Chap 4:
Sau một hồi bàn tán thì bài của cô gái kia cũng đã làm xong. Một phần cũng nhờ... ông giám thị đi ra ngoài hoài... Xong xuôi Khoa lật đật chạy sang phòng thằng Thắng xem như thế nào. Định đi thì...
- Này ông kia.
- Gì thế?
- Cảm ơn hồi nãy.
- Xuỳ xuỳ.. - Khoa quơ quơ tay.
- Ông vào khối gì?
- Là sao?
- Trời đất, là 1 trong 5 khối Chỉ huy, Lái xe, Xạ thủ, Nạp đạn, Liên lạc viên đó.
Trong trường này đào tạo mỗi học viên theo khối của họ. Có 5 khối bởi vì trong mỗi kíp lái xe tăng thường có 5 thành viên.
- À.. Chỉ huy.
- Mà ông tên gì?
- Khoa. Còn...
- Tui á? Hân.
- Ừ, chào Hân.
Khoa quay ngót chạy sang phòng 14. Còn Hân thì chạy ra phụ huynh đưa về. Qua phòng 14 là đúng lúc thằng Thắng đi ra, mặt ủ rủ.
- Đệt, khó quá mày à.
- Rồi sao.
- Tạch rồi. - nó làm vẻ bất cần đời.
- Biết đâu được.
- Ừ.
- À mà cho tao hỏi, lúc tao mất trí thì lí do tại sao vậy mày?
- Do mày đi ngu té sml đập đầu vô nền phòng trọ á mà.
- Ờ. Chủ thớt đẹp trai quá ha mày.
- Đúng cmnr. (nhảm, hứa sẽ hông nhảm nữa)
...ChiaSe123.com
Trong phòng chấm thi...
- Năm nay thầy chịu cực rồi.
- Hàiz. Nhưng linh cảm của ta rất tốt.
- Ừ, mong là vậy. - ông thầy vẻ mặt đầy ưu tư.
- Mà vụ kia sao rồi thầy?
- Sắp rồi, haizz...
...
1 tháng sau, tại phòng trọ...
- Sau lâu có kết quả vậy nè. - Thắng than.
- Chưa đâu, nghe nói 3 tháng nữa. Giờ này tụi kia đang thi nữa kìa.
- Ờ.
Nói xong, Khoa xách con xe đạp của Thắng đi ra tiệp tạp hoá mua mì gói. Đi tới gần đầu ngõ thì...
- Em gì ơi đi với anh đi...
2 thằng thanh niên mình xăm đầy rồng rắn đang sàm sỡ... nhỏ Hân. Hân vẻ mặt sợ hãi nhìn đám kia sờ sờ khuôn mặt mình. Máu anh hùng lên não, Khoa tông xe vô 1 thằng làm nó chới với. Xuống xe, kéo Hân về phía mình, la lớn:
- Ban ngày ban mặt tụi bay ức hiếp con gái nhà người ta đấy à?
- Ừ, rồi sao nhóc? Con này liên quan gì mày? - 1 trong 2 đứa cô hồn la.
- Là bạn tao, ngon qua đây kiếm ăn.
- Á mày láo.
Xong 2 thằng hầm hừ xông vô. Đời đâu như là phim, đồn như lời - đời như l,,,,. Cộng với Khoa thuộc dạng... không có võ thì bị bầm dập là điều tất yếu phải xảy ra.
Bụp bụp, bẹp, bẹp...
Đánh xong bọn nó bỏ đi. Còn Khoa thương tích đầy mình vì dại gái. Hân đứng kế bên nhìn hắn nằm im im như chết thì hoảng sợ, kêu người dân chở đem quăng à nhầm đem vào biện viện. Tỉnh dậy, hắn thấy một dáng người nằm gục đầu lên giường hắn...
- Hân hả?
Hình như không nghe thấy, cái dáng kia vẫn không động đậy...
- Hân đấy hả? - Khoa hỏi lớn hơn.
Rồi cái dáng kia... chửi:
- Hân cái mả cha mày, tao Thắng đây. Bỏ cái tật mê gái nghe con. Nó quăng mày vào đây rồi đi về rồi.
- Ơ? À...
- Mày tỉnh rồi thì nằm nghỉ đi. Sáng giờ nằm đau lưng quá... - Thằng Thắng đứng lên xoay xoay cái lưng, mặt như phê cần.
- Sao mày biết tao trong này?
- À, thấy mày mua mì lâu quá, tao ra hóng, ai dè thấy mày bầm dập nằm ở đầu ngõ rồi. Rồi tao còn nghe nhỏ gì đó kể lại.
- Ừ.
- Thôi nghỉ đi, tao về chiều tao lên. À mà viện phí nhỏ đó lo hết rồi.
- Ừ. Bye chú.
Nói xong, Thắng chạy biến đi. Khoa nằm lim dim chợp mắt một hồi thì Hân vào.
- Ông khoẻ chưa?
- Rồi. Cảm ơn, cả về viện phí nữa...
- Thôi, không có gì. Không có Khoa hôm đó thì không biết Hân ra sao nữa. Cảm ơn nha.
- Ừ.
Hân ở đó nói vài câu rồi đi. Ra viện, Khoa trở lại cuộc sống cũ, ngày nào như ngày nào, nhưng đã ít dại gái hơn...
3 tháng sau, tại phòng trọ...
- Ăn đê mày. - thằng Thắng gắp đũa mì lên rồi bỏ vào mồm ăn như chưa từng được ăn.
Khoa cũng gắp vài đũa rồi vừa ăn vừa chờ tin báo trúng tuyển - hắn chắc vậy. Đang ăn bỗng dưng có 1 thằng đưa thư thắng xe cái ét trước cửa phòng trọ. Thế giới này cũng chả có thứ gì gọi là điện thoại. Thằng Thắng đi ra xem thư với tâm trạng buồn bã. Rồi bỗng nó hú lên:
- Á tao với mày đậu rồi !!
- Thật không? - Khoa chạy ra.
- Thật. Tao vừa đủ điểm luôn haha.
- Đâu, đưa của tao đây.
- "Giấy báo trúng tuyển, học viên: TV.Khoa, số điểm: 10/10"
- Nà ní? - thằng Thắng réo lên - Á đù giỏi vậy.
- Tao mà lại.
- Thôi đi ăn đi.
- Ok. Haha...
"Đúng 7h ngày 1 tháng 1 năm 2019 WB, học viên tập trung tại trường đăng ký lớp. Vui lòng giữ lại giấy này để được qua cổng"
...
Tại Trường HLXTMN, phòng hiệu trưởng...
- Thầy nghe tin gì chưa? Có 1 đứa học viên được 10/10 điểm đó.
- Biết rồi. Xem ra linh cảm của ta là đúng. - lão vuốt râu.
- Ừ, cũng mong nó là người tốt.
- Tên gì?
- TV.Khoa thưa thầy.
- Hừm...
- Mà còn có ba đứa được 9.5/10 điểm.
- Haha. Hay rồi đây. Mong tụi nó sẽ cứu được cái trường này. - Lão từ tốn.