Chúi đầu vào màn hình máy tính mỗi ngày, chúng ta đã đánh mất những gì?
Ngồi lì bên máy tính, cày game từ sáng sớm đến chiều tối, đấy chính là nhữnggame thủ nghiện game chính hiệu. Có lẽ hình ảnh này không cònquá xa lạ nữa. Gần như quánintẻnet-game nào cũng có vài “thổ địa” như thế này.
Chắc chắn là thời gian online gamechiếm một khoảng lớn trong quỹ thời gian của những game thủ như thế này. Cuộc sống của họ luôn gắn liền với chuột và bàn phím, thế giới của game online. Họđã đánh mất rất nhiều thứ trongnhững tháng ngày cắm cúi bên máy tính như thế.
Sức khỏe
Không thể nào chối cãi được việcđánhmất sức khỏe khi chúng ta ngồi cày game liên tục như vậy. Đã nghiện game, mấy ai có được một cơthể cường tráng, hay ít ralà tạm chấp nhận được.
Đầu tiên, đó là việc ăn uống không đảm bảo. Bánh mì, xôi vàmì tôm thường là những món quen thuộc của các cao thủ cày game. Những món ăn này chỉ cóthể làm no trong chốc lát mà không có mấy dinh dưỡng. Hơn nữa, khi đang hăng say cày game,game thủ thường hay bỏ bữamà không biết điều đó rất không nên.
Thêm vào đó, ngồi lí bên máytính dễ dẫn đến nhiều chứng bệnh. Dễ cận thịhơn, dễ bị trĩvàđau lưng, đau dây thần kinh. Thiếu vận động khiến cho họ không có một nền tảng sức khỏe thật tốt để chuẩn bị cho những giai đoạnsau của cuộc đời. Vậy nên họđã lãng phí rất nhiều cái vốn quý nhất của bản thân.
Thời gian
Thời gian là vàng bạc, ai cũng biếtnhư thế. Thời gian trôi qua không chờ đợi ai. Mỗigiây, mỗi phút, mỗi giờ, mỗi ngày ngồi cày game bên máy tính, game thủ đã để thời gian của mình trôi qua một cách vô cùng lãng phí màkhông hề biết níu giữ.
Họ có thể ngày cả ngày bên máy tính, và mỗi ngày, mỗi tháng như thế trôi qua, họ sống cuộc sống của một con người khác: cuộc sống của nhân vật trong game. Họ đã bỏ qua quá nhiều thứ: đi chơithể thao mỗi chiều, nấu ăn cùng gia đình bữa tối, ngồi nhâm nhi cà fé cùng bạn bè,đi xem phimcùng bạn gái…Ngồi chơi game, từng ngày từng ngày như thế, thời gian trôi qua quá nhanh mà họ không hề nhận ra. Để rồi mộtngày nào đó,họ chợt giật mình nhận ra: tết này mình không được nhận tiền lì xì nữa…
Tư duy
Khả năng tư duy, học hỏi củamỗi người là một món quà tuyệt vời của tạohóa. Bằng caí đầu, chúng ta hiểu biết được rất nhiều thứ, học hỏi rất nhiều điều từ cuộc sống để làm hành trang cho bản thân mình. Thế nhưng, có bao nhiêu game thủ nghiện game có thể sử dụng cái đầu của mình chotốt?
Họ ngồi trong lớp học mà chỉ nghĩđến game, đến nhân vật trong game, mặc đồ thế nào, đánh bós ra sao. Chất xám mà đáng ra họ phải dùngnó để tư duy, suy luận, tiếp nhận kiến thức, lại chỉ có mỗi hình ảnh của game. Rốt cuộc, những gì họ có trong đầu suốt quãng thời gian học tập là bao nhiêu?
Cái đầu vốn để cho mỗi ngườitưduy, tìm ra lời giải cho mọi câu đố,tìm ra giải pháp cho mọi tình huống, bây giờ lại được dùng đểcắm cúi nghĩ cách chơi game cho hay, cho hơn người khác. Và rồi, cuộc sống của họ sẽ đi về đâu?
Cơ hội
Trong lúc chúng ta đắm mình vào game, ngồi hàng ngày bên máy tính, biết bao nhiêu cơ hội mở ra trước mắt mà chúng ta đã bỏ qua?
Một suất du học miễn phí có thể đến nếu chúng ta cố gắng. Một việc làm tốtsẽ vàotay chúngta nếu nhận ra sớm vàthử thách ngay lập tức. Một cơ hội lênchức,tiến thân sẽ lọt vào tay nếu nhưchúng ta tiết kiệm nhiều hơn thờigian ngồi cày game để nắm bắt chúng.
Nhưng không, tất cả trôi quangoài tầm tay, khi mà tâm trí chúng ta đã đặt vào thế giới ảo của game. Ngoài game ra,còn thứgì thu hút chúng ta hơn ngay lúc này? Câu trả lời: có những thứ là quan trọng với chúng ta, nhưng cóthể không phải là những thứmà chúng ta quan tâm nhất.
Gia đình và tình yêu
Tôi đã từng đọc rất nhiều câuchuyệnkể rằng cha mẹ quá yêu thương con cáimà cung phụng cho con cái tất cả, để cho con ngày ngày nằm lì trong phòng chơi game. Và kết quả của nhữngcâu chuyện ấy chỉ là những nỗi buồn u ám.Có thể, một vài câu chuyện dạng đó là bịa đặt, nhưng tôi cũng đã chơi game, và tôi hiểu rằng chúnghoàn toàn có thể diễn ra ở bất cứ đâu, bất cứ gia đình nào.
Có lẽ sẽ có một lúc nào đó, những ngườinghiện game nhận ra, họ đã thiếu một bữaăngia đình, mộtbuổi sinh hoạtđầm ấm đến thế nào. Có thểhọ sẽ nhậnra là họ giành thời gian cho game quá nhiều, nhưng liệu lúc đó có phải làquámuộn?
Và họ có bao nhiêu cơ hội để tìm được một tình yêu như ý mình, hợp với bản thân mình,sau những tháng ngày chỉ biết chìm đắm vào màn hình máy tính?
Lời kết
Như bao nhiêu bài viết khác, tôi chỉ cómột lời kết, đó là: game chỉ là ảo, là một trò chơi để thư giãn,không hơn không kém. Đừng đểnó chiếm quá nhiều cuộc sống của bạn, và đừng để vìnó màchúng ta bỏ qua biết bao điều quý giá, đáng cống hiếnvà tận hưởng trong cuộc đời này..