No Name đã viết:Lại một tác phẩm khác trong lúc nhàm chán, chả định đầu tư như bộ pokemon: go nhưng lỡ viết rồi thì up lên cho mọi người góp ý...
Đầu tháng 9, thành phố HCM, buổi trưa vừa trôi qua nhưng thời tiết vẫn như cũ oi bức, nhiệt độ vẫn cao không đổi, đối với Ruby mà nói, vào những lúc như thế này cậu phải ở trong ký túc xá ngủ trưa trên chiếc giường mềm mại của mình mới phải. Nhưng khổ nỗi chương trình học ở trường học của cậu không hiểu sao cứ canh khoảng thời gian này mà bố trí tiết dạy, hơn nữa còn là tiết lịch sử khiến người khác buồn ngủ. Đối với bản thân Ruby mà nói, mặc dù là ở bên trong một trường đại học hạng hai, những chuyện như trốn học dĩ nhiên cậu sẽ không đi làm, nhưng cũng không có nghĩa cậu không được quyền đi đến phòng học sớm để tìm chỗ ngủ trưa. Đi đến một chỗ ngồi gần cửa sổ ngay góc lớp, Ruby bắt đầu lấy ra sách vở bố trí chỗ ngủ của mình. Chỗ này vô cùng thoáng khí, thông khí hơn nữa lại còn ở góc khuất của lớp nên có thể xem là nơi ngủ trưa "toẹt" vời nhất trong lớp. Ngay khi cậu bố trí xong xuôi mấy đứa khác cũng tới lớp ngày càng nhiều, tất cả đều không hẹn mà cùng bật chế độ "Rada" của mình lên quét một vòng lớp học. Nhìn thấy chỗ ngồi có lợi nhất đã bị chiếm, tất cả chỉ có thể mang theo thái độ thất vọng mà đi tìm kiếm những vị trí thích hợp khác, điều này làm cho đã có dự kiến Ruby không nhịn được thầm tự đắc. Theo tiết học bắt đầu, Ruby cũng bắt đầu buồn ngủ, bên trong phòng học lúc này cũng chỉ còn tiếng cánh quạt kiểu cũ quay bành bạch cùng tiếng giảng bài du dương, trầm bổng của ông thầy đang đứng trên bục giảng. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Ruby tính toán khi bản thân mình tiỉnh dậy sau giất ngủ, có lẽ cũng đã đến gần cuối tiết. Vậy mà hôm nay lại cùng những ngày khác bất đồng, ngay khi giất mộng đẹp của cậu vừa mới bắt đầu, cậu bị một hồi nhẹ nhàng nhưng củng có chút nặng nề chấn động đánh thức. Ruby xoa xoa con mắt còn có chút buồn ngủ, theo thói quen giơ tay lên, nhìn chằm chằm vào trên cổ tay chiếc đồng hồ Casio kiểu cũ. Thời gian hiện tại là 2h20', điều này cũng có nghĩa rằng giất mộng đẹp của cậu cũng chỉ duy trì có mười mấy phút. Ruby lầm bầm vài câu, nhưng rất nhanh những cơn chấn động lớn hơn kéo tới, làm cậu triệt để từ cơn mộng mị tỉnh lại. "Động đất à?" Ruby vội vàng quay sang thằng ngồi kế bên hỏi, nhưng thằng đó cũng chả có đáp án, bởi vì lúc này cả lớp học đã hoàn toàn hỗn loạn, mỗi người đều tỏ ra vô cùng bối rối lo lắng. Ruby lập tức đứng dậy, cậu nhanh chóng sáp lại gần cửa sổ, vừa chuẩn bị để nhảy ra bất cứ lúc nào, vừa không ngừng quan sát tình hình. Ông thầy trên bục giảng không ngừng hò hét, ra hiệu cho mọi người không nên hỗn loạn, nhưng vào hoàn cảnh như thế này cũng không có ai nghe lời ông thầy, lục đục đã có mấy đứa chạy ra khỏi phòng học. Mặc kệ là có động đất thật sự hay không, tụi nó đều cảm thấy đây là một thời cơ tuyệt hảo để trốn học. Cũng phải với loại thời tiết oi bức bây giờ ai lại chả muốn rời lớp học. Nhưng mà vài phút sau, cái tụi mà lúc nảy chạy ra ngoài bây giờ đã quay lại lớp, hơn nữa vẻ mặt của tụi nó đều vô cùng sợ hãi, trên người còn mang vết máu, bọn nó thất kinh chạy vào phòng học, cầm đầu là thằng Kazo to con nhất lớp, nó run rẩy hầu như biến đổi thanh âm la lớn: "Quái vật! Có quái vật!... nhanh lên đóng... cửa lại"
thích cái này hơn pokemon go chú à,cái này thực lun chứ thực tế ảo gì nữa đúng k @no name