Trang 1 ... 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11 ... 18 • Chuyển đến trang
ID Topic: 20235 • Có 25,630 lượt xem
PHẦN 31
Hôm nay quả thật là mệt , nhiều việc quá nên em type hơi chậm tí , các thím cứbét nhè đi , em xin hết . Nhận tiện tối nay các thím chém gióvới ED hơi quá nhưng mà em ấy cười như bố đẻ em bé nên không dám nói gì nhiều .Haiz âu cũng khổ .. thôi tiếp dòng tâm sự nào , dự là các thím còn từ bất ngờ này đếnbất ngờ nọ nhiều lắm
Ngủ một lúc thì y tá vào quát, lúc ấy em cũng lơ tơ mơ tình rồi . Tại gió ngoài trời mát quá , nắng lên rồi chói hết cả mắt .
Y tá : ôi trời ơi , bệnh nhân thì nằm ngoài trời , người nhà thì leo hết lên giường bệnh nhân ngủ thể này là thế nào ?
Em: ấy ấy , cháu xin lỗi tại cháu thấy vợ cháu không ngủ nên cháu để mấy em ấy ngủ đi cô , kệ họ
Y tá: tôi chưa thấy ai như cậu đâu , ra tôi kiểm tra băng với tiêm đi . Đừng có ăn gì , bác sĩ dặn tôi là tí đưa cậu đi xét nhiệm đấy ?
Em: ơ , cháu có bị sao đâu mà đi xét nhiệm ạ , mà xét nhiệm HIV , Viêm gan B hay là kiểm tra cháu có vấn đề sinh lý hả cô ?
Y tá : cha bố nhà anh , thấy tôi còn trẻ lắm ấy mà trêu . Ra đây ngồi đi , tí nữa xét nhiệm máu với mấy thứ nữa.
Em: he he
Y tá: mỗi anh là được ưu tiênnhất đấy , tôi chả mấy khi bịbắt đi kèm bệnh nhân đâu
Em: cháu cảm ơn cô ạ , phúc đức cho nhà cháu ạ .
Ngồi để bà y tá , thay bằng ở đầu , xem xét rồi tiêm . Cái chỗ đau trên đầu nó cứ nhoi nhói và mát mát , em sờtay lên thì ôi thôi mẹ nó mất một khoảng tóc rồi. Còn đâutóc để làm tóc của Ứng duy kiên đây. Mà bà y tá mát tay thật thay băng vèo vèo , tiêm không đau đúng là y tá chuyên nghiệp có khác . Xong xuôi bà ấy lườm em cáirồi nguẩy mông đi , ôi già rồi mà sao nhìn như thiếu nữ 30 tuổi thế cơ chứ. Ngắm hai thiên thần ngủ trêngiường mà yêu thế , lại đi tập tễnh ra hôn lên má mỗi người một cái . Giật mình thấy cả hai đều nhoẻn miệngcười , em nghĩ chắc là mơ thấy gì thôi . Kệ , ra ngoài làm điếu thuốc cho tỉnh táo buổi sáng đã . Đứng ngoài hiên , gió thoang thoảng , bỗng có một vòng tay vòng qua hông em . Em giật mình nhưng kệ , vì nhận ra là ai rồi . Em chả nói gì nhưng cứ thấy ôm chặt quá , bắt đầu đau ở bụng rồi :
Em: ôm nhẹ thôi , không anh đâu đấy A ạ !
EA: sao anh biết là em ?
Em: còn trật đi đâu được cái tay này chứ , mới cả mùi nước hoa sao anh chả nhận ra
EA: chồng em là giỏi nhất rồi, he he . Yêu anh lắm
Em: Xời , yêu gì , anh khốn nạn lắm . Tranh giành với mấy người mà vẫn không thấy sợ mà vẫn yêu
EA: to love to fight , em kiên trì lắm , sợ không có trong từ điển của em anh à .
Em: giỏi đấy chứ , hôm nay em không đi học à ?
EA: em bùng hôm nay , tại môn hôm nay chỉ là môn phụ chả lo
Em: anh không thích thế đâu đấy , đi học cho đàng hoàng nghe không ?
EA: dạ em nghe rồi , khó tínhnhư ma ấy
Em: khó tính mới có người khôn ra được không thì ls mà khôn ra được
EA: anh yên tâm, em chả để bị ảnh hưởng đâu , đồ hâm
Em: Vâng , tôi hâm , các người đâm đầu yêu thằng hâm làm gì cho khổ
EA: này thì , ( ôm ghì mạnh đúng là gái có võ có khác )
Em: đau , không nói lại chơi trò khủng bố à .
EA: làm thế anh mới chừa được , đồ ngu si
Em: ngu si , xời ối đứa muốnngu si như anh còn không được đấy
EA: vâng , anh thì giỏi rồi ai mà theo được
Em: thì chả giỏi , giỏi mới bỏ bùa được mấy cô xinh xinh chứ , không thì cạp đất ăn dần à
EA: thôi chả cãi nhau với anh, hứ
Em: cãi được ối ấy mà cãi , hâm
EA: em yêu anh
Em: chả liên quan
Em quay hẳn người ra sau , vuốt vuốt tóc A , nhìn em ấyhơi gầy đi thì phải . Chắc mấy hôm trước thay bác em trông em cả C đây mà . Em thìthầm khi hôn lên tóc em ấy "anh xin lỗi , vì anh mà nhiềungười khổ quá". Em ấy dụi dụi đầu vào ngực , tó ý là không phải thế . Cảm giác như ở áo em nó ướt ướt , sao hôm nay có nhiều người khóc thế nhỉ , em đã chết éođâu mà cứ khóc với lóc. Cứ đứng thế em bắt đầu mỏi chân , đúng là một phút không bình tĩnh khiến mình phải chịu khổ ( Các thím đừng dại như em nhé). Cánhcửa chỗ hành lang mở ra , D và C đứng ở cửa . Người thì đang ngáp với vươn vai , ngưởi thì đang đứng buộc tóc:
Em: sao không ngủ thêm chútnữa đi ?
ED: 8h rồi tí nữa người ta đi kiểm tra phòng , đuổi hết rabh mà anh . Anh ăn gì không để em chạy ra mua
Em: chắc là không , y tá vừa dặn không ăn gì rồi , ba tìnhyêu đi ăn luôn đi !
EC: mỏi quá , tí em đi ăn . Sáng nay họ tiêm cho anh chưa?
Em: rồi em , chắc lát đi chụp chiếu với xét nhiệm luôn
ED: A , định ôm X nhà mình bao lâu nữa đây người ?
EA: kệ người ta, nhớ thì ôm ,ấy không được ôm ghen à,ple
EC: ôm lắm làm gì mồ hôi mồ kê ra
Em: đúng là ba bà chắc thêm con vịt nữa tí nữa thành chợ đồng xuân mất nhỉ ?
ED: cần gì thêm vịt , làm thịt anh luôn là khỏi có chợ nhỉ chị C nhỉ ?
EC: em nói chỉ có chuẩn thôi, chỉnh tí là hỏng ngay
EA: kệ người ta anh nhỉ , thấy ghen tị ấy mà
Em: thôi em , tí nữa anh sợ anh bị treo ngược lên trần nhà , ai chứ hai người kia dám lắm
ED: xời , thôi đi ông tướng ạ, sướng quá bắt đâu hóa hâm rồi đấy
Em: mà hôm nay em không đi học à ?
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
ED: không anh , đang nghỉ hè mà ? bị đập vào đầu nên ngố luôn rồi hả ông tướng
Em: ờ anh quên , mà C mấy hôm nay ở công ty sao rồi , em không đi làm à ?
EC: không có gì mới cả , dự án của anh được phê rồi, chờ duyệt là giao cho bên kia luôn . Em xin nghỉ hết tuần , anh đỡ thì em đi làm . Đi làm vui chơi là chính , ở nhà canh hai ma nữ này chứ để anh nt em không yên tâm tí nào
EA: chị bảo ai ma nữ đây hử chị kia ?
EC: thôi ấy chấp làm gì , người ta ghen tị không bằngmình ấy mà
Số khổ , mới sáng ra nghe màn đấu qua đấu lại của mấy chị em nhà này chắc xoay con mẹ nó chong chóngmất. Quả thật là đàn bà họ mà đã có ý nói nhau thì nghequa câu nói thôi cũng đủ thấy sát khỉ rổi chứ chả cầntham gia làm gì chỉ thiệt đàn ông chúng ta mà thôi . Bỗng dưng có em y tá xinh xinh thò đầu vào trong cửa gọi ới:
Y tá: người nhà bệnh nhân ra ngoài nhé , để kiểm tra với làm thủ thuật cho bệnh nhân.
Em: ới , cô em xinh tươi ơi cho anh số với ,tối trà đá với anh
EA, ED & EC: nói gì đấy ?
Em y tá thấy thế thụt mẹ nó đầu ra ngoài luôn , đến khổ bị 3 em này focus thì có mà đi đầu nước . Haiz thế mới khổ chứ . Ba em dìu mình vào trong giường ngồi , dăndò đủ kiểu đau đầu vãi ra . Xong nguẩy mông đi , trước khi ED ném về phía em cái nhìn ý như " anh mà cứ vớ vẩn đi , tôi biết tôi cắt " . Đến giờ bác sĩ đi khám phòng rồi , em đang cbi tâm lý đi đẻ à nhầm làm thủ thuật. Cánh cửa bật mở và ...
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
PHẦN 32
Tiếp thôi , mỏi tay vãi type bong hết cả phím rồi , sắp thành mother of keybroad mẹnó rồi còn đâu ...
Khi cái cảnh cửa ấy bật mở ra , thì cái mặt bà lao công thò vào nhìn nhìn em rồi lại thụt ra . Chả hiểu cái quái gì luôn . Kệ nằm đấy đã đợi và chờ tiếp thôi . Thấy điện thoại lại ò ò í í e e rồi . Số lạgọi chả biết của ai đành bốc máy :
Em: dâm xê ố
L: chào anh chàng bị đánh, anh đang làm gì thế ?
Em: à à , L phải không ?
L : đúng em rồi anh , vẫn nhận ra em à ?
Em: bị đánh vào đầu nhưng vẫn nhớ hôm ấy ai chờ về và ai biết mình bị đánh , hì
L: vầng , chú G bảo em gọi cho anh hỏi xem hôm nay anh có qua chỗ chú ấy đượckhông
Em: ( lạnh toát xương sống )à , thế chắc không được rồi em à
L: sao vậy anh ?
Em: à anh đang nằm viện rồi, em nhắn với chú là khi nào anh khỏe anh qua chỗ chú ấy sau
L: ops , anh đang nằm ở đâu vậy ?
Em: anh đang nằm bạch mai em à
L: vậy à , để em bảo chú G , có gì em qua chỗ anh luôn .
Em: ôi thôi không cần đâu em, như thế phiền em ra
L: không sao , chắc chú G sẽ bảo em qua thôi . Em cũng tiện đi có việc qua đấy , chắc chiều tối em qua anh ha
Em: ôi phiền phức đấy , thế em qua cũng được . Em cứ lên khoa chấn thương rồi hỏi tên anh nhé là ra
L: tên anh là gì nhỉ? em chưabiết hi hi
Em: anh à , xxxx X , em cứ qua rồi hỏi anh là biết
L : ok , em biết rồi , see ya ,have a nice day , moahzz
Em: gì vậy trời ?
L: thôi nha , em qua nhà chú G để bảo chú ấy đã
Em: ok , see you later !
Thôi xong , kiểu này ăn phốt con mẹ nó rồi , tù vãi chầy . Vừa quắng cái máy lên bàn để thì cánh cửa phòng lại bật mở , một cơ sốngười đi vào . Đi đầu là ông đầu bạc ( bác sĩ trưởng khoa ) , đằng sau là một số người mặc áo blu , và một thêm một số y tá , y sĩ đủ các kiểu chắc là thực tập sinh đây :
BS: a , chào người hôn mê , tỉnh hơn chưa ?
Em: dạ rồi ạ
BS: vậy chắc là sắp xuất viện nhỉ ?
Em: cháu mong là thế ạ , ở đây mùi kháng sinh ghê người quá ạ
BS: ha ha , vậy để bác xem cái đầu của cháu nào
Ông bác sĩ già thò tay cởi trói à nhầm cởi băng trên đầu ra , kéo vạch , rồi sờ sờ nắn nắn một lúc , xong quay ra nói với mọi người .
BS: trường hợp này e là có máu tụ trong , đưa đi chụp chiếu rồi kiểm tra chuẩn bệnh kĩ vào nhé
Em:...
BS: đây là trường hợp bị đánh mạnh vào đầu , có thể lo do vật cứng hoặc là đồ vật đập vào , gây xuất huyết nội ( oắt giờ phốt phát) tụ máu quanh vết thương...blah blah..
Em:...
Nói một thôi một hồi rồi cho người kiểm tra tim mạch , đủ thứ kiểu . Em có cảm giác như một con chuột bạch trong phòng thí nghiệm , người ta đang chuân bị thử thuốc với em . Nói xong , khám xong , giới thiệu đủ cả tất cả mọi người đều đi ra để lại mình em với quần áp xộc xệch. Thế là xong rồi đấy , hôm đầu tiên ở viện mà đúng dịp họ đi kiểm phòng là thế . Em nằm dài nhìn trần nhà , ngắm con ruồi đang bay vo ve bên cạnh , con buồn ngủ lại ập đến . Nhắm mắt vào và thưởng thức nó thôi còn chờ gì nữa . Chả biết khoảng baolâu thì ba em kia lò dò vào phòng , ED trên tay đang cầm một cái cặp lồng , EC thì túi hoa quả , còn EA thì mặt đang sưng sỉa lên dự là vừaăn troll của hai người kia đây mà
Em: sao đấy em , em định đi bán thịt à ?
EA: không sao anh ạ , họ khám cho anh xong rồi à ?
Em: uhm , mấy giờ đi chụp nhỉ ?
EC: 9h30 anh à
Em: đói thế này không ăn gì mà còn xét nhiệm nỗi gì nữa, sắp xỉu mẹ nó rồi
ED: anh ăn một tí đi
Em: hấp à , tí nữa đi xét nghiệm người ta chửi bố cho ấy , dặn rồi không nghe thì chết à ?
ED: thế cố thêm tí nữa , anh uống nước không ?
Em: uhm cho anh cốc nước , mà tí em về nghỉ tí đi ở đây cả đêm rồi
ED: kệ tí chụp chiếu xong emvới chị C về , lấy ít đồ cho anh luôn .
Em: uhm , thế sáng hai ngườilàm gì mà để người còn lại mặt như cái rổ thế kia
EC: à có gì đâu ,bọn em trêu một tí thôi mà
Em: anh nghĩ không phải tí đâu , nhiều tí mới có cái mặt kia
EA: tí cái mí ấy , đừng trêu em nữa đi
ED: ài chà ấy cứ kệ đi , rồi quen dần ấy mà
EA: cứ thấy hiền là hai ngườilại xâu vào bắt nạt tôi hứ
Em: thôi thôi cho anh xin tí nữa lại thêm trường hợp nhập viện bây giờ
EC: nhập viện là còn may đấy
Ngồi bloh blah môt lúc thì mẹ với bác em lên , cả ba em đứng lên chào rối rít . Mẹ emkhó tính nên nhìn cả 3 ngườichả nói gì , quay sang em:
Mommy : đến khổ với anh , suốt ngày đánh đấm , bảo mãi không chừa
Em: ơ hay , không hỏi con 1 câu mẹ đã mắng con rồi
Mommy : mắng là con may đấy , đỡ hơn chưa con?
Em: con đỡ hơn rồi , chắc mai ngày kia ra viện thôi
Mommy: uhm ra viện rồi mà về nhà , nằm ở viện không tốt tí nào
Em: âu cũng là cái số mà , mẹ ăn sáng chưa ?
Mommy: ăn rồi , chiều mẹ đi mua ít thuốc cho mà uống , mẹ bảo con bé phụ nó gửi thuốc lên cho mày rồi . Tí nữa bác sắc rồi mang lên , uống cho mau lành
Em: ặc , mẹ biết con ghét uống thuốc bắc mà
Mommy : ghét cũng phải uống , mày suốt ngày ntn thìlàm sao tao làm ăn được hử?
Em: xời , con đi làm rồi mẹ làm ăn vẫn tốt mẹ nhề , con nhớ mẹ lắm ý ( em hay nhõngnhẽo với mỗi mình mẹ thôi các thím nhá)
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
Mommy : lo mà lấy vợ đi , bằng ấy tuổi đầu rồi ( 3 em nghe câu ấy mắt sáng quắc lên mới ghê chứ)
Em: xời , đây xin giới thiệu cả mẹ , nhà con đây , không phải 1 nhé , mẹ có bằng kia con dâu sau này khỏi lo không có cháu bế , cứ phải nhắc khéo ( em nhìn đểu về phía ba em , cả ba mặt đang đỏ bừng lên cả )
Mommy : rồi , mày cứ lấy hếtvề đi , gặm vỏ cây mà ăn nhé
Em: xời , hà nội đầy cây , ănhết làm sao được
Mommy: chỉ giỏi cái mồm , bao giờ chụp chiếu đấy .
Em: chuẩn bị mẹ à , con đi luôn đây
Bà bác thì đang mải chém gió với 3 em nên chả để ý đến em lắm . ED vừa gọt xong ít táo với cam mang ra mời mẹ em đon đả lắm . Bà bô em ưa nịnh ( đàn bà mà ) nên cũng ít nhiều không tỏ thái độ vớimấy em . Ngồi một lúc thì thấy bà y tá ban sáng vào gọi đi chụp chiếu , em bảo mẹ với bác về nhà nghỉ còn ba em thì đi theo em . Một mình em được 3 em rước đi đến đâu sướng đến đây , các anh bệnh nhân thì cứ phải gọi là được dịp ngắm gái , trầm trồ mãi . Chui vào phòng chụp ngay lượt đầu ( vì là quen biết nên được ưu tiên nhiều ) . Làm đủ thứ thủ tục , chụp , chiếu , siêu âm đủ thứ kiểu , quay như chong chóng ấy . Cuối cùng sau 2 tiếng lặn ngụp với tất cả các trò trong bệnh viện , đến cả thử nước tiểu nữa ( em chả hiểu để làm gì ) chắc là khám xem có bị vỡ bàng quang lúc oánh nhau không đây mà . Về đến phòng em mệt phờ râu , nằm lăn quay ra giường . ED xách cặp lồngphở ra cho em ăn thì thấy nguội nguội rồi định thôi nhưng em đang đói , bụp sạch trong vòng 10 cái gắp ,húp sạch nước . Có đồ ăn cókhác , người nó cứ gọi là tỉnh hẳn . Bà y tá đi cùng emban sáng mang thuốc vào rồi tiên cho em một mũi kháng sinh . Lúc này thấy EDvới EC có vẻ buồn ngủ nên em đuổi về sớm . Còn lại mỗiA thôi , nhìn em ấy đến tội , em gọi lại gần :
Em: A ngố , ra đại ca bảo
EA: hả ai là đại ca ?
Em: có ra đây không ?
EA: ơ ơ hay nhỉ , láo quá .
EA vừa đến gần em ôm chặt, đặt lên môi em ấy một nụ hôn , lúc đầu còn ngượng ngùng nhưng mà về sau cũng để em hôn . Hôn môi , đá lưỡi , quẩy cháo chán em ôm em ấy , nhìn chắc cũng mệt rồi nên vỗ vỗ lưng cho em ngủ . EA cũng dễ ngủ thật vừa hôn xong vỗ lưng mấy cái ngủ khì ra rồi . Nhìn mặt lúc ngủ buồn cười thế , để A ngủ em trốn tạm ra bancông làm điếu thuốc cho tỉnhtáo , chiều còn đi lấy kết quả với cả chắc đi xuống dưới tản bộ cho đỡ tù . Nhìn từ trên xuống thấy mấy em xinh xinh đang đi lại , sướngmắt lắm . Sáng thì yên bình , chiều tối mới là một ...
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
PHẦN 33
Như các thím đã biết rồi đây tối qua thì bị bảo trì nên em type được nên các thím thôngcảm nhé . Với cả hôm qua ngồi đợi bay hơi rượu thì bầy vịt nó dụ đi ngủ nên em không cưỡng được . Làm sáng nay em dậy muộn quá với tình trạng lăn lóc dưới đất.Cơ mà các thím có công nhận một điều với em là namthanh nữ tú cưới nhau xong là không ngủ cả đêm không ?hoạt động mạnh mẽ là đằng khác nữa. Làm trưa nay bác em gọi cả nhà xuống ăn mãi mới thấy đôi vợ chồng anh em lò mò xuống , ông anh thìmặt bơ phờ mắt hơi thâmcònchị dâu thì cổ có vết đo đỏ xong thần sắc u ám , chắc làđêm qua vận động nhiều quá. Ăn xong mấy ẻm nhà em vôtư nên gọi cho ra ngoài hỏi kinh nghiệm động phòng.. chết cười mất. Thôi em vào đề luôn cho các thím đỡ phảinghĩ ngợi
Để em A ngủ , em tót ra ngoài hành lang dạo bộ cho nó khỏe chân với cả đỡ mỏi người . Công nhận là bệnh viện đông thật , đi qua mấy khu bệnh nhân nội trú em biết ngay . Toàn người là người , người đứng , người ngồi ,người nằm , người ngửa tràn ra cả hành lang . Trông cứ như là bệnh viện dã chiến thời chiến tranh ấy, đến sợ nằm bệnh viện luôn. Tính đi sang chỗ bà cô ngồi ăn hoa quả với kiếm được cái gì thì mang về phòng chui nhà vệ sinh ăn một mình . Cơ mà đi loăng quăng thế quái nào lại bị lạc, em cũng chưa bh bị lạc ở cái bệnh viện này . Bỗng dưng gặp ngay em thực tập sinh xinh xinh đeo cái dai băng có chữ " hướng dẫn " ở ngực nhìn thì .... Em lon tonlại chăn thả dê một tí cho đỡ stress :
Em: em gì xinh xinh ơi , anh hỏi tí , khoa phẫu thuật chỉnh hình ngực ở đâu em ?
TTS: dạ , khoa gì hả anh ?
Em: khoa phẫu thuật chỉnh hình lưỡi em à , anh quên
TTS: em không biết có khoa đấy ạ
Em: ơ sao em không biết anhtưởng là hương dẫn thì phải biết chứ ?
TTS: em mới về thực tập 3 ngày anh ạ
Em: ầy , thế này mà làm hướng dẫn thì chết à , nhỡ chỉ cho người ta đi nhầm vào nhà vệ sinh thì saogiống kiểu bác sĩ phẫu thuật để quên bao cao à nhâm dao kéo trong bụng người bệnh nhân thì chết dở
TTS: anh đừng trêu em nữa,trời nắng nóng thế này con người ta dễ bị ...
Em: dễ bị gì hả em ?
TTS: ...
Em: à anh hiểu rồi , ngày đèn đỏ á , thế chắc em cũng hay bị ...
Đang chém gió thì có tiếng gọi quen quen , tưởng là ai hóa ra là bà cô đi ăn trưa về
Cô: cún , cún ơi !
Em:...( quên mịa nó kính rồi nên không nhìn rõ là ai )
Cô: cún mày làm gì ngoài này thế ?
Em: à cháu chào cô ạ , cháu đang đi chăn dê à nhầm tản bộ
Cô: cứ trêu con nhà người tađi , nó lại đánh cho , sao không ở phòng ra ngoài này nóng lại ảnh hưởng đến vết thương
Em: Vầng cháu đang hỏi em ấy khoa của cô cháu quên mất rồi hề
Cô : thôi không trêu nó nữa ,đi nhanh lên
Em: vầng ,thế thôi chào cô em nắng nóng là lại hay bị ...
Nguẩy mông đi theo bà cô lên trên khoa chơi , cơ mà vừa vào đến phòng thì thấylổn ngổn toàn người là người . Ngồi điều hòa mát ănhoa quả với bánh trái nữa đã thế còn được ngắm mấy em xinh xinh y tá cả thực tập . Bà cô thì tháo băng xong thay băng mới cho em .Đang ngồi nghịch thì thấy điện thoại nó kêu ò ó o . Bỏ máy ra xem thì là A đang gọi:
Em: dâm xê ố
EA: Anh đang ở đâu thế , sao em không thấy anh ở phòng
Em: à anh đang bên chỗ cô , anh về bây giờ
EA: anh về đi xong mình đi lấy kết quả luôn
Em: okie em , anh về bh đây đợi anh tí
Đứng lên xin phép bà cô rồi về , vừa ra đến cửa thì bà cô gọi ới theo trêu:
Cô: cún ơi , có đứa nó đang bảo cô cho số mày này , có cho không ?
Em:...( vẫy tay chào mà không thèm quay lưng lại )
Đi loanh quanh loay hoay mãimới mò về đến phòng , cái định mệnh sao em bị đập đầu xong cảm giác mình bị ngơ ngơ thế éo nào ấy các thím ạ . Vào phòng thì em thấy EA đang ngồi gọt táo với bổ cảm , lon ton vào ngồi cạnh thơm vào má cái ( em đếu hiểu em là con ngườidư lào sau khi bị đập vào đầu , phải gần tháng sau emmới có thể về con người cũ được ):
Em: ủ ôi sao em đáng yêu thế , anh là anh muốn ...
EA: muốn gì ?
Em: muốn ăn táo em gọt chứ sao , lại nghĩ vớ vẩn rồi hừ
EA: anh hay dê lắm nên em phải đề phòng ( dí dí dao vào mặt em)
Em: đề phòng làm gì , thế yêu mà còn đề phòng yêu làm gì ?
EA: chả liên quan
Em: thế cái gì liên quan
EA: chả gì cả , anh ăn đi này
Em: không , em đút cho anh đi
EA: gớm , sao tự dưng anh nhõng nhẽo thế nhỉ, này ănđi ...
Em: không chơi đút bằng tay
EA: không bằng tay thì bằng chân à
Em: đút bằng cái này này (emđưa tay chỉ vào mỏ)
EA: rồi thì đút này
Ăn xong cả hai đứa đi lấy kết quả , nói chúng là chả bịlàm sao cả chỉ có tụ máu dưới da đầu từ từ nó tan còn lại thì chung quy là vẫn ổn hết. Mang kết quả về cho ông trường khoa xem xét , hẹn tôi qua lấy . Tối tối thì C cả D lên mang quần áo nhỏ để em thay , rồi cả 3rủ nhau đi ăn bỏ em ở lại viện với lý do em chưa khỏenên bị bỏ lại . Em thì được các em ấy để lại cho cặp lồng cơm canh , ăn ngon chảy cả nước mắt ra , món thì mặn , món thì nhạt chắc phải ăn theo kiểu trộn cả lênnhư cám lợn .. Ăn xong chạyqua phòng ông trưởng khoa lấy phán xét , đi đi lại lại mỏichân thấy mẹ
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
Về đén phòng thì thấy cửa mở , đi vào thấy có bóng người em tưởng là các em ấy về nhưng không phải , là L . L mặc quần bó màu đen bóng ,áo ba lỗ đen , đi cao gót cũng đen nỗi , chung quy là Girl in black . Nhìn thấy L thằng em em suýt tí nữa nó đòi dậy , may mà em kìm chế được nó không làm loạn . Mặc thế kia rồi thì cái mông nó được bó lại nhìn thì ôi thôirồi em xin vào tù luôn , đã thế quả da boob trắng bóc lại còn xẻ khe nữa ồi xồi ôi em thề có tử hình em cũng cam chịu luông. L thấy em về thì đon đả đứng dậy chào:
L: em chào anh x ạ , anh khỏe chưa ?
Em: uhm anh bt , chú G có nóigì anh không em ?
L: sao không hỏi em , mà lại đi hỏi chú G ?
Em: thì kính lão đắc thọ , mà sao em biết anh ở đây
L: em đi hỏi người ta chỉ cho em đến đây , em vào không có ai nên ngồi đợi ở đây
Em: thế à, hôm nọ cảm ơn emnhé
L: cảm ơn suông thôi à ?
Em: ơ hay , không suông thì cảm ơn bằng cái gì , hành động à
L: em thì em không thích ai cảm ơn em suông đâu ( từ từtiến về phía em )
Em: thế cảm ơn như nào em mới chịu đây ? ( lùi lùi vào gần bờ tường rồi )
L: thì như này này ( sát mẹ nó vào người rồi , quả boobnó đè vào ngực em tí tắt thở_
Em: thế này là thế nào nhỉ ?anh không biết đâu đấy đi tùnhư chơi
L: tù làm sao được , anh biếtem biết thì sao ai bắt anh đi
Em: thế thì làm sao được
L: làm như em cbi đây này ( nhắm mắt lại đưa mặt gần lại chỗ em , mùi nước hoa nhẹ nhàng mà khiêu khích cái khứu giác của em , làm em không kìm chế được nữa rồi)
Cánh cửa bật mở .
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
PHẦN 34
Oài giờ mới tỉnh rượu đây các thím , bắt đầu type hơi muộn xíu nhé . Hì hôm nay tạicả nhà em tổ chức đi ăn uốngmừng ông anh em cưới vợ ngoan hiền ( mà chả biết ngoan không nhìn mấy cái nốt ruồi cả đôi mắt em thấy nó cứ. Thôi chả tám vào đề cho các thím đỡ tò mò nhé .
Cánh cửa phòng bật mở ra và không ai khác đó là B .thật sự là rất bất ngờ luôn . EB đứng đực mặt giữa cửacòn em thì quay ra nhìn em ấy , cả L nữa . Đôi , bốn , sáu con mắt nhìn nhau , L thìvẫn ôm em :
Em: như em thấy đấy , chúngta cần dừng hành động này lại tại đây thôi , vì anh không muốn người yêu anh hiểu nhầm đâu
EB: hả ?
L...
Em L buông em ra rồi sửa sang lại tóc tai và cười rõ tươi
L: anh cũng cứng đấy chứ , nếu mà là thằng đàn ông khác thì đã chả tha cho em như thế đâu
Em: anh sống ở đời đến mấychục năm rồi , chả lẽ những trò đơn giản như thế anh còn không biết . B em đến lâu chưa ?
EB: em vừa đến , em làm phiền hai người à ?
Em: ồ không , chỉ là một trichđoạn trong vở " cô nàng nóng bỏng " của L ấy mà , em ấy đang thử casting cho anh xem một đoạn nhỏ trongshort film tốt nghiệp ấy mà
L:sao anh lại biết em đang chuẩn bị làm short film tốt nghiệp ?
Em: với anh thì những ngườixung quanh , ít ai có thể qua mắt được anh , nhất là những cô gái xinh xinh như em và B
L : anh tài thật , đúng như những gì chú G cảnh báo em, khó có thể đoán được anh là gì , haizz
Em: nếu anh là một kẻ ngu thì chắc gì đã sống sót nổi ởcái xã hội này , phải không Bnhỉ ?. Có những cô gái luôn muốn thử thách anh .
EB: anh hấp
Em: giới thiệu với em nhé , đây là L cháu gái chú G , một người bạn của gia đình anh . Còn L đây là B người yêu củaanh ( khi nói câu ấy em đangrun và cầu mong 3 ẻm kia đừng về đúng lúc này )
L: chị chào em , hân hạnh được làm quen với em .
EB: vâng em chào chị
Hai người làm quen mà mắt B em cảm giác đang tóe lửa và tỏa ra những tia nhìn đầy sát khí về phía L. Thật sự đàn bà luôn là thế , thật là tù vãi chầy . Trao đổi qua một số chuyện cần trao đổi xong L xin phép về vì tối còn có việc ( em dự là lại lên bar và nốc rượu như điên , vì em biết L là ai rất rõ là đằng khác ) . Trước khi đi , thấy ánh mắt buồn buồn như muốn khóc của L em cảmthấy thật sự có chút gì đó trong thâm tâm muốn ôm em ấy và vỗ về , nhưng khi haicon người ở hai địa vị và cuộc sống khác nhau ,giữa họ luôn có một khoảng cách nhất định . Quay sang B saukhi L đi khỏi đó :
Em: sao em lên không báo cho anh , anh cứ tưởng em không lên cơ ?
EB: em hứa là làm mà , anh ngốc ạ
Em: vâng , tôi ngốc , vậy màtôi nắm rõ cô như bàn tay này này ( vừa nói vừa giơ bàn tay lên )
EB: em đã đúng khi chọn anh mà , hì hì
Em: không em sai chứ , một chút nữa thôi em sẽ nghĩ anh khác đấy cứ chờ đi .
Vừa dứt lời thì lại một lần nữa , cánh cửa bật mở ra , 3ẻm đã về đang cười nói rất vui vẻ . Trên tay cầm một đống đồ , trái cây , bánh,và một số thứ linh tinh khác. Vừa trông thấy B ngồi cạnh em cả 3 người như đứng hình :
ED: ai đây anh ?
Em: lát nữa em sẽ biết là ai thôi , cơ mà mấy cô đi thì không gian nó yên tĩnh , vềcái là y rằng kéo theo cả cái chợ nhà người ta về , đến chịu các cô
EC: xời , chị em người ta là thế , anh cứ thích bắt bẻ thế.
EA: em mời chị uống nươc , anh để khách ngồi nt mà không rót nước đồ ngố này .
EB: em xin ạ .
Em: em cứ uống nước đi , xong rồi anh giới thiệu cả thẩy , không lại sặc đấy .
EB mắt ươn ướt như muốn khóc òa ra rồi , nhưng kìm được ngại ngùng uống một hớp nước . Biết là cái ngày cả 4 con người ấy gặp nhau thì em sẽ có một lỗi rẽ , nhưng thật sự là không hề có lối nào , chỉ có một con đường duy nhất cả 4 đều muốn đi . Thấy dường như không khí bắt đầu đi vào một nhà kho cũ đã lâu dùng rồi. Em đành xuống giường ,vớ bao thuốc rồi châm một điểu , nhả làn khói mờ ảo ấyra khỏi phổi:
Em: chắc mọi người ở đây , đều biết rằng không ai là anh không có tình cảm , nhưng thứ tình cảm ấy nó chả đủ lớn để dành cho ai hết. Nếu như ai đó muốn vềluôn thì có thể về , anh không níu giữ , không lèo nhèo , cũng không cần ai tỏ ra thương hại anh cả . Vậy nên ..( nhún vai rồi lại rít một hơi thuốc )..
cả 4 người con gái ấy vẫn ngồi đó và không nói gì cả như muốn giữ chính kiến của mình . Em thấy vậy đành:
Em: vậy là không có ai muốn về , vậy thì anh bắt đầu nhé . Với A, C, D thì anh không phải nói nhiều , đây làB người còn lại trong số 4 người a đã từng nói với tất cả mọi người . Còn B kia là đối thủ của em đã chấp nhậnnhững gì anh nói , A , C và D. Giờ anh thấy em sẽ nghĩ khác về anh được rồi đấy
Mọi thứ vẫn im lặng , lại là sự im lặng ấy , em ghét sự im lặng . Nhưng
EA: vậy đây là người còn lại à , như anh đã kể có hẳn 4 người theo đuổi anh , và anh đều có tình cảm ?
Em: uhm ( rít một hơi thật dài, vì em đã làm và chấp nhận hệ quả của những gì mình làm )
ED: vậy là anh không nói đùa?
Em: anh ít khi nói đùa về mộtchuyện nghiêm túc lắm em à!
EC: haiz , em thì không ý kiến , vì em theo anh đến cùng , mọi thứ cứ tự rụng dần đi ( quả thật bất ngờ vềsự chấp nhận em của C các thím ợ)
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
Nói rồi C đứng dậy , đi về phía B chìa bàn tay ra trước mặt ( lúc ấy em tưởng là C sẽ tát B cơ , nhưng không phải là bắt tay ấy mà )
EC: chào em , chị là C người yêu cũng là vợ đã được nhànội anh X chấp thuận làm dâu nhà anh X
EB: vâng em chào chị , em là đối thủ của chị đấy , em mong chị nhẹ tay với em
Oắt giờ phốt phát , em tưởng em sẽ bị gì cơ , nhưng tại sao ? tại sao cơ chứ tại sao người ta không chấp nhận rời xa em mà lại nhảy luôn vào giữa cái nồi thập cẩm tạp phế lù mà chính em còn chả biết trong đó có cái gì . Rất bất ngờ khinghe B đối đáp như vậy C giống như giật mình lườm emmột phát khiến em sắp phát cháy luôn . Lúc này thì hình như cả D và A cũng không chịu kém miếng khó chịu rồi:
ED: vậy hoan nghênh ấy đếnvới cuộc chiến không cân sức giữa chúng ta và con người khốn nạn kia , kẻ đánh cắp trái tim của những người ở đây .
Em : đâu thằng khốn nào nàođâu , thằng nào ăn trộm cái gì?
ED: anh sẽ bị xử lý sau , giờthì đứng im đấy đi
EA: tớ cũng hân hạnh chào mừng ấy , có vẻ như chúng ta sẽ phải cấu xé con người khốn nạn đó ra nhiều mảnh để ăn dần đấy .
Em: ơ ơ , mấy người định
EA ,B , C , D : tôi chưa cho anh nói đâu đấy
Em: oắt giờ phốt phát , tôi ăncái gì , hay tôi nợ cái gì mà kiếp này tôi bị đầy đọa thế này
EA: à , hóa ra chị em mình đầy đọa họ rồi nhỉ ?
ED: đầy đọa á , còn hơn thế đấy , đồ khốn nạn , đồ dề cụ
EC: haiz , thôi có người sắp bị treo ngược rồi đây
EB: em chả dám đầy đọa anh đâu hứ vớ vẩn .
Tự dưng chân em không thể đứng vững nữa , mọi thứ lạichao đảo và ...
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
PHẦN 35
Không chăm cho cho thớt thì thớt trôi , chăm lo thì toàn bị gạch đá nhiều quá sập mất cái tầng 1 resort rồi.. Cân nhắc cân nhắc ..
Chân run , người như không còn lực , ngực bị ép đến mứckhông thể thở như bình thường được . Cố gắng hớp lấy từng ngụm không khí để dễ thở hơn nhưng không thế . Mặt múi hoa lên , đầu lại ong ong như búa bổ , gụcxuống dưới đất trong thư thế quỳ như một con thú . Cả4 người con gái như là lo lắng cho em xu lại nhưng gắng gượng được lúc ấy :
Em: đứng xa xa ra , để khoảng trống cho anh thở
một lúc sau khi đã có thể lấylại khí sắc thì em biết là mìnhkhông đơn giản là bị tụ máu trong não chắc là ảnh hưởnggì đó nghiêm trọng hơn . Nhưng thôi không sao còn sống được là tốt rồi . Ngồi dựa lưng vào tủ để thở , mọithứ dần dần trở lại như thường .
ED : chồng ơi anh có sao không ?
EA: ai là chồng của ấy , nói linh tinh để cho anh ấy thở đi
Em nằm luôn ra sàn , ngửa bụng như cá chết ấy , đấy là cách thở dễ nhât sau khi bị bị gặp khó khăn trong hô hấp. EC thì vừa về phòng với cả ông bác sĩ trưởng khoa đi vào . Thấy em nằm ông ấy hét ầm lên
BST: sao để người bệnh nằmra đất thế kia , đúng là không thể tin được người nhà .
Em: không sao bác ạ , cháu nằm cho dễ thở
BST : đỡ chưa , nằm lên đây tôi xem nào
Em: cháu hơi đỡ rồi , chả hiểu sao tự nhiên người nó bủn rủn rồi gục khó thở hoa mắt chóng mặt ( vừa nói vừađứng dậy nằm lên giường )
BST: bảo người nhà xuống mua ngay thuốc uống đi , thiếu oxi lên não nó gây ra hiện tượng như thế đây, đừng bu kín vào người bệnhnhân nữa , tí nữa lại tái phát bây giờ, nhớ để người bệnh thở nữa
Em: vâng cháu cảm ơn bác , làm phiền bác rồi
BST: không có gì , nhớ uống thuốc đi nhé
Em: vâng , cháu chào bác
Ông bác sĩ vừa đi thì mấy ẻm lại bu vào em , như kiểu kền kền vớ được xác chết .Ai cũng nhìn kiểu ươn ướt mắt ấy
Em: ô hay mấy cô này , tôi đã chết đâu mà khóc với chảlóc nhỉ buồn cười thế
EA: em lo cho anh lắm ấy
Em: rồi rồi , biết là mọi người lo rồi , tí nữa 1 ngườiở lại thôi , còn lại về đi mai lại lên. Ở đây đông cũng chả giải quyết được gì đâu
EC: em ở lại vậy , mấy cô vềđi nhé để chị trông anh X
Em: thôi em nghỉ ngơi đi , mấy hôm đã không được ngủrồi . D em ở lại với anh nhé
ED: vâng , em biết rồi ( mặt đo đỏ nhìn đáng yêu gớm )
Mầy ẻm còn lại lườm nguýt em nhưng mà chẳng dám ý kiến gì vì em đã nói thế rồi ,dù có ý kiến thì cũng chẳng giải quyết được gì . Tối cả mẹ cả bố với mấy bà bác lênthăm , nhìn em mà bất ngờ cơ bản là vì em có tới tận 4 cô gái vừa xinh vừa kiêu ở đây chăm em . Thằng anh họ nhà bác nhìn em không khỏi gato nháy em bảo share cho. Cơ mà em ghét nó vì cái thằng này nên chả thèm để ý. Nói chuyện , hỏi thăm chán chê mọi người kéo nhau về hết, lúc này còn mình D ở lại. Tắm rửa xong xuôi ra thấyD đang ngôi vắt vẻo chơi chém chuối à quên chém hoa quả .
Em: sao ai cũng suốt ngày cắm đầu vào mấy cái trò ấy nhỉ , có gì hay không ?
ED: hay chứ , hay dã man luôn
Em: xời , chém toét cả tay chả đc cái gì thì chém làm gì ?
ED: kệ em , ple
Em: dạo này em trẻ con nhờ ,hay lè lưỡi thế cắt lưỡi bh
ED: đố cắt được đấy , cắt đi rồi anh nuôi em suốt đời
Em: đố không ?
ED: đố đấy hừ
Lao vào cù D , chọc gheo chán chê hai đứng dừng lại , mặt đối mặt , mùi channel quen thuộc phảng phất trước mũi làm em cảm thấy có hứng thú gì đó . Mà lạ là thằng em hôm nay không đòi quậy như mọi hôm nữa . ED nhìn thẳng mặt em nhiều nênngại , để ý ánh mắt em nhìn vào ngực nên lấy tay kéo cổáo rồi quay mặt đi . Lại đỏ mặt , sao mà yêu thế cơ chứ. Ước gì ..
Em: anh có định làm gì đâu mà em cứ làm như anh sắp ăn thịt em ấy nhỉ ?
ED: ai biết được anh dê như thế ai mà đoán được .
EM: xời chưa đến lúc thôi , anh yêu em tin không ?
ED:yêu em thật á ?
Em: cả 4 người anh đều yêu, anh không muốn ai phải khổ cả
ED: vậy em làm bà cả
Em: chưa gì đã nghĩ thế rồi
tự dưng đèn tắt cái phụp ...
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
PHẦN 36
Đã bao giờ con người ta muốn gặp lại thứ mà mình không bao giờ muốn gặp lại âu cũng là số mệnh nghiệt ngã bắt ép con người ta một cách quá đáng mà thôi . Cuộc sống là một vở kịch và ai cũng là một diễn viên , hay hay dở của vở kịch cũng sẽ chỉ là do diễn viên tốt hay xấu mà thôi :
" một khi đã chia tay thì dù có sống cùng một thành phố, hít chung một bầu không khí cũng sẽ không bao giờ thấy nhau "
Khi bóng tối bao trùm lên cả hai con người trên chiếc giường ấy , môi tìm môi , bàntay nắm lấy bàn tay . Hơi ấmtràn từ cơ thể người con gáiđó ôi thôi chết mịa nhầm sang cái khác rồi em xin lỗi các thím.
Em: ơ chết , cúp điểng ( nháitiếng miền nam )
ED: thì có sao đâu , em sợ anh dê em thôi
Em: làm sao em run thế anh có làm gì đâu ( công nhận là em D đang run )
ED: đâu em có run đâu ạ
Em: rõ , anh yêu em ngốc ạ
ED: em cũng vậy khốn nạn ạ
Em: mịa đang loãng mạn em làm anh cụt cả hứng
ED chả nói chả rằng vòng tay qua cổ rồi ghì em xuống, tưởng được hôn hóa ra là em ấy kéo đầu em xuống đểghé tai vào ngực
ED: nhịp tim em chứng minh đấy
Em: bùm bụp ... bùm bụp ... thình thịch ...
ED:...
Em: mã SoS à em
ED: đồ hâm , mã " em yêu anh nhiều lắm ấy "
Em: xời , nghe cứ như là gõ trông hội Thăng Long ấy , yêu với chả đương nghỉ
Lần này thì là hôn thật , cháo quẩy , cháo thịt , cháo lưỡi đầy đủ . Đáng yêu lắm thím ợ . Kết thúc màn chào hỏi là làm ôm và ấp trong khinhiệt độ bắt đầu tăng lên . Cơ mà thế éo nào mất mà bệnh viện mất điện 5p rồi mà không có điện .
ED: nếu mà em không còn là trinh nữ thì sao hả anh ?
Em: cái gì cơ ?
ED: nghe rồi còn giả vờ , nỡm
Em: trinh là cái gì ăn được không ? chắc là ngon lắm nhỉ? anh nghe bẩu là nhiều anhthích săn cái ấy để ăn
ED: đồ hâm người ta đang hỏi tử tế ?
Em: thì chả sao cả , nó chả đánh giá được đức hạnh của một người phụ nữ , đức hạnh nằm ở hành động và ở chỗ này này ( tay bóp boob nhầm tay chỉ vào tim )
ED: vậy à , vậy thì anh vẫn còn yêu em chứ ?
Em: đồ dở hơi , yêu vì cái trinh thì tìm đến mùa cam mông cổ bán sang việt nam mới còn một đứa còn trinh
ED: mông cổ không thuộc trung quốc à , thế thì cam bán đầy ngoài đường
Em: đã dốt còn đòi hay chữ là sao nhỉ ?
ED: sao , em nói sai chỗ nào
Em: về học lại địa lý đi nhé hừ
ED: đồ hâm
Em: ờ chả chấpp làmm gì choo mệtt ra
Tự dưng điện sáng choang , cửa phòng em lại bật mở ra bà y tá thò mặt vào
thấy tay em em đang để trênngực D thì bà ấy cười đểumặt cực kì đểu luôn ấy .
Y tá : đề nghị đây là bệnh viện nhé , thuốc của cậu đâyuống đi rồi tí nữa tôi tiêm cho một mũi an thần ngủ chongon
Em: ơ sao phải tiêm an thần ạ
Y tá : bác sĩ trưởng khoa dặn thế , lên mà hỏi nhé
Em:...
Để thuốc vào trong bàn cạnh giường rồi bà ấy nguẩy mông đi ra , ED thì mặt đỏ như gấc dụi đầu vào ngực em
ED: em ngượng chết mất thôi
Em: ơ hay có làm cái trò mèo gì đâu mà ngượng
ED: nhưng cô ấy nhìn thấy em với cả anh
Em: em cả anh làm sao ?
ED: thì tay anh để trên ngực em còn gì
Em: ơ hay , anh để ngoài áo, chứ có thò vào trong đâu mà ngượng đồ hâm
ED: nhưng em vẫn ngượng mà
Em: đồ hâm
Xong ôm em ấy một lúc , em lôi cái bát ra ngồi chơi trò " where my water " ED thì cứ chỉ trò làm mấy bàn toàn phải chơi lại , ứcc khôngg tả đượcc vớii emm ấyy haizz thế mới đắng cay chứ . Chơi chán chê đến lúc bà y tá vàonhắc uống thuốc rồi tiêm xong em cả D ngủ luôn . Sáng hôm sau dạy thì không thấy D đâu cả , bỗng nghe tiếng nước dội ào ào trong nha vệ sinh , em lại nằm xuống giả vờ đang ngủ . D nhẹ nhang về giường xong nằm nhìn vào mặt em . Cứ nhìn chằm chằm như thế , emkhông tài nào nhịn được cười khi mắt cứ ti hí nhìn em ấy .
ED: biết ngay là anh dậy rồi
Em: sao em biết
ED: em đoán thế mà , he he
Em: giỏi đấy , thế mới đáng làm dâu họ Nguyễn
ED: xời khỏi khen đểu
Em: đợi tí anh đánh răng xong đi ăn sáng nhé
ED: vâng anh đi đánh răng điem xong rồi
Em: nhanh gớm , chuẩn bị như kiểu cái đứa trong phim" what my number " ấyy nhỉ hay thật đấy
ED: đi đi nhanh lên
Vào nhà vệ sinh như một cơn lốc màu da cam , vèo vèo tí là xong xuôi mọi thứ buổi sáng . Ra thì thấy ED gấp xong chăn rồi , đảm đang gớm , chăn gối gấp phẳng phiu và vuông chằn chặn như lính ấy ( bố D làm trong quân đội các thím ợ , nhưng giờ thì làm cả nghề tay trái người ta gọi là XHĐ ấy ). Em cả D đi ra ngoài ăn sáng , thì đúng lúc ấy C cũng đi vào tay cầm cặp lồng
Em: ơ em vào sớm thế ?
EC: em dậy sớm mà ngày nàochả thế , có thế mà cũng hỏi, mà hai người đi đâu đấy ?
Em: sáng người ta làm gì để đỡ đói ?
EC: à , em mang bún bò nam bộ vào cho anh đây
Em: thế mang vào phòng đi , hôm nay ra ngoài hít thở tí , em đi luôn đi
EC: vâng , đợi em một tí .
Đợi C cất đồ rồi ra đi luôn . Cả 3 đi bộ sang Lê Thanh Nghị ăn phở bên ấy , em biết có cái quán trong ngõ ăn ngon nên dẫn em ấy vào
(Nokia c2-00)
_______________
Nothing
Trang 1 ... 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11 ... 18 • Chuyển đến trang
Trả lời nhanh