[center] CHAP 10 [/center]
Sáng thứ 2 chán ngắt, cũng may là tuần này là tuần trước khi thi học sinh giỏi nên không bị kiểm tra gì cả. Đang suy tính xem nên làm gì thì : - Ê, thằng ku, đi đánh dota không? Thằng Tùng gọi tôi. - Ờ, thế cũng được, mà đi ăn sáng đã, đói lắm rồi. Mà mày gọi luôn thằng Ngọc đi. Tôi với nó đi ăn bánh mì rồi cùngnhau cúp tiết luôn . 3 thằng lò dò xuống quán game gần trường, mới có 8h nên vẫn còn vắng, lèo tèo vài người chơi .Chọn 3 máy gần nhau, bắt đầu vào cuộc chiến thôi . Đánh dota cùng thằng Tùng thì thôi rồi các thím ợ, nó hò hét như đúng rồi ấy, thằng Tùng đã vậy, thằng Ngọc cũng không kém, trời ơi, 2 thằng này định tra tấn tai tôi à? - Đậu má, về mà combat đi mày. - Tao đang farm, bọn mày tự lo đi. - Vãi, farm cái đ*t gì vậy? - Blah...blah...blah... Công nhận, tuy 2 thằng có hò hétồn nhưng đánh như này vui thật,có cảm giác chơi thật hơn. Cứ tưởng chuyện 3 thằng cúp tiết sẽkhông ai biết, ai ngờ chuyện này đến tai giáo viên chủ nhiệm, đậu má, bình thường thứ 2 ổng có lên lớp bao giờ đâu, thế mà hôm nay lại nổi máu lên . Quả này thì thôi rồi, 3 thằng lao vù lêntrường, đứng trước cửa lớp, thằng nào thằng nấy cúi gằm xuống đất. Đệch, thế là lại nghe bài ca bất hủ, điếc hết cả lỗ tai. Cuối cùng thì ổng cũng nói xong,3 thằng vào lớp mặt méo xệch, chán chết đi được. - Đang combat hay thì gọi về, chán vãi. - Thôi, không bị ổng gọi bố mẹ làmay rồi. - Tý về chơi tiếp không? - Để chiều, tao mệt rồi. Cứ tưởng cái đen nó qua rồi, ai ngờ nó vẫn bám lấy tôi. Cuối giờ học, Quỳnh gọi tôi ở lại. Chết rồi, chắc em biết tôi bỏ tiết đi chơi game rồi, quả này thì xác cmn định rồi, tôi đã hứa với em là sẽ không bỏ tiết đi chơi nữa, thế màlại làm như này thì .... - T. Anh nói đi. - Anh xin lỗi, tại mấy thằng bạn nó rủ ác quá nên anh phải đi thôi. - Anh có biết là lúc em xuống tìm anh mà không thấy anh em đã lo như nào không? Sắp thi học sinhgiỏi rồi mà anh vẫn đi chơi gameà? - Anh xin lỗi em mà, anh hứa lần sau sẽ không bỏ học nữa . Nhé, tha lỗi cho anh nhé ngốc. Vừa nói tôi vừa giả bộ biết lỗi, giả nai, ngây thơ trong sáng . - Nhớ nhé, lần sau mà còn làm thế nữa là em giận anh luôn đó. Em vừa nói vừa bẹo má tôi. - Hì, anh nhớ rồi, làm sao anh có thể để người anh yêu buồn được. - Hứ, ghét anh lắm, anh dẻo mồmlắm biết không? Nhìn em cười rất quyến rũ, lúc đấy không biết ma xui quỷ khiến như nào, tôi bỗng ôm chặt lấy em, đặt lên môi em một nụ hôn thật ngọt ngào. Em dường như rất bất ngờ, tuy nhiên không hề đẩy tôi ra mà để yên như vậy, chắc em đang cảm thấy rất sung sướng. Chúng tôi cứ hôn nhau như vậy tầm 30s thì tôi buông em ra, 2 người ngượng ngùng nhìn nhau. - Híc, tại anh không kiềm chế được mình nên mới làm như vậy.Em đừng giận anh nhé. - Không sao đâu, ngốc của em. Em thản nhiên trả lời như không có chuyện gì xảy ra, con gái mà bạo quá Tôi đưa em về nhà, vừa đi tôi vừanhớ lại lúc hôn em, cái cảm giác ấy thật khó tả . Sao hôm nay tôi thấy đường về nhà em sao mà ngắn quá, tôi muốn nó dài ra để tôi và em có thể ở gần nhau lâu hơn. - Đến nhà em rồi, anh về đi. Em cảm ơn anh nhiều ! - Ừ, anh về đây, ngốc của anh. - Ghét anh, anh toàn trêu em thôi. Em tinh nghịch chạy vào nhà, đếnđây tôi cũng phóng xe về . Trước mắt là cả một lịch học kín mít chongày thi sắp tới, chỉ cần thế thôi cũng đủ làm tôi phát chán rồi. Vừa vào nhà, bỗng thấy sao nhà mình hôm nay ầm ĩ thế, hóa ra là nhà có khách. Thế cũng tốt, tôi tha hồ mà yên ổn trong phòng . Bật ngay cái máy tính lên làm vài trận dota cho sảng khoái đã. Đang đánh hay thì cửa phòng bật mở, đúng là " đang vui thì đứt dây đàn " , một em gái cùng một thằng nhóc vào phòng tôi. Tôi ngớ cả người, há hốc mồm ra, không biết 2 người này từ đâu đến ? Đang đần cả người ra thì em ấy nói trước, phá vỡ cái không khí im lặng: - Em chào anh. Anh có phải là anh T không ạ? ................
[center] Chap 11 [/center]
- À, anh là T đây. Thế em là ai vậy? Đậu má mở cửa vào sợ vãi, maymà lúc đấy chưa qwerty, chứ lúc đấy đang làm mà em ấy vào thì thôi rồi . - Em là Ly. - Có phải em là con của bạn mẹ anh không? - Dạ phải . - Thế còn thằng ku này là ai vậy. - Nó là em em đó, nó tên Tuấn,năm nay mới 7 tuổi à . - Ừ, thế cũng được, mà lần sau em vào thì nhớ gõ cửa nhé, chứ không vài lần như này nữa thì anh đứng tim mà chết luôn. -Dạ, em nhớ rồi. Hihi. Chợt nhớ ra cái gì đó, hóa ra nãy giờ nói với em vài câu, quay lại màn hình thì đã lên bảng đếm sốmẹ rồi ,thôi kệ, chán rồi, combo F10 EQ được thực hiện . Kệ mẹ chúng mày, ông nói chuyện đã - Thế em năm nay bao nhiêu tuổirồi, học trường nào vậy. - Em vừa thi vào trường chuyên đó anh. - Ơ, thế là cùng trường với anh à .Trùng hợp ghê nhỉ. - Hì, thế anh học lớp nào thế. Em học ở lớp 10E đó. -Anh học ở 12E. Anh em mình lại cùng chuyên với nhau rồi . 2 anh em ngồi tán chuyện đến mãi hơn 12h, khi đó mẹ em gọi về em mới về. - Thôi, em về đây, chào anh nhé, hôm nay mình nói chuyện rất vui vẻ. hihi - Ừ, chào em nhé. À em ơi, quên thằng ku Tuấn này, để nó lại chơivới anh hả - Tuấn, về thôi em .Em định để nólại chơi với anh, nhưng mà sợ anh không thích . Hihi - Để lần sau, em dẫn nó sang anhđưa nó đi chơi cho vui. Nhé. - Dạ, thế hẹn anh lần sau . Vừa tiễn em ra cổng, trở vào nhà thì điện thoại lại kêu. - Alo? - T à. Hương đây. T gặp Hương một chú được không? Nghe giọng cô nàng có vẻ như đang gặp chuyện buồn. - À được, thế tý nữa gặp nhau ở quán Cafe quen nhé. Cụp máy, lòng tôi chợt nghĩ, Hương dạo này thay đổi nhiều quá, tất cả mọi chuyện đều trở nên quá phức tạp thì phải. 3h chiều, vừa ngủ dậy, nhớ đến việc phải đi gặp Hương, vội vã thay quần áo rồi lao ra quán Cafe.Hương đã ngồi đấy từ lúc nào rồi,vẻ mặt đầy lo âu, buồn bã. Tôi ngồi đối diện Hương, khẽ hỏi : - Có chuyện gì mà gọi gặp T thế ? - Hương sắp phải chuyển đi xa rồi. - Đi đâu ? - Sang Sydney , qua đó sống với ông bà ngoại. - Thế khi nào Hương đi? - 2 ngày nữa, khi nào làm xong thủ tục là đi luôn. Lòng tôi chợt cảm thấy buồn, buồn vì sắp phải xa người bạn học cùng mình 3 năm cấp 2. - Nếu thế thì phải tổ chức tiệc chia tay nhỉ, để T gọi cả lớp cũ đến nhé. - Không. Không cần đâu, Hương sẽ rất vui khi ra đi nếu T chấp nhận việc này. - Việc gì thế ? - Hãy hôn Hương một lần nhé. Chỉmột lần thôi . Hương đã mong chờ việc này rất lâu rồi. T có chấpnhận không? Hả? Tôi chợt bối rối khi nghe câunói ấy, thú thật là ngoài Quỳnh ratôi chưa hề có ý định sẽ hôn người con gái khác. Làm sao bây giờ, nếu chấp nhận thì sẽ có lỗi với Quỳnh, còn không làm thì lại thấy day dứt. Trời ơi là trời - Thế nào T. T có thể đáp ứng nguyện vọng cuối cùng của Hương không? - Cho T thời gian đã nhé. Để T suynghĩ thêm. - Không còn thời gian nữa đâu. Nói rồi bất chợt Hương tiến đến hôn tôi, một nụ hôn thật sâu, tôi lúc đấy dường như bị mất hết tâm trí, chả còn biết làm gì, đứng đơ như một pho tượng. Hôn xong, Hương bỏ tôi ra, cười rất vui vẻ và nói : - Cảm ơn T. Cảm ơn vì đã giúp Hương hoàn thành nốt nguyện vọng của mình. Tôi không nói, chỉ lặng im, suy nghĩ về việc làm vừa rồi. Trong lòng tôi bây giờ đang có 2 luồng suy nghĩ chạy song song, chúng đấu tranh với nhau làm tôi cảm thấy rất đau đầu, tôi không còn muốn làm gì nữa . Nói nhanh với Hương một câu là tôi phải đi về, rồi nhanh chóng lên xe phóng vềnhà. Về đến nhà là lao vào phòng, khóa cửa lại, nằm bẹp trên giường suy nghĩ xem tại saomình lại có thể làm như vậy, tại sao? Những ý nghĩ vẫn không thể thoát ra đầu tôi, cho đến khi chuông điện thoại kêu , Quỳnh gọi cho tôi: -Alo? - T à. Sắp thi rồi đó, anh đã chuẩnbị gì chưa? - Ặc, anh đã ôn thi gì đâu, sách vở anh còn chưa động vào. - Không được, anh phải ôn đi chứ, anh đã hứa với em là sẽ thi tốt kì thi này rồi còn gì. - À, đúng là anh nói vậy, nhưng tự nhiên bây giờ anh lười lắm - Ngoan. Cố gắng được giải đi rồiem thưởng cho. Hihi. - Nhớ nhé, nếu anh được giải emphải thưởng cho anh đó. Còn thưởng cái gì thì phải do anh quyết định nha. - Ơ, anh khôn thế. Hihi. - Nếu em không đồng ý thì thôi, anh khỏi thi luôn. - Được rồi, em đồng ý, giờ thi anh ôn bài đi. Ngốc của em. Đúng là chỉ khi nói chuyện với Quỳnh, tôi mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhớ đến lời hứa lúc nãy với em, tôi lao vào ôn thi , cho đến khi ngủ quên lúc nào không hay nữa. Mở mắt ra , nhìn đồng hồ là 8h tối, đói quá, chưa ăn gì cả, thôi xuống lục tủ lạnh xem còn có gì ăn không....
[center] Chap 12 [/center]
Thứ 3. Vừa đến lớp thì đã nghe cả lũ bạn kháo nhau là hôm nay được nghỉ, đệch, được nghỉ thật thì phê quá , chắc là nghỉ cho học sinh ôn thi đây mà. Với tôi thì cũng chả quan trọng lắm, vì đi thi này chỉ gọi là thôi, chứ dạo này tôi lười học như thế này thì làm sao mà thi được . Hồi hộp quá,thôi kệ tý nữa khác biết cụ thể như nào, giờ là làm no cái bụng đã, " có thực mới vực được game " mà . Nghĩ thế làphi ngay ra quán bánh mì, ối zời sao mà đông thế này. Đậu má, chen chen chúc chúc, mãi mới kiếm được một chỗ ngồi, đang chờ bánh thì ai ngờ lại gặp em Ly. Em ấy lại gần tôi và ngồi xuống : - Anh T cũng ăn bánh mì à? - Ừ, lúc nào anh cũng ăn ở đây, thành thói quen rồi - Hic. Quán đông như này thì bao giờ mới có bánh đây? - Em chờ tý, để anh gọi cô ấy lấy cho em trước nhé. - Thế còn anh? - Anh ăn muộn hơn tý cũng không sao. Nói rồi tôi chen ra chỗ đứng chờ bánh mì, khiếp, có thằng lấy 3 cáibánh lận, đậu má, người đã to béo lại còn xơi 3 cái thì bao giờ mới giảm béo được đây, chả bù cho tôi, người teo tóp như que củi . Đứng chờ gần 10' cuối cùng cũng có bánh đem về cho em. - Đây, bánh của em đây. - Em cảm ơn anh. Em vào lớp trước nhé. - Ừ, em vào đi. Quay trở lại vấn đề, cái bụng tôi nãy giờ nó biểu tình cứ âm ỉ âm ỉ,bây giờ là lúc giải quyết đây . - Cô ơi, lấy cháu cái bánh mì trứng chả. - Hết bánh rồi cháu ơi. oát đờ hợi? hết cmn bánh rồi, đậu má. Đấy, chỉ vì cái tính sĩ gái mà giờ phải nhịn đói, khổ ghê chưa. Thế là tôi vác cái bụng xẹp lép lên lớp, định tý nữa nghỉ học về ăn phở luôn cho nó ngon. Sinh hoạt 15' đầu giờ, cả lớp đang ồn ĩ, bỗng dưng có tiếng phát thanh của cô hiệu phó: - Alo. Nhà trường xin thông báo :Khối 12 sẽ được nghỉ học để ôn thi cho ngày mai, khối 11 và khối10 học như bình thường. Khỏi nói, cả khối gào rú lên như điên, rồi rầm rầm kéo nhau đi lấyxe về, nói thật nhìn như đi hội vậy - Ê. T . Mấy thằng cờ hó trong lớp gọi tôi. - Hả ? - Đậu má mày, chơi hơi sang đó nha, định bắt cá 2 tay hả. Thằng Tùng nói. - Cái gì, tao không hiểu.? - Giả vờ, không phải mày đang tán em Ly lớp 10E đó sao? Mạnh. óc chó phát biểu - Haha, bọn mày hiểu nhầm rồi, nó chỉ là đứa em tao quen lúc nó đến nhà tao chơi thôi, chứ yêu đương gì đâu? - Mày là hay lừa bọn tao lắm, mày không biết em ấy là mục tiêu của thằng Ngọc à? - Rồi rồi, tao biết rồi, nhưng tao thề là tao với em ấy không có quan hệ gì cả, bọn mày thích thì cứ việc tán, tao chả liên quan. - Ừ, thế là đươc, làm bọn tao cứ nghi nghi nãy giờ. Thôi đi ăn sáng đê, tao đói lắm rồi. - Được , thế ăn phở nhé, thằng Tùng bao cả lũ . - Đậu má, sao lại là tao ? - Vì mày nghi ngờ tao nên giờ mày phải chuộc lỗi - Được rồi, chỉ một lần thôi đấy. Nó vừa nói mặt vừa nghệt ra, tội nghiệp. Ăn phở xong thì mỗi thằng một ngả, ai cũng có việc riêng. Giờ này mà về nhà thì chán ngắt, chả nhẽ lại ngồi onl. Chợt nhận được tin nhắn của thằng anh tôi : " Chúra bến xe đón anh cái, anh vừa về " Aha, thằng anh của tôi về rồi,vui quá. Các thím biết không, hồi nhỏ tôi với nó cứ như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Lúc nhỏ thì nghịch thôi rồi, nào đi trộm bưởi, xoài , nhãn, phá chuông hàng xóm... đủ mọi trò. Tuy nhiên , cũng có lúc 2 đứa bị ăn đòn do nghịch phá nhiều, hàng xóm qua kêu ca. Lúc đấy ănđòn đau lắm, nhưng 2 đứa mặt vẫn cười hềnh hệch . Ôi giờ nhớ lại hồi nhỏ sao mà vui quá. Bây giờ lớn rồi, cuộc sống cũng bận rộn hơn, con người ít có thời gian dành cho nhau . Ra đến bến xe, gặp ngay ông anh đang ngồi quán trà lào, chà, 5 năm học đại học không gặp giờ thay đổi hẳn, chỉ riêng cái dáng gầy gầy cao cao là không lẫn đi đâu được, giống y tôi . Anhem cùng nhau mà.Đưa anh về nhà, 2 anh em vừa đi vừa nói chuyện : - Chú dạo học thế nào rồi, vẫn tốtchứ. - Em sắp thi học sinh giỏi. - Thằng này khá, cố gắng thi cho tốt đi, rồi anh mua đồ chơi cho. Chả là hồi nhỏ tôi rất thích đồ chơi nên cứ mỗi lần động viên tôi làm gì đó là anh lại lấy đồ chơira để nói. Lúc nhỏ nhắc đến đồ chơi là tôi khoái chí lắm, quyết tâm làm bằng được để có . - Được rồi, em thi được thì anh phải mua đồ chơi cho em nhé. Haha - OK. Chú thấy anh thất hứa bao giờ chưa. Về đến nhà , ông anh lao ngay lên giường ngủ, chắc tại đi xe mệt quá đấy mà.Tôi biết thế nên mặc kệ cho ông ấy ngủ, bố mẹ đilàm 3 tiếng nữa mới về, biết làm gì đây? Thôi online tý cho khuây khỏa vậy....
[center] Chap 13 [/center]
Chờ mãi cũng đến lúc bố mẹ đi làm về, trời ơi đói quá, cũng may là còn chịu đựng được đến lúc mẹ nấu cơm xong. Ăn xong bữa cơm trưa , 2 anh em lên phòng nói chuyện với nhau, chả hiểu sao cứ dính nhau như vậy nữa, gọi là " nối khố " cũng chả sai . - Này, chú bằng này tuổi đã có bạn gái chưa? - Em có rồi, mới được vài tuần thôi à. - Mà này, anh khuyên nên tập trung vào việc học , chớ nên để mấy chuyện tình cảm ảnh hưởngnhiều đến mình. Nghe chưa? - Em biết mà, anh vẫn còn coi em còn bé hả. - Chú bao nhiêu tuổi mà không nhỏ hả, như anh đây này, đại họcnăm 2 rồi mới yêu nhau đó. - Đấy là anh, chắc tại anh ngố ngố quá nên lâu như vậy mới có bạn gái hả. Haha Vừa nói xong thì ông anh cốc đầu tôi một phát đau điếng. Hồi nhỏ cứ bị anh cốc đầu là tôi cảm thấy rất khó chịu , nhưng lần này lại không như vậy, tôi cảm thấy rất vui . Chắc tại anh em xa nhau 5 năm nay, anh lại ít khi về nhà nên tôi nhớ anh, tình cảm anh em thật đáng quý. Đang vui thì tự nhiên tôi bị tào tháo đuổi, khỉ thật, vừa ăn cơm mà, thế là tôi chạy vù vào nhà vệ sinh để giải quyết. Quay trở lại phòng thì gặp anh tôi đang cười lăn lộn bên cái máy vi tính, tò mò có chuyện gì xảy ra nên tôi bước lại gần. Trời ơi, thằng anh vào đọc nhật kí của tôi , híc, xấu hổ quá, cái nhật kí này tôi viết khi bắt đầu yêu, bao nhiêu cảm xúc , suy nghi tôi đều viết vào đó. Thế mà giờ đây bị lộ mất rồi, nhục quá, xấu hổ quá - Đây, anh trả chú này, anh khôngcó ý định xem đâu, tại vừa mở máy ra thì thấy cái nhật kí nó đậpvào mắt nên xem thôi. - Anh đã đọc hết rồi à? - Không, anh đọc đoạn đầu thôi, mà chú viết cũng cảm xúc lắm đấy, đúng là chú đã trưởng thành rồi, 5 năm qua thật không phí. Anh không ở cạnh chú thì chú cũng phải biết tự đứng lên và chăm sóc mình, nhớ chưa. - Em nhớ rồi, cái này anh nói mấylần rồi. Lần nào về nhà anh cũng ca bài ca này. - Nhắc lại nhiều lần không bao giờ là thừa. Mà anh chỉ về nhà 2 ngày thôi, ngày kia là anh phải vềtrường, năm cuối bận rộn lắm. - Thế mai anh em mình đi chơi nhé, lâu lắm em không đi chơi với anh, từ Tết năm ngoái rồi. - Ừ, để mai. Bây giờ chú làm gì thìlàm đi, anh phải ra ngoài chút. - Anh nhớ về sớm đấy . - Anh biết rồi. Anh đi rồi, còn lại một mình tôi trong phòng. Ngày kia là thi học sinh giỏi rồi, thôi thì lấy tài liệu raôn vậy. Ngồi đọc được một lúc thìphát chán , vứt tài liệu đấy . Nằm dài trên giường, suy nghĩ vớ vẩn đôi chút. Thôi, bật máy làm trận dota giải tỏa nào , đang cao trào thì mẹ tôi gọi : - T. Xuống đây mẹ nhờ tý. Thế là phải bỏ dở trận dota, tiếc ơi là tiếc: - Có chuyện gì thế mẹ? - Đi chợ mua cho mẹ mấy con cá. Anh con về nên mẹ nấu ngon một tý. - Hay quá, thế là có canh cá ăn rồi Vội vàng lấy xe ra và lao đi chợ, đây rồi, chỗ bán cá đây rồi. Nhiềucá quá, biết mua con nào đây? Đang loay hoay thì bỗng em Ly xuât hiện. Trời sao mà trùng hợpquá, em ấy cũng đi chợ như tôi - Anh T. Anh cũng đi mua cá hả? - À ừ, mà anh chả biết phải mua loại nào cả. - Anh định mua để làm gì? - Mẹ bảo anh mua về nấu canh. - À, nếu nấu canh thì phải mua cálóc, canh chua cá lóc thì ăn ngon lắm anh à. - Được, anh nghe theo em mua cá lóc . - Em tưởng chỉ có con gái mới đi chợ, đây là lần đầu tiên em thấy con trai một mình đi chợ đấy. Hihi - Chuyện, anh là con ngoan của mẹ mà . ( Lại sĩ gái, cái tật mãi không chừa ) Xác định được là mua cá lóc, thế là tôi bước vào trong nói với bác bán hàng : - Bác ơi, bán cho cháu một con cá lóc. - Đây, cá của cháu đây. Mải xem cá, quay ra thì đã không thấy Ly đâu rồi, chắc em ấy phải đi mua cái gì đó. Tự nhiên tôi có cảm giác thất vọng, nhưng cái cảm giác ấy cũng qua rất nhanh khi mà nghĩ đến món canh cá sắp được ăn tối nay . Về nhà đưa cá cho mẹ , lên phòng cầm cái điện thoại, trời đất, em Quỳnh gọi mình mấy lần rồi. Ngay lập tức gọi lại cho em ấy : - Alo? Quỳnh à. - Anh làm gì mà em gọi mấy lần không trả lời thế? - Anh xin lỗi, anh vừa đi chợ giúpmẹ. - Ít nhất anh cũng phải mang theo điện thoại chứ, không là emlo lắm đấy. - Rồi, anh nhớ rồi, lần sau anh sẽ mang theo, được chưa, cưng củaanh không cần phải lo nữa nhé - Hứ, ai là cưng của anh chứ. Không biết tại sao tôi rất thích nghe giọng giận dỗi của em, chắc tôi nghiện mất rồi. - Không cưng thì là gì, em nói anh nghe nào - Em không biết, hihi. - Quỳnh này, anh nhớ em. - Em cũng thế! - Hay anh qua nhà em nhé. - Không được, anh còn phải học chứ. - Anh đùa thôi, chứ bây giờ muốn đi anh cũng không đi được . Haha. - Ứ đâu, anh toàn trêu em thôi. - Haha. Thôi, anh xin lỗi cưng, để sáng mai anh chuộc lỗi nhé. Yêu cưng nhiều. - Em phải đi nấu cơm đây, yêu anh lắm. ...............
[center] Chap 14 [/center]
Thứ 4, hôm nay là ngày thi học sinh giỏi. Híc, dậy từ lúc 5h35, cầm cái đt lên thì đã thấy tin nhắn của em rồi : " Thi tốt nhé anh " , sao mà đáng yêu thế không biết. Nào, giờ thì mặc quần áo chỉnh tề, chuẩn bị đi thi nào . Lần này thi không phải ở trường mình nên phải gương mẫu tý, đi sớm sớm cho nó hên. Xem nào, 6h30 phải có mặt, thế thì 6h đi là vừa. Bây giờ mới có 6h , thôi đi ăn sáng lót dạ cái, bụng no làm bài mới tốt . Thế là ra quán xôi cạnh nhà ăn, xôi thịt băm với trứng các thím ợ, em ăn loại này từ bé rồi . Vừa ăn vừa suy nghĩ về cái bài thi sắp tới, đậu má cả mấy ngày nay được nghỉ mà chưa ôn được gì ra hồn, làm sao mà thi được đây , thôi mặc kệ, đằng nào nước nó cũng đến chân rồi, nhảy cũng chẳng kịp, đành bơi vậy . Ăn xong bát xôi thì cũng 6h15 rồi, trả tiền rôi đi cho kịp giờ nào. Đây rồi, địa điểm thi đây rồi, nhìn sơ qua thì trường cũng khá rộng, phòng học khang trang, nói chung là cũng được . Lọ mọ đi tìm phòng mình, phòng nào nhỉ, đây rồi, phòng 12. Trước của phòng đã có khá đông người, ai nấy đều cầm sách vở tranh thủ ôn lại bài trước khi thi, đệch, để khỏi lạc lõng tôi cũng cầm mấy cái tài liệu ra đọc , gọi là giả vờ đọc thôichứ giờ này mà ôn thì tôi chắc chắn là không thể vào đầu được. 6h30 trống tập trung vang lên, thầy cô bắt đầu lên phòng, cảm giác tôi lúc này có phần hơi lo, có2 cô giáo bước vào phòng tôi, nhìn lạ hoắc, toàn mấy thầy cô giáo từ đâu đến coi, híc . Bắt đầu điểm danh học sinh và sắp xếp vị trí, phòng tôi thi chỉ cómỗi 3 người bạn tôi, còn lại toàn mấy đứa từ trường khác, đã ít người lại còn xếp xa nhau nữa chứ, thôi không sao , " học tài thiphận ", biết đâu lại xảy ra điều gì đó . Sau khi xếp xong chỗ ngồi, các cô phát giấy nháp, phổ biến quy chế thi , tôi ngồi ngay bàn đầu ngay cạnh cửa sổ, chỗ này có thể quan sát toàn bộ sân trường vì nằm ở tầng 3, rất thoáng mát. . 7h trống bắt đầu kì thi vang lên, cô giáo phát đề cho học sinh, tôi cầm đề và đọc, đề cũng không phải là quá khó, nghĩ thế nên tôi cặm cụi vàolàm. Tuy mấy ngày nay toàn chơi nhưng tôi cũng đã có vốn kiến thức kha khá khi đã trải qua mấy kì thi chọn lọc lần trước nên đề này đối với tôi cũng thuộc loại bình thường. 7h30....8h....9h...9h30... Thời gian cứ thế trôi qua, cuối cùng thì tôi cũng làm xong bài thi, đối với người khác thì không biết như nào, còn đối với tôi thì như này là đủ, bài thi 3 tờ . Quay ra nhìn đồng hồ 9h30, thế mà cũng đã 2h30' trôi qua rồi, chỉ còn 30' nữa là kết thúc giờ làm bài. Chà, còn 30' nữa thì làm gì bây giờ? À, nãy giờ mải làm bàiquá chưa kịp nhìn qua mọi người trong phòng, giờ thì thoải mái mà nhìn rồi . Thế là tôi gập bài lại, quay nhìn khắp cả lớp, ai cũng đang chăm chú làm bài của mình, chắc là tại mấy môn khác nó dài hơn môn Sinh học của tôi, hoặc là do tôi làm ngắn nên xong sớm. Phòng thi cũng có khá đông con gái, trời ơi, ai cũng cúi xuống như này thìlàm sao mà tôi nhìn được mặt đây, chán quá. Đang lúc định quay đi chỗ khác thì chợt thấy một bạn, bạn gái nhé, phải nói là rất xinh, thả tóc , mặt trái xoan, làn da trắng nhìn tôi ( CDSHT cmnr, người ta nhìn đi chỗ khác chứ có phải nhìn mình đâu ) 2 ánh mắt chạm nhau, ngại quátôi quay đi chỗ khác, híc. Tôi thấytim tôi đập thình thịch, ánh mắt ấy sao mà thu hút thế không biết. Nếu như tôi chưa có bạn gáithì chắc tôi đã cảm bạn ấy rồi 10h , trống kết thúc giờ làm bài vang lên, tôi mau chóng đem bài lên nộp rồi kí vào giấy thi. Kì thi lần này có thể coi là khá tốt, vì tôiđã làm hết sức mình . Ra khỏi phòng thi, gặp mấy thằng bạn, cảlũ túm tụm lại nói chuyện với nhau : - Bọn mày làm dài không ? ThằngTùng hỏi. - Tao làm được 3 tờ. - Tao 2 tờ, chắc ngắn nhất ? Ngọc nói. - Tao cũng 2 tờ . Đậu má thằng T làm dài nhất bọn à? - Tao làm dài chắc gì đã đúng. - Bọn tao không biết, làm dài nhất thì khao đê. - Ờ, giải khuây nào, đi ăn kem nhé. - Ok. Thế là cả bọn kéo nhau ra quán kem , vừa ăn vừa truyện trò rôm rả . Đang ăn chợt thằng Ngọc hỏitôi : - Ê. Mày với em Ly thật không có gì chứ ? - Đậu má, mày không tin tao hả ? - Tao tin, tao chỉ hỏi lại thế thôi. - Tin thì đừng hỏi nữa, tao bực bây giờ. - Ấy, anh em với nhau mà - Mày thích em ấy hả, được, để tao sắp xếp cho. - Sắp xếp cái gì? - Cái đấy thì mày không cần phải biết, cứ để tao lo cho , hơ hơ. Xong bữa kem, cả bọn lại kéo nhau đi chơi dota, đúng là thi xong thoải mái thật . 12h tôi về đến nhà, mệt quá nên nằm ngủ luôn. Tỉnh dậy lúc 3h do có tiếng chuông điện thoại, vội vàngcầm lên thì hóa ra là em Quỳnh gọi - Alo? - Anh T , kì thi như nào đấy ? - Đối với anh là tốt, vì anh đã làm hết sức rồi - Hihi, em biết là anh sẽ làm tốt mà, anh biết lúc ở nhà em cầu cho anh làm bài tốt không ? - Anh biết mà, vì khi làm bài anh hắt xì mấy lần nên anh biết chắc em đang nghĩ đến anh . Cũng chính vì em đã tiếp thêm động lực cho anh đấy, biết không ngốc?
[center] Chap 14(tiếp) [/center]
Em biết, bởi vì em yêu anh - Anh cũng yêu em, Quỳnh ạ. - Hehe, thế em sẽ thưởng cho anh đúng như đã hứa chứ. - Cái anh này, sao mà khôn thế, để khi nào công bố giải đã nghe chưa, rồi lúc đó thưởng cũng chưa muộn. - Híc, chắc lâu đấy, thôi không sao , anh sẽ chờ vì anh biết chắc chắn anh sẽ được mà. Haha - Gớm, người ta bảo " Nói trước bước không qua " đó anh, cứ chắc chắn và từ từ vẫn hơn. - Anh đùa thôi, nhưng ít ra cũng phải có niềm tin phải không em? - Vâng , tất nhiên là cần phải có niềm tin rồi, hihi, thôi em phải đi chợ cùng mẹ đây, chào cưng của em nhé. - Ừ, em đi đi, cưng của anh Vừa đặt điện thoại xuống thì ônganh tôi vào phòng : - Chú thi như nào đấy, tốt không? - Đối với em thì tốt anh ạ. - Được, cố lên nhé. Anh ở với chúnốt tối nay thôi, sáng mai anh phải đi rồi. - Thế thì tối nay anh đi hát cùng bọn em nhé, bọn em tổ chức tiệc sau khi thi xong mà. - Anh e là không được rồi, tối nayanh đi cùng bạn anh rồi, để anh mua quà cho chú nhé - Lại đồ chơi hả, haha . - Haha, đối với anh thì chú vẫn còn bé mà . - Anh mua gì tùy anh, đối với em thì quà nào của anh cũng đều quan trọng hết - Cái thằng này, giờ biết nịnh anhnữa hả . - Em có nịnh anh đâu, em chỉ nói suy nghĩ của mình thôi mà, hehe. - Chú chỉ cãi là giỏi thôi. - 4h rồi, em phải đi thể thao đây. - Đánh cầu lông hả, chú biết rèn luyện thể thao từ khi nào đấy. - Từ năm lớp 10 anh à, giờ em chăm tập lắm. - Cố lên, tập nhiều cho nó phát triển, chứ teo tóp như que củi thìchán lắm, nhìn anh mà học tập nhé. - Haha, em biết rồi.. Thay quần áo, tôi cầm lấy đôi vợt,leo lên xe và lao ra sân thể thao vẫn hay đánh cầu. Bất ngờ, tôi gặp một người tại sân đánh cầu này......
[center] chap 15 [/center]
Tối đến, vì vừa thi xong nên cảm giác rất chi là thoải mái. thằng bạn đi hát xả hết căng thẳng vừarồi. Điện ngay cho thằng Ngọc : - Ê, Tối nay đi hát nhé, quán cũ. Mày gọi thêm mấy thằng kia nữa đi. - Tao không đi đâu, đang có việc. - Đm, mày không đi thì mày bỏ lỡmột việc vô cùng quan trọng đấy. - Việc gì? - Mày đi mới biết, không đi thì thôi nhịn nhé. - Rồi, tao đi, mày mà lừa tao thì ăn đòn nhé. - Ờ, tao thề. Thế là xong gọi xong thằng Ngọc, giờ thì gọi tiếp em Ly nào . Dự định của tôi là tối nay sắp xếp cho 2 đứa nó gọi là giao lưu với nhau chút đỉnh - Alo? Ly hả. Anh T đây. - Dạ, em đây ạ. - Tối nay em có đi đâu không, đi hát cùng bọn anh nhé, vừa thi xong đi giải tỏa tý mà. - Được anh ạ, gì chứ mấy vụ đi chơi là em thích lắm. Thế mấy giờvậy anh. - Ừm, 8h tại quán hát Queen nhé. - Vâng ạ. - Thôi , anh phải có chút việc, hẹngặp em tối nay nhé. - Em chào anh. Hờ hờ, xong việc rồi, giờ chỉ còn chờ đến 8h thôi. À quên mất, gọi thêm mấy đứa con gái nữa chứ, không thì có mỗi em Ly thì lại ngại quá. Thế là nhắn tin hết cho mấy đứa trong lớp, mấy đứa đi thi cùng mình là tối nay đi hát . Đến lượt Quỳnh, ca này đặc biệt, không thể nhắn tin được mà phải gọi điện . - Alo? Cưng à . Tối nay đi hát cùng bọn anh không. - Em bảo không gọi là cưng rồi mà. - Anh cứ thích gọi thế, hê hê. - Ghét anh lắm, em giận là em không đi cùng anh đâu nha. Hihi - Hừ, thử không đi xem, anh đến tận nhà em đưa em đi luôn đấy. - Hihi, thách anh đấy. Xem anh có dám làm không. - Hờ hờ, em cứ chờ đấy, rồi một ngày em sẽ biết. - Thế tối nay anh qua đưa em đi nhé. - Trời ơi, có người bắt tui làm nô lệ kìa , híc , khổ quá. - Anh không được kêu, ai bảo anh là bạn trai em chứ, hihi. - Ok, vì em anh chấp nhận làm tấtcả. - Yêu lắm cơ, thế mới là anh chứ. - Thế nhé, em chuẩn bị đi, tý nữa anh qua đón. - Vâng. Chào ngốc của em. Xem nào, bây giờ là 7h15. Đi tắm rửa cái cho nó sảng khoải đã, tý nữa còn có nhiệm vụ cao cả phải làm . Đúng 8h, tất cả đều có mặt đầy đủ quán hát, nào , chiến thôi . Đây rồi, phòng hát 5 ,cả lũ bước vào, bật máy lên bắt đầu hát thôi . Thằng Ngọc thấy em Ly cũng có mặt thì bắt đầu nóng máu, giành mic của tôi đòi hát đầu tiên, kệ, tao cho mày hát trước đó. Tôi gọi thằng Tùng với thằng Mạnh ra bảo : - Ê, kế hoạch vẫn như cũ nhé. - Bọn tao biết rồi, nhưng đợi thêm một chút nữa, cho thằng Ngọc nó hát đủ đã . 3 thằng quay lại vào phòng đợi thêm 10' nữa. Đây rồi, tranh thủ lúc thằng Ngọc đi vệ sinh , cả lũ dạt sang một bên, còn lại mỗi mình em Ly ngồi một mình cạnh chỗ thằng Ngọc. Đúng lúc đấy, thằng Ngọc đi vào, nhìn thấy cảnh đó , mặt nó tự nhiên đần đần, nó " ơ " " ơ " được vài tiếng rồi im luôn. - Ngồi vào đi Ngọc, làm sao thế ? Tôi kích. - Ngồi đê, làm sao đâu - Đúng đấy, tao ủng hộ mày mà. Cả lũ con trai kích theo, đến lúc này thì mặt cu cậu đỏ bừng rồi, chậm rãi ngồi xuống bêm em Ly ( gớm, chắc trong lòng sướng bỏmẹ đi còn giả vờ ). Để kế hoạch thành công hơn, tôi bắt đầu rót rượu mời cả lũ. Chà, cái lũ này màcó rượu vào thì phải biết đây. Đúng như tôi dự đoán, khi đã có chút hơi men thì chả còn gì là ngại nữa, thằng Ngọc với em Ly nói chuyện rất thoải mái, lại còn cầm tay nhau nữa chứ, đệch, thế là chuẩn cmnr . Cao hứng, tôi cầm lấy mic hát luôn bài " Thu cuối " , đây là bài tủ của tôi, và tôi cũng chỉ biết hát đúng bài đấy . Hát xong tôi ngồi xuống cạnh Quỳnh, em vẫn đang vui vẻ nói chuyện cùng mấy đứa con gái lớp tôi. Tôi khẽ cầm tay em, em giật mình quay sang rồi sau đó để yên đấy, không hề có phản ứng gì. Tôi cứ cầm tay em như vậy, vừa cầm vừa ngắm nhìnem. Trong ánh đèn lấp lánh của phòng hát, vẻ đẹp của em như càng được tăng thêm, từ đôi mắt,nụ cười đến đôi môi, tất cả đều trông thật hoàn mĩ. Bất chợt cả lũreo lên một cách bất thường, chuyện gì vậy , tôi quay ra giữa phòng , hóa ra thằng Ngọc với em Ly vừa hôn nhau xong, thằng này kinh thật đấy, đông người thế này mà cũng dám hôn . Đang reo hò thì chợt có người lay vai tôi, quay sang thì là Quỳnh. - Có chuyện gì thế ? - Em phải về rồi. - Đang vui mà em, về sớm vậy - Mẹ em gọi em rồi . - Ừ, anh biết rồi, cưng của anh là người ngoan ngoãn mà. Hehe. Tôi đứng dậy, bảo với mọi người là phải đưa em về, sau đó tôi và em đi ra chỗ để xe lấy xe đi về. Trên đường đi, em có hỏi tôi : - Anh T này, anh có dám làm như anh Ngọc lúc nãy không ? - Làm cái gì. - Thì là việc lúc nãy xảy ra ấy. Em vừa nói mặt vừa cúi xuống ngại ngùng. - À, hóa ra là chuyện đó. Việc đấy thì anh không dám làm đâu. Hehe Nói xong câu đấy, tôi thấy em có vẻ hơi thất vọng. - Làm như Ngọc thì anh không làm được , nhưng có việc này anh có thể làm được .
[center] Chap 16 [/center]
Nói xong, tôi ôm lấy em, đặt lên môi em một nụ hôn thật nồng nhiệt, thật sâu để em có thể biết được tôi yêu em như thế nào. Chắc em bất ngờ nên tôi thấy em đứng im , không hề có phản ứnggì cả, mặc cho tôi làm gì thì làm . Buông em ra, tôi hỏi em : - Thế nào, em có cần anh phải giống thằng Ngọc nữa không. Em không nói, chỉ biết cầm tay tôi và dựa vào vai tôi đi. Tôi cũng vòng tay qua ôm lấy em, cảm giácđược ôm em thật ấm áp và hạnh phúc Thứ 5. Đến lớp trong tâm trạng rất vui vẻ. Vừa vào lớp, thằng Ngọc đã kéo tôi ra một góc nói : - Đậu má mày, mày tính hết rồi hả. - Tính cái gì ? - Thì vụ tối qua đấy. - À... cái đấy thì.. thì mày cứ coi là như vậy đi. - Được, tao muốn cảm ơn mày, vì mày mà hôm qua em Ly đồng ý làm bạn gái tao rồi. - Đm, thế mà tao tưởng mày gọi tao ra để đấm tao, sợ vãi. - Hờ hờ, đấm mày sao được, tao cảm ơn mày còn chưa hết mà. - Biết thế thì khao tao ăn sáng đi. - Được, tao đang vui, đi luôn. Đang ăn phở , đột nhiên tôi có tin nhắn, mở ra xem : " Cưng ơi, mua cho em cái bánh mì với hộp sữa đi ". Tôi nhắn lại trêu em :" Ứ đâu, anh lại bị làm ôsin hả T_T". "Ngoan, mua cho em đi nhé, hihi " . Nói thật là tôi không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của em, thếlà lại lọ mọ đi mua cho em .Tôi nói với thằng Ngọc : - Ăn xong thì mày lên lớp trước đi, tao còn phải đi mua bánh mì nữa. - Mua cho ai thế ? - Ai thì mày tự hiểu chứ. - À, tao biết rồi. Hơ hơ. - Cười cái gì, rồi mày cũng sẽ phải làm như tao thôi, cứ chờ đi Nói xong, tôi đi trước để kịp muabánh mì. Mua xong, tôi đem bánhvà sữa lên lớp cho em. Vừa mới đến cửa lớp đã thấy ồn ào rồi, chắc bọn nó chú ý đến tôi. Sao cảlũ ai cũng nhìn tôi với ánh mắt như người ngoài hành tinh thế nhỉ , chỉ là đi đưa đồ ăn sáng cho bạn gái thôi mà, có cần phải bàn tán như thế không? Gọiem ra, tôi đưa bánh, sữa cho em, tranh thủ tôi hỏi : - Sao bạn em nhìn anh ghê thế, híc - Bọn nó biết anh là bạn trai em nên nhìn đó, hihi. - Ô thế hả, thế bạn em có ai xinh không, giới thiệu cho anh nhé. Em véo tôi một cái, nói : - Ghét anh lắm. Chợt cả lũ trong lớp ồ lên nhìn ra chỗ chúng tôi. Em chỉ biết đỏ mặtcúi xuống, còn tôi cũng chả biết làm gì hơn, cũng may lúc đấy thằng bạn đi trực tuần, nó gọi tôiđi cùng , chứ không chắc tôi đứng chôn chân ở đấy rồi . Về đến lớp, chợt nghe xôn xao bàn tán chuyện gì đó sôi nổi lắm, hóara là sắp đến ngày 20-10 . Đệch, lại sắp đến ngày tiền của mình không cánh mà bay à , híc híc. Lũ con gái thì nói đủ mọi chuyện, nào là muốn được tặng hoa, tặngquà, tặng tiền.... cái gì cũng thích,đúng là lắm chuyện. Tôi gọi cả lũ con trai trong lớp lại, hỏi bọn nó xem 20-10 năm nay nên làm gì, bàn luận mãi cuối cùng cũng đưara được kết quả, đó là cả lũ góp tiền đi mua 25 bông hoa và 2 bó hoa về tặng. Vèo vèo một lúc thì 100k của tôi đã ra đi, tiếc quá . Thằng Tùng hỏi tôi : - Sao đứng đần ra thế ? Có định tặng em yêu của mày không đấy? - Đm, mày hỏi thế thà không hỏi còn hơn, thế tao hỏi mày có địnhtặng gấu mày không ? - Tất nhiên là có rồi. - Thế thì tao cũng như vậy. - Mày tính tặng món gì được? - Tao cũng chưa biết, để về suy nghĩ. - Tao chắc lại như năm ngoái thôi. - Thôi, đổi mới đi chứ, làm thế nókhông chán chắc. - Thế thì khi nào mày mua quà thì gọi tao đi với. - Ờ, thế cũng được. Trống báo hiệu giờ học bắt đầu, tôi vào chỗ ngồi chuẩn bị ngày học mới. 4 tiết học trôi qua nhanh chóng. Đến tiết 5 học Văn, đúng là như một cực hình, mắt tôi nó cứ biểu tình đòi được ngủ, lỡ đễnh nhìn ra cửa sổ một lúc rồi gục mặt ngủ lúc nào không hay. Cũng may là cô giáo dạy Văn hiền ( vì vừa mới chuyển về trường mà ) nên thấy tôi ngủ cũng chả nói gì, vẫn cứ giảng như bình thường. Ngủ được một giấc sướng lắm các thím ợ, đến lúc mở mắt ra, nhìn đồng hồ 12h, cả lớp đã ra về mẹ rồi, đậu má mấy thằng cờ hó này, không gọi tao dậy. Vừa bực vừa đói, tôi đứng dậy định ravề, chợt quay sang bên trái, ặc, aiđây, tôi thấy Quỳnh đang ngồi cạnh tôi, em chăm chú nhìn tôi không chớp mắt. Tôi ngần ngườira nhìn em, im lặng một lúc sau tôi mới cất tiếng nói : - Sao em lại ở đây thế ? - Tan học, em gọi điện nhờ anh chút việc, không thấy anh trả lời nên em xuống lớp anh xem như nào. - Híc, tại anh học Văn buồn ngủ quá, vừa chợp mắt chút thì đã 12h rồi. Em chờ anh suốt nãy giờhả. - Vâng. - Ngốc, lần sau không được làm như thế biết chưa, thấy anh ngủ quên thì phải gọi anh dậy , nhớ nhé. - Em không đánh thức anh vì em muốn ngắm nhìn anh, em rất muốn nhìn anh khi anh ngủ. Em muốn khắc sâu hình ảnh của anhvào trong tim em, em không muốn anh rời xa em. Nói xong, em chợt bật khóc, tôi rất bất ngờ, không biết tại sao em lại khóc. Ôm em vào lòng, tôi nhẹ nhàng hỏi em : - Nín đi em, kể cho anh chuyện gìđã xảy ra. - Không có chuyện gì cả, chỉ vì em muốn gặp anh thôi, anh hãy cứ ôm em như này nhé, đừng bỏ em ra. Tôi cứ ôm em như vậy, lòng không khỏi lo lắng, tôi rất muốn biết lí do tại sao em lại làm như vậy, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra, nhưng không biết tại sao lúc đó tôi lại im lặng, chả biếtlàm gì hơn
[center] Chap 17 [/center]
Đưa em xuống bãi để xe, vừa đi vừa hỏi, mãi tôi mới biết được lí do em khóc. Em bảo : - Chiều hôm qua, em vừa đi cùng lũ bạn về thì thấy anh ngồi cùng một chị , cười nói rất vui vẻ. Đánglẽ em cũng quên rồi, tại sáng nay,sau khi anh đưa đồ ăn cho em, vừa quay sang thì con bạn nó gợi lại chuyện hôm qua, nó bảo là anh có dấu hiệu thích chị ấy. Thế là em lo lắm. Anh biết đấy, em không muốn mất anh mà. - À, hóa ra là chuyện đấy hả ? Tôi chợt nhớ lại chuyện chiều hôm qua.... **Vừa ra sân cầu lông, bỗng tôi nhìn thấy bạn ấy, người mà hôm qua chạm mắt với tôi ấy, cũng đang đánh cầu ở đó. Tôi giả vờ bơ đi không biết, vẫn đánh bình thường cạnh bạn ấy . Đánh đượctầm vài trận, đến 6h thì mệt quá đi ra ngoài nghỉ. Đang ngồi cạnh ghế đá lau mặt đầy mồ hôi, bỗng có người đưa cho tôi chai nước lạnh, thuận tay tôi cầm lấy luôn vìcứ nghĩ là mấy đứa anh đánh cùng tôi đưa cho. Chợt nghe tiếng cười " hihi " thì mới tá hỏa, quay mặt lại thì hóa ra không phải mấy anh tôi mà là bạn ấy. Trong tình cảnh đó đúng là tôi như biến thành pho tượng, đơ cả người. Miệng lắp bắp nói : - Ơ , mình xin lỗi, tại...tại mình cứ tưởng là anh mình nên mình mớilàm như vậy, cho mình xin lỗi. Cũng may bạn ấy hiền nên khôngnói gì nhiều : - Hì, không sao đâu, cho mình ngồi đây với nhé, mấy chỗ kia có người ngồi hết rồi. - Được, bạn ngồi đi. Vừa nói tôi vừa run, lúc nãy hành động mất hình tượng vãi. Để tạo bầu không khí thoải mái, tôi chủ động bắt chuyện trước : - Bạn cũng đi đánh cầu ở đây hả, đã tập lâu chưa ? - Mình mới tập được hơn 1 thángthôi à. Còn bạn đã tập lâu chưa ? - À, mình chơi từ năm lớp 9, đến nay cũng được 3 năm rồ. - Thế hả, hihi. Chắc bạn đánh giỏilắm nhỉ? - Chuyện này mình cũng không biết nữa, vì trong đội mình nhiềungười giỏi lắm, mình gọi là bình thường thôi. Hehe - Nói chuyện nãy giờ mà chưa biết tên nhau, mình giới thiệu nhé . Mình tên là Quỳnh Anh. - Còn mình tên T. Hehe. Gặp nhau một lần ở kì thi học sinh giỏi rồi nhỉ. - Hihi. Bài làm hôm đó của mình khá là tốt, còn T làm bài như nào? - Híc, theo T thì là tốt , còn đối vớigiám khảo thì T không biết,vì T còn thừa 30' để chơi mà. Haha - Thảo nào, lúc mình đang quay đi nhìn mọi người thì đã thấy T ngồi nghịch lung tung ở bàn trênrồi. - Đấy là thói quen của T rồi, cứ làm bài xong là phải nghịch , không thì chán lắm à. - À đúng rồi, có phải T học ở trường Chuyên đúng không ? - Phải. - Thế thì T có thể giúp mình một chuyện không ? - Cứ nói đi, T giúp được mà. - Chả là mình học môn Tiếng Anh không tốt lắm, năm ngoái mới được 7,2 à. Thế nên T có thể kèmgiúp mình môn đó được không ? Hả? Tôi hơi bối rối, vì thực ra vốnTiếng Anh của tôi cũng không cao lắm. Tôi nói : - Thế sao Quỳnh Anh không đi học thêm ? - Mình không thích đi học thêm. - Ặc, phải đi học thêm mới giỏi được chứ , thực ra mình cũng không giỏi môn Tiếng Anh lắm. - Kệ, học ở trường Chuyên chắc chắn phải giỏi hơn mấy trường bình thường chứ. T đồng ý nhé. Băn khoăn đôi chút, cuối cùng tôi cũng đồng ý. - Hihi. Thỏa thuận thế nhé. Chiều thứ 3 với thứ 5 , 3h. T phải đến đấy. - Được rồi , T nhớ rồi. - Thôi muộn rồi, mình về trước nhé. À, T cho mình SDT đi để tiện liên lạc. - Số mình đây 0914****** Quỳnh Anh đi rồi , tôi đánh thêm vài hiệp cầu nữa rồi cũng về nhà.** Tôi bật cười vì suy nghĩ ngây thơ của em, tôi nhìn thẳng vào mắt em và nói : - Em yên tâm, anh với chị ấy chỉ làbạn thôi, anh không hề có tình cảm gì hết. Tôi nhìn em, em đã ngừng khóc và lóe lên chút cười. Em nói : - Anh nói thật không thế ? - Anh xin thề là anh nói thật. - Anh hứa đi, hứa là sẽ không bao giờ xa em đi. - Anh xin hứa, sẽ không bao giờ xa em, sẽ không bao giờ để người con gái anh yêu phải buồn. Em hạnh phúc, tựa vào vai tôi, thìthầm : - Anh biết là trong em anh rất quan trọng không? Vì thế anh đừng làm em thất vọng nhé. Tôi ôm lấy em, mong rằng em sẽ cảm nhận được tình cảm của tôi. Đến bãi gửi xe, tôi và em cùng lấyxe ra về. Để em yên tâm hơn, tôi đi cùng em về tận nhà. - Đến nhà em rồi, anh về nhà đi. - Được rồi, thế anh về nhé. Em đừng có suy nghĩ lung tung nữa, nhớ chưa? - Em nhớ rồi.Hihi Nói xong, em đi vào nhà. Tôi trở về, nhớ lại chuyện hôm qua, chết,ngày mai là thứ 6 rồi, không biết phải làm sao đây trở thànhgia sư bất đắc dĩ rồi, híc híc. Thôi kệ , đằng nào cũng lỡ rồi, đành phải theo vậy....
[center] Chap 18 [/center]
Sáng sớm, nhìn đồng hồ : 5h55, thôi dậy được rồi. Lọ mọ sang phòng vệ sinh đánh răng, đang đánh thì điện thoại kêu ( ai gọi sớm thế nhỉ ) , vừa đánh vừa cầmđiện thoại xem, hóa ra là thằng cờ hó Mạnh : - Alo? - Mày đang làm gì đấy ? - ..ao... ang...ánh...ăng.. Tôi nói ú ớ. - Đkm, súc miệng đi rồi nói tử tế xem nào. - Tao đang đánh răng, làm sao ? - Tý qua nhà tao đón tao đi học với, xe tao hỏng rồi. - Đm , mỗi lần đón 50k đấy nhé thằng cờ hó. - Vãi, anh em với nhau mà lấy đắtthế. - Hờ, bố mày đùa thôi, cứ chờ tao, tý tao qua. Đánh răng xong, mặc quần áo gọn gàng rồi qua chỗ thằng Mạnh. Vừa đến cửa nhà nó thì con chó nó xồ ra, tý nữa cắn mình, may mà né kịp, đậu má nó, thằng này định chơi mình à . Đứng ngoài cửa nhà nó gọi , một lúc sau mới thấy nó thò mặt ra : - Chó nhà mày dữ vãi , mày định để nó cắn chết tao à? - Tại nó ghét mày quá đấy. - Mày còn nói nữa tao cho mày ở nhà giờ - Ấy ấy, em xin lỗi, em đùa thôi mà. - Lên xe, đi. - Đi ăn cơm rang không ? Còn sớm mà. - Ờ, thế cũng được. Thế là tôi cùng nó ra quán cơm rang, thằng này háu ăn vãi, nó định gọi đĩa 50k. Mẹ nó chứ, 2 thằng ăn đĩa 50k thì có mà vỡ bụng , thế là tôi mới bảo nó gọi đĩa 30k thôi, ăn hết nếu nó còn muốn ăn thì gọi thêm, chứ chơi đĩa 50k thì tôi chịu luôn. - Thằng cờ hó này, hôm qua thấy tao ngủ quên không gọi tao? - Tao cũng muốn gọi , nhưng tại em Quỳnh đến, nó bảo cứ mặc cho mày ngủ nên thôi, tao cũng chuồn về luôn. - Lần sau như thế thì phải gọi taođấy . - Ờ, tao biết rồi, thế lúc đấy có chuyện gì không ? ( Mẹ nó chứ, vừa nhai vừa nói có kinh không ) - Cũng chả có gì to tát lắm, nó hiểu nhầm tao, nó tưởng tao đi với con khác - Thế mày giải thích cho nó chưa? - Rồi, tao nói rõ hết rồi. Hờ hờ. - 20/10 mày định làm gì, phải làmcho nó vui lại chứ ? - Tao tính hết rồi, mày cứ chờ màxem - Đậu má, tính giữ bí mật cho riêng mình hả. - Ờ, tao phải giữ , không lộ ra thì hỏng hết. - Thôi ăn đi, sắp vào lớp rồi. 2 thằng nhanh chóng giải quyết đĩa cơm rang rồi phóng lên trường. May quá, còn đúng 5' nữa là vào lớp. Lớp hôm nay rôm rả nhỉ, chắc tại sắp 20/10, thấy bạn gái nào cũng điệu hơn mọi ngày, lại còn ăn nói nhỏ nhẹ hơn nữa chứ . Đang suy tính trong đầu ý tưởng 20/10 tặng em thì cô giáo vào lớp. Tiết đầu tiên là tiết Địa, rồi đến Văn, Anh, Sinh, Hóa. Thời gian cứ lặng lẽ trôi, 1 tiết, 2 tiết, 3 tiết rồi 4 tiết trôi qua, đến tiết 5. Đệch, cầm cự đến lúc nãy là giỏi lắm rồi, ngủ thôi ( Không hiểu tại sao cứ đến tiết Hóa là tôi lại buồn ngủ nữa ) Vừa mới gục mặt xuống được một lúc thì đột nhiên : - T. Cô giáo gọi tôi. - Dạ. - Lại ngủ gật hả, có cần cô cho ra ngoài rửa mặt không . ( Bình thường cô nói như này là nói đùa để lũ trò bọn tôi tỉnh ngủ ) - Dạ có ạ. ( Đúng lúc quá, đang cần ra ngoài ) Cô hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng cho tôi ra ngoài. Hay quá, thoải mái rồi, chợt cảm thấy đói, tôi mòra cantin, giờ cantin vắng tanh à. Gọi ngay chai nước với cái bánh ,đang ngồi ăn thì có tin nhắn, mở ra thì là của Quỳnh nhắn cho tôi :" Anh làm gì mà lại đi vào cantin thế ? " Chết, quên mất là lớp em ởtầng 3 nên có thể thấy hết mọi thứ. Biết làm giờ ? Nghĩ một lúc, tôi nhắn lại : " Anh ngủ gật nên cô cho anh ra ngoài rửa mặt đó, hehe ". - " Rửa mặt mà lại đi vào cantin hả ? " - " Thì tại tiện đường mà, với lại anh đang đói, híc, em định để cho anh lả đi vì đói hả." - " Hì, không đâu, thế anh ăn nhanh nhanh rồi lên lớp học nha,đừng để bài vở bị ảnh hưởng đó,hihi " - " Anh biết rồi, học đi cưng , đừng nhắn tin nữa, anh cũng lên lớp đây " Rồi. Đã giải quyết xong cơn đói và cơn buồn ngủ, lên lớp tiếp tục bài học nào. Vừa vào lớp, cô hỏi : - Đi rửa mặt sao mà lâu thế ? - Dạ, em tưởng là lúc sáng nên sau khi rửa mặt em còn đánh răng nữa ạ. ( Tôi nói chống chế ) Nói xong câu đấy thì cả lớp phì cười, cả cô giáo cũng cười : - Haha, thằng T nói dối không biết ngại kìa. - Lộ liễu quá T ơi. - Cô ơi, nó bốc phét đó. Haha Đậu mạ chúng mày, không giúp tao lại còn trêu tao. - Thôi được rồi, vào lớp đi T. Tôi nhanh chóng đi vào chỗ, ngồihọc được một lúc thì tan học. Trên đường đi ra bãi để xe, tôi gọi cả lũ con trai lại : - Chúng mày lúc nãy không giúp tao, lại còn tính bóp tao nữa hả. Chúng nó thi nhau chống chế : " Đâu, tao nói thế lúc nào ? " " Tao không biết " " Tao nói thế là giúpmày đấy, không cảm ơn lại còn nói tao ".... Thôi thì trăm ngàn lí do chúng nó bịa ra, đậu má. Làm sao mà tức được với mấy cái thằng miệng lưỡi như này chứ. Tôi phì cười : - Thôi, tao đùa thôi. Bọn mày nhớngày mai phải làm như nào rồi chứ ? - Rồi rồi, mua hoa tặng cả lũ con gái phải không ? - Biết thế là tốt, thế đã có hoa chưa ? - Chưa. - Bảo thằng nào đi mua đi. Tiên sư chúng nó, cứ bảo đi mua hoa là thằng nọ đùn đẩy thằng kia, cuối cùng lại là tôi đi mua , thế có khổ không cơ chứ. Thôi không sao, thế càng rảnh, tôi có thể thoải mái chọn mua quà tặng em ngày mai.........