Nhi muốn chiếc khăn của mình ư
- Được chứ. Nhưng với một điều kiện.
- Điều kiện gì.
- Ngày nào cũng phải đeo để giữ ấm , nhớ chưa.
- Hihi. Tớ nhớ rồi.
Một cảm giác ấm áp lướt qua trong lòng nó.
Nó với Nhi rất hợp nhau, từ gu thưởng thức âm nhạc đến khả năng chém gió siêu việt.
Cả 2 đều thích nghe nhạc US - UK, thích nuôi mèo và đặc biệt là cái tính hay ăn vạ. Mỗi khi có chuyện gì không vừa ý , 2 đứa giận nhau là y như rằng 1 trong 2 đứa lăn ra ăn vạ, lúc thì là nó, lúc thì là Nhi.
Mà công nhận, những lúc như vậy, không ai bảo ai, tự người kia khác đến làm hòa , và rồi 2 đứa lại thân như ban đầu
Về khoản chém gió thì 2 đứa hợp gu nhau thôi rồi, nó có thể " tám " với Nhi cả buổi chiều mà không thấy chán...
Tuy nhiên, mỗi khi nó đề cập đến chuyện tình cảm thì Nhi lại tìm cách lảng tránh sang chủ đề khác. Ừ, nó biết mà, nó biết Nhi chưa sẵnsàng mà, không sao, nó sẽ đợi, nhất định nó sẽ đợi
Chap 6:
Đơn phương - Nó vẫn sắp xếp thờigian của mình một cách khoa học vì nó không muốn tình yêu ảnh hưởngđến học hành, nó mới lớp 10 mà .
Vào những ngày cuối tuần thì nó và Nhi thường hay đi chơi với nhau, khi thì xem phim, khi thì đi ăn , hoặc đơn giản chỉ là đi dạo khắp phố phường. Đó là những giây phút êm đềm và hạnh phúc nhất đối với nó.
Mùa đông tràn về mang theo sự lạnh giá len lỏi vào khắp mọi ngóc ngách của cuộc sống. Nó vừa đèo Nhi đi học vừa xuýt xoa kêu :
- Híc, lạnh quá. Tớ ghét mùa đông.
- Tại sao lại ghét? Tớ thấy mùa đông rất thú vị mà.
- Mùa đông mặc bao nhiêu áo cũng không thấy ấm còn mùa hè thì chỉ cần cởi phăng áo , ở trần là ok rồi.
- Cậu là con trai thì như thế, chứ tớlàm sao mà thế được. Với tớ, mùa đông có lẽ là mùa đẹp nhất.
- Tại sao thế?
- Ừ. Vì mùa đông là thời điểm sinh nhật tớ mà ^^.
- Ủa. Sao bây giờ mới nói, bao giờ tổ chức thế , để tớ còn biết mua quà.
- 11/12. Mà không cần quà cáp gì đâu . Hì.
- Sao lại thế, đã sinh nhật là phải có quà chúc mừng chứ. Chờ tớ nhé, nhất định tớ sẽ có bất ngờ cho cậu.
Thế là nguyên cả chiều hôm đó , nó lượn khắp các cửa hàng bán quà sinhnhật và các siêu thị của thành phố để chọn món quà ưng ý.
Nó cảm thấy rất vui khi làm việc đó, ừ, lúc đó nó mới có lớp 10 mà. Nó đang ở độ tuổi chuyển tiếp nêntâm lý rất dễ bị dao động và khó kiểm soát.
Nó tỉ mẩn quan sát các món quà tặng mà anh bán hàng tư vấn :
- Em mua quà tặng bạn gái hả.
- À. Cũng không hẳn là bạn gái, chỉ là bạn bình thường thôi ạ.
- Haha. Nhìn em là anh biết em đang thích cô gái đó rồi , phải không. Chứ làm sao mà một đứa con trai có thể nhìn chăm chú các món quà tặng hàng giờ được , đã thế lại muốn anh đổi đi đổi lại nữa chứ.
Nó ngại ngùng vì để anh ấy biết được việc đó.
- Ngại gì em. Xem nào, anh đã từng trải qua giai đoạn giống em nên anh biết. Mua quà tặng bạn gái thì tốt nhất là đồ handmade, đảm bảo bạn gái sẽ có ấn tượng rất tốt với em. Anh nói thật đấy.
- Thế em nên làm gì được anh.
- Ừm. Trước anh có đan tặng bạn gái anh chiếc khăn, kèm theo đó làtấm thiệp ghi tình cảm của anh, sau vụ đó bạn gái anh đổ luôn . Haha
- Hả. Đan khăn á anh, cái đó em không biết đâu.- Không biết thì phải học chứ , để anh giúp cho. Em muốn chiếm được tình cảm của con gái thì không dễ đâu.
Kể từ đó, buổi chiều nào khách hàng vào shop Smile mua đồ đều thấy hình ảnh một đứa con trai đang ngồi đan khăn lặng lẽ ở một góc cửa hàng.
Nó đấy, nó đang đan khăn đấy. Thỉnh thoảng , anh bán hàng có chạy qua chỗ nó xem rồi góp ý về cách đan cho nó :
- Tốt lắm, cứ thế mà phát huy. Từ từ, chỗ này bị lỗi rồi này, em tháo ra đi.
Gì chứ ngày xưa anh đan có đẹp được như em đâu.
Những lời nhận xét tốt từ phía anhlàm nó càng thêm ấm lòng và càngquyết tâm hoàn thành cái khăn hơn
Mất hơn 1 tuần nó mới đan xong cái khăn len đó.
- Chà, đã hoàn thành rồi cơ à. Để anh xem nào.
Nó giơ cái khăn len ra trước mặt anh.
- Màu sắc phối hợp rất tốt, quà nàyđem tặng thì đứa nào cũng đổ
Mà có cần thiệp không em, để anh lấy cho.
- Có , anh chọn hộ em tấm thiệp với.
Một lát sau, anh ấy quay ra với đủ loại thiệp và đủ sắc màu.
- Em chọn đi.
- Xem nào...
Nó nhìn khắp một lượt rồi dừng lạiở tấm thiệp in hình con mèo đang