Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 03:52:59 - 23/12/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Truyện] Anh nợ em một kiếp

[Truyện] Anh nợ em một kiếp

#1 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 28/03/2013 08:10 » @195372

Anh có tin vào kiếp sau không? Anh có nghĩ rằng cóthiên đường không? Nơi đócó chỗ cho em không?
Người ta bảo em rằng đời chưa đủ say nên đời mới sinh ra rượu.Cái chất men đắng của rượu sẽ làm em quên đi tất cả, quên đi cả bản thân mình. Uống đi em,uống cho cạn, uống cho say.Sau men say là những trận phá phách coi thường mạng sống mà người bên cạnh em gọi đó là cuộc vui.
Em hư đốn, em sa ngã. Em bỏ học, bỏ nhà. Em sẵn sàng vẽ lên khuôn mặt những vệt phấn son và mộtnụ cười giả tạo ngồi cạnh những gã đàn ông giàu có đến tìm rượu và gái đẹp, em sẵn sàng bước lên sàn nhảy làm trò vui cho thiên hạ. Nhưng em cũng sẵn sàng đập nát chai rượu trêntay vào người bất kì gã nàochạm vào em. Những lúc đósẽ phải chạy thật nhanh để khỏi bị dằn mặt và để tìm một chỗ cho em thỏa sức mà gào khóc.
Em cứ chạy và chạy đến khi nào em thấy an toàn hay đơn giản chỉ là khi không còn đủ sức mà chạy nữa emsẽ dừng lại.
Cũng có lần em bị bắt, bị đánh, có lần bị đưa đi gặp cảnh sát... bao nhiêu lần emkhông nhớ nổi nhưng em sẽ nhớ mãi lần cuối cùng, cái lần mà em gặp anh.
Một ngày mùa Đông gió lạnh và mưa phùn, em ngồico ro trong trại tạm giam thì có tiếng mở cửa lạch cạch, cô quản giáo báo rằngem đã được bảo lãnh có thểvề.
Cũng chẳng có gì là bất ngờvì với em những chuyện này đã quen rồi, người quản giáo chắc cũng quen mặt em lắm.
Trời nhả những hạt mưa bụi bay bay làm đôi tay em cứng lại, hai tai đau buốt, răng bập vào nhau thành những tiếng cạch cạch, cạchcạch...
Em biết rõ ai sẽ là người đến đón em, em chẳng ưa gì người đó, bất chấp cái rétem ngẩng đầu kiêu ngạo vàđi thẳng. Nhưng không... hôm nay không phải hắn.
- Chào cô bé!
Cái chất giọng khàn và trầmquá. Em quay lại và em thấy anh. Anh mỉm cười. Ấm quá!!!
Em lặng lẽ đi theo anh. Trời còn âm u lắm, mưa bụi vẫn bay mà sao em cảm giác đằng sau tấm lưng rộng kiacó ánh mặt trời.
***
Ăn hết hai bát mì tôm và húp sạch nước em mới ngẩng đầu lên ngắm căn nhà của anh.
Nhà anh không lớn, không đẹp, lạnh lẽo nữa nếu không muốn nói là nó hình như giống nhà hoang. Một chiếc giường bừa bộn và ẩm mốc, cái tủ xộc xệch, không bếp, không bàn, có độc một cái ghế mà em đang ngồi. Anh đứng dựa người vào cánh cửa, đang hút thuốc, làn khói thuốc mờ ảo làm em thấy anh đẹp quá.
- Em có quen anh không?
- Không!
- Sao anh bảo lãnh cho em?
- Anh không biết.
- Sao nhà anh không có bếpvậy?
- Anh phá nó đi cho rộng nhà.
- Anh không bao giờ tự nấunướng sao?
- Anh không thích... No rồi chứ.
- Vâng ạ.
- Nhà em ở đâu anh đưa về.
- Em không có nhà.
Anh chậm rãi đi vào, ngồi xuống giường mà châm điếu thuốc.
- Anh muốn gì ở em?
Anh không nói gì chỉ ngồi nhìn em và đều đều nhả khói.
- Không ai tự dưng giúp ai điều gì cả. Anh muốn gì ở em?
- Anh muốn em về nhà.
Chiếc xe máy xình xịch dừng trước cổng, vậy là em đã đồng ý, đã nghe lời anh trở về nhà. Ngôi nhà màu trắng, cái màu phôi pha như tình cảm của những con người trong gia đình, em cảm giác như dòng máucủa họ cũng lạnh lẽo như màu ấy. Em bước xuống còn anh chạy xe đi.
Tiền và danh tiếng của bố thừa sức để cho em xin tiếptục đi học, em phải đi thôi, em mới là một học sinh lớpmười hai và em không muốn là một đứa con gái không tự có nổi tấm bằng phổ thông. Bố gật đầu cho em tự chọn trường, tự đạp xe đi học miễn là em khôngbỏ đi nữa. Em chọn một ngôi trường gần nhà anh.
Em đi học, không làm quen,không kết bạn với ai hết, cólẽ vì em đã quen với cuộc sống cô đơn hoặc vì em không muốn có ai hỏi, ai biết về quá khứ của em, không muốn ai hiểu con người em hết. Nhưng em nhận ra càng ngày em càngmuốn gắn bó với anh.
- Sao em cứ đến tìm anh vậy?
- Em nhớ anh.
- Đừng có dại, anh không tốt đẹp gì đâu.
- Anh rất tốt với em.
- Em có biết anh làm nghề gì không?
Phải rồi, từ ngày quen anh chưa bao giờ anh kể với emvề công việc của anh, về giađình, cha mẹ, anh chị em của anh. Em lắc đầu. Anh thìvẫn đều đều nhả khói thuốc.
- Nghề của anh là chém giết, là kẻ làm thuê cho tội ác.
Em buông bát mì tôm xuống cười sặc sụa, còn anh, anh đứng dậy bỏ đi. Thái độ của anh nói cho em biết rằng anh không hề đùa.
Em thích món mì tôm từ thuở nào hay tại em quen ăn nó cũng chẳng rõ. Khi không có người để ý hay khi cha mẹ đi công tác hàngtháng liền em đều đến nhà anh, có khi em một mình trong căn nhà ấy, mì tôm, nước trắng và gió lạnh... emđợi anh về.
Có những lúc em sợ đến tái mặt, đến không còn đứng vững khi thấy anh loạng choạng bước vào nhà mình đầy máu. Em biết rồi, đó là nghề của anh, em lặng lẽ lau sạch vết thương và băng lại, cơ thể của anh đầysứt sẹo.
- Khóc gì chứ. Có phải em bị đau đâu.
- Có đau mà. Nhưng mà không nhìn thấy được.
...
- Anh không thể bỏ "công việc" này được sao?
Anh nói với em rằng anh chẳng có gì đáng giá, khônggia đình, không sự nghiệp, cũng chẳng có tình yêu tha thiết gì với cuộc sống. Lí do để anh sống chỉ đơn giản làđể trả nghĩa, trả nghĩa người đã cưu mang anh, cho anh miếng cơm manh áo, anh trả nghĩa người đó bằng sức mạnh, bằng tính mạng của mình. Và anh đã quen với cuộc sống đó, anh thích vị của máu tanh, của chết chóc.
- Đó không phải con người của anh.
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

Re: [Truyện] Anh nợ em một kiếp

#2 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 28/03/2013 08:12 » @195373

- Không! Đó mới là con người của anh, cuộc sống của anh. Còn em, cuộc sống của em là phải ở bên cạnh cha mẹ em, là giảng đường đại học, là giàu sang, là tương lai tương sáng, ỏ đó em sẽ tìm thấy người yêu em.
- Nếu có người yêu em thì người đó phải là anh.
- Đừng có dại...
Anh không cự tuyệt, không xua đuổi, cũng không thể hiện đón chào em, cứ lạnh lùng, hờ hững, chính điều đó lại làm em càng muốn gần anh hơn. Em bảo em yêu anh mặc cho anh là ai, anh làm gì, em yêu anh dù anh có gây bao nhiêu tội ác,em yêu anh dù có những ngày em gặp rất nhiều cô gái tự nhận là người của anh, họ hăm dọa em, bảo em tránh xa anh... em bỏ mặc hết tất cả.
Anh muốn em vào đại học vì đơn giản đó từng là giấc mơ của anh. Em sẽ thay anhthực hiện giấc mơ đó. Em cứ hi vọng rằng sau khi em cầm giấy báo đỗ đại học emsẽ là người trưởng thành trong mắt anh và tính yêu của chúng ta sẽ bắt đầu.
Nhưng sự thật đã không như thế...
Anh gửi cho em một lời nhắn chúc mừng em và biến mất.
Anh đã từng đến bên em bất ngờ và nhẹ nhàng như một cơn gió và giờ anh đi khỏi cuộc đời em cũng lặng lẽ và nhẹ nhàng như một cơn gió.
Em vẫn đến căn nhà của anh, vẫn ngồi đó hằng đêm và mong anh sẽ trở về.
Từng giây đồng hồ tích tắc, tích tắc trôi qua, em đã đợi anh lâu lắm rồi. Một ngày, một tuần, một tháng, em hao gầy vì nhớ anh. Bao nhiêu giây nữa em sẽ đợi anh tròn một năm rồi cả đời con gái...?
Em không trả lời được nhưng có một điều em chắcchắn... em không muốn thế.Em phải tìm thấy anh.
Em quay lại những quán bar, vũ trường, những ổ bạc, những nơi ngày xưa em từng ở đó, nhờ họ tìm anh cho em.
Em gặp lại anh trong một buổi tối mùa Đông. Mùa Đông năm ngoái em quen anh, mùa Đông năm nay em gặp lại anh nhưng em không bao giờ biết rằng đó là lần cuối cùng được nhìn gương mặt anh.
Dưới ánh đèn nhập nhoạng,tiếng DJ, những tiếng ngườimà em tưởng đó là gầm, tiếng hú, những bước chân, mái tóc điên cuồng anh cùng một đám thanh niên khác đang lẫn trong một trận ẩu đả, anh đang giúp ông chủ của mình giành lấyđịa bàn đó sao? Phải có máu và hi sinh sao?
Em không dám chạy thẳng vào nơi đó, cũng không dám gọi anh. Bên cạnh em, một gã đàn ông giương súng chĩa về phía anh. Hắn chuẩn bị bóp cò... một tiếngđoàng chói tai.
Anh ở gần em quá nhưng lại sắp phải nói lời từ biệt rồi, em sẽ không còn gặp anh thêm một lần nào nữa. Em muốn ôm gương mặt anh mà sao khó quá. Anh cótin vào kiếp sau không? Em thì tin, em vẫn luôn mong có kiếp sau để cho em làm lại từ đầu, cho em lại gặp anh. Em sẽ là một cô gái ngoan hiền, em sẽ không sinh ra trong gia đình giàu có nữa, em muốn tự lao động kiếm sống, anh cũng làm một người lương thiện nhé để chúng ta bên nhau mãi mãi. Kiếp sau nhớ tìm nhau anh nhé.
Em cảm giác có ai đó nhấc mình lên và mang đi rất nhanh, em buông tay, thả cả thân mình trong tay người đó, anh ta lướt đi như gió.
Hẹn em một ngày bình yên,một ngày rời xa tất cả, ta sẽgặp em ở cổng thiên đường.
Gia đình là gì? Tình thương là gì? Yêu là gì? Trong tâm trí tôi đã không còn những thứ ấy từ khi tôi 15 tuổi. Sau những năm tháng mưusinh bằng đánh giày và xoáy trộm của người giàu tôi được ông mang về. Ông dạy tôi đọc sách, dạy tôi đánh nhau, dạy tôi giết người. Và tôi biết cuộc đời của tôi từ nay do ông điều khiển, sinh mạng của tôi doông nắm giữ.
Những ngày đầu vào nghề, để cho tôi chai sạn dần, ônggiao cho tôi cùng với đám thanh niên khác đi dằn mặt những kẻ nổi loạn, những kẻ qua mặt ông, đôi lúc là giúp ông mang mở rộng địa bàn hoặc bí mật lấy số một kẻ nào đó.
Sau khi thử thách lòng trung thành và thấy tôi đã dày dạn, ông cho tôi quản línhững sàn nhảy, nhiệm vụ của tôi là đảm bảo cho nơi đó an toàn, trật tự, sau này tôi mới phát hiện đó là nơi ông cho tiêu thụ ma túy tổng hợp.
Tôi hay ngồi một mình trong góc bar và hút thuốc. Tôi quan sát những con người dưới ánh đèn nhập nhoạng này họ như những con thiêu thân, như những con quỷ, đánh mất linh hồn chỉ còn biết lắc mình theo điệu nhạc. Tôi cũng để ý một cô gái, cô gái có khuôn mặt sáng như gương, ánh mắt trong veo nhưng buồn và nhìn người ta một cách u uất. Em hay cười, nụ cười có thể đánh ngã bất cứ thằng đàn ông nào. Thân hình nhỏ bé, hơi ốm, mái tóc gợn sóng không bao giờ thả, luôn được buộc cao. Tôi đoán em chỉ tầm hai mươi tuổi.
Tôi thích quan sát những lúc em gây sự, em quăng mọi thứ trong tầm tay vào những con dê già háo sắc và nhanh chóng tìm đường trốn. Thì ra em vẫn là một cô gái ngoan, ngoan theo cách của em. Em vẫn là người chủ của bản thân, của linh hồn mình. Tôi thường cười mà không ý thức được và tự bao giờ tôi giao cho mình cái trách nhiệm phải giữ an toàn chocô gái này.
Tôi cho đàn em tìm hiểu về cô gái ấy. Tôi tiếc cho em, em có cả một tương lai... chỗ này không dành cho em.
Đó là lí do mà tôi quyết định đưa em ra khỏi trại giáo dưỡng trong một lần em đánh người ta và bị bắt.Em đến nhà tôi, có em dường như căn nhà ấm áp hơn rất nhiều.
- Chính xác thì em bao nhiêu tuổi?
- Mười bảy.
- Trẻ quá nhỉ?
- Thế anh bao nhiêu tuổi?
- Hai mươi chín.
- Già quá nhỉ?
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

Re: [Truyện] Anh nợ em một kiếp

#3 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 28/03/2013 08:13 » @195374

Em thích đùa, thích chặn họng tôi những lúc em không muốn nghe. Phải rồi,ở tuổi của em phải hồn nhiên, phải cá tính như thế. Em khoe với tôi em đã đi học lại và muốn tôi thưởng cho em bằng cách cho em chìa khóa nhà tôi. Tôi miễn cưỡng đồng ý.
Tôi dần quen với sự có mặt của em trong ngôi nhà ấy.Tôi hạnh phúc đến mức con tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực khi mỗi lần tôi trở về và thấy em ngồi đó. Tôi định đưa em đi ăn nhưng em bảo đã nấu nướcđợi tôi về cùng... ăn mì tôm.
Tôi cũng quen dần với việc làm tài xế cho em, đèo em về mỗi đêm. Có những ngàyem muốn ở luôn nhà tôi vì nhà em đang không có ai ở nên rất vắng, rất sợ. Em khôn ngoan lắm, một cô gáitừng ngủ cả ngầm cầu như em chẳng lẽ lại sợ ở nhà một mình. Nhưng em luôn biết rằng nói ra cái lí do em sợ thì tôi sẽ không thể từ chối vì tôi là người bảo vệ của em.
Hình như tôi đang được nếm trải cái cảm giác yêu. Và chắc tôi yêu em mất rồi nhưng tôi luôn ý thức được một điều... chúng tôi không thể. Chúng tôi thuộc về hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Tôi luôn dặn mình phải giữ khoảng cách với em. Điều đó với em hình như chẳng có tác dụng gì. Em vẫn đến bên tôi và vẫn nói với tôi rằng em yêu tôi nhiều đến thế nào.
Tôi là một thằng đàn ông, tôi là đại ca của một hàng chục đàn em và một phương thức để tôi làm vững chắc thêm hình ảnh mình là phụ nữ. Những cô gái đẹp họ vây quanh tôi, có những người là gái giang hồ, người là con của những ông trùm. Họ đến bên tôi có thể vì yêu, vì tìm chỗ nương tựa hoặc giả như đóng vai công chúa Huyền Trân đến bên tôi dùng tình yêu để dần dần thương lượng địa bàn, quyền lực. Tôi cần họ nhưng tôi không có tình yêu và vì thế chưa bao giờ tôi làm gì để phải hối hận. Có những lúc tôi sống với họ như vợ chồng nhưng sau cơn đam mê để thỏa mãn cái bản tính con ở trong tôi thì không còn gì cả.
Tôi có thể lên giường với bất cứ ai nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến việc sẽ sở hữu em. Trong mắt tôi em luôn thánh thiện, trong sáng, em luôn là cô gái ngoan. Tôi không muốn phá vỡ cái hình ảnh đó.
Qua những gì em nói, những câu chuyện em kể tôi biết em là một cô gái thông mình và học giỏi dù em chẳng yêu thích gì việc học hành. Học tập một cách chăm chỉ là chuẩn bị tốt hành trang cho việc trở thành cỗ máy kiếm tiền củacha mẹ và duy trì tài sản cho họ. Em nói với tôi thế đấy.
Em luôn nghe lời tôi và tôi nói tôi muốn em học thật tốt, học thay cho những năm tháng tôi không được đi học, học để vào trường đại học mà tôi hằng mơ ước. Em ngoan ngoãn gật đầu và em không làm tôi thất vọng chút nào.
Tôi mừng cho em và tôi cũng biết chúng ta nên xa nhau từ đây. Cuộc đời em sang một trang mới còn tôi thì không muốn mình viết một dòng nào lên đó cả. Tôiviết một lá thư cho em, đặt nó trong căn nhà của tôi, tôi tặng nó cho em, tùy em sử dụng.
Tôi không nghĩ mình lại nhớ em nhiều đến thế. Sau những trận ẩu đả, men rượu, khói thuốc, một mìnhtrong căn phòng tối tôi càng nhớ em hơn. Em có đang hạnh phúc không?
Bao nhiêu lần tôi cố ngăn mình không phóng xe về căn nhà cũ tìm em, bao lần tôi thấy em ngoài đường vàphải cố ngăn mình không gọi tên em thành tiếng.
Em thích gọi tôi là Phong vì tôi giống một cơn gió. Phải chi tôi là một cơn gió, tôi sẽbên em mãi mãi.
Tôi trở về với công việc thường ngày của mình, ngồi trong quán bar và quan sát. Một toán người kéo đến, đám này chắc mới vào nghề muốn chứng minh bản thân nên chúng hiếu chiến lắm, cứ lăn xả vào tôi. Mấy thằng đàn em lao ra giúp tôi. Nơi này lâu nay vốn yên bình nên tôi bố trí anh em không đông lắm nhưng hôm nay cái quyết định đó đã phản bội tôi, giáng cho tôi một đòn, tôi chỉ biết chống cự để giành cơ hội sống.
Một tiếng đoàng đến chói tai. Tất cả chúng tôi đều giật mình quay ra nhìn, gã đàn ông cầm súng đang giằng co với một cô gái, haitay gã run run nắm chặt khẩu súng. Khẩu súng đặt ngay sát người cô gái, mặt gã tái mét đi. Thêm một loạt tiếng nổ inh tai nữa, hết cả sáu viên đạn, cô gái buông tay gục xuống, gã sợhãi ném khẩu súng đi miệng không ngừng lẩm bẩn "Cô ấy tự bóp cò... cô ấytự bóp cò... tôi không giết cô ấy".
Nhìn vị trí và hướng cánh tay của gã tôi hiểu rằng lẽ ra sáu viên đạn kia phải xuyên qua người tôi.
Tôi gầm lên, nhảy trèo lên người gã đấm điên cuồng... và tôi ôm em lao đi.
Tay tôi nhuốm máu bao người và giờ nhuốm cả máu em. Nó ấm và chảy thành dòng trên ngực áo tôi, thấm vào da thịt tôi. Tôigào không lên tiếng, nghẹnức và khàn đặc trong cổ họng, tôi không thể nói một câu gì thành lời. Em giật giật áo tôi rồi ngước nhìn tôi. Cái ánh nhìn trong veo nhạt nhòa nước mắt của em, nụ cười méo mó của em làm tôi đau đớn. Môi em mấp máy như muốn nói với tôi một câu gìđó yếu ớt, tôi không nghe được. Em áp tai vào gương mặt em để lắng nghe. Một lời cuối cùng em nói với tôi"Anh có tin rằng có kiếp saukhông?".
Rồi em buông tay. Tôi đến bệnh viện nhưng...
Tôi đưa em về nhà với cha mẹ em. Họ khóc lóc, họ chửirủa tôi, họ đánh tôi. Chẳng có ý nghĩa gì cả vì em chẳng còn nữa, cũng chẳng còn gì làm tôi đau hơn nữa.
Tôi âm thầm đến dự tang lễcủa em. Một tang lễ lớn, mẹem khóc, người làm trong nhà của em khóc.
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

Re: [Truyện] Anh nợ em một kiếp

#4 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 28/03/2013 08:14 » @195375

Bố em đứng lặng im bên quan tài. Những người đến dự hầu hết là bạn bè của bố em vì trông họ già, đĩnh đạc. Không có bóng dáng chàng trai hay cô gái nào tầm tuổiem cả. Thật chua xót Thì ra em cô đơn đến thế.
Tôi ngồi bên ngôi mộ mới đắp, lặng im, không khóc, không nói gì hết. Em hỏi tôicó tin vào kiếp sau không? Tôi chưa bao giờ tin cả, nhưng bây giờ tôi muốn nócó thật, tôi muốn có kiếp sau để tôi gặp lại em, tôi sẽ trả cho em một kiếp. Tôi đang hận chính mình vì saolại xuất hiện, vì sao lại ra mặt giúp em, nếu không có tôi thì cuộc sống của em đã không có kết thúc thế này. Nếu được làm lại thì tôi sẽ không làm như thế dù có phải hối tiếc vì sẽ không biết thế nào là yêu một người và sẽ không biết thế nào là có một người yêu mình hơn cả mạng sống.
Tôi cầm trên tay cành trúc đào. Trúc Đào cũng là tên của em. Em hay đùa với tôi rằng em là một loài hoa dại, đẹp nhưng mà độc đến từng tế bào sẽ làm cho người khác đau đớn, khôngthở được rồi chết. Nhưng em có biết rằng em trong lành, thanh khiết và cao thượng hơn cả Uất Kim Hương. Tôi đặt một nhành hoa nhỏ lên mộ em, còn cả cành hoa trên tay tôi, tôi ngồi bứt lá vo lại và nhai thật kĩ. Tôi nuốt được vị mặn chát như nước mắt, tôinuốt vào vị đắng của cuộc đời, tôi nuốt phải vị chua cay như ánh mắt người ta nhìn tôi... cứ nhai mãi nhai mãi... lần cuối cùng còn cảmgiác tôi thấy có vị ngọt bùi như tình yêu của em.
Anh sẽ gặp em ở kiếp sau nhé!
Ngày mai báo chí sẽ đồng loạt đưa tin một chàng chếtbên mộ một cô gái hay Hoàng tên giang hồ bị săn đuổi bấy lâu nay đã chết. Ngày mai giang hồ sẽ nổi sóng, sẽ có kẻ lo sợ vì mất đi một trợ thủ đắc lực, một tên bảo kê dạn dày, bạt mạng, sẽ có những kẻ vui mừng chúc tụng nhau vì bỗng dưng mất đi một tên hay thích làm kì đà. Ngày mai, cái gã muốn bắn anh sẽ bị xử tử, tử theo luật củagiang hồ. Ngày mai, anh sẽ bắt đầu một cuộc sống mới,chúng ta sẽ bình yên, sẽ nắm tay nhau bước vào cổng thiên đường.

...HẾT...
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

Re: [Truyện] Anh nợ em một kiếp

#5 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 28/03/2013 08:33 » @195378

Hưng post cheat asphalt 6 tiếng việt và fix lik TV rồi đó!
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

Re: [Truyện] Anh nợ em một kiếp

#6 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 28/03/2013 08:38 » @195382

Ờh. Ax, nhầm top rùi chú ơi
V- Anime Fan - A/M in our heart

(Akatsuki Tibu) - (Hội Phó)

Trụ sở bang - Thảo luận

_ Thật buồn khi biết em đã yêu ai...
_ Thật đau khi biết là ai chứ không phải mình...
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Opera Mini 4.1.1)



Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất