Hôi bia
Tôi là phóng viên của báo Lá Ngón, có trụ sở tại 69 Hai Bà Tưng, Hà Nội, được cử vào tận Biên Hòa, xuống tận hiện trường vụ hôi bia để viết bài. Lúc tôi có mặt ở hiện trường thì gần như không còn dấu tích của vụ hôi bia nữa, chỉ thấy đoạn đường đó lổn nhổn toàn đá hộc, hai bên vỉa hè thì lố nhố những đám người tụ tập rất đông. Thấy tôi ngơ ngơ, một phụ nữ trung niên tiến lại và đon đả chào mời:
- Mua bia không cháu? Bia mới hôi hôm qua xong, còn tươi lắm!
- Bao tiền một lon?
- Chỗ người nhà, lấy cháu 5 nghìn.
- 2 nghìn bán không?
- Đệt, trả rẻ thế? Cháu có biết cô đã phải chiến đấu, giành giật, đánh đổi cả liêm sỉ, cả danh dự mới cướp được số bia này không?
- Nếu quy ra danh dự của cô thì cháu chỉ trả 1 nghìn, thế có khi vẫn hớ đấy! Bởi vì nó mất giá lắm rồi!
Mua bán xong, tôi cầm lon bia ra ngồi dưới gốc cây bên đường rồi giật nắp tu ừng ực cho đỡ khát. Đúng là bia hôi có khác, uống chẳng thơm gì, chỉ thấy hôi xì. Tôi quay sang lân la bắt chuyện với một ông cụ bên cạnh:
- Cụ ơi, sao chỗ này lại tụ tập đông người thế cụ nhỉ?
- À, chúng tôi ngồi chờ xe chở hàng đi qua để hôi của mà! Giống như hôi bia hôm trước ấy!
- Nhưng bây giờ đi qua đoạn này, tài xế họ cảnh giác rồi, chằng néo hàng hóa cẩn thận, đi chậm rãi, làm sao mà có hàng rơi cho cụ với mọi người hôi được chứ?
- Cậu không thấy sao? Chúng tôi đã cho đặt rất nhiều tảng đá hộc to khắp mặt đường, leo qua những khối đá ấy chắc chắn ôtô sẽ bị nghiêng, hàng hóa có buộc cẩn thận cỡ nào thì cũng phải văng ra…
- Thế cơ ạ? Vậy từ sáng đến giờ cụ hôi được nhiều chưa?
- Hôm nay là giữa tuần, xe đi lại ít nên cũng không ăn thua, mới được có 3 chai nước mắm, hai con gà và một cái nồi cơm điện. Nếu là ngày cuối tuần chắc chắn phải được gấp ba bốn lần thế này.
- Ôi, ngon thế cơ ạ?
- Đương nhiên! Bà con khu này giờ nghỉ buôn bán, bỏ ruộng nương, trẻ con cũng nghỉ học, tất cả chuyển sang nghề hôi của hết. Lão thấy như thế là đúng đấy! Cậu tính xem, làm ruộng vất vả, cực nhọc quần quật cả năm cũng chỉ được vài tạ thóc, trong khi đi hôi của thế này thì chỉ một lúc là có vài trăm nghìn luôn. Ví dụ như vụ hôi bia hôm trước, lão tay yếu, chân chậm, mắt mờ rồi, thế mà vẫn còn vồ được 3 thùng, bán đi cũng được gần 5 trăm. Giá như lão mà còn thanh niên, còn có sức đạp được chúng nó ra, còn sức giành giật thì có khi hôm ấy lão phải kiếm được cả triệu bạc chứ chả ít! Mong sao trời thương, cho lão sức khỏe để lão đi hôi được đều đặn, có thu nhập ổn định, chứ giờ mà ốm đau, nghỉ một ngày là tiếc đứt ruột cậu à!