[b]Nhá nhem tối mà đứa con gái 12 tuổi đi chăn bò vẫn chưa về, chị Cúc tất tả chạy đi tìm. Ven rừng vắng, người mẹ mơ hồ thấy một bóng đen bảng lảng trước mặt rồi tan biến vào bóng tối. Ớn lạnh bởi linh cảm có chuyện chẳng lành, chị Cúc chạy về thôn la hét nhờ trợ giúp. Cả làng “cày xới” từng ngóc ngách. Dưới rãnh đất bên vệ đường, khuất sau lùm cỏ dại, hiện ra một cảnh tượng kinh hoàng.[/b[
Ngày 29/3/2014, các cậu, dì ruột của bé gái ngậm ngùi chuẩn bị bữa cúng 49 ngày cho đứa cháu vừa chết thảm thương oan ức. Trong căn nhà tuềnh toàng, chị Lê Thị Cúc (45 tuổi, ngụ thôn 1 Khe Gát, xã Xuân Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình) nằm thất thần trên chiếc võng cũ sờn. Thấy khách, người mẹ bất hạnh cố gượng thân hình gầy guộc, liêu xiêu ngồi dậy, òa khóc nức nở.
Từ đầu đến cuối câu chuyện đau đứt ruột, người mẹ hồi tưởng trong tiếng nấc nghẹn. Dường như đâu đó trong căn nhà, “linh hồn” đứa con cũng u uẩn, đau đớn.
“Con bé Quyên từ lúc còn bé xíu đã biết thương mẹ, vừa học giỏi vừa chăm chỉ. Sáu năm liền, cháu là học sinh giỏi. Nhưng nhà có một mẹ một con, tui nhiều bệnh tật nên khốn khó, quạnh vắng. Áo quần của cháu là đồ cũ các chị họ thải ra. Chiếc xe đạp cũng cũ rích.
Mấy năm trước, Nhà nước cho mẹ con tui một con bò con. Con bé chăm kỹ lắm, nên con bò chóng lớn khỏe mạnh, đẻ được một bò con. Hàng ngày, ngoài giờ học, Quyên dắt đôi bò đi chăn. Trưa hôm đó, cháu khoe phát hiện được khu vực trên đồi có nhiều cỏ, lại có nhiều rau má. Vừa trông coi bò, cháu vừa hái được mớ rau má đưa về cho mẹ nấu canh.
Ăn cơm trưa xong, cháu đưa bò đi chăn tiếp. Trước lúc đi, con gái tui còn bảo chiều nay sẽ hái rau má cho cậu nó. Vậy mà…”, người mẹ nghẹn ngào.
Hôm ấy chiều muộn nhưng vẫn chưa thấy con dắt bò về, chị Cúc tất tả đi tìm. Trời nhá nhem tối, cái bảng lảng của sương mù lèn đá cộng với cái lạnh tỏa ra trong không gian làm chị càng thêm hoảng hốt.
Ra quả đồi ven tại đường Hồ Chí Minh nhánh Đông gần khu vực Di tích lịch sử sân bay dã chiến Khe Gát, chỉ thấy mẹ con đôi bò nhẩn nha gặm cỏ, người mẹ chột dạ nghĩ khôn nghĩ dại, chạy lui chạy tới tìm con. Nhưng vẫn biệt vô âm tín.
Trong đêm tối nhòa nhạt, chị Cúc cảm giác có bóng đen bảng lảng trước mặt rồi tan biến. Ớn lạnh bởi linh cảm chẳng lành, người mẹ bước thấp bước cao chạy về thôn nhờ trợ giúp. Biết tiếng cháu Quyên ngoan ngoãn, thường về nhà rất đúng giờ, nên khi hay tin từ loa phát thanh, cả thôn nháo nhác chia nhau mọi ngả lùng sục.
Và người ta kinh hoảng trước cảnh chết chóc. Thi thể đứa bé 12 tuổi cứng đờ dưới rãnh đất, khuất sau lùm cỏ dại. Máu nhuộm đỏ cả một vạt đất, đến nỗi người nhà phải xúc cả lớp đất đó về chôn cùng đứa bé cho “linh hồn” yên lòng. Cách đó không xa, khoảng chừng 50 mét, chiếc xe đạp cũ của Quyên được kẻ thủ ác giấu trong ống cống thoát nước.
Trước cái chết oan khốc của đứa trẻ nổi tiếng ngoan ngoãn, người dân địa phương kéo đến chật cứng cả khu vực, nơi tìm được thi thể nạn nhân. Nhiều người không cầm được nước mắt thương cảm, vừa phẫn nộ bởi hành vi độc ác của hung thủ. Tuy nhiên, lúc đó, người ta vẫn chưa biết được hung thủ là ai và vì sao lại ra tay tàn độc, cướp đi sinh mạng của một cô bé vô tội?
“Con gái tui chết oan ức, tức tưởi nên thiêng lắm. Mặc dù chôn cất cháu xong, mồ yên mả đẹp rồi, nhưng ruột gan tui vẫn cứ như có lửa đốt. Hình ảnh đứa con gái ngoan hiền nằm chết ngoài vệ đường luôn ám ảnh, giằng xé tâm can tui. Nếu linh hồn con còn lang thang vảng vất đâu đó, chưa vào nhà được, vậy thì thương lắm”, người mẹ kể lại.
Chị hồi tưởng tiếp: “Ý nghĩ ấy thôi thúc tui phải làm lễ gọi hồn, “dẫn” con về nhà với mẹ. Trong buổi lễ, “hồn” con gái tui ai oán “kể” cô bé đã bị làm hại như thế nào.”
Quả thật, khi hung thủ Trần Văn Bình (15 tuổi), bị bắt khi công an tìm được chiếc áo trắng dính đầy máu. Hung thủ đã khai nhận hành trình phạm tội đúng như những gì người mẹ được “hồn” con gái hiện về kể lại.
Hành trình phá án, những câu chuyện thương tâm, cảm động về nạn nhân – một cô bé ngoan ngoãn hiếu thảo nổi tiếng trong vùng – đã được phản ánh trong bài viết của Pháp luật và Thời đại. Đặc biệt câu chuyện khó lý giải về cuộc gọi hồn đứa trẻ, kể lại hành trình bị kẻ thủ ác cũng được phóng viên tường thuật trung thực trong bài viết đăng trên Pháp luật và Thời đại số 150 – hiện đang phát hành rộng rãi trên toàn quốc. Mời độc giả tìm đọc!