Ngày xửa ngày xưa, xưa lắm, để anh kể lại cái ngày xưa như thế nào.
Nó xưa tới cái mức mà ông cố nội của anh kể cho ông nội anh nghe hồi thế kỷ 19 đấy. Sau này, anh tìm được cuốn băng ghi âm trong buổi kể chuyện ấy.
Ông bắt đầu kể bằng cái câu: "Ngày xửa ngày xưa". Anh nhắc lại lần nữa là xưa lắm rồi. Ở một làng nọ, có một gia đình khá giả. Nhà có hai anh em trai, mặc dù là người Việt Nam chính cống nhưng ông bà lại sính ngoại nên hứng lên đặc tên đứa con là Luân Đôn, đứa lại là XingTơn. Một ngày xấu trời, ông bà rủ nhau lên rừng ôn lại chuyện chúng mình. Thế là chẳng may hôm đó, có một con hổ cụt chân đói quá mò về làng. Đi ngang qua đồi thấy hai cục thịt béo đang hú hí ngứa mắt nên xơi bén mất. Đôn và Tơn kể từ ngày ấy được nhà trường miễn giảm học phí cho vì là trẻ mồ côi, may thế đấy!
Thằng Tơn là thằng anh, tính tình không khác gì mấy thằng Mỹ gian xảo khác Việt và thâm độc. Thằng Đôn ngược lại, ngoan ngoãn và hiền lành, được cái còn ga lăng nữa chứ lị không khác gì một quý ông quý tộc ấy mà. Thấm thoát đã mấy lần chủ tịch nước gọi điện mừng xuân trên tivi rồi đấy. Đôn và Tơn cũng đã sống trên 18 tuổi bắt đầu tò mò về các trang sex như là Tin ********.côm *********.ét.hát
Giờ lại bàn về chuyện chia tài sản để ra riêng cho nó thoải mái. Lúc đó không có luật sư để phân chia tài sản hai ông bà để lại cho mỗi thằng tự phân chia. Để công bằng hai anh em mua về bộ bài đánh mỗi lần thắng lấy được một thứ trong nhà. Vốn gian xảo có thừa, hai đú gọi trai làng đến vào các dịp tết. Tơn nó làm bán hết của cải trong nhà. Cuối cùng đổi lại cho Đôn, ván cuối cùng nó cũng lên ba phõm ù luôn. Thế là được một mảnh đất nhỏ nhỏ ở ngoài đê, trên đó có một ngôi nhà cấp bốn xuống cấp khu vườn có cây quốc rất là sai quả. Tơn sau vụ đó giàu to. Nó bán mảnh đất ở đường cho nước ngoài xây nhà tiện nghi tiền như Quân Nguyên, gái gú bia rượu cả ngày, sống như ông vua con trong làng vậy. Về phần Đôn nhờ chăm chỉ đánh máy thuê với đánh lô đề..
truyện hơi dởi hjx, ae đọc đở nha