ID Topic: 33286 • Có 1,349 lượt xem
Tác giả:Me
Số lượng Chap:5
Chap 1
Tôi có quen một cậu bạn.Tôi và cậu học chung trường Đại học sư phạm kỹ thuật TPHCM.Hai đứa tôi biết nhau trong một dịp khá tình cờ.
Cậu bạn tôi là một người khá vui tính và hóm hỉnh.
Năm 2012,trên chuyến xe đò từ TPHCM về miền tây,tôi gặp gỡ một cậu thanh niên cao ráo mang kính cận nôm rất thư sinh.
Tôi và cậu chuyện trò trong suốt chuyến đi.Qua giớ thiệu,tôi mới biết cậu là Tuấn,đang học ở trường đại học ở Thủ Đức nơi tôi đang theo học.
Tuấn kể,quê ở Bến Tre.Nhà cậu có ông bà già và đứa em nhỏ đang học lớp 12.
Nhà Tuấn rất nghèo.Ông bà già cậu là nông dân chính gốc,quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời nhưng gặp cảnh mùa màng thất bát,hạn hán triền miên nên.Cánh đồng lúa,phần thì chết khô,phần thì sâu bọ phá hại nên ông bà già cậu quyết định chuyển sang trồng cây ăn trái.Vài năm đầu,gia đình cậu làm ăn thấm khá,của ăn của để dư giả.
Nhưng,một tai họa bỗng ập đến gia đình Tuấn khiến cả nhà cậu khốn đốn lao đao,bao nhiêu ruộng vườn đều bán sạch.
Câu chuyện như thế này.Tuấn có một người em gái tên Xuân rất ngoan hiền và lễ phép.Trong làng,có một gã trai thầm để ý đến Xuân.Nhiều lần,gã bám theo Xuân tán tính,buông lời chọc ghẹo nhưng cô bé không hề đếm xỉa hay nghĩ đến gã trái lại Xuân thấy gã rất phiền phức và bám dai như đỉa.Nhiều lần,Xuân rất hoang mang,không dám tới trường một mình mà phải nhờ anh mình đưa đón.Gã trai khi thấy có người thân đi bên cạnh Xuân nên không theo sau cô bé nữa.Gã tức lắm,vì gã cũng đẹp trai,phong độ lắm mà Xuân không ngó ngàng hay cho gã một cơ hội.Rồi gã nảy ra một kế hoạch vừa loé lên trong đầu.Gã phải chiếm lấy Xuân cho bằng được,không cách này thì cách khác,miễn sao,gã được yêu Xuân và Xuân cũng đáp lại tình yêu của gã dành cho cô là gã thấy mãn nguyện rồi.Gã sẽ dùng mọi thủ đoạn để có Xuân.Vì yêu Xuân gã có thể làm tất cả.
Và ý đồ đen tối của gã đã đạt được mục đích.Một đêm tối trời,Gã trèo vào Xuân vì biết Xuân sẽ ra nhà tắm tắm như thường lệ.Gã ngồi lù lù như một bóng ma sau nhà tắm,gã tranh thủ khoét một lỗ trên vách nhà tắm được lợp bằng lá dừa khô.Đúng như gã dự đoán,Xuân từ trong nhà mang theo áo quần để tắm.Cô bé không biết mình đang bị một cặp mắt theo dõi và phơi bày cái thân thể trần truồng loã thể cho gã trai thoải mãi ngắm nghía.Dục vọng bỗng nổi lên trong người gã trai.Gã quyết định sẽ chiếm lấy thể xác Xuân.Không đợi thêm nữa,khi Xuân đã tắm xong và thay đồ.Gã đứng trước cửa nhà tắm,khi Xuân vừa mở cửa,gã ôm lấy cô bé.Gã dùng một tay chụp miệng Xuân để cô bé không kêu la,tay kia gã rút từ trong túi quần một chiếc khăn trắng mà gã đã tẩm thuốc mê và chụp vào Xuân.Chỉ vài giây sau,thuốc ngấm,Xuân mê man bất tỉnh.Gã bồng cô bé vào nhà tắm và không để chậm trễ một phút giây nào,gã đã chiếm đoạt thân xác của Xuân theo cách như thế.Trước khi đi,nhìn thân thể không mảnh vải che thân của Xuân,buông một câu lạnh lùng:
-Em đừng trách anh nhé!Có trách,hãy trách chính bản thân em vì đã không cho anh một cơ hội.Anh thực sự không muốn phải làm điều này với em nhưng vì quá yêu em nên anh không thể ngăn được suy nghĩ đê hèn và hành động bỉ ổi của mình.Hãy tha lỗi cho anh!
(Opera Mini 4.2.1)
------------
Những người đã like
01284470539 bởi bài viết có ích này:
hjepvipok
Chap 2
Cha Xuân khi hay tin con mình bị làm nhục,ông uất hận kẻ đã cướp đời con gái ông.Vì quá thương Xuân,ông cùng con ra công an xã trình báo sự việc và nhờ chánh quyền can thiệp,vạch mặt kẻ phạm tội để trả lại sự công bằng cũng như bồi thường thương tổn về mặt tinh thần mà con gái ông đang gánh lấy.
Một điều tra viên mặc sắc phục lấy lời khai của Xuân:
-Xin cô cho biết,đêm đó cô có nhận ra thủ phạm,kẻ đã hại cô không?
Xuân nghĩ đến cảnh tượng cô bị người đàn ông lạ ôm lấy thì rất sợ hãi,cô nép vào lòng cha mình.
-Tôi...tôi không biết,vì lúc đó trời tối quá!
Điều tra viên cúi đầu ghi chép.
-Xin cô hãy bình tĩnh.Hãy cố gắng nhớ lại xem,vì đây là yếu tố quan trọng để chúng tôi làm rõ vụ án này.
Xuân ôm đầu,lắc qua lắc lại.
-Không!Không!Tôi không nhớ gì hết,xin đừng hỏi nữa!
Điều tra viên nhìn Xuân rồi lại nhìn cha cô,lắc đầu.
Cha Xuân nhìn điều tra viên.
-Để tôi khuyên con bé!
Rồi ông ôm lấy Xuân,nét mặt cô bé vẫn còn đang sợ hãi.
-Con nghe cha nói này!Con phải cố gắng nhớ thì anh công an mới giúp con được.Con có muốn thủ phạm bị trừng phạt trước pháp luật không?Nếu muốn thì hãy nghe lời cha.Con không cần phải sợ nữa,mọi chuyện đã qua rồi mà,đừng nghĩ đến nữa.Hãy kể lại những gì con biết về thủ phạm,hãy bình tĩnh,có cha ở đây rồi con gái.Không sao đâu!
Điều tra viên đẩy ly nước đến trước mặt Xuân.
-Cô uống đi!Rồi bĩnh tĩnh kể lại mọi chuyện cho tôi nghe!
Xuân cầm ly nước lên,chậm rãi uống.
-Em...em sẽ thuật lại sự việc mà em biết!
Điều tra viên:
-Tốt lắm!Bây giờ cô hãy nghe tôi hỏi.Trong làng,cô có quen ai khác ngoài những người bạn của cô không?
Xuân:
-Dạ!Không thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Cô hãy cố nhớ lại xem,một người nào đó chẳng hạn...
Xuân:
-Dạ!Để em nghĩ...đúng rồi thưa cán bộ,có một người thanh niên gần đây hay quấy rối em.
Điều tra viên:
-Xin cô hãy nói cụ thể!
Xuân:
-Mỗi lần em đi học hay ra về là người thanh niên đó theo em như hình với bóng,anh ta còn nhiều lần chọc ghẹo em.
Điều tra viên:
-Người thanh niên đó trông thế nào chắc cô biết chứ?
Xuân:
-Em cũng không rõ anh ta là người ở đây hay từ xa tới nhưng bề ngoài anh ta em nhớ rất rõ,anh ta rất cao lớn thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Ngoài người thanh niên kể trên,cô còn biết ai nữa không?
Xuân:
-Dạ!Không thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Cô chắc chứ!
Xuân:
-Vâng!Thưa cán bộ!
Điều tra viên:
-Được rồi,tôi sẽ ghi lại những điều cô đã nói.Bây giờ cô có thể ra về,khi cần,tôi sẽ gọi cô.Mong sự hợp tác từ cô.
Xuân:
-Vâng thưa cán bộ!Em sẵn sàng ra tòa làm chứng nếu thủ phạm sa lưới pháp luật.
Điều tra viên:
-Xin cô cứ tên tâm.Lưới trời lồng lộng,tuy thưa khó lọt,bên tôi sẽ sớm lôi kẻ phạm tội ra ánh sáng để trừng trị theo luật pháp đã ban hành.
Cha Xuân bắt tay điều tra viên.
-Cảm ơn anh rất nhiều!
(Opera Mini 4.2.1)
Chap 3
Từ đó,gia đình của Tuấn sa sút thấy rõ.Bao nhiêu của cải vốn liếng đều đổ hết vào để lo cho đứa em gái.
Từ ngảy xảy ra vụ án mà người dân trong làng cho là động trời này vì từ trước tới nay,xã Châu Thành là một vùng quê yên bình,có mấy khi xuất hiện một vụ án hiếp dâm gây xôn xao dân chúng như bây giờ.
Dân trong làng ai cũng bàn tán,có người thương,tội nghiệp cho Xuân,có người từ lâu không ưa gia đình của Xuân hay nói đúng hơn là ông bà già của cô bé nên họ độc mồm độc miệng nguyền rủa:
-Đáng đời lắm!Đúng là đời cha ăn mặn,đời con khát nước mà!
Những lời nói ấy vô tình lọt vào tai cha Xuân.Ông rất tức giận trước lời nói xấu của thiên hạ.Vì tuổi cha Xuân đã cao,không chịu nỗi lời đàm tếu nên ông đứng tim mà chết.
Ngày làm ma chay,cả gia đình ai cũng khóc thương ông.Vợ ông ngất lên ngất xuống,hai người con thì ôm quan tài cha mình mà khóc nức nở.Nhìn cảnh tượng đó,nhiều người đến dự lễ tang không cầm được nước mắt,xót xa cho gia đình họ.
Từ̀ ngày cha Tuấn mất,cậu thề bên mộ cha là sẽ học thành tài để ông có thể mỉm cười dưới suối vàng.
Tuấn ngày đêm dùi mài sách vở.Xuân cũng không còn mặc cảm khi đến trường,cô bé vui vẻ hơn.
Hơn ba tháng từ khi vụ án xảy ra,bên công an họ xác định,kẻ hại Xuân chính là gã thanh niên mà cô bé đã khai với người cán bộ điều tra.
Sở dĩ bên công an kết luận như vậy vì họ đã điều người đến những căn hộ ở xã Châu Thành lấy lời khai của từng người dân ở đấy.Một người dân cho hay:
-Vụ án ở nhà ông Bình có đứa con gái tên Xuân đúng không anh cảnh sát.Tôi còn lạ gì con bé ấy.Tội nghiệp cho con nhỏ!
Người cảnh sát mặc phục hỏi:
-Bà biết cô bé ấy sao?
-Tôi biết rõ là đằng khác.Con nhỏ hay qua nhà tôi chơi mà.Nó hiền,dễ thương lắm,anh cảnh sát ạ!
Người cảnh sát hỏi:
-Thế mỗi lần cô bé đến nhà bà,bà có thấy ai đi theo cô bé hay một kẻ khả nghi lảng vảng gần nhà bà không?
Người phụ nữ suy nghĩ trong vài giây rồi nói:
-A!Đúng rồi!Tôi nhớ rồi!Mỗi lần con bé tới,tôi hay thấy một người thanh niên đeo kính đen,đậu xe máy bên kia.ĐẤy,đấy,người ấy đứng ở đấy!Trông ăn mặc lịch sử lắm!
Người phụ nữ chỉ tay về hướng mà người thanh niên dựng xe.
Người cảnh sát nói:
-Có phải người đó to,cao,phải không bà!
Người phụ nữ vội đáp:
-Đúng!Đúng rồi!
Người cảnh sát hỏi:
-Bà đoán người thanh niên đó là người vùng này hay từ xa đến đây?
Người phụ nữ trả lời:
-Tôi!Tôi cũng không rõ lắm,nhưng nếu anh cảnh sát đã hỏi,tôi nói thế này nhé,tôi nghĩ người đó không phải dân ở đây,vì cách ăn mặc,cách người đó đứng gọi điện thoại,tôi nghĩ người đó từ thành phố xuống!
Người cảnh sát nói:
-Tại sao bà nghĩ như thế!Nếu giả sử là người vùng này,hắn ta đeo kính,ăn mặc không giống những người dân quê ở đây để đánh lừa bà thì sao?
Người phụ nữ từ tốn:
-Anh cảnh sát ạ!Làm sao anh nhìn người bằng bà già này.Anh biết đấy,bà già này sống ở đây mấy chục năm rồi.Nhìn sơ quá,lão cũng biết là ai.
Người cảnh sát nói cảm ơn rồi ra về,trong lòng mang theo những câu hỏi không lời giải đáp.
Tưởng chừng vụ án đi vào ngõ cụt thì bên công an họ nhận được một cú điện thoại từ một người dân địa phương ở xã Châu Thành báo có người tự tử trong một ngôi nhà hoang giáp quốc lộ.
Công an lập tức đến hiện trường.Nạn nhân là nam,không rõ lai lịch vì chứng minh thư của đã biến mất.Nạn nhân chết trong trạng thái treo cổ,đầu ngỏe sang một bên,lưỡi thè ra.Phải vất vả lắm,tổ điều tra hiện trường mới gỡ cái xác cứng đờ xuống.
Tại hiện trường có một chiếc ghế mà nạn nhân có lẽ dùng để quyên sinh,xung quanh là những giọt máu đã khô trên nên nhà.
Tổ điều tra còn phát hiện thêm một mẩu da người rất nhỏ trong lồng bàn tay bên phải của nạn nhân.
Ngay lập tức,mẫu da tay được đưa về phòng xét nghiệm của bộ công an và rất bất ngờ,mẫu ADN trên da tay tại hiện trường trùng khớp với mẫu ADN trên tinh dịch mà cảnh sát tìm thấy trên người Xuân là của kẻ hại đời cô bé để lại.
Từ đó,công an họ kết luận,thủ phạm của hai vụ án ở xã Châu Thành do một người thực hiện.
Đội điều tra được điều đi tỏa ra khắp các ngõ ngách,con đường tiến ra các tỉnh và phối hợp với công an ở đây,khoanh vùng những đối tượng có tiền án tiền sự triệu tập họ về sở cảnh sát để tiến hành điều tra làm việc.
Nổi lên trong số đó là một đối tượng cộm cán,từng vào khám Chí Hòa do ẩu đả bằng hung khí và một lần phạm tội hiếp dâm trẻ vị thành niên.
(Opera Mini 4.2.1)
Chap 4
Qua lời khai,người này tên Tâm Như.Hắn khai khi thấy đàn bà con gái đẹp ăn mặc sexy là lòng hắn muốn được “yêu” họ.Hắn còn có sở thích bệnh hoạn là rạch mông nữ sinh bằng dao lam.Một lần,khi hắn đang chạy xe thì thấy 1 nữ sinh đạp xe trên đường.Hắn bám theo cô bé rồi hành sự một cách chớp mắt.Nạn nhân truy hô,những người dân gần đấy quẳng ghế ra trước đầu xe làm hắn ngã nháo nhào rồi ba bốn người xúm lại giải hắn về công an phường.Hắn không có người thân nên công an cho hắn làm công ích tại đồn rồi thả về và hắn hứa với người trưởng công an sẽ không tái phạm lần nào nữa.Nhưng lời hứa như gió bay đi.Hắn dũ dộ rồi giao cấu với đứa bé gái mười tuổi.Sợ gia đình tố giác nên hắn lẩn trốn về Cà Mau và tại đây,hắn gây ra 1 vụ án gây chấn động dư luận và hắn còn tước đoạt 1 mạng người mà người đó chính là bạn thân của hắn.Ở đời,có 1 câu nói rất hay: kẻ nguy hiểm nhất chính là kẻ bên cạnh ta,thật không sai tí nào khi hoàn toàn đúng trong trường hợp này.
Ngày trước,Tâm Như và Diễm Thanh,bạn hắn,là 1 đôi bạn tốt và cùng tiến về phía trước.Nếu ai có khó khăn gì thì người này giúp người kia hoặc ngược lại.Hai người từng là sinh viên nhưng học 1 thời gian thì Tâm Như gãy cánh giữa chừng,phải từ bỏ vì tiền học phí khá cao,rồi Tâm Như đi làm phụ hồ,bốc vác tự nuôi bản thân.Từ đó,Tâm Như làm nhiều nói ít và không nhiều những mối quan hệ.Làm được năm trời,Tâm Như bị chủ bắt chẹt,tức quá,hắn thôi việc rồi lợi dụng lúc trời Tâm Như thuê đám côn đồ đánh chủ của hắn cho bõ ghét.Sau vụ đấy,Tâm Như hành nghề lái xe ôm và quyết tu chí làm ăn.Nhưng chở khách chưa quá 1 năm,Tâm Như bỏ cả nghề vì hắn xém bị cướp xe nên đâm ra sợ.Rồi hắn vô công rỗi nghề,bạ ai thì ngửa tay xin tiền họ,có người cho vài chục ngàn,có người khinh ghét hắn ra mặt.
Hắn tìm đến Diễm Thanh vay 1 ít tiền để làm ăn nhưng thực chất đi đánh bạc ,nướng hết vào 3 trò đỏ đen may rủi.Thua đã đành,hắn không còn 1 xu dính túi để đón xe ôm về vì xe của hắn,hắn cho “bay” từ năm ngoái.
Hắn còn nợ chủ sòng bài casino ở Tây Ninh 1 số tiền khá lớn và nếu không trả,người ta sẽ tới xiết nhà gã.Rồi hắn đánh liều đi ăn trộm.Hắn vào 1 cửa hàng di động,vờ hỏi mua 1 chiếc Iphone 5,hắn làm bộ xem qua rồi nhân lúc chủ cửa hàng mất cảnh giác,hắn cầm chiếc iphone chạy mất.Hắn đem đi bán được 3,4 chai.Trả nợ xong,còn dư,hắn lại tiếp tục ném tiền sòng bài.
Rồi hắn viết giấy vay nợ chủ sòng thuế chấp căn nhà cả căn nhà để có tiền đánh tiếp.
Nhưng vận số của hắn quá đen nên mất cả căn nhà,hắn trở thành kẻ vô gia cư,thất nghiệp.Bạn hắn thấy hắm thảm hại quá nên có nhã ý kêu hắn đến nhà ở tạm.Hắn đồng ý nhưng ở dăm hôm,hắn không chịu nổi,hắn lại vay ít tiền bạn hắn rồi đi uống rượu,té lên té xuống ngoài đường.Sợ hắn chết vì trúng gió nên bạn hắn lại đem hắn về nhà.
Một ngày nọ,bạn hắn có dịp về Cà Mau thăm người thân nên dặn hắm trông nôm dùm nhà cửa nhưng hắn không chịu,đòi đi chung với bạn hắn vì hắn cũng muốn về Cà Mau để giải quyết 1 số chuyện.Bạn hắn đồng ý.Thế là chiềư hôm ấy,cả hai cùng đi chung 1 chiếc xe.
Đến Cà Mau,hắn mượn xe của bạn chạy loanh quanh trong xã Châu thành và tình cờ va phải Xuân,con gái ông Bình đang đạp xe trên đường.Hắn đỡ Xuân dậy và ân cần hỏi cô có bị làm sao không?
Lần đầu nhìn thấy Xuân,vẻ đẹp của cô như hớp hồn hắn,làm hắn nhớ ngày đêm và hắn mong gặp lại cô 1 lần nữa.Hắn đem chuyện này kể với bạn,bạn hắn bảo:
-Thôi đi ông!Người ta con nhà gia giáo,có ăn học đàng hoàng,khó rớ vào lắm!
Với bạn hắn thì là vậy,còn với hắn,hắn đã muốn thứ gì thì thứ đó phải thuộc về hắn.Rồi hắn biết Xuân đang học ở trung học.Hắn mon men đến trường Xuân,đợi nàng tan lớp rồi đi theo tán tỉnh nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ từ Xuân,nói đúng hơn,cô không ưa hắn.
Rồi hắn tìm cách hại Xuân để trả thù cô và hắn đã thỏa mãn được ý nguyện của mình.
Từ đó,hắn cũng nôm nớp lo sợ,Xuân báo công an bắt hắn nên hắn dự định sẽ về lại Sài Gòn.
Hắn hẹn bạn hắn vào 1 căn nhà không người ở.Hắn lại ngửa tay vay thêm 1 số tiền nhưng lần này bạn hắn bảo không có.Hắn lớn tiếng chửi rủa bạn hắn là keo kiệt,bủn xỉn.Tức giận vì lời nói đó của hắn,bạn hắn ra về.Trong đầu hắn liền nảy ra 1 kế hoạch: hắn sẽ giết chết bạn hắn,lấy xe bạn hắn đem về Sài Gòn rồi lấy tiền tiêu sài.Nghĩ là làm,bạn hắn chưa bước chân ra khỏi cửa,hắn nhặt 1 sợi dây dưới đất chạy đến siết cổ bạn hắn đến chết.Khi thấy bạn hắn đã ngừng thở,hắn lục lọi quần áo,lấy 1 chiếc iphone,1 chiếc nhẫn vàng và 230k của nạn nhân đem đi.Xong xuôi,hắn treo bạn hắn lên để dàn dựng như 1 vụ thắt cổ tử tự.Nhưng vì sơ ý,hắn không biết rằng,bàn tay phải bạn hắn vô tình cào trúng cánh tay hắn và lấy đi 1 mảng da.Hắn không ngờ rằng,chính mảng da tay của hắn đã tố cáo tội ác của hắn.
(Opera Mini 4.2.1)
Chap cuối
Giờ đây ngồi sau song sắt,hai má hắn hóp vào,đôi mắt hắn sâu hoắm thâm quằng vì từ lúc ngồi tù,hắn chưa ngày nào được yên giấc vì hế cứ nhắm mắt là những tội lội hắn gây ra lại hiện lên ám ánh hắn.
Về phần Tuấn,khi hay tin kẻ hại em mình đã sa lưới pháp luật,cậu cảm thấy mãn nguyện vì cuối cùng công lý đã được thực thi,cha cậu nơi chín suối có thể yên lòng rồi.
Học xong năm thứ tư,Tuấn ra trường với mảnh bằng trên tay.Cũng giống như tôi,cầm mảnh bằng mà trong lòng đầy rẫy ngỗn ngang,liệu chúng tôi có tìm được 1 công việc thích hợp đúng chuyên môn hay không lại đi làm bán thời gian kiếm ít tiền chờ cơ hội đến.Biết thế nào được...
Thỉnh thoảng,tôi và Tuấn vẫn thường gặp nhau cà phê đây đó,hàn huyên tâm sự.Và cũng chỉ có hai thằng mà thôi.Chưa thằng nào có người yêu cả.Mà người yêu thế nào được khi trai chưa sự nghiệp,lấy vợ về mà để vợ nuôi thì nhục nhã cánh đàn ông lắm.Thôi!Cho nên tùy duyên vậy,cô nào đến thì yêu,không thì làm phận f.a cũng không sao.
5 năm sau...
Cái án 5 năm tù về tội hiếp dâm và giết người ngày nào mà gã Tâm Như nhận lấy,giờ gã đã trả sòng phẩn.Bây giờ,gã là người tự do.
Sau 5 năm,gã mới lại thấy thành phố Sài Gòn nở hoa.Việc đầu tiên gã làm là đến thăm mộ rồi tạ tội với thằng bạn mà gã đã xuống tay năm xưa.
Ngồi trước bia mộ,gã cắm vài cây nhanh,lâm râm khán vái để vong linh bạn mình yên mãi giấc ngàn thu.Gã thấy hối hận vì tội lội đã gây ra.Bây giờ ra tù,gã tự hứa với lòng mình sẽ trở thành một con người mới,sống tốt hơn để bù lại những năm tháng chồng chất tội lỗi do gã gây nên.
Gã quay về Cà Mau tìm Xuân để xin cô tha thứ và Xuân đã chấp nhận để gã làm lại cuộc đời.
Gã lên Sài Gòn ở nhà một người quen có tiệm sửa xe gắn máy,gã theo học nghề,thành thạo,gã làm công luôn ở đấy.
Cuộc sống của gã cứ thế trôi qua,cho đến 1 ngày,tôi và Tuấn gặp gã.
Tuấn nhận ra gã.Cách đây 5 năm,Tuấn đã thấy gã trên tờ công an,giờ đây,gương mắt ấy già hơn,sạm hơn.
Gã hỏi Tuấn:
-Cậu là Tuấn,anh trai của Xuân phải không?
-Vâng!Là tôi đây!
Gã xúc động:
-Tôi có xuống Cà Mau nhưng không gặp cậu mà chỉ gặp mẹ và em cậu.Tôi biết,việc tôi làm 5 năm trước đã vô tình hại chết cha cậu,tôi hận bản thân mình!Lương tâm tôi cứ cắn rứt..Xin.,xin cậu hãy tha thứ cho tôi!
-Chuyện đã qua rồi!Tôi cũng đã quên hết rồi.Em tôi nó cũng đã tha thứ cho anh rồi.Với tôi,anh cũng sẽ như thế thôi.Là con người không ai tránh khỏi sai lầm,anh đã nhận ra nó và bây giờ muốn sửa sai,tôi trách cứ anh thì có được lợi lộc gì,cha tôi cũng đã mồ yên mã đẹp nên tha thứ là cho người ta thêm 1 cơ hội để làm lại cuộc đời và sống có ích hơn.Tôi mong anh cũng như thế!
-Tôi...tôi cảm ơn cậu nhiều lắm!
3 tháng sau,tôi đã tìm được việc làm,Tuấn cũng thế.Tôi còn có 1 cô bạn gái,đó là Xuân.Riêng Tuấn thì vẫn 1 mình 1 bóng,lẻ loi...
Một ngày đẹp trời,tôi và Xuân nắm tay nhau vào công viên,chúng tôi ngồi bên hàng ghế...
Chợt từ xa,tôi thấy Tuấn hấp hả đi tới.
-Anh ta...anh ta chết rồi,Huy ơi!
-Sao!Tuấn nói ai chết!Huy không hiểu!
-Thì cái người bọn mình gặp ở tiệm sửa xe ấy!
-Nhưng!Sao lại chết?
-Công an họ nói,có 1 cô gái đến nhờ anh ta sửa hộ xe,cô gái khai với công an rằng,anh ta nhìn cô rồi ôm ngực ngã lăn ra chết...
(Opera Mini 4.2.1)
hide từng chap vào
(Firefox 45.0)
_______________
ஜ۩۞۩ஜTrảm Phong Bangஜ۩۞۩ஜ
ஜ۩۞۩ஜPhó Bang Chủஜ۩۞۩ஜ
ஜ۩۞۩ஜDajgiachandatஜ۩۞۩ஜ
░░░░░███████ ]▄▄▄▄▄▄▄▄
I▂▄▅█████████▅▄▃▂I
███████████████████]
.◥⊙▲⊙▲⊙▲⊙▲⊙▲⊙▲⊙◤...Wap mình nè
Trả lời nhanh