[center] Chap 19 [/center]
Ngày hôm sau, dậy rõ sớm. Chậc, hôm nay là 20/10 mà. Theo như tính toán của cả lũ là đợi khi nào vào lớp thì sẽ đem hoa vào tặng, vì thế cả lũ tập trung ở cổng sau đợi . Khi tôi đến thì đã thấy bọn nó đến trước rồi, gớm, bình thường bọn này toàn đi học muộn, thế mà hôm nay lại hăng hái thế . Tôi nói : - Thế nào, có đủ hoa chưa ? - Đủ rồi, đây, chia nhau ra cầm đi.Thằng Ngọc nói. - Chia cho thằng Tùng , thằng Thuận với thằng Mạnh nữa đi. - Rồi rồi, thằng nào cũng sẽ có phần. Mà tặng nhanh nhanh lên, bọn tao còn có việc nữa. - Thế bọn mày tưởng tao không có việc chắc. Hờ hờ Nói đến đây thì thằng nào thằng nấy đều hiểu, vì công việc giống nhau mà. 5 thằng nhìn nhau rồi cười lên khoái chí. Cuối cùng trống báo hiệu giờ 15' cũng vang lên, cả bọn nhanh chóng cầm hoa chạy lên lớp. Đậu má chúng nó, thống nhất là cùng nhau chạy vào lớp, ai ngờ bọn nócho tôi leo cây, một mình mình chạy vào lớp còn bọn nó thì lững thững đi đằng sau . Cũng không sao, toàn là bạn bè mình cả, quen nhau 3 năm rồi nên hiểu nhau hết mà - Chúc các bạn nữ có một ngày 20/10 thật vui vẻ. Các bạn nam lớp 12E có hoa tặng mọi người đây. Nói xong, tôi giục bọn nó đi tặnghoa, mỗi thằng 4 5 bông, tặng một lúc là hết luôn ấy mà. Tặng xong các bạn nữ trong lớp, chợt nhận ra là có việc phải làm, tôi chạy ra trước, bỏ mặc bọn nó gọiphía sau. Làm sao mà mình có thể không tặng em được chứ, hờhờ. Nhanh chóng lấy bó hoa với hộp quà đã mua sẵn từ hôm qua ở xe, tôi cầm chúng lên lớp của em. Vì lớp em ở tầng 3 nên phải đi qua nhiều lớp ở 2 tầng , đi qualớp nào bọn trong lớp cũng nhìn tôi là sao ? Nhìn tôi giống người ngoài hành tinh lắm hả? Mặc kệ, tôi rảo bước lên tầng 3, lớp em làlớp 10B. Đứng ở hành lang đôi chút lấy tinh thần, lúc đầu tôi dự định là sẽ gọi em ra ngoài để tặng, nhưng nghe bọn bạn nói rằng phải vào tận lớp tặng nó mới tình cảm . Lúc đầu tôi cũng hơi phân vân, nhưng rồi cuối cùng cũng quyết tâm phải làm bằng được. Nào, mày làm được mà T, cố lên. Tự nhủ như vậy , tôi ôm bó hoa với hộp quà bước vàolớp em. Cả lũ bạn em trong lớp thấy tôi bước vào như vậy thì ồ hết lên, reo hò ầm ĩ, phải bình tĩnh lắm tôi mới có thể bước tiếp đến chỗ em . Em ngồi ở bàn cuối,đỏ mặt ngượng ngùng nhìn tôi. Tôi đến gần em và nói : - Quỳnh, 20/10 anh có món quà tặng em, hi vọng em sẽ thích nó. Em chậm rãi đón lấy bó hoa với hộp quà của tôi, vẫn sự ngại ngùng như lúc tôi bước vào và vẫn cúi xuống.Tiếng hò hét càng ngày càng to hơn khi tôi bất chợtôm lấy em, lúc đấy tai tôi không nghe thấy gì hết, chỉ lờ mờ nghe thấy em thì thầm bên tai tôi : " Em yêu anh ". Thật sự tôi rất hạnh phúc , ôm em thêm một lúc tôi buông em ra, nói nhỏ vào tai em : " Vui vẻ nhé em, anh luôn yêu em ". Nói xong câu đấy, tôi nhanh chóng ra khỏi lớp em, để lại đằng sau đầy tiếng hò hét. Híc,ra khỏi lớp rồi chân tay tôi mới run run, không hiểu tại sao mìnhlại có đủ dũng cảm để làm chuyện đấy nữa . Về đến lớp rồi, nhớ lại lúc nãy thấy mình thật phithường. Cả lũ con trai nhau nhau hỏi tôi : - Thế nào mày ? - Có thuận lợi không đấy? - Nhìn cái mặt nó kìa bọn mày. Đậu má chúng mày, hỏi dồn thế làm sao tao trả lời hết được. Tôi nói : - Tao vào lớp tặng em ấy rồi, kết quả cũng khá tốt. Vừa nói xong, thằng cờ hó Mạnh vội vàng hét lên trước lớp : - Thằng T vừa tặng hoa bạn gái nó xong bọn mày ơi. Thế là cả lớp xôn xao, bàn tán chuyện của tôi : - Ai, ai,tặng ai đấy ? - Em ấy học lớp nào? - Xinh không? - Tặng lúc nãy à? Cả lớp ồn ào như cái chợ, tôi cũng phì cười vì lũ bạn của mình,đúng là không thể quên được những lúc như này. Bọn nó hỏi tôi thì tôi cũng chỉ ậm ừ đáp và cười lại, vì tôi hiểu rằng chỉ những người bạn thân mới hò hét chia vui cùng tôi những lúc như này........ Trống báo hiệu giờ học vang lên,cả lớp nhanh chóng ổn định chỗ ngồi để vào tiết học. Tôi, vì hôm nay tâm trạng đang rất vui nên ghi chép bài đầy đủ, lại còn xung phong phát biểu xây dựng bài nữa chứ, đúng là tôi cũng không thể hiểu nổi mình lúc này. Con tim tôi đang đập rất nhanh, mạnh, con tim mang một cảm xúc của một con người đang yêu............
[center] Chap 20 [/center]
Đang hăng hái xung phong phát biểu, vừa ngồi xuống thì bị thằngcờ hó nào đằng sau đặt bẫy, nó gài cái bút ở ghế, đợi tôi ngồi xuống. Đậu má, quả đấy thốn không chịu được các thím ợ, thế là tôi phải nằm im suốt cả mấy tiết sau. Còn bọn gây ra chuyện thì ngồi cười hềnh hệch ở đằng sau, cứ như chưa hề có cuộc chiali. . Được lắm, mấy thằng cờhó này, thấy tao hạnh phúc nên bày kế chơi tao hả. Được, tối nay tao cho biết tay . Tan học , tôi gọi cả lũ lại: - Ê. Tối nay đi ăn đồ nướng không ? - Ok thôi. Thằng Ngọc nói nhanh nhất. - Thế tối nay mấy giờ, thằng Thuận qua đón tao với nhé. Tùngchen ngang. - Ê. Chúng mày quên tao hả. Thiếu thằng Mạnh này là không được đâu đấy. - Được. Tối nay 8h tại quán cũ nhé. Thằng nào không đi sáng mai xác định với anh em luôn đấy. Về đến nhà, nỗi đau sáng nay vẫn chưa có phần nguôi ngoai, nằm bẹp trên giường, híc, tội nghiệp cái @ss của tôi. Đến 7h tối, đang ngồi gặm nhấm nỗi đaumột mình thì chợt có tin nhắn : - " Sáng nay anh làm em bất ngờ quá " - " Hì, anh bảo anh sẽ làm mọi việc để em vui mà " - " Mà sáng, sau khi anh về bọn nó trêu em nhiều lắm >"< " - " ơ hay, chuyện chúng mình, kệ chúng nó trêu chứ, hehe " - " híc, nhưng em ngại lắm >"< , " - " Không phải ngại đâu em, vì mình yêu nhau mà , họ ghen tị vì em đấy . Hehe " - " Em rất cảm ơn anh, vì anh đã làm cho em vui, anh đã giúp em thấy yêu đời trở lại " - " Đó là trách nhiệm của anh mà, cho anh hôn một cái nào, moahhhh " - " Hứ, ai cho anh hôn chứ " - " híc híc, trời ơi, làm bao nhiêu việc vì người ta, giờ hôn cũng không cho này , tủi thân quá " - " Này nhá, anh đừng có giở trò nũng nịu ra dọa tôi nhé, tôi là tôi không sợ nữa đâu ^^ " - " Thế thì tôi đi kiếm người khác nhé. Haha " - " Anh dám làm thế hả. Tôi đi mách mẹ anh cho coi ^^ " - " Hừ, thế thì thôi, tôi đi tắm đã, còn cô mau mau học bài cho ngày mai đi, rõ chưa " - " Rõ rồi, thưa anh yêu ạ. " Nhắn xong với em, tôi đi tắm, chuẩn bị cho cuộc nhậu nhẹt tối nay. Đúng 8h, bắt đầu xuất phát đến quán đồ nướng. Mẹ bọn này,hẹn 8h mà cò quay vãi, 8h15 mớicó mặt đầy đủ. Gọi ngay 3 đĩa bò ra với 2 chai vodka ra, nào chiến thôi . Bọn này kinh thật, uống cứ như đúng rồi, mời nhauliên tục, tôi cũng thuộc loại trungbình về rượu nên cũng không đến nỗi be bét quá. Cả lũ vừa ăn uống vừa trò truyện rôm rả : - Thằng T sáng nay làm vụ hoànhtráng quá ha. Nổi hết cả trường rồi. Thăng Thuận nói. - Thế hả, sao tao không biết. Thằng Tùng vừa nhai vừa nói. - Lúc đấy mày đi đâu ấy, có thấy ởlớp đâu. Ngọc chen ngang. - Bọn mày phải hỏi tao chuyện này, tao rành nhất mà. Thằng Mạnh, thằng to mồm nhất lũ lên tiếng. - Mày xạo vừa thôi Mạnh, mày không nói không ai bảo mày câmđâu . Tôi chơi cho 1 câu, thằng Mạnh cứng lưỡi luôn. hờ hờ. - Mà tao để ý rồi nhé. Ngọc, sáng nay mày âm thầm đi tặng quà emLy phải không. Tôi chuyển mục tiêu sang thằng Ngọc. - Hóa ra là thế, thảo nào tao thấy nó lén lén lút lút bọn mày ạ. Thuận bồi thêm. - Kết quả thế nào vậy ? - Chắc là tạch cmnr. Hờ hờ Thằng Tùng chơi câu này thâm vãi à. - Tao mang quà lên tặng, tặng em ấy ở hành lang lớp học ấy. - Nhận không ? - Nhìn tao vui như này bọn mày không biết hả. Hơ hơ. Nào, anh em đồng khời phát nhỉ. Cả lũ cùng nhau nâng chén, 1 2 3zô...1 2 3 uống...., "chúc mừng toàn bộ anh em đều đã thoát khỏi kiếp FA " . Bố chúng nó, chỉ thế thôi mà hét như kiểu trúng lôkhông bằng, làm mấy người đi ngoài đường nhìn vào tưởng có vụ gì ầm ĩ ....
[center] Chap 21 [/center]
Đang nhậu, chợt thằng Mạnh hỏi tôi : - T. Chiều nay mày có đi không đấy ? - Đi đâu ? - Thì sang nhà Quỳnh Anh chứ còn đi đâu nữa? Đm. - À. Cả lũ ồ lên, thi nhau nói : - Thế nào , kể bọn tao nghe đi T. Vẫn là thằng cờ hó Mạnh nói đầutiên. - Đm, thằng T nhìn thế chắc lại đánh lẻ rồi bọn mày ơi. Tùng nói vào. - Không kể là ăn đòn đó T. Lại tiếp thằng Ngọc. - Anh em với nhau, kể đi . Cuối cùng là thằng Thuận. - Cứ từ từ, vừa nhậu tao vừa kể cho. Chuyện là thế này .... Tôi nhớ lại lúc chiều . """"2h. Điện thoại báo có tin nhắn : " 2h rồi sao T chưa đến thế ? " . Ặc, quên mất chiều nay có hẹn với Quỳnh Anh. Vội vàng nt lại " Đợi T chút, mà T chưa biếtnhà Quỳnh Anh ở đâu cả ? " - " Nhà mình ở trên tổ 20 đó, số nhà 56 " - " ok, T đến ngay " Nhanh chóng mặc quần áo, lên con xe rồi lao đến nhà Quỳnh Anh. Cái tổ này nhìn lạ hoắc à, đã bao giờ mình lên đây đâu, vì thế vừa đi tôi vừa nhìn 2 bên đường xem số nhà 56 là ở đâu. Lượn vòng vèo một lúc thì cũng tìm ra, ấn tượng đầu tiên của tôi về ngôinhà là nó rất to, 4 tầng sang trọng, bên cạnh có khu vườn trồng nhiều cây, nhìn rất mát mẻ. Đứng ở ngoài gọi Quỳnh Anh ramở cửa, được một lúc thì bạn ấy chạy ra , nói : - Vào nhà đi T. Tôi đẩy xe vào, bước vào phòng khách. Chà, đúng là nhà giầu có khác, phòng khách sang trọng thật. Bộ ghế sofa loại xịn, nền lát gỗ cao cấp, tivi thì khỏi nói, lại còn 2 con SH ở trong nhà nữa chứ ... Đang ngẩn người quan sát thì chợt có tiếng gọi tôi: - Sao ngẩn tò te ra thế T. Lên phòng thôi. Tôi lọ mọ đi theo, đây là lần đầu tiên tôi được vào phòng con gái, nhìn cái phòng thì đúng là khác phòng tôi một trời một vực . Phòng rất sạch sẽ, gọn gàng, trên giường là bộ chăn màu cam cùng với 1 con gấu, cũng màu cam nốt. Ngoài ra, ở cạnh tường còn kê thêm một chiếc tủ lớn, chắc là để đựng quần áo và đồ linh tinh. - T ngồi vào bàn đi. Bây giờ tôi mới để ý, giữa phòng kê một chiếc bàn khá rộng, rất thoải mái, trên bàn chứa đầy sách vở của môn Tiếng Anh. Híc, giờ này mà ôn lại từ năm lớp 10 chắc chết mất. Thôi không sao, coi như là một cơ hội ôn tập vậy. Nào, bắt đầu thôi . Cả 2 đứa bắt đầu từ sách lớp 10, ôn lại về các thì , các cách chia động từ, viết lạicâu, nhận biết lỗi sai... nói chung là tất tần tật kiến thức đã được học. Không khí giữa 2 người rất thoải mái , thỉnh thoảng lại có vàicâu pha trò làm vui càng vui hơn.Thời gian cứ thế, cứ thế trôi qua. Đến lúc tôi nhìn đồng hồ thì đã 4h rồi, sao thời gian qua nhanh thế nhỉ. Tôi nói : - 4h, đến lúc T phải về rồi. - Chờ đã T. Nãy giờ học chắc mệt rồi, ở lại uống với mình ly nước hoa quả đã, nhé. Một phần vì mệt, một phần do cũng muốn nói chuyện thêm chút, thế là tôi ở lại . Nãy giờ chỉ chú tâm vào học, chưa kịp nhìn Quỳnh Anh. Tôi thề là tôi không cố ý nhìn, chỉ tại nó đập vào mắt nên phải nhìn thôi. Bạn ấy hôm nay mặc một bộ đồ mỏng trông rất hấp dẫn, toàn bộ phần tay vớichân từ đấu gối trở xuống lộ ra hết. Đệch, da trắng gì trắng thế , dáng người thon gọn, mái tóc buông hờ hững , với cái tỉ lệ như thế thì nhìn mãi cũng không biết chán . Tý nữa thì tôi phọt máu mũi như này này , cũng may mà kiềm chế được, nếu không đè ra làm vài shot thì ở tù cmnr. Các thím cũng phải thông cảm cho em, đối mặt với người con gái như vậy thằng nàochả có chút xao xuyến, không có cảm giác gì thì chắc gay hoặc liệt cmnr. . Ngồi đợi một lúc thìQuỳnh Anh quay lên, mang theo 2 ly nước dừa , đệch, đúng món khoái khẩu : - Đây, T uống đi. - Cảm ơn Quỳnh Anh nhé. - Không có gì đâu . Hihi. Thế là tôi ngồi uống, 2 người nóichuyện thêm một lúc, câu chuyệnvẫn xoay quanh các chủ đề như học tập, thể thao, các mối quan hệ bạn bè..... 4h30. Có tin nhắn của mẹ " Về nhà mẹ nhờ chút việc nào ". Tôi nói : - T phải về rồi, mẹ T vừa gọi. - Thế hả, thế thì T về đi , đừng để mẹ chờ. - T về nhé. Chào Quỳnh Anh, cảm ơn vì ly nước dừa. Hehe - Hihi, không có gì phải cảm ơn đâu. Mình mới là người phải cảm ơn T. Chào T nhé.""" - Đấy, sau đó tao lấy xe đi về nhà, thế thôi . Cả lũ nhao nhao lên nói : - Thế thôi à, tao cứ tưởng thế nào. - Tao nghi lắm, mày nhìn thế thôi nhưng mà gian lắm. - Tao cũng thấy nghi nghi bọn mày ạ. - Đậu má chúng mày, không tin tao thì thôi , lần sau có chuyện gì bố mày đếch thèm kể cho nữa. - Ơ rồi rồi, bọn tao tin mày, được chưa. - Thế thì tốt, chiến nốt rồi còn về nhà nào. - Nào, 1 2 3 zô....1 2 3 uống... ...............
[center] chap 22 [/center]
Nhậu xong lúc 10h30, híc, mệt vãi, về nhà là lăn ra ngủ luôn. Sáng hôm sau lên trường trong tình trạng khá là mệt, tại tối qua bọn nó chuốc tôi nhiều quá . Vừa đặt cặp xuống bàn thì tôi chợt cảm thấy đói, đói kinh khủng, cái bụng đói meo từ tối qua đến giờ nó đang biểu tình đòi nhận lương, không thể kiềm chế hơn nữa, lao ngay ra quán bánh mì. Đệch, đói như này chắc phải 2 cái mới đủ - Cô ơi , lấy cháu 2 cái bánh mì. - Mua cho ai nữa hả T ? - Không ạ, cháu ăn hết. Mình trả lời rất hồn nhiên, trả lời xong thì thấy mấy đứa con gái khác cười cười, ủa mình nói có gì sai hả? Bộ đói thì khôngđược ăn nhiều hở ? . Mặc kệ chúng nó, chén đã. Đang mải ăn , thằng cờ hó Mạnh vào lúc nào không biết, mẹ nó chứ, đập vai tôi một phát rõ đau, tý nữa thìphọt cm nó miếng bánh đang ăn dở ra ngoài. - Đm, mày làm gì đấy ? - Làm sao mà lại tử kỉ một mình ởđây thế này. ? - Chả nhẽ tao không được ăn một mình à? - Không. Tại bình thường mày còn phải mua cho em yêu của mày mà. - Hôm nay chưa thấy nói gì, chắc là có đồ ăn rồi. - Tao cũng đang đói, mua cho tao cái bánh nhé. Tao quên mangtiền rồi. Hờ hờ . Mặt thằng này lúc cười nhìn vừa ghét vừa buồn cười. - Ờ , lấy đi. Tý tao trả tiền. Nó nhanh chóng cầm cái bánh, nhai lấy nhai để - À này T. - Sao? - Sắp Halloween rồi, định tổ chức gì đấy? - Đi ăn nhậu hay là đi hát được nhỉ? Tao đang phân vân. - Đi hát đi, đi ăn mãi cũng chán . - Ờ, thế cũng được. Tý về bàn với bọn nó tiếp. 2 thằng nhanh chóng giải quyết cơn đói rồi mò vào lớp. Thằng Ngọc dường như vẫn chưa hết say sau vụ tối qua, nó nằm vật ra một góc mà ngủ , nhìn thấy mà tội nghiệp. Tôi gọi nó : - Ê. Ngọc, dậy đê. Vào lớp rồi. Nó dường như không nghe thấy tôi nói thì phải, vẫn ngủ say như chết. Đến lúc này thì chắc phải dùng biện pháp mạnh rồi. Tôi cùng thằng Tùng đi bê chậu nước về, nhúng tay vào đấy, 1 2 3 cùng nhau thọc tay vào lưng thằng Ngọc. Thời tiết lạnh như này mà bị như vậy thì tỉnh cmn luôn ấy chứ. Đúng như dự đoán, thằng Ngọc bật dậy, vừa bật vừa la : - Đm, thằng nào chơi tao thế ? Tôi cùng lũ bạn cười ầm ĩ, nhìn tình cảnh nó lúc này thật đáng thương. Cho mày chết, cái tội tao gọi không chịu thưa . Đangvui thì trống vào học vang lên, tôinhanh chóng vào chỗ ngồi. Vì tuần này ngồi bàn cuối nên tha hồ mà nghịch và ngủ. Tiết Toán đầu tiên trôi qua nhanh chóng. Tiết thứ 2 là tiết Thể dục. Ô ô, thoải mái rồi đây. Tôi cùng cả lũ bạn lao sang nhà chức năng chơibóng rổ. Tôi rất thích tiết Thể dục, không chỉ vì được chơi thoảimái mà còn vì lớp tôi học cùng với lớp 10 B, lớp của em ( Em nào thì các thím biết rồi đấy ) Đang chuẩn bị xếp hàng để học thì thằng Thuận cùi chỏ vào hông tôi, mắt liếc sang lớp 10B. Tôi vội quay mặt sang, ô kìa, ai kia ? Trước mắt tôi là Quỳnh đang đứng cạnh một thằng con trai, đang nói chuyện rất vui vẻ. Đậu má thằng cờ hó này, định tán tỉnh bạn gái tao hả . Tôi định chạy sang kéo Quỳnh ra khỏi thằng đó nhưng mấy thằng bạn cản lại : - Từ từ đã T. Xem như nào đã. - Còn xem cái gì nữa, rõ ràng là thằng đó có ý với Quỳnh rồi, đm. - Bình tĩnh đi T. Tý nữa mày sang hỏi cũng được , với lại thầy giáo đến rồi kìa. Đúng là đen đủi, đang định đi thì thầy vào. Híc, thế là vừa tập vừa nhìn sang lớp em, đúng là lúc nàytôi không thể tập trung được, cáimáu ghen nó cứ nổi lên trong tôi. Đang mải nhìn sang lớp em thì bỗng thằng Tùng gọi tôi : - T. Mày nhìn cái gì đấy ? - Còn cái gì nữa, mày không thấy à? - Đừng có lo, tý mày sang hỏi có sao đâu. Có chuyện gì anh em bọn tao giúp cho. - Biết là thế, nhưng mắt tao nó cứtự động nhìn sang không kiềm được - Thôi, chơi bóng rổ cho thoải mái đi. Thế là tôi nhập vào cuộc chơi, nhưng do tâm trí không tập trung nên chơi không được tốt lắm, có những pha rê bóng, lách ,ném bống không chuẩn xác, mặcdù lúc đấy rất gần rổ. Chờ mãi thìcũng xong tiết Thể dục, tôi đứng ngoài cửa chờ em đi ra. Đây rồi, em đi ra, mà không phải đi một mình mà là đi cùng thằng đó , nếu em đi cùng con gái thì chả có gì nói, đằng này lại là một thằng con trai . Máu ghen sôi lên, tôi đi ra trước mặt em, cầm tay em dắt đi trước sự ngỡ ngàng của thằng kia. Tôi đưa em ra sau bãi để xe, em nói : - Anh làm sao thế ? - Anh hỏi em, thằng kia là thằng nào ? - Anh hỏi ai? - Thằng lúc nãy đi cùng em đấy . Em có quan hệ gì với nó. - À, đấy chỉ là bạn em thôi mà. - Có thật không? Anh thấy 2 người nói chuyện vui vẻ lắm mà. - Nó học cùng em hồi cấp 2, năm lớp 7 nó chuyển đi, 3 4 năm rồi mới gặp lại, bọn em nói chuyện tý thôi mà.
[center] chap 22 (tiếp) [/center]
Nghe em nói thế, tôi cũng bớt tức đi phần nào : - Nhưng anh vẫn không thích emnói chuyện với thằng con trai khác. - Hihi. Anh ghen hả . - Hứ, ai thèm ghen chứ. - Lêu lêu, chữ ghen in rõ trên mặtkìa, còn chối nữa hả. Hihi. Nhìn em lúc này rất dễ thương, đáng yêu, bao nhiêu bực tức của tôi tan biến hết. - Ừ thì anh thừa nhận là anh có chút ghen tị. - Hihi. Anh ghen trông thật đáng yêu, anh có biết không . - Thôi thôi, anh không đáng yêu đâu, vì có ai đó làm anh buồn màkhông xin lỗi kìa. - Ngoan nào, trong em anh luôn là quan trọng nhất, anh biết mà. Mình vào lớp đi anh. Nhớ, đừng giận nữa nhớ, ngốc của em.( Vừanói em vừa ôm tôi nũng nịu ) Bỏ mẹ, làm thế thì thằng con trai nào giận được nữa. - Nhớ, lần sau làm gì em cũng nên bảo trước cho anh, nhớ chưa ? - Em nhớ rồi, ngốc ạ. Mình vào trường đi anh. - Tuân lệnh tiểu thư. - Thế mới ngoan chứ. Hihi Thế là cơn ghen đầu tiên của đời tôi nó diễn ra như vậy đó
[center] chap 23 [/center]
Hôm Halloween, vừa vào lớp thì nghe tụi bạn bàn tán là nhà trường tổ chức Halloween cho học sinh , đệch, được như vậy thì còn gì bằng . Thế là tôi laovào đám đông đang túm tụm hỏi: - Ê. Nhà trường tổ chức Halloween cho học sinh hở? - Chưa biết như thế nào. Lúc nãy tao nghe tin đồn là cả lũ học sinhđi kéo đi xin thấy hiệu trưởng cho tổ chức. Thằng Tùng nói. - Tao thấy vụ này hay à nha, có khi vụ đi hát phải hoãn thôi nhỉ - Chờ tý nữa nhà trường khác thông báo. Ngồi học được đến tiết 3 thì nghe loa thông báo : " Alo. Theo ý kiến của học sinh đề xuất, nhà trường quyết định tối nay sẽ tổ chức lễ hội hóa trang tại sân trường vào lúc 20h . " Khỏi phải nói cả lũ sướng như nào, gào lên ầm ĩ. Tôi cùng cả lũ con trai bàn tán : - Tối nay tính như nào đây tụi mày. - Tao sẽ hóa trang thành Dracula. Ngọc nói. - Còn tao thì thành Joker. Tao hâm mộ Joker nhất. Thuận chen ngang. - Ớ, Joker là của tao mà, đm, sao tranh của tao. Lại thằng cờ hó Mạnh, cái thằng này chuyên gia quăng sh!t vào hội nghị - Mày chọn nhân vật khác không được à, như trẻ con vậy. Tôi chơi cho nó một câu nó im luôn. - Thế còn mày , T. ? Cả lũ quay sang hỏi tôi. - Tao á. Bí mật, tối nay bọn mày sẽ biết. Hờ hờ - Đm , giấu bọn tao hả. Anh em đâu, đè nó ra thông @ss nào. Vừa nói xong, cả lũ đè tôi ra bắt đầu trò đồi trụy ngay tại lớp , híc, bị cả lũ quây làm sao mà chạy được đây, thế là tôi phải cắn răng chịu được cho bọn nó hành hạ, híc híc . Cũng maylà lúc đó trống vào lớp nên tôi được giải thoát, áo quần xộc xệch như vừa trải qua một thảm họa kinh hoàng. Tan học, tôi nhanh chóng phi về nhà, chui vội vào phòng riêng, bật máy tính lên cập nhật STT ở facebook nào " Tối nay trường mình sẽ tổ chức Halloween, mọi người đã có chuẩn bị gì chưa ? " Vừa mới post xong được 5' thì đã có hàng loạt cmt , chưa kịp đọc hết thì có điện thoại, thằng Ngọc gọi tôi : - Alo? - T à, mày có ý tưởng gì cho tối nay không ? - Có , làm sao ? - Nói tao với, tao đang bí đây. - Tại sao tao phải nói với mày? - Đệch, tao định hóa trang thật ấn tượng để khoe với em Ly - Hả , đm, thế tao không cần chắc? Tự mà lo đi. Nói xong tôi tắt máy, bố nhà nó, không tự lo đi còn hỏi người khác. Trong đầu tôi là cả một núi kế hoạch sẽ phải hóa trang như nào để trông thật hoành tráng. Tối đến, khi màn đêm buông xuống, sân trường rậm rịch người, ai cũng mang trên mình một lớp hóa trang nhân vật mìnhyêu thích. Trong bộ áo của một Vampire, tôi đi loanh quanh quansát mọi người. Đúng 8h, lễ hội chính thức bắt đầu. Chà, sân trường đông như này, biết đi đâu tìm Quỳnh đây. Lang thang một lúc thì bắt gặp mấy thằng bạn tôi đang xúm xít ở một góc sân, tò mò, tôi chạy đến xem chúng nó làm cái quái gì. Thò mặt vào xem, tôi rất bất ngờ vì trước mắt tôi là bộ " Xác ướp Ai Cập " trông rất đẹp, không biết thằng nào mang cái này lên trường nữa. - Ê, cái này của thằng nào đấy? - Thằng Thuận đấy, nhìn đẹp phết. Bây giờ tôi mới để ý, thằng Ngọc hóa trang thành Sauran, thằng Tùng thì thành một con ma cụt tay, thằng Mạnh thì thành Joker là chắc rồi. Mỗi thằng một vẻ, thằng nào cũng rất hào hứng khitham gia lễ hội này. Đang nói chuyện vui vẻ thì có tin nhắn của Quỳnh : " Em đang ở nơi mà mọi thứ đều trở nên bé nhỏ ". Ặc, câuđố như này là gì nhỉ ? Đang định quay sang hỏi lũ bạn thì chúng nó chuồn đâu mất rồi, đệch, thế là tôi một mình tự giải câu đố này vậy. Đi một vòng quanh trường, chả có chỗ nào mà mọi thứ đều trở nên bé nhỏ như lời em nói cả. Haiz, đi nãy giờ mệt quá, tôi ngồi xuống ghế đá nghỉ chút. Chỗ nào mà mọi thứ thu nhỏ, chắc chắn chỗ đó phải là chỗ cao rồi. Nào, suy nghĩ xem, ởtrường mình có chỗ nào cao cao.Đúng, đúng rồi, mái của Kí túc xá,chỗ đó thỉnh thoảng bọn tôi vẫn thường hay trốn tiết lên hóng gió. Ở trên đấy rất cao, có thể thấy được một quang cảnh rất rộng, ngoài ra còn có thể nhìn được toàn bộ sân trường nữa.
[center] chap 23(tiếp) [/center]
Nghĩ thế, tôi vội vàng chạy đi. Chà, hành lang kí túc đây rồi, lần mò theo lối đi đến cuối hành lang, tôi leo lên cầu thang để lên mái, vừa leo vừa nghĩ " Con gái gìmà leo trèo như này. Đúng là nghich quá ". Vừa thò đầu lên mái tôi đã thấy em trong bộ đồ Goth Loli đang ngồi lặng yên mộtchỗ, mặt nhìn lên trời, dường như em đang suy tư điều gì đó thì phải. Nhẹ nhàng tiến đến gần em, tôi ôm em một cái từ phía sau. Hình như em đã có linh cảm trước rồi thì phải, nên tôi không thấy em giật mình mà chỉ ngồi yên như vậy ,sau đó em vòng tay qua ôm lấy tôi. Chúng tôi cứ ôm nhau như vậy một hồi lâu, mãi vềsau em mới nói : - Em biết là anh sẽ đến mà. - Câu đố của em dễ không à. Hehe. - Anh biết tại sao em lại hẹn anh lên đây không ? - Anh không biết. - Tại em muốn em và anh có một khoảng thời gian bình yên bên nhau, chính vì thế em đã chọn chỗ này. Nó thật tuyệt, phải không anh? - Đúng, nó thật tuyệt. Vừa nói tôi vừa ôm em chặt hơn. Em rúc vào lòng tôi như một con mèo con ,trông thật đáng yêu. - Anh yêu em. Quỳnh! Không để em kịp nói, tôi đặt lên môi em một nụ hôn thật say đắm. Đôi môi em thật ngọt ngào, ngọt hơn tất cả bánh kẹo mà tôi từng ăn. Chúng tôi hôn nhau tầm5', sau đó tôi buông em ra , em thẹn thùng nói : - Anh ý, toàn là tranh thủ thôi nhé. - Hehe. Anh thích thế mà. - Hứ, lần sau không được làm thế,nghe chưa. Em vừa nói vừa véo nhẹ vào má tôi. - Rõ, thưa tiểu thư của tôi. Tôi làm mặt nghiêm túc. - Ghét ghê, sao lại có con người dẻo mồm như này chứ. - Anh không biết nữa. Haha. Em nũng nịu , dựa vào vai tôi. 2 chúng tôi ngồi ngắm cảnh thêm một lúc nữa rồi trở lại sân trường. Vừa xuống đến sân trường đã thấy thằng Thuận hớt hải chạy đến : - T. Ra đây tao bảo, nhanh. Tôi nói với em : " Chờ anh chút nhé ". Em khẽ gật đầu rồi hòa vào chỗ bạn bè em đang vui vẻ ởtrong sân. Thằng Thuận kéo tôi lên lớp, ở đó đang có đầy đủ lũ con trai lớptôi. Tôi nói : - Có chuyện gì mà hốt hoảng thế? - Có chuyện rồi mày ơi, thằng Ngọc... Thằng Tùng nói. - Thằng Ngọc, nó ..... ............ Còn tiếp .............
[center] chap 24 [/center]
Làm sao, thằng Ngọc làm sao ? - Nó làm mất ví tiền rồi ? - Dafuq? ( Trong ví tiền là toàn bộtiền lũ con trai chúng tôi góp lại để làm một bữa ăn chơi xả láng, thế mà nó làm mất là sao? Hơn 2tr chứ ít đâu ) - Đậu má, sao mất được? - Tao cũng không biết nữa . - Thôi, chia nhau ra tìm đi. Lúc nãy mày đi những chỗ nào ? - Lúc nãy tao đi cùng em Ly đi dạo loanh quanh thôi. - Thế thì chia nhau ra tìm những chỗ đó, nhanh. Cả lũ bổ nhào đi tìm, tìm hết mọi chỗ từ cantin, cổng sau, nhà để xe, phòng học... bất cứ chỗ nào tìm được là vào hết, thế mà vẫn chả thấy cái ví đâu. - Đệch, tao chán rồi đấy. Thằng Tùng ngồi phịch xuống ghế, thở dài. - Tại tao, tại tao tất cả. - Đấy, cái tội mê gái cho lắm vào. - Thôi, bọn mày đừng nói nữa, vẫn còn cơ hội mà. Tôi vừa nói vừa đi ra ngoài. - Đi đâu đấy T. - Đi vệ sinh. Thằng nào đi cùng không? Nói rồi tôi lò dò đi xuống nhà vệ sinh, vừa mở cửa ra thì cái mùi đặc trưng bốc lên khỏi nói. Dù sao cũng cố chịu đựng để giải quyết nốt công việc. Đang thả tâm hồn theo những dòng nước chảy, bống tôi nhìn lên trên, cái gì lấp ló thế kia. Giải quyết xong, tôi nhón người lên nhìn, ối trời, cái ví tiền của thằng Ngọc đây mà. Mừng vãi cả mật, tôi chạy vội lên lớp hét : - Đây, cái ví tiền đây. - Đâu đâu. Cả lũ xúm lại - Mày tìm thấy ở đâu thế T. - Ở trong nhà vệ sinh. - Ặc, sao lại ở đấy nhỉ ? - À , tao nhớ rồi, lúc nãy tao có đi vệ sinh, lúc lấy tiền trong ví, chắc tao đem ví ra rồi để quên ở đấy. Hề hề. Đm nó, tý nữa thì có chuyện lớn rồi, thế mà vẫn cười nhăn nhở, thế có ghét không chứ. - Lần sau mà còn như này là ăn đòn nghe chưa con. - Hờ hờ, tao biết rồi, về thôi chúng mày. Về ? Mấy giờ rồi nhỉ. Nhìn đồng hồ 9h. Chà ,vẫn còn sớm, rủ Quỳnh đi uống trà sữa đã. Vội nt cho em : " Chờ anh ở cổng trường nhé " , reply của em " Vâng, hihi " Phóng ra bãi để xe, lấy xe rồi vọt ra cổng thì đã thấy em đứng đấy chờ sẵn rồi, nhanh thật : - Lên xe đi nào, tiểu thư. - Gớm, anh học được ở đâu câu nói đấy thế. - Anh không biết. Hehe. Chở em đi loanh quanh một lúc thì đến quán trà sữa. Chúng tôi chọn bàn gần cửa sổ, rất thoáng đãng và gọn gàng : - Chị ơi, cho em 2 cốc trà sữa, một dâu , một dưa gang. 2 cốc trà sữa bưng lên, chúng tôivừa uống vừa nói chuyện rất vui vẻ. Bỗng nhiên phía ngoài cửa có3 người bước vào, nhìn kĩ thì ra có 1 người là Quỳnh Anh, còn 2 người đi cùng chắc là bạn . Chậc, nhìn ai cũng xinh hết á,Quỳnh Anh trong bộ đồ hóa trang nhìn gợi cảm thật, nhìn mà máu mũi tôi cứ chực tuôn ra thôi, tuôn ra như này này . Đang mải nhìn thì tôi bị véo má một cái : - Nhìn ai thế hả. - Á, đau anh. - Anh mà dám nhìn người khác làchết với em, rõ chưa. - Anh đâu dám nhìn người khác, với anh em là nhất mà, hehe. - Hứ, anh thề đi. Em vừa nói xong, tôi chợt đứng dậy, dõng dạc nói : " Tôi . T. Xin thề sẽ yêu em mãi mãi, không hề đổi thay " . Vừa nói xong, tôi ngồixuống. Xung quanh hàng loạt con mắt nhìn tôi như kiểu tôi là người ngoài hành tinh vậy. Ủa, có gì lạ lắm sao ? Mà lúc đó tôi cũng không biết tại sao mình lại có can đảm làm việc ấy nữa. Bỗng nhiên có tiếng vỗ tay, một người, hai người, rồi lần lượt tất cả mọi người trong quán trà sữa đều đứng dậy vỗ tay, reo hò nhìnvề phía chúng tôi. Tai tôi ù ù, không nghe thấy gì hết, chỉ thấy em ngại ngùng cúi xuống và cười . - Thế nào hả, anh làm thế đã được chưa. Em không nói, chỉ lặng thinh, lúc sau em mới ghé sát vào tai tôi nói : " Anh làm em bất ngờ lắm, anh thật tuyệt vời ". Cuộc trò truyện tiếp tục kéo dài đến 10h với sự tiếp sức thêm của2 cốc trà sữa nữa. 10h15. Tôi đưa em về nhà. Gió lạnh thổi vù vù, tay tôi lạnh cóng. - Có lạnh không anh ? - Không lạnh tý nào . ( Đệch, đúng là chỉ giỏi nói phét, lạnh bỏ bố ra mà còn giả vờ, đúng là đánh chết tôi cái thói sĩ gái vẫn không đổi ) - Hứ, lạnh bỏ xừ ra còn giả vờ, với em không cần phải nói thế đâu. Nói rồi em vòng tay ra ôm tôi thật chặt. Cảm giác lúc này thật tuyệt các thím ạ. Đã 17 mùa đôngtrôi qua em làm bạn với cái túi sưởi, bây giờ có bạn gái để ôm, để chia sẻ cái giá lạnh của mùa đông còn gì tuyệt hơn. Tôi đưa một tay ra sau, cầm lấy tay em . Chúng tôi cứ đi trong trạng thái như vậy cho đến khi về nhà em. Trước khi vào nhà , em ôm tôi một cái và nói : - Về ngủ ngon nhé. Em yêu anh lắm, cưng ạ. - Em cũng ngủ ngon nhé, anh về đây. Nói rồi, em bước vào nhà, không quên quay lại chào tôi. Tôi cũng vẫy tay chào lại em và phóng xe ra về, đúng là một ngày Halloween đáng nhớ........................
[center] Chap 25 [/center]
Sáng hôm sau đó, tỉnh dậy. Vẫn làmột ngày như bao ngày khác. Vẫn là công việc quen thuộc : đánh răng, rửa mặt, mặc quần áo, lên trường. Mọi thứ cứ tiếp diễn tuần hoàn như vậy. Bước vào lớp, ủa, ai zợ ???? Trước mắt tôi là một thằng con trai nhìn lạ hoắc đang ngồi chỗ tôi ?? Hay mình vào nhầm lớp nhỉ? Vội vàngquay ra ngoài cửa, đúng là lớp mình mà, kì zợ ? , thôi kệ nó, mình kiếm chỗ khác ngồi vậy.Nghĩ vậy rồi tôi lượn vào trong góc ngồi, bình thường chỗ tôi ở cuối lớp nhưng ở đầu bàn. Chán thế nhỉ, thôi lấy cái máy ra nghe nhạc vậy, cái máy cùi bắp xài từ lớp 10 đến giờ mà vẫn còn tốt chán . Đang phê theo điệu nhạc "whistle baby, whistle baby,whistle baby, whistle baby, " thì bỗng nhiên thằng đó quay sang nhìn tôi rồi cười, xong rồi lại quay đi ? . Thằng này bị điên hả? Ngồi nghe được một lúcthì mấy thằng bạn tôi đến. Cả lũ nhanh chóng bàn tán về nhân vật bí ẩn này : - Ê. Thằng này thằng nào lạ hoắc à T ? - Tao biết được à ? - Chắc là học sinh mới chuyển đến . Thằng Ngọc nói. - Bọn mày bàn tán làm gì nhiều, tý khác biết nó là ai ngay mà. - Tý nữa tao xin số nó . Vâng, vẫn là thằng Mạnh cờ hó phát biểu , đúng là thâm thúy. - Được, tý mày mà không xin số nó bọn tao cho ăn đòn , biết chưa. Nói xong cả lũ cười ầm lên trêu thằng Mạnh. - Thằng Mạnh gay rồi chúng mày ơi. - Tránh xa thằng Mạnh ra , nó thông @ss đấy. - Kinh dị vãi, tránh xa tao ra. Câu chuyện tiếp tục diễn ra sôi nổi cho đến khi vào giờ 15'. Thầygiáo lên lớp thông báo là lớp ta có học sinh mới chuyển đến, bạnấy cùng bố mẹ lên đây sống nên chuyển theo học ở trường này luôn. - Nó học giỏi không nhỉ ? Mạnh ngây ngô hỏi. - Mày đi mà hỏi . Tôi trả lời ngay. - Mà mày hỏi nó học giỏi làm gì? Quay bài của nó chắc. - Đm, tao mà cần phải quay bài à.Nhìn tao rạng ngời như này cơ mà. ( Đúng là không thể cản nổi những phát biểu cực ngu của thằng Mạnh cờ hó. ) - Tao đúng là đé* thể chịu được cái điên khùng của mày, chắc có ngày tao đứt mạch máu não mà chết luôn. - Hờ hờ, chết cmm luôn đi cho rảnh. - Tao mà chết thì hiện về ám cả nhà mày luôn. - Tao lại sợ mày quá. - Thôi, quay lên đi mày, vào tiết 1 rồi kìa. Thế là cả buổi học hôm đó, tôi phải ngồi cùng bàn với thằng lạ hoắc đó. Mà cũng lạ thật, thầy thấy thằng đó ngồi chỗ tôi mà cũng chả nói gì, làm như nó nghiễm nhiên được ở chỗ đó vậy. Zz. Thôi không sao, dù sao thì sau này cũng là bạn với nhau, không cần phải làm bù lu bù loa lên làm gì. Nghĩ thế nên tôi cắm cúi vào bài học. Mọi chuyện diễn ra bình thường, cho đến tiết 5. Nhìn đồng hồ còn 5' nữa là ra về,tôi thở phào nhẹ nhõm , cất sáchvở chuẩn bị ra về. Trống vang lên, cả lũ ùa ra ngoài. Tôi lạch đạch xách cái cặp nặng trịch bước ra, bỗng có bàn tay che mắt tôi : - Đố biết ta là ai ? - Quỳnh. Anh biết rồi. - Hứ, ai bảo anh nói ra chứ. - Thì em vừa hỏi anh mà. - Thì ai cho anh nói chứ , em đã cho nói đâu. - Ặc ( Đúng là lí lẽ của con gái ) Thôi anh sai rồi, được chưa. - Hihi. Thế mới ngoan chứ. - Mà sao hôm nay lại có hứng xuống đón anh thế? - Tại em nghe nói hôm nay có kếtquả thi học sinh giỏi nên xuống xem anh như nào ? - Thế hả, có kết quả rồi à. Anh còn chưa đi xem. Mình đi xem đi. Nói rồi tôi cầm tay em đi xuống bảng tin tức của trường xem. Nếu chỉ như vậy thì tôi đã không kể ra làm gì, chỉ tại lúc tôi nói chuyện với em , cái thằng học sinh mới đó nó cứ nhìn chằm chằm vào em, đã thế lúc đi ngangqua nó còn cố ý chạm vào em nữa chứ, đm nó . Vừa vào lớp đã định chơi tao hả, không dễ đâu nhé. Tôi bước đi không thèm ngoái lại nhìn nó, mà chắc là nó cũng đi về rồi, chả nhẽ lại dám bám theo chúng tôi. Đến bảng tin tức, đây rồi, danh sách học sinh đạt giải đây rồi. Đang chăm chú nhìn xem tên mình ở đâu thì em vỗ vào vai tôi, nói : - Đây rồi, đây rồi. Vừa nói vừa kéo tôi sang. Chậc, mình được giải ba, 14 điểm. Đối với tôi như thế là quá tốt rồi, ôn không được cái gì nhiều mà được đến 14 điểm là quá may mắn rồi. Nhìn kết quả như vậy, tôi cười hềnh hệch như bị bệnh. - 14 điểm thôi hả, chán anh quá à. - Ặc, em còn mong gì nữa. - Em nghĩ anh phải được cao hơncơ. - Thôi, thế là được rồi, thế anh cóđược thưởng không nhỉ. - Hứ, thưởng gì nhỉ? Sao em không biết. - Úi, nhìn kìa, định xù phần thưởng của anh hả. - Hí, em đùa một tý thôi mà. Vẫn sẽ có phần thưởng, nhưng ít hơn. - Sao lại ít hơn, anh không chịu đâu - Ngoan, nghe em nào, hư là không có phần thưởng đâu đó nghe. - Được rồi, dù sao thì cũng có phần thưởng, hehe. Mình về thôi em Cùng em đi về, vừa đến bãi để xe thì lại thấy thằng đó, nó đang loay hoay bên cạnh cái xe của nó.Chậc, xe điện hả, chắc là lại hết điện hay đứt dây hoặc đại loại là vấn đề gì đó rồi, tôi nghiệp.. - Ai thế anh ? - Nó vừa mới chuyển đến lớp anh. - Úi, nhìn đẹp trai thế, lại còn kính cận nữa chứ. Tôi cốc nhẹ đầu em một cái nói : - Hư này, không được để ý đến thằng khác, rõ chưa. - Xì, người ta đùa chút mà không được. Ghét anh.
[center]Chap 25(tiếp) [/center]
Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, mặc dù không quay ra sau nhưng tôi biết rằng đang có một ánh mắt nhìn theo chúng tôi, một ánh mắt lạnh lùng và chứa đầy suy nghĩ. Muốn gì, thíchthì nói ra luôn và chúng ta sẽ giảiquyết sòng phẳng. Có lẽ sắp xảy ra một cuộc chiến, mà cũng có thể cũng sẽ không xảy ra, dù saothì tôi cũng nên chuẩn bị trước vìcác cụ có câu " Cẩn tắc vô áy náy mà ". Buổi tối, vừa ăn cơm xong thì có tin nhắn : - Ra quán nhậu đi mày, bọn tao đến hết rồi. - Okay, tao ra ngay. Cái bọn này toàn chơi đòn bất ngờ thôi à. Xin phép bố mẹ, tôi lấy xe rồi phi ra chỗ quán nhậu quen. - Đây rồi, bọn tao chờ mày mãi. - Đm, tao vừa ăn cơm xong mà đã gọi rồi. - Bọn tao định bảo mày từ trước rồi, nhưng thế nào lại quên mất. Hờ hờ. Nào, phạt thằng đến muộn nào anh em. - Cái gì? Tao không biết nên mới ra muộn mà. - Không biết, uống đê. Híc, cả lũ nó hùa vào chơi mình, làm sao mà chống đây. Thế là phải uống, đệch, 5 thằng mỗi thằng mời một chén thì cũng khakhá rồi đấy. Lần lượt uống hết, đến lượt tôi phản công bọn nó : - Nào, giờ đến lượt tao mời bọn mày. - À được, thằng T hôm nay có chí khí đấy. - Nào, anh em lên nào. Có chút men vào người giữa tiết trời lạnh như này ấm thật. Cả lũ nói đủ mọi chuyện trên trời dướiđất, đang đến cao trào, bỗng tôi nhớ ra chuyện sáng nay, tôi đem kể với cả lũ : - Ê. Bọn mày, sáng nay tao có chuyện với thằng H đấy. ( H là tênhọc sinh mới đó ) - Chuyện gì. - Chuyện là như thế này. ( Nói rồi tôi kể một lèo hết luôn ) Vừa nghe xong, thằng Mạnh phán một câu như thánh : - Chiến. " Chiến " cái gì vậy ? Đúng là thằng điên nhất trong cả lũ chúng tôi mà, thật là không thể cản nổi những phát biểu đầy tínhnông cạn của nó. - Đm, thằng Mạnh toàn nói linh tinh thôi. Im lặng mà ăn đi. - Thế mày tính như nào thế T? Thằng Thuận hỏi tôi. - Tao cũng chưa biết, cứ để thêm một thời gian nữa xem sao đã. - Ừm, thế cũng được, nhưng nếu có chuyện gì thì nói với bọn tao ngay để bọn tao còn biết giúp. - Ừ, tao biết mà. Nào, kệ thằng H đi, mình uống tiếp nào. - Nào, tiếp tục nào bọn mày. - 1 2 3 zô... 1 2 3 uống.... ...............