Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Bảy, 01:09:32 - 23/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện hay!]Thiên thần của bóng tối-Black angel

Re: [Truyện hay!]Thiên thần của bóng tối-Black angel

#173 » Gửi bài gửi bởi cryingboy » 25/08/2012 18:23 » @57217

Bây giờ Khang mới hay quản lí đang đứng chờ ngoài cửa! À không, chính quản lí là kẻ đã xen ngang khiến Khang phải dừng lại. Lúc nào Băng mới chịu chủ động lần nữa? Mà cậu thì đã bắt đầu rồi, kể như chưa thì còn cứu vãn được . Khang lưỡng lự, sự thật thì ham muốn vẫn lớn hơn. Băng ngước lên nhìn cậu:
- Tiếp tục… hay đi?
Không suy nghĩ thêm nữa, Khang quay phắt lại:
- Cút!
- Cậu chủ! Không thể làm vậy… buổi gặp…
- Tao bảo mày cút!
Tay quản lí định nói gì đó, nhưng nhìn ánh mắt của Khang lại bỏ đi.
Khang quay ng lại, tiêp tục ghì Băng vào mình. Cậu xoay người nhỏ, đẩy nhỏ lùi dần cho đến khi lưng Băng chạm vào cánh cửa. Vẫn hôn không dừng, còn tay Khang lần trên mép cửa phòng, khóa trái lại. Cậu bỗng bế bổng Băng lên, đem lại giường, đặt nhỏ xuống.
Khang tháo phăng cái cavat, vứt nó đi, rồi tháo tiếp khuy áo, vội vã như cậu không thể chịu thêm nữa. Rốt cục cả chiếc sơ mi cũng bị ném phăng xuống sàn. Khang vồ đến như 1 con thú đói. Giờ Băng không chủ động nữa, mặc Khang muốn làm gì thì làm. Khang trận lên người nhỏ, vẫn nụ hôn cuồng nhiệt, chẳng quan tâm Băng có cảm xúc gì không. Tay Khang lần theo đường chỉ váy bên hông, cảm giác thêm kích thích cậu…
Bỗng, Khang thấy hơi choáng. Cậu dừng hôn và cúi đầu sang bên, nhắm mắt chờ nó qua đi. Nhưng tay Khang vẫn tiếp tục, cậu kéo cái váy lụa lên, chậm rãi, tiếp tục bị kích thích quá mức khi ngón tay chạm vào làn da mềm ấy… Nhưng!
Khang gục xuống vai Băng khi ham muốn đang lên tột đỉnh. Khang bất động như đã… ngủ quên! Băng lúc này mới hơi cựa người, cố đẩy Khang ra. So với nhỏ, Khang nặng quá. Băng xoay người, tìm cách ngồi dậy. nhỏ thả lỏng cơ thể, nhắm nghiền mắt như vừa bắt cơ thể căg ra như dây đàn và chịu đựng điều gì đó. Nhỏ bước xuống giường, nhẹ nhàng tiến lại chiếc gương đứng.
Nhìn mình trong gương, Băng thấy mỏi mệt. Ngón tay nhỏ đưa lên quệt nhẹ qua môi. May quá! Nhỏ đã sợ thuốc ngủ trên môi tan ra và nhanh chóng ngấm xuống họng, nhưng Khang đã quá nhanh nuốt sạch nó! Loại thuốc ngủ khá mạnh và Khang giờ đã chìm trong vô thức. Băng cho thêm vài viên zkilico vào miệng, nhỏ dùng nó để phản tác dụng liều thuốc ngủ. Và như 1 chất gây nghiện nhẹ, nhỏ càng ngày càng muốn thêm nhiều zkilico vào miệng 1 lần. Nhỏ đã lấy được vài hộp trong phòng ngủ của Chấn Phong!
Bất giác Băng quay lại nhìn Khang đang nằm dài trên giường, môi nhỏ mấp máy:
- SẬP BẪY!

---------------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.giaitri321.pro - Thế giới đích thực trên di động.
---------------------------------

Chap 47

12h trưa
Khang cựa người, cố mở đôi mắt cứ muốn díu lại. Cậu vẫn thấy đầu hơi choáng, những hình ảnh ban sáng chợt ùa về. Kí ức bị cắt đoạn và Khang không hiểu sao không nhớ nổi đang lúc lên đỉnh thì xảy ra chuyện gì .Dù không nhớ được nhưng Khang nghĩ đó là những giây phút tuyệt vời, tuyệt vời tới mức khiến cậu mụ mị mà không còn nhớ gì . Khang chợt cười, mất nhiều thời gian để cậu chế ngự con thú hoang trong người, rốt cục chính Băng lại là người khơi dậy nó. Khang xoay người, nhận ra bên cạnh mình, dưới tấm chăn mỏng, Băng vẫn ngủ ngon lành.
Khang chống tay, dướn người dậy, vẫn tư thế nằm nghiêng và thích thú ngắm nhìn người con gái ấy. Ngón tay Khang vuốt nhẹ lên tóc Băng
- Có lẽ… em mệt quá! Em mà cứ dùng cách ấy dụ dỗ ta thì có ngày ta mất trắng thôi.
Băng chợt động đậy mi mắt, đôi mắt từ từ mở ra. Nhỏ hơi nghiêng đầu nhìn Khang, chỉ nhìn thôi, bằng ánh mắt vẫn như vô hồn.
- Nói xem lí do em thay đổi là gì vậy? Vì… nhận ra tình cảm với ta sao?- Khang chợt cười, như 1 câu đùa.
Ánh mắt nhìn thẳng lên trần nhà, Băng im lặng. Khang cúi xuống hôn lên khóe môi nhỏ:
- Được rồi! Nếu thế thì ta thừa nhận. Ta không thể xa em nữa, không thể! VÌ ta… hình như đã yêu em thật rồi! Rất nhiều!

Phòng 102
Yến Chi dùng khăn giấy ướt nhẹ nhàng lau những vết máu đã khô lại trên bàn tay Phong . Cậu mặc kệ.
- Xin anh, đừng tự hành hạ mình nữa. Nếu giận giữ, hãy trút giận lên vợ anh đây này.
Trong lòng Chi, vẫn hi vọng lời tay quản lí nói chỉ là suy đoán. Dù còn 1 chút cơ hội, Chi vẫn mong Chấn Phong sẽ thay đổi, sẽ chấp nhận nhỏ, hoặc chí ít vẫn lạnh lùng như vẻ vốn có của cậu, thì cũng chỉ mình nhỏ ở bên Phong thôi.
cryingboy
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸30/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=6143

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic6143-172.html#p57217

Quay về Thơ, truyện ngắn

cron