứng lên. Khi bước bước đầu tiên hắn cảm thấy như chân mình rụng rời. Nhưng hắn vẫn lạnh lùng nhất có thể, bước tới nhặt đồ cho cô gái...
- Cảm ơn cậu.
- Không có gì đâu. - Mặt lạnh te nhưng cả người khác hoàn toàn với cái mặt.
Rồi cô gái rời đi, trước khi đi, cô như cảm thấy điều gì đó, nói:
- Có duyên sẽ gặp lại.
- Ừ.
Cô quay gót đi tới giường một cụ già nào đó rồi cả cụ già lẫn cô gái đi ra khỏi phòng. Sau đó hắn "trèo" lên giường, nằm chèo queo trên giường ngủ mê mệt. Vì sao thì mấy thím hiểu ròi đấy..
Tối đến, hắn mơ thấy hắn đứng trước một chiếc xe tăng T-54B mang số hiệu 843 (mấy thím không biết cái này thì học lại lịch sử luôn đi nhá). Sau đó có một người mặt đồ bộ đội trong chiếc xe bước ra, chìa tay về phía hắn. Khoa từ từ bước lên nóc xe rồi chui vào. Anh bộ đội cũng chui vào xe. Bỗng chiếc xe tăng nổ máy rồi chạy đi dù không ai lái cả. Hắn tò mò thò đầu lên nóc thì hắn hoảng sợ đến tận cùng khi thấy xung quanh toàn là... xác chết, nhà cửa tan hoan. Mùi máu tanh xộc vô mũi hắn làm Khoa như nôn ra. Rồi chiếc xe băng qua đám xác người tới một vùng đất rộng lớn, bằng phẳng, không máu me, không trong lành hơn hẳn, phía trước có một khu vực như trường học, trước cổng có đề chữ "Trường Huấn luyện Xe tăng Miền Nam"...
..
Hắn bỗng giật mình tỉnh giấc. Mồ hôi đầy trên trán. Quơ lấy chai nước trên bàn nốc một hơi hết nửa chai. Định xuống giường nhưng cả người không tài nào ngồi dậy được, và ngó thấy đồng hồ chỉ 2h sáng, hắn nằm ngủ tiếp luôn.
...
Sáng hôm sau, đang ngon giấc thì nghe mọi người bàn tán um xùm làm hắn chả tài nào ngủ nướng. Đang mơ màng thì nghe tiếng TV phong phanh:
- "Vào ngày 27/7 tức 7 ngày nữa, Trường Huấn luyện Xe tăng Miền Nam sẽ mở đón học viên..."
Nghe tới đó hắn tỉnh ngủ luôn, miệng thì thốt lên: "Nà ní???" Rồi sau đó một thằng đụt chạy tới giường hắn sốt sắn nói:
- Đù, mày tỉnh rồi hả Khoa?
- Bạn là ai thế? - hắn ngu ngơ hỏi.
- Đệt.
Rồi nó chạy biến đi với vẻ mặt hoảng hốt. Khoảng 5p sau thì nó trở lại kèm ông bác sĩ. Rồi ổng kéo hắn vô chụp não. Xong xuôi thì ông bác sĩ nói nói gì đó Khoa không nghe rõ chỉ nghe 2 từ: "Não phẳng!!"
Sau đó thằng kia ngồi cạnh Khoa, mặt ầu rầu...