lúc nhỏ mẹ Mjh cùng với ông ngoại đi về khuya,lúc đó thì đi bằng chiếc xuồng ba lá,bơi ngang một con mương dài,hai bên có những hàng tre(bụi cây tre) trãi dài theo hai bên bờ,khi đang bơi xuồng thì bọn ma quằn những cây tre xuống cản đường,ngoại Mjh nói mãi mà nó ko chịu ngừng nên ngoại lấy cái chèo đập vào nhánh tre thế nó mới chịu nghỉ và để đường cho ngoại và mẹ của Mjh về.
(Nokia x2-01)
------------
Những người đã like
Mjhtriuday bởi bài viết có ích này:
Merilo
_______________
mjhtriuday
Bang Chủ Gió Bão_______________________________
CHÚ ÝHƯỚNG DẪN TRÁNH ĐÀO TOP_______________________________
Top Yêu Cầu video
Mjhtriuday đã viết:lúc nhỏ mẹ Mjh cùng với ông ngoại đi về khuya,lúc đó thì đi bằng chiếc xuồng ba lá,bơi ngang một con mương dài,hai bên có những hàng tre(bụi cây tre) trãi dài theo hai bên bờ,khi đang bơi xuồng thì bọn ma quằn những cây tre xuống cản đường,ngoại Mjh nói mãi mà nó ko chịu ngừng nên ngoại lấy cái chèo đập vào nhánh tre thế nó mới chịu nghỉ và để đường cho ngoại và mẹ của Mjh về.
mô phật mong tụi nó đừng nhát mình là được @@
(Nokia 110/2.0)
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
đêm ấy ngoại và mẹ của Mjh đi bắt ếch,đến khuya trên đường về thì mẹ Mjh nghe tiếng hát,đó là tiếng ma hát trong đêm,khi ấy mẹ Mjh ko hề biết nên hỏi ngoại Mjh,ngoại biết đó là tiếng hát của ma nhưng ngoại ko nói vì lo mẹ sẽ sợ,nên ông mới nói là tiếng người ru con,khi đi về đến nhà thì ngoại mới nói cho mẹ mjh biết.
Qua những chuyện Mjh kể thì mọi người có phát hiện là ma ko hại người ko? Nó chỉ doạ chúng ta thôi,nếu ta ko sợ chúng thì chúng sẽ sợ ta,nếu ta sợ chúng thì chúng sẽ doạ ta đến nỗi rất quá đáng.
(Nokia x2-01)
_______________
mjhtriuday
Bang Chủ Gió Bão_______________________________
CHÚ ÝHƯỚNG DẪN TRÁNH ĐÀO TOP_______________________________
Top Yêu Cầu video
Chuyện thứ 6- LINH HỒN ÔNG ÚT..
-Đây là 1 câu truyện có thật xãy ra ở vùng quê trà ôn , vĩnh long trong dòng họ nhà tôi , câu truyện khá ngăn nhưng cũng ko kém phần hồi hộp .... năm ngoài trước khi gia nhập vào 2T này , tôi còn là 1 mod game online dev game server center bên clbgamesvn.com mà ngày nay là gamezone.vn , nhưng vì 1 chút hĩu lâm xích mích nhõ với member trong gamezone để mang tiếng lừa đảo , thế là bị kick ra khỏi ban quản trị , những bản game server do tôi dev , các tools server bảo mật do tôi viết điều bị mang tiếng , trong khi trước đó nó giúp ít đc cho server giảm lag và giảm ddos , bị kích thì kích , tôi chán nãn , cũng không thèm onl trong 1 khoảng thời gian dài , khi tôi còn làm mod , tôi từng dev các bản muserver , Jxserver , nên sở thích của tôi là chơi mu online , cũng nhờ thế mà quen biết đc với bác LanTran@ ở câu truyện chứ 2 tôi kể , sau khi bị kích ra khỏi đội ngũ BQT của gamezone tôi offine 1 thời gian dài mai danh ẩn tính , khoảng thời gian đó cũng là khoảng thời gian giỗ ông út ở dưới quê tôi , trà ôn , vĩnh long , tôi đi cùng gia đình về đó chơi , ăn dám giỗ , gia đình tôi hơi phức tạp , giống như người ở dưới quê không muốn chúng tôi về hay sao ý , người nào cũng tỏ vẻ mặt hầm hừ , tôi và người anh 2 tên tuấn , còn tôi tên tiến về sớm 1 ngày để tảo mộ ông bà , phụ giúp bà út việc nhà này nọ , cho đến ngày giổ của ông út , ko ai dám đem đồ ăn lên bàn thờ để thờ ông út mà phải nhờ tôi cùng anh 2 tôi đưa đồ ăn lên bàn thờ , kỳ lạ ở chỗ , nhà ở dưới quê , gần sông , rộng thì rất rộng mà ko hĩu sao , bàn thờ ông cố , bà cố , nói chung các ông bà trong gia đình đều để chung 1 bàn thờ để thờ , chỉ có mỗi di ảnh và bàn thờ ông út là để riêng phía sau nhà thờ riêng , hõi tới thì ai trong nhà cũng nói là bàn thờ trên này đã hết chỗ thờ , trong khi cái bàn thờ vẫn còn rộng thênh thang , tôi và anh 2 cầm 1 mâm thức ăn , 1 mâm trái cây chuẩn bị đem ra sau nhà thờ ông út thì cậu tôi tên đại , nói
"Đem xuống để lên bàn thờ rồi qoay lưng đi , đừng nhìn lại về phía bàn thờ"
cậu dặn sao thì tôi làm như thế ko dám hõi nhiều , đúng như lời cậu dặn tôi đem 2 mâm thức ăn để lên bàn thờ xong thì qoay lưng đi nhưng lỡ làm rơi đôi đũa trên mâm xuống nên qoay lại để nhặt lên thì tá hỏa , nhìn thấy ông út mắt trợn trắng đưa cái lưỡi dài cã tấc ra ngoài đứng ngay bàn thờ , toán loạn tôi bỏ chạy luôn vẻ mặt tái xanh , tôi phải nôn ói hết mấy lên , về tới sài gòn nằm liệt giường bệnh cã tháng trời mới hết =.=' , từ đó về sau tôi k dám về quê ăn giỗ nữa , cứ tới ngày giỗ là gia đình tôi làm giỗ trên này luôn
(Nokia 110/2.0)
_______________
Xin chào các bạn nha. Chúc các bạn online Web vui vẻ!!
Trang