Chap 24: Chỉ yêu em 1 ngày thôi nha.
T : Quần áo né ! Mấy ngày rồi k thay đồ đó ! tôi mượn cái quần jean của em gái thằng đệ tử , còn cái áo là của tôi , nó hơi rộng , mặc tạm đi !
LA :Cảm ơn !
T : Giờ cô cũng khỏe rồi ! Thay đồ xong thì làm ơn biếnđi !
LA : Ừm , em biết rồi
T : Hôm nay trời lại mưa nữa ,chán thật !
LA : Em thích mưa !
T : Kệ cô chứ ! Vô thay đồ lẹ đi
Lan Anh bước vào trong thayđồ , khi đi ra cô mặc chiếc quần jean và cái áo trắng rộng thùng thình của tôi nhìnthật mắc cười
LA : Xong rồi !
T : Vậy biến đi được chưa , k tiễn ! - tôi quay lưng về phía Lan Anh
Lan anh chạy tới và ôm choàng lấy tôi từ phía sau , cái cảm giác ấy , cái cảm giác lần đầu được Ngọc Hân ôm lại hiện về trong tôi 1 lần nữa
T : Cô làm cái quái gì vậy , buông ra , k có giỡn với cô đâu ! - Tôi lấy tay giật tay của Lan Anh ra khỏi người
LA : Hôm nay .... anh có thể đi chơi với tôi 1 lần k ?
T : Cô điên hả ? Cô nghĩ tôi đồng ý chắc
LA : Em biết anh sẽ k đồng ý ,nhưng em vẫn đề nghị như vậy
T :Cô có vấn đề về thần kinh k ? Đã biết còn hỏi tôi sao ?
LA : Chỉ 1 ngày hôm nay thôi ,được k ?
T : Không !
LA : Vậy thì em sẽ đi , k phiềnanh nữa !
Lan Anh xếp bộ quần áo của mình rồi bước ra khỏi cửa , tôi nắm tay cô ta lại
T : Ê ! Đi đâu vậy ? Đồ mượn mà tình mặc đi luôn hả ?
LA : Anh kêu tôi đi mà ?
T : Lúc nãy tôi k để ý , giờ tôi để ý rồi , cô để đồ ở nhà đi , tôi kêu mấy thằng đệ giặt rồiủi lại cho , khi nào sạch sẽ thì đi
LA : Ừm !
T : Hôm nay cô muốn đi đâu với trời mưa gió này ?
LA : Em k biết ! Có lẽ là đi dạo
T : Đồ khùng ! Để phòng trường hợp cô tính bỏ trốn với bộ quần áo , tôi đi với cô!
LA : Hì , em biết mà ! - Lan Anh nở 1 nụ cười tươi
T : Biết cái gì ?
LA : K có gì hết , mình đi nha anh
T :Ừm
Vậy là tôi và Lan Anh bước rangoài , trời mưa rất lớn
T : Ê ! K mang theo dù hay sao , tính đi vậy hả
LA : Ừ , em thích vậy đó
T : còn đứa nào khùng như cô nữa k ?
LA : Chắc k đâu , đi thôi đứnghoài ! - Lan Anh kéo tay tôi lôi ra ngoài giữa trời mưa lớn
Vậy là cả 2 đứa ướt nhem , Tôi và nó đi dạo trên con đường đầy mưa , vẻ mặt củaLan Anh thật hạnh phúc .
Lan Anh cởi dép ra , cầm lên tay rồi chạy chân không giữatrời mưa , hình như nó k hề ngại ngùng gì nữa , Lan Anh xoay vòng trong mưa , nó cười hạnh phúc , nó cứ cười mãi trong khi tôi vẫn đừng yên xem nó làm trò .
Rồi nó chạy về phía tôi , nó kéo tôi đi theo nó nhưng tôi ghì chặt và dừng lại
T : Tôi k làm mấy trò điên như cô đâu !
LA :Ừm , vậy mình đi tiếp nha!
Lan Anh dẫn tôi đi , đi rất lâu, tôi k biết mình đi đâu và cũng k biết mình đang làm gì nữa , tôi cứ đi mãi , mưa làm cho tôi ướt , làm cho tôi mát ,làm tôi thấy thoải mái
Lan Anh đưa tôi đi đến 1 công viên rồi nó dừng lại
LA : Anh cõng em được k ?
T : Tôi đâu phải là trâu bò củacô
LA :Nhưng mà em mỏi chân quá , cõng em nha , đi mà !
Lan Anh nó làm khuôn mặt nũng nịu tội nghiệp khiến tôimắc cười
T : Mệt cô quá ! - tôi chợt bật cười
LA : A , lần đầu tiên em thấy anh cười đó ! Anh cười đẹp trai quá à !
T : Kệ tôi ! Nhiều chuyện quá! - nụ cười của tôi chợt tắt ngay
LA : Phải chi , lúc nào anh cũng cười vui vẻ như vậy , k còn khuôn mặt lạnh lùng nữa! - khuôn mặt nó bỗng thay đổi , có vẻ như nó hơi gượng
T : Tôi k cần cô phải dạy , bây giờ về được chưa hay là cứ đứng dây dầm mưa
LA : Về sao được mà về ! Mình đi ăn đi anh ha
T : Ăn cái gì ?
LA :Để em coi..... hay là.... mìnhăn bột chiên nha ! Lan anh nhìn xung quanh và thấy được 1 quầy hàng bán bột chiên
T : Ừm tùy cô !
Tôi và Lan Anh ngồi xuống quán bột chiên và gọi 2 đĩa bột chiên thật ngon , cùng thưởng thức vị cay cay , nóng nóng , mặn mặn dưới trời mưa lạnh lẽo như vậy
Sau khi ăn xong Lan Anh lại bắt tôi đi theo nó ra ngoài mưa nữa , thật là mệt với connhỏ này .
LA : Ăn no rồi đó , có sức rồi , cõng người ta đi !
T : Tôi đã nói không là không mà , lì lợm vậy
LA : Vậy thì em sẽ như thế này cho anh coi
T : Như thế nào ?
Lan Anh bỗng ngồi xuống và nằm giữa đường , dang 2 tay2 chân ra ngoài
LA : Ta là thiên thần tuyết đây !
T : Trời ơi ! Cô khùng vừa thôi ! - Tôi đỡ Lan Anh dậy - Được rồi , tôi cõng , k sợ người ta cười hả ?
LA :Cười gì mà cười trời mưa vậy ai mà để ý
T : Đồ khùng ! Ăn gì mà nặng quá vậy
Vậy là tôi đành phải cõng conbé đó đi trên 1 đoạn đường nữa đã khá xa khu phố 198 rồi , Lan Anh nằm trên lưng tôi nó kê miệng vào tai tôi vàbắt đầu thủ thỉ
LA : Anh tuấn né !
T :gì ?
LA :Em bị u não !
T : Thì sao ?
LA : Anh k quan tâm sao ?
T : Không
LA :Ừm vậy cũng tốt
T : Ừm
LA : em k sống được bao nhiêu lâu đâu
T :Ừm !
LA : Còn 1 chuyện nữa em muốn nói
T :gì ?
LA : Em yêu anh !
T : ừm !
LA : Sao anh k phản ứng gì vậy ?
T : Vì tôi k quan tâm
LA : ừ , em biết ! - Lan Anh có vẻ đang sụt sịt khóc
T : Những cái biết rồi thì đừng hỏi
cả 2 im lặng 1 lúc
LA : Anh có nhớ ngày đầu 2 đứa mình gặp k ?
T : Nhớ
LA : Ừ , em là 1 đứa cứ lẽo đéo theo anh hoài , anh khó chịu lắm đúng k ?
T : ừm
LA : Mai mốt em k theo anh được nữa đâu , anh vui rồi nha
T : Ừm
LA : Em có nhiều ước mơ lắm ,phải chi em k lâm vô tình thế này thì em sẽ chỉ muốn mình học xong đại học , rồi tốt nghiệp kiếm việc làm tử tế , có 1 người yêu mình thật lòng , 2 đứa sẽ sống trong 1 mái nhà ấm áp tràn ngập tiếng cười , cảm giác đó chắc hạnh phúc lắm anh ha ! - Lan Anh nói với giọng run run và sụt sịt khóc
T :Ừm
LA : em ước mình có 1 chỗ dựa để che chở em , như anhvậy , có tham lam quá k hả anh ?
T : Ừm ! Cô sai rồi , tôi k là chỗdựa cho ai hết , tôi chỉ sống vì bản thân thôi !
LA : Nhưng em cảm nhận trái tim của anh tuy là sắt đá nhưng nó vẫn còn ấm được mà đúng k ?
T : Tùy cô nghĩ !
Lan Anh chồm xuống hôn lên má tôi 1 cái
LA : Tặng anh đó
T : Xuống đi !
LA : Anh giận em sao ?
T : đừng làm trò đó với tôi , tôi đi về đây , mặc kệ cô
Tôi quay lưng bước đi thì 1 bàn tay kéo tôi lại , đó là bàn tay của Lan Anh đang nắm chặt lấy tay tôi
T : Sao mà lì lợm quá vậy hả ?
LA : em lạnh
T : kệ cô
- Bốp ! - tiếng động của cây ống tuýp đập vào đầu tôi
T : Hiệp.... mày... mày...
HCL : Mẹ mày , tao chờ mày 2 ngày để mày lết mạng chó của mày ra đây rồi đó , mày có biết là mày giết đại ca tụi tao k hả thằng chó chết ! Cảmơn nha con điếm ! - hắn nhìn sang Lan Anh
Tôi cố gắng gượng dậy từ từ
T hằng khốn , mày lợi dụng nó hả....
-Bốp ! - 1 phát đập nữa vào đầu tôi
LA : Đừng có đánh nữa ! Tôi xin anh mà ! Tôi sẽ làm bất cứ điều gì , tha cho ảnh đi !
HCL : Tha cái *** ! dẹp mẹ mày đi - Hắn hất Lan Anh ra 1bên và cầm ống tuýp để kết liễu đòn cuối cùng với tôi
Lan Anh từ đằng sau lưng Hiệp Chim Lửa , rút 1 con dao găm của tôi đã đặt ở trong phòng , có lẽ khi thay đồ cô ta đã lén lấy con dao , Lan dùng dao đâm vào sườn của Hiệp khiến hắn la lên nhưng vẫn chưa gục xuống .
Lan Anh chạy lại chỗ tôi và đỡ tôi dậy
HCL : Con điếm chó chết ! - Hắn lập tức gượng dậy và dùng ống tuýp đập thẳng vô đầu của Lan Anh , máu của con bé chảy ào ra , vết u bị vỡ
tên Hiệp lại dùng ống tuýp để đập tôi lần nữa , hắn vừa đưa tay xuống thì cũng là lúctôi gượng dậy được chụp cánh tay hắn lại , lúc này tôi thực sự điên , máu tôi nóng dồn lên tới não , k kiểm soát được mình tôi như 1 con thúđang bị thương và sẵn sàng giết kẻ thù đang tới gần mình bất cứ lúc nào , tôi bẻ tay hắn , cho hắn 1 cú len gối vào bụng , 1 cú móc trái , tôi đấm đá tới tấp để thỏa mãn cơn khát máu của mình lúc đó
tôi đã đập Hiệp chim lửa nát như tương , khuôn mặt hắn bê bết máu , tôi đã bình tĩnh được , đi tới chỗ Lan Anh đang nằm và đỡ Lan Anh dậy. Hiệp Chim Lửa thì bỏ trốn , tôi cũng k quan tâm tới chuyện hắn đi đâu hay làm gìnữa , điều tôi cần làm lúc này là cõng Lan Anh tìm bệnh viện gần nhất trong khi vết máu trên đầu tôi đang từ từ chảy ra nhiều hơn và Lan Anh cũng vậy
Lan Anh nói với tôi bằng 1 giọng nói của sức tàn
LA : Anh tuấn nè ! K sao đâu ,em sống cũng k được bao lâunữa đâu , em cảm ơn anh đã đi với em hôm nay , hãy để em yêu anh dù chỉ 1 ngày thôi , anh nha !
T : Trời ơi ! Sao cô ngốc quá vậy ! giờ này còn nói nhảm nữa , để tôi cõng cô đi bệnh viện gần nhất !
Tôi chạy điên cuồng trong mưa hi vọng tìm được 1 trạm xá hay bệnh viện nào đó nhưng con đường với tôi dường như dài vô tận
LA :Anh có thể nói anh yêu em k ? 1 lần thôi
T :Nếu anh nói , em sẽ vượt qua chứ , em hứa đi !
Lan Anh chỉ khẽ mỉm cười rồi gục xuống , nhắm nghiềm đôi mắt lại
T :Anh yêu em , anh yêu em , anh yêu em , tỉnh lại đi đồ khùng kia , tỉnh dậy đi , sắp tới rồi .... sắp tới rồi
Tôi dừng lại , ôi biết Lan Anh đã ra đi rồi , đi thật rồi
Tôi vẫn cứ cõng em đi trên con đường mưa , vừa đi tôi vừa nói chuyện với Lan Anh
T :Em biết k ? Anh là 1 đứa ích kỉ lắm , anh k quan tâm ai hết , anh lạnh lùng lắm , em nhớ ngày đầu mình gặp k ? Anh đã quát vô mặt em là cútđi ! Anh tồi tệ lắm đúng k ? em trả lời đi ? Anh đáng trách lắm Lan Anh . Lan Anh àanh yêu em !