Dư vị từ những tình bạn nhạt nhòa
… Tôi chợt nhận ra, tình bạn ấy đã phai nhạt từ lâu lắm. Tôi vẫn yêu quý bạn như ngày cũ, vẫn nhớ về bạn dù bao năm trời không gặp. Và bạn, có lẽ không đến nỗi hững hờ. Nhưng những ngã rẽ cuộc đời đã khiến chúng tôi không còn gì chung để chia sẻ với nhau.
Người ta thường nói tình bạn khởi đầu ở tuổi hoa niên thường rất đẹp.
Nhưng người ta quên không nói, tình bạn ở tuổi hoa niên cũng có thể là một bước ngoặt. Những người bạn đồng hành cùng em qua thời chông chênh này, là những người bạn thân thiết và chân thành mà em có suốt cuộc đời. Vì thế, luôn cố giữ chặt lấy họ…
Nhưng nếu, em không giữ được bạn thì sao?
Cuộc sống đang chảy về phía trước. Em đổi thay và bạn cũng đổi thay. Sự chia xa âu cũng là lẽ thường tình của cuộc sống, có rồi lại mất, đến rồi lại đi. Vì thế có những tình bạn keo sơn đến lúc lìa đời, cũng có người chỉ gắn kết nhau trong đoạn đời nào đó rồi thôi.
"Những người bạn của cuộc đời,
Có người như tấm gương,
Có người như cái lược,
Có người như con dao,
Có người như ngụm nước"
Như tình yêu, người ta vẫn viết trong sách có nhiều cách để giữ cho tình bạn lâu bền. Nhưng chẳng mấy khi người ta nói cho chúng ta biết cách để tình bạn ra đi đúng lúc.Giữ được tình bạn đẹp là một nghệ thuật. Nhưng biết cách chia tay một tình bạn đã từng đẹp cũng là một nghệ thuật.
Nếu sống chân thành em sẽ hiểu, đôi khi phải buông tay để tình bạn ra đi, nhẹ nhàng trong luyến tiếc. Bởi sự thân mật một cách gượng ép, cốt để níu kéo một mối quan hệ đã nhạt nhòa sẽ chỉ tạo nên những vết hằn xấu xí trên khuôn mặt kỉ niệm. Chi bằng cứ trả nó về đúng chỗ, một ngăn trong ký ức của ta...
Em, trả bạn về!
- Tên bài viết: Dư vị từ những tình bạn nhạt nhòa
- Tác giả: Nga Nguyễn (ST).
- Post bởi: Mr.tuấn.
- Nguồn: Trasua.mobi