Hồi1: Nương tựa lẫn nhau
Dương Châu thành bắt đầu nhiệt náo.
Thành môn bắt đầu mở từ giờmão, thương nhân, lữ khách, nông dân ra vào thành môn như mắc cửi.
Hàng hóa những chiếc thuyềntối qua cập bến chở tới đều xếp trên bến tàu, nhân lúc này cũng được chuyển vào trong thành, nhất thời tiếng xe ngựa ồn ào, huyên náo cảmột góc thành.
Từ Dương Châu đông hạ trường gia có thể ra biển đếnOa Quốc, Lưu Cầu và Nam Dương, vì vậy mà Dương Châu trở thành một trong những trạm trung chuyển hàng hóa giữa trong nước với nước ngoài quan trọng nhất cả nước, so với cuộc sống ở bất kỳ thành thị nào cũng phồn hoa đô hộ và khẩn trương hơn nhiều.
Bất quá hôm nay không khí cóchút dị dạng, trong thành ngoài thành đều có thêm rất nhiều quan binh, việc kiểm tra khi xuất nhập thành cũng hết sức kỹ càng, nghiêm cẩn chứ không qua loa đại khái như trước, vì vậy nên nhữngngười ra vào thành đã xếp thành một hàng dài. Có điều tuy ai ai cũng nôn nóng quá quan, nhưng không ai dám mởmiệng oán thán nửa lời, bởi những người thường qua lại trên giang hồ đều có thể nhận ra trong đám quan binh địa phương kia có không ít đại hán vận y phục của cấm vệ quân.
Trừ phi không cần mạng nữa,bằng không thì chẳng ai dám đắc tội với lũ ngự lâm quân bá đạo nhất chốn kinh thành này cả.
Trong thành tổng cộng có năm thị tập, trong đó thì thị tập cửa Nam nằm đối diện vớibờ nam sông Trường Giang làhưng vượng nhất, những sạphàng cung cấp đủ loại thức ănít ra cũng phải đến mấy chục,có lớn có nhỏ, đây là địa điểmdừng chân lý tưởng cho những lữ khách muốn đi thuyền nghỉ ngơi ăn uống.
Dương Châu ngoại trừ là đầu mối giao thông quan trọng, còn là chốn yên hoa nổi tiếngthiên hạ từ xưa tới nay. Bất luận là phú gia công tử vung tiền như rác hay văn nhân Oaquốc:
Nhật Bản Lưu Cầu: