Lời Nguyền Ngôi Trường Cổ
Chương I. Lời nguyền mười năm trước...
- Chí Phèo đã bán linh hồn của mình cho quỷ dữ, từ một anh nông dân chân chất đã biến thái thành một tên ma cô độc ác dưới trướngcủa lão Bá Kiến. Đấy, các em thấy không, cái xã hội bệ rạc, thối nát làm tha hoá con người ta như thế đó.
...TÙNG TÙNG TÙNG...
Tiếng trống vang lên cắt lời thầy, báo hiệu kếtthúc tiết 3
-Các em về nhà đọc và soạn trước văn bản ChíPhèo của nhà văn Nam Cao để tiết sau học có hiệu quả. - Giọng thầy điềm đạm.
Đây là thầy Chiến - giáo viên dạy Văn và kiêm luôn chủ nhiệm lớp tôi. Tính thầy vui vẻ, hoà đồng với lại dạy dễ hiểu nên rất được học sinh yêu mến. Sau khi cho sách vào cặp táp, thầy liếng thoắng bước ra ngoài nhường lại 20 phút giải lao cho chúng tôi.
Ngoài cửa sổ, những đám mây êm ả lơ lửng trôi trên nền trời xanh biếc làm dịu đi phần nào cái nắng trưa oi bức còn sót lại, những cơn gió bất ngờ ào đến làm mát lạnh cả người. Ôi! Sao thấy bình yên thế... Ngồi gần cửa sổ thích thật, có thể giải phóng biết bao nhiêu sự mệt mỏi và cả cái buồn ngủ khó cưỡng lại trong tiết trời nóng bức như thế này.
Dưới lớp bỗng vang lên tiếng lao xao huyên náo, không phải rộn rã tám chuyện bình thường như mọi ngày, thật lạ! Tôi nghe loángthoáng được vài câu như "Hôm nay thứ 7 tụi bây ơi!", "Ngày tế lễ!", "Qua ngày mai sẽ có thảm hoạ!"...
Tôi gãi đầu, thì thầm "Chả hiểu cái gì cả?"
Thằng bạn ngồi kế bên - Chí Bảo, mặt hình sựvô cùng quay sang hỏi tôi:
-Mày không biết thật à?
- :/ Biết tụi nó nói cái gì tao chết liền. Mày biếtkhông kể tao nghe đi?
-Vậy là mày không biết thật rồi? - Nó cười nửa miệng, nhìn gian thật.
-Vãi shit mày, biết thì nói mau đi, dư hơi thế - Tôi chau mày.
-Ừ...Nhưng nói trước, mày chuẩn bị tâm lý đi nhe, hơi rùng rợn đó.
-Ok!
Mặt thằng Bảo bỗng hình sự trở lại, ngước lên trần nhà, nhìn đăm chiêu lắm. Nó bắt đầu kể, giọng trầm xuống kì lạ:
-Cách đây 10 năm...
-Ừm, 10 năm!
-Ngay tại ngôi trường này...
-Ừm, tao biết mà!
-Thôi mày kể luôn đi - mặt nó nhăn lại.
-Thôi thôi, xin lỗi, mày kể tiếp đi, hề hề...- Tôi nhìn nó, cười nhếp mép.
-Ừm, cách đây 3 năm, ngay tại trường mình, có...một vụ tự tử...
-Kinh thế!?! - mắt tôi mở to.
-Rất kinh hoàng! Đó là một nữ sinh, thời điểmđó cũng học 11 như mình...
-Sao nữa? - Máu tò mò của tôi nổi lên.
-Một học sinh nữ phát hiện ra cô này treo cổ tự vẫn ở phòng thực hành sinh...Đầu tóc rũ rượi, mắt trợn to, gương mặt trắng bệch nhìnthẳng ra cửa như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện vậy...
-Ôi vãi shit mày, tao định đi toalet mà mày lại...=='
-Tao ức chế mày nãy giờ rồi nhá, chờ tao posthết status rồi hãy comment có đc không?
-Hơ hơ, mời đại ca tiếp tục, em không dám nữa ^^ - Nhiều lúc, cái tật xấu hay nói leo của tôi xuất hiện không đúng chỗ.
-Hôm cô ấy chết là ngày Chủ nhật, 24-10, bên dưới còn có 1 mảnh giấy: "Ta không cam chịu số phận này, sẽ trở lại...10 năm nữa...Tim,Gan, Phổi của các ngươi vinh dự được làm vậtcúng tế cho ta! Máu sẽ nhuộm khắp ngôi trường này...Hai tuần rực lửa, Hahaha!".
Nghe nó kể đến đoạn này, tôi bỗng rùng mình, nuốt nước bọt đánh ực một tiếng rõ to.
-À quên, còn 1 chi tiết nữa tao quên kể, đó là tối Chủ nhật ấy, bác bảo vệ khai với công an là có nghe văng vẳng bài hát Gloomy Sunday phát ra từ phòng thực hành Sinh - mặt thằng Bảo nghiêm túc hơn bao giờ hết, nó kể nhấn nhá chuyên nghiệp lắm, chốc chốc làm tôi hếtlạnh gáy rồi nổi cả da gà.
-Gloomy Sunday? À, mà lúc đó chỉ có ông bảo vệ ở trường thôi hả?
-Ừ, nhưng thời điểm xảy ra vụ việc ông ấy đi nhậu rồi nên có bằng chứng ngoại phạm.
-Ổng đi với ai vậy? - Tôi nhìn đăm chiêu, tay xoa xoa cằm, mặt nghiêm túc lắm, máu thám tử nổi lên rồi.
HÙ...
Á!!! - Ôi trời ơi, nhỏ Lan Chi ở đâu ra vỗ mạnhvai tôi làm giật thót cả mình ==" Tính tôi lạ lắm, thích xem phim kinh dị, nghiên cứu mấy vấn đề tâm linh... nhưng đối mặt với những tình huống như thế này không thể không giật mình được.
Nhỏ nhìn hai đứa tôi, nhoẻn miệng cười, làm nổi lên hai lúm đồng tiền nhìn dễ thương chết đi được. Hơ hơ =]] Nhỏ vẫn cười: "Bảo với Minh nói chuyện gì mà nhìn mặt ngầu vậy?"
-À, trinh thám kinh dị thôi, hờ hờ =]] - Tôi đáp.
-Chi không thích chủ đề này lắm ^^
Nhỏ cười mím chi rồi đi xuống góc lớp. Tôi với thằng bạn quay xuống nhìn nhỏ phát nữarồi mới quay lên.
-Ê , nhỏ Lan Chi xinh ghê hén mậy - Thằng Bảo quay sang nháy mắt.
-Ừ, hoa khôi lớp có khác. Ơ, mà hồi nãy tao hỏi mày cái gì thế nhỉ @@
-Tao có nhớ đâu, thôi ôn bài đi, hồi nữa kiểm tra tiếng Anh đó.
Lạ nhỉ, mình vừa hỏi nó cái gì vậy ta? Quên cmnr...Cố gắng nhớ lại không tài nào nhớ ra được...
TÙNG TÙNG TÙNG! - Tiếng trống báo hiệu vàohọc, kết thúc 20p ra chơi ít ỏi vang lên làm hối tiếc bao nhiêu trái tim học sinh
Tôi vào học với tâm trạng hết sức kì lạ, trong đầu lang mang bao nhiêu câu hỏi chẳng biết đâu mà lần. Và, hình ảnh cô nữ sinh tự vẫn đóvới đầu tóc rũ rượi, đôi mắt trợn trắng, mặt trắng bệch luôn hiện lên trong tâm trí tôi...
Hết