Mình giật chân lại, chưa kịp làm gì thì đã được nó khuyến mãi thêm cho mấy quả vào mặtnhư trời giáng, nằm đo đất luôn. Chân mày bị tét, máu chảy xuống mắt, nhìn gì cũng chỉ thấy lờ mờ.
Lúc này người dân gần đó thấy có chuyện mới chạy ra can, đúng lúc mình mò mò lượmđược cây tầm vông, định lao vào đập nó nhưng bị dân ôm lại. Nó đứng đó nhìn mình cườikhinh khỉnh, xong rồi lên xe chạy đi mất.
Mình được mấy bà cô tốt bụngđưa vào nhà đắp muối lên chỗsưng, còn hỏi nhà mình ở đâu để đưa về, nhưng mình khôngnói. Chuyện này mà nhà mình biết được, thì còn mặt mũi nàonữa. Ngồi một chút, cũng bớt đau mình lên xe về, không quên cảm ơn mấy người đó.
. . . đọc tiếp