Chap 3: Cuộc sống mới
2 thằng sống trong cái nhà trọ ở tận trong hẽm. Căn phòng cỡ 5m x 6m. Nhưng 2 đứa vẫn đủ sống qua ngày. Về tới phòng, Thắng ôm ngay cuốn sách hình như là sách thi vào trường huấn luyện ấy. Còn Khoa thì ngồi đọc báo như đúng rồi.
- "Tối ngày 19/7, một đối tượng đã bán ma tuý ngay trước đồn công an..."
- "Trong 1 tháng qua, số vụ trộm phụ tùng xe tăng đang giảm xuống do tội phạm đi party trong tù..."
- "Mặt hàng dầu ăn bị tăng giá mạnh do thiếu nguồn cung. Nguyên do là có vài người sống nơi hẻo lánh mua hết dầu ăn. Mục đích hiện chưa rõ ràng..."
- "FV215b (183) đã phá kỉ lục là tăng mang nòng pháo lớn nhất dòng pháo chống tăng với nòng súng 18mm..."
- Đệt, in thiếu số 3 cmnr, 183mm cơ mà.
- Bla bla...
Tối đến, Khoa không ngủ được, hắn ra cửa sổ ngắm trăng. Thói quen lúc trước của hắn là ngắm trăng khi mất ngủ, nhưng hôm nay trăng mất tiêu ròi, chỉ có muỗi thôi.
- Trường Huấn luyện Xe tăng à? Nghe hay đấy...
05:00 ngày 27/7/2049 WB...
- Dậy, dậy Khoa.
Thằng Thắng lay lay nhưng với tính ngủ nướng của Khoa thì...
- Cho tao ngủ tí điii...
- Mày không muốn thi vô trường à?
- Muốnnn... - giọng ngáy ngủ.
- Muốn thì dậy mau, trễ rồi.
- WTF, trễ sao không nói tao !! - Khoa bật dậy la lớn.
- Tao đùa thôi, hehe.
- Đệt, vậy tao ngủ tiếp. - Khoa trùm chăn lại
- Thách mày đấy.
Rồi bác Khoa cũng phải thức do thằng Thắng max nhây. Nó cù léc abcxyz các thứ làm nhột không ngủ được. Thế là 2 thằng loi nhoi lên trường khi đồng hồ điểm 06:00...
Tới trước cổng trường 2 thằng choáng ngợp về diện tích của khu này - max rộng, gấp mấy lần sân bóng, cỡ mấy km vuông. Cổng trường đang mở rộng kèm theo đoàn người chạc tuổi 2 thằng đi vào nườm nượp. 2 thằng cũng bon chen đi vào. Nói thật trường max rộng luôn, và đây là phân khu đăng ký học viên mới, còn nhiều phân khu rộng thênh thang nữa mấy thím sẽ rõ. Phía trước mắt là gồm 10 cái bàn đăng ký. Nhưng 10 cái si nhê gì nguyên cái dân số 1 miền nam này. Đợi rã chân thì mới tới lượt đăng ký, ông giáo viên phát mỗi đứa 1 thẻ dự thi có số trên đó. Coi như có thẻ là có tư cách vô phòng thi để thi vô trường. Của thằng Thắng là 01082014015 còn Khoa là 01082015058 tức thằng Thắng thi ngày 01/08, buổi 2 (10h-12h), phòng 14, số báo danh 015. Của Khoa cũng y chang trừ thi phòng 15, số báo danh 058. Thế là chỉ còn 4 ngày để ôn. 2 thằng trở về phòng trọ, lòng hí hửng khi cầm thẻ dự thi trên tay. 2 lại đứa cắm đầu cắm cổ ôn thi, nhưng Khoa thấy mấy thông tin trong sách lạ lạ sao ấy... kiểu như 1 + 2 = ? thì sách nó trả lời là "trên 2"...
- Tao thấy sách in lạ lạ sao á mày.
- Sách vip nhất đó mày, chê gì?
- Mày mua ở đâu vậy?
- Siêu thị sách đoàng hoàn đó nhá !
Khoa cầm cuốc sách dầy cợm mà lòng ngao ngán tận cùng. Nhưng linh cảm của hắn quyết định phải thi vào trường này. Rốt cuộc ngày thi cũng tới, ngày vừa hồi hộp vừa lo âu của cả 2. Rồi 2 đứa vô phòng thi của mình, 1 phòng chẵn 100 mạng. Đúng 10h, 3 ông giám thị già bước vào kèm 1 sấp giấy trên tay, rồi ổng phát mỗi đứa mỗi tờ. Như kiểm tra ấy, nhưng đề kiểu "2 x 3 = ...". Nhưng đáp án hoàn không có trong sách và có 20 câu, là:
1. Tổng số mô-đun chính của xe tăng là: ...
2. Xe tăng nhanh nhất là: ...
3. Tổng số Quốc gia sản xuất xe tăng: ...
4. Chủ thớt đẹp trai đang viết truyện: ... (nhảm vl)
20 câu tuy dễ mà muốn điểm tối đa là max khó. Khó cái là trả lời đúng là được nửa số điểm, liệt kê thêm tên hoặc thông số ra là được thêm nửa số điểm. Nhưng nhiêu đây nhằm nhò gì thằng Khoa kia.
20 câu này xi nhê gì người đã từng chơi qua game xe tăng như Khoa. Người ta cho 60 phút làm bài mà hắn làm hết trong 10 phút mới ghê. Nhìn đám học viên xung quanh chán nản quăng viết như đúng rồi làm hắn cười cười như thằng khùng. Hắn liếc ngang liếc dọc rồi bỗng thấy... con nhỏ bị đụng xe đang ngồi dưới hắn. Cổ cũng vô trường này. Hắn liếc qua bài của cô, làm được hẳn 1 trong 20 câu. Thấy thế hắn lại dùng chiêu "anh hùng cứư mỹ nhân". Nhân lúc lão giám thị đi ra ngoài hóng gái..à nhầm hóng gió thì hắn quay xuống.
- Ê, tui nè.
- A, người cứu tui lúc đụng xe đúng không?
- Ừ, làm tới đâu rồi tui chỉ cho.
- À, ừ... - cô gái liếc mắt vào bài thi mặt méo xệch rồi nói tiếp.
- Tin được không? - cô tỏ vẽ đăm chiêu.
- Được hết.
- Tạm tin vậy.
- Câu này... 3... 4... Bla bla bla...
- Công nhận chủ thớt đẹp trai vl. - Khoa nói. (lại nhảm nữa rồi)