Sau đó nhỏ nhìn thấy em đang ngắm nó, thế là nó đỏ mặt ấp a ấp úng xin lỗi(thực sự em cũng không biết có gì mà phải xin lỗi) . Em nói với nó là không có gì! Chuyến một là vào Bảo Tàng Lịch Sử... Em với nó đi vào tr9ng tham quan thì lạc( vì nó có 31 phòng nối liền- như mê cung ấy).
Hai đứa cũng mò mẫm mãi mới thấy đường ra. Lên xe thì em cũng mệt( do mùi máy lạnh) Thế em cũng chăng suy nghĩ gì mà tựa vai nhỏ ngủ một giấc. Thấy nhỏ cứa run nên em tội lắm. Em nói: Cho nằm tí nhá, không 'thịt' đâu mà sợ!
...