CHƯƠNG 4: ký ức
Tại ký túc xá nọ(chung cư)...hàng đêm mọi người đều nghe rõ tiếng 'bộp...bộp...bộp..." từ phía cầu thang vang lên từ tầng 13 cho đến tầng trệt,việc này bắt đầu xảy ra...ngày càng mãnh liệt hơn....khi tôi về nước và ghé thăm khu chung cư,nơi mà tôi không thể quên...
Sân bay Việt Nam:
-oh men!!!!!!!!wellcom to Viet Nam.-tôi đùa.
6h chiều...tôi cùng các bạn về khách sạn,lịch trình của chúng tôi là ở Hồ Chí Minh 3 ngày sau đó đến ký túc xá để gặp lại các bạn và tổ chức liên hoan bên đó.
Mọi việc diễn ra đúng lịch trình...
-Oh...đã đến nơi rồi sao?-tiếng thằng Jack phệthốt lên.
-Ký túc xá nhỏ quá!-giọng con nhỏ Natalie nói.
Bỏ ngoài tai tôi bước ra khỏi xe,đi thẳng vào trong nơi có những người chờ tôi ở đó.
Sau khi giới thiệu với mọi người,ông quản lý năm xưa sắp xếp phòng cho mọi người và nói nhỏ với tôi.
-Cậu lên phong tôi có chút việc-giọng thận trọng.
Có vẻ như ký túc xá đang co chuyện gì đó xảyra 1 cách khác thường gần đây.
...................................................
............................................................................
........................................................................................
Cốc!!Cốc!!tôi vào đc không???
-vào đi.-bên trong ông quản lý nói vọng ra.
-Ông gọi tôi có chuyện gì thế???
-Xin lỗi đã chưa để cho cậu nghỉ ngơi mà đã phải gặp tôi rồi.
-Uhm,vậy ông nói đi!!không sao đâu.-tôi thông cảm.
-Hiện tai trong vòng 1 tháng nay ký túc xá xảyra nhiều chuyện rất quái lạ.
Những chuyện không thể tin được mà chỉ có buổi tối mới xảy ra...sáng thì không thấy gì hết!!!!vì chuyên đó mà ký túc xá đã phải cắt giảm tiền để giữ khách lại....
-Ông nói rõ hơn đc không??-tôi gắt lên.
-Chính xác là gì tôi không rõ,nhưng...1 tháng nay thì đột nhiên xuất hiện. Từ cái ngày tôi điện thoại cho cậu ấy...ký túc xá mất hết người ở rồi,còn vài người lỡ thanh toán tiền nhà nên vẫn ở lại.
Mấy người dời đi đã nói với tôi là lúc1-2h sáng cứ nghe âm thanh 'bộp...bộp..." gì phát ra từ cầu thang ấy... Bước ra thì không thấy gì mà quayvào thì lại nghe.
Có mấy chú....
Tôi cắt ngang:
-Tiếng 'Bộp...bộp..." ư??
Mặt tôi như tái mét lại,ký ức đêm kinh hoàng đó...không lẽ....là cô ta??????-Này Boo...anh làm gì mà mặt mày sa sầm thế??
Vừa nói ông vừa lay tôi...
-À không...không gì hết...chẳng là tôi...mới xuống xe nên hơi mệt ý mà. Ông kể tiếp đi!-tôi nói qua loa.
Ông quản lý:
-Thôi...anh cứ về phòng đi chúng ta cònnhiều thời gian mà.
Tôi ậm ừ,bước ra khỏi phòng ông quản lý,từ từ...chậm rãi đi lên cầu thang...
Tại tầng 7:
-Này...ông làm gì mà lâu thế??mà phòng ông bên cạnh ấy,số 66.-tiếng con Natalie chảnh choẹ không chịu đc.
-Ừ thì tôi chỉ kiểm tra xem mấy người vào đúng phòng không ý mà...đậu xanh rau má!-tiếng tôi gắt.
Rồi bước nhanh về phòng,ở chung vớithằng em họ suốt ngày truyện,game...
Con Natalie gọi với theo:
-what the đậu xanh rau má???
-Là 1 món của VN,ăn thì lại đây...hahaha!
Rầm!!bố bệnh...qua thật vật ra thịt,tao cho mày liệt luôn. (Suy nghĩ xấu xa quá,thật ra nước ngoài chuyện đó là chuyện quá nhỏ nhặt.)
Vào phòng thằng em họ vẫn dán mắtvào màn hình bấm,bấm...
-Tao đi tắm đã lát mày tắm sau?nhìn trộm thì liệu hồn.
Vừa nói chỉ vào chai dầu ăn,mà mặt nó cứ đực ra trông ngu lắm!tôi cười ngặt nghẽo.
-Fucker in the ass!lol. mày hiểu chưa??
Thằng em 1 phen tái mặt,vào phòng tắm trút bỏ bộ đồ hoà vào làn nước mát...ký túc xá thay đổi nhiều quá...à quên...từ ngày chuyện đó xảy ra ký túc xá đã có bảo vệ,thang máy...thú vị nhỉ??
Bên ngoài...đã 5h chiều...tại phòng số 88 tầng 13,âm khí nổi lên mãnh liệt...gió càng mạnh hơn,bỗng lạnh đi không như cái nóng mùa hè ở miền Trung. Chậc,hiệu ứng nhà kính có ma mới biết được...
Tôi hận.....anh.....Tôi hận.....anh.....Tôi hận.....anh.....boo....
Đ..ã....đến.....lúc....