- Ủa, vậy sao ảnh biết chị emmà hồi chiều nói chuyện vậy?
- Hi hi, làm gì điều tra dữ vậynhóc? Ghen hả?
- Ax, chị em mà ghen gì trời. Em thấy anh đó không biết ra sao, nên hỏi chị, mất công chịem gặp người xấu. Chỉ khờ lắm!
- Ừ, anh Quang tính tình cũngtốt, nhà khá giả. Chỉ có điều...
Nói tới đây, chị Ánh ngập ngừng.
- Sao chị?
Mình nôn nóng hỏi.
- Có điều anh Quang hơi đào hoa, quen cũng nhiều lắm. Hồitrước theo chị biết là vậy, còn giờ thì không rõ.
- Ừm, mà sao nay ảnh ghé chỗ chị vậy?
- Ghé mấy bữa liền rồi, đâu phải mới hôm nay. Mấy bữa trước ảnh ghé chơi, nói là lâu quá không gặp, chạy ngang sẵn tiện ghé vô thăm chị.
- Rồi làm quen chị Diễm luôn hả?
Mình gầm gừ, cơ mà vẫn cố che giấu cảm xúc. Con gái thường rất nhạy cảm, huống chi chị Ánh đã một đời chồng, hình như bả nghi mình rồi.
- Ừ, mấy bữa rồi, ngày nào cũng gần tới giờ Diễm về là ảnh ghé, kè về. Chắc mê chị nhóc rồi he he
- Ừm, thôi cảm ơn chị nhen, em đi tắm cái. Có gì em dt chị sau.
- Điều tra vậy vẫn chưa đủ hả nhóc? Thương chị quá hénha ha, rồi tắm đi, hôi chua quáchời
- Ừm, bb chị hehe.
Rồi xong. Nông dân chăn rau thứ thiệt hiện hình, cmn mình làm sao đây.
----------------------------------
Tối đó, mình ngồi ăn cơm mà cái mặt hầm hầm, nghĩ đến thằng nông dân lưu manh giả danh trí thức kia là mình tức muốn bốc khói não. Mẹ mình thấy vậy có hỏi lí do, nhưng mình tảng lờ trả lời qua quýt cho xong. Chị ngồi đối diện cũng nhìn mình bằng ánh mắt nghi ngại, chắc chị cũng mơ hồ đoán được lí do tại sao mình như thế.
Ăn cơm xong, mình vẫn phụ chị dọn dẹp như thường lệ (tức thằng kia thôi, không giậngì chị cả). Đâu đó xong xuôi, chị rửa chén, mình xoay người đi lên trước, không ở lại tán dóc với chị như mọi khi(thấy ức ức sao đó các thím ợ, chả muốn nói gì ). Chị bỗnggọi mình:
- T...
Mình xoay lại.
- Gì vậy chị?
- Bực chuyện gì hả?
Chị hỏi, mắt vẫn nhìn vào bồnrửa chén.
- Đâu có gì. Thấy khó chịu trong người tí thôi .
Mình nói gai.
- Xạo quá, cái mặt vậy mà nóikhông có gì. Bộ T giận chị hả?
Hình như biết mình đang bực bội, chị không gọi là cưng nhưthường ngày, mà thay bằng T,làm mình thấy bớt giận tí .
Mình nhìn chị:
- Chị có làm gì đâu mà giận. Nhưng thằng Quang hồi chiều kè chị về, theo em biết thì nó không đàng hoàng đâu, quen gái tùm lum...
Mình chưa nói hết thì chị ngắt lời:
- Chuyện đó chị có nghe chị Ánh nói rồi. Nhưng đó là chuyện lúc trước thôi mà, giờ ảnh đâu có vậy nữa.
- Hay quá hén, sao chị biết nó không vậy nữa?
Mình đốp lại.
- Thì... chị nghe ảnh nói vậy.
Giọng chị ngập ngừng.
Ax, haizzz bà chị yêu dấu củatôi ơi, sao mà ngây thơ thế không biết !!
- Nó muốn cưa chị thì tất nhiên phải nói vậy rồi. Không lẽ giờ nó đi khoe với chị là nóđang quen rất nhiều con, và chị là một trong số đó sao? Nó đâu có bị khùng.
Mình bắt đầu lớn tiếng.
Chị im lặng một hồi lâu, rồi nóinhỏ:
- Chị biết T lo cho chị, nhưng mà có gì từ từ nói chị nghe, sao nạt nộ chị dữ vậy...
Mình cũng kịp nhận ra sai trái, cơ mà lúc này khói bốc lên đầu rồi, hối cũng chả kịp.
- Chị còn ngây thơ lắm chị biết không? Thằng đó là thằng cáo già, dân chơi. Nó tán chị để qua đường thôi, không yêu thương thật lòng gìđâu.
Xả xong một tràng, mình đùngđùng đi lên lầu. Chị vẫn im lặng đứng đó rửa chén...
Mình lên phòng mở máy xem phim, vặn âm thanh to hết cỡ. Nhưng ngồi xem phim mà đầu óc cứ nghĩ lung tung, phim hết lúc nào cũng chả biết . Nhìn đt thì gần 9h rồi. Mình thấy hối hận quá, chị đâu có lỗi gì, tất cả là do thằng cờ hókia dụ dỗ, nói ngon ngót lừa gạt chị . Nghĩ chắc giờ này chị lên phòng rồi, mình bước ra, định bụng sẽ qua xin lỗi chị chuyện khi nãy mình hơi nóng .
Nhưng vừa đi đến phòng chị, chưa kịp gõ cửa thì mình nghetiếng chị cười nói bên trong . Ba mẹ mình vẫn đang xem tividưới nhà, chị nói chuyện với ai nhỉ? Mình áp tai vào nghe lén. Thì ra chị đang nói chuyện qua dt, chị xưng em, gọi thằng nào là anh, còn nghe chị hỏi nó sắp đi ngủ chưa nữa, quan tâm vãi .
Mình dẹp mấy lời xin lỗi tập nãy giờ qua một bên, bỏ về phòng. Chị không nói chuyện với thằng nông dân trí thức đó thì còn ai khác vào đây . Cả đêm mình nằm trằn trọc suynghĩ, tính xem làm cách nào để vạch trần bộ mặt đểu cán của nó cho chị sáng mắt ra, đến gần sáng mới ngủ được.
----------------------------------
Cả đêm trằn trọc chả ngủ được, sáng ra hai con mắt mình đỏ ngầu, chán chẳng muốn đi học, liền alô thằng Thanh sida ra làm chầu café. Nghe dt giọng nó ngái ngủ, nhưng khi mình nói trả tiền cf là nó tỉnh ngay, 10p sau đã có mặt tại quán, không biết cókịp súc miệng rửa mặt gì chưa.
Ngồi uống cf, nhìn cái mặt băng giá của mình cộng cặp mắt ác quỷ, nó hiểu ngay có chuyện. Mình được dịp tỉ tê cùng nó, rằng có thằng nông dân yêu nghề đang gạ gẫm chị mình. Chưa kịp bày tỏ nỗi niềm thì nó đã nhảy dựng lên, bức xúc còn hơn cả mình, đòi chém chết cm thằng nông dân .Đồng thời tỏ ra quan ngại sâusắc + cực lực phản đối chị Diễm quen thằng kia .