Chap 1
Thu đứng chờ xe bus đã hơn nửa canh giờ.Cô liên tục liếc nhìn đồng hồ,lộ vẻ sốt ruột.Cô có một cái hẹn rất quan trọng cần phải đến đúng giờ.Vì chiếc xe máy đột ngột giở quẻ,chứng ra mặt nên Thu phải khổ sở lặn lội từ nhà ra trạm xe.Vì quãng đường khá xa nên đôi chân Thu mỏi nhừ khi tới nơi. Trời tháng năm nắng gắt như cắt vào da thịt.Trạm vắng.Ngoài Thu ra,một cô cậu sinh viên đang ngồi tán chuyện rôm rả.Thu dường như không để ý đến họ.Cô có một mối bận tâm trong lòng là làm sao đến điểm hẹn như cô đã hứa với Trang trong điện thoại trong khi Thu đứng chờ nửa buổi mà chuyến xe bus cô cần vẫn chưa xuất hiện.Quái quỷ thật.Chỉ tại chiếc xe cà trớn.Phen này cô sẽ đem bán quách nó cho rảnh nợ.Chỉ còn nửa giờ nữa.Thu mà trễ hẹn chắc Trang sẽ giận và có thể không thèm ngó bản mặt cô nữa. Nghĩ vậy,Thu càng lo lắng hơn.Từ trước đến giờ,Thu toàn giận dỗi với người yêu nhưng đó là quá khứ đã ngủ yên trong Thu rồi.Giờ gặp Trang và yêu Trang,Thu thấy nó khác xa khi yêu Toàn.Cái cảm giác khó tả lắm.Bây giờ,nếu Trang mà giận cô,cô không biết có chịu đựng nổi không.Ngày trước,Toàn rất giỏi chịu đựng cô,hễ cô giận là anh ta ra sức xin lỗi và mua quà tặng cô để cô vui và bỏ qua tất cả.Không bao giờ Toàn bỏ rơi cô cho dù cô có ghét anh đi chăng nữa.Toàn vẫn quan tâm cô hết sức ân cần.Cô biết nhưng vẫn làm nũng.Nhưng rồi một ngày,Toàn thấy Trang quá trẻ con nên anh chạy theo tiếng gọi con tim từ người con gái khác.Thế là hai người chia tay không kèn trống.Thu tiếc một phần vì Toàn quá tốt,yêu thương cô thật lòng còn cô thì như con ngốc suốt ngày chỉ giận hờn nũng nịu thì thử hỏi thằng đàn ông nào có giỏi chịu đựng cái tính ấy của người con gái trong một thời gian dài thì đến lúc tức nước vỡ bờ cũng phải bỏ mà thôi.
Chap 2
Rồi Thu thở phào như vừa trút được gánh nặng.Chiếc xe bus số 6 từ Thủ Đức đi quận 5 đã hiện ra lù lù trước mắt Thu.Cô vội vã bước lên xe.Cô nhắm mắt và nghĩ ngợi những gì sẽ diễn ra khi cô ngồi gần Trang.Cô sẽ nói gì đây nhỉ.Thôi!Tùy cơ ứng biến vậy.Đây là lần thứ ba Trang nhắn tin hẹn gặp Thu,tức là hai người đã ở bên nhau vỏn vẹn hai lần. Thu vốn nhỏ hơn Trang hai tuổi.
Chap 2.1
Trang làm nhân viên kế toán trong một công ty có vốn đầu tư ở nước ngoài.Cô làm nhiều hơn nói và rất có trách nhiệm trong công việc nên rất được lòng sếp lớn.Từ ngày quen Thu,Trang thấy cuộc sống trải đầy màu hồng và tươi tắn hẳn lên. Hai năm trước,Trang bị người đàn ông mà cô đem lòng yêu thương phản bội.Sau khi chiếm đoạt thân xác Trang,gã lặng mất tăm.Trang tức anh ách vì yêu nhầm kẻ sở khanh.Cô đau đớn phá cái thai oan nghiệt.Sau cú sốc ấy,tinh thần Trang xuống hẳn,cô không còn thiết tha hay mặn mà với cuộc sống.Nhiều lần cô muốn tìm đến cái chết nhưng nghĩ đến mẹ già ở quê,cô lại buông xuôi. Trang dặn lòng từ nay sẽ không yêu thêm bất cứ gã đàn ông nào mà cô gặp.Có chết cô cũng phải giữ vững lập trường
Chap 2.2
Quãng thời gian ấy,Trang cô đơn đến cùng cực.Sáng cô đến sở làm rồi chiều tối chạy xe về nhà,thui thủi đèn dầu một bóng trong căn hộ nằm khuất sâu trong con hẻm ở Bình Thạnh. Trang sống như thế được ba năm thì gã sở khanh kia mò đến.Gã quỳ gối xin Trang tha thứ và mong được nối lại tình cảm với cô nhưng cô gạt phăng đi,bảo gã: -Anh còn dám vác mặt đến gặp tôi sao!Anh hãy biến khỏi tầm mắt cho tôi được nhờ.Loại người như anh chỉ hợp với những đứa đứng đường.Có chết tôi cũng không tha thứ cho anh.Còn bây giờ,anh hãy ra khỏi nhà tôi ngay lập tức,nếu không tôi sẽ báo công an bắt anh vì tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp đấy. Gã sở khanh xua tay đáp: -Em đừng báo!Anh sẽ đi!Nhưng một ngày không xa mình sẽ gặp lại.Anh hứa với em đấy.Chào em!
Chap 2.3
Trong một dịp Trang về quê thăm mẹ già,cô quen Thu trên chuyến xe đò về miền Tây.Một điều trùng hợp là cả hai đều cùng quê quán,sinh ra và lớn lên ở miền gạo trắng nước trong Cần Thơ.