Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 19:10:51 - 24/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Truyện ngẫm up

Re: Truyện ngẫm up

#101 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:38 » @98480

_Em bị làm sao vậy?!- tui lớn tiếng
_Không..không bị làm sao hết!- Ánh mắt bé có chút bối rối
_Vậy trả lời anh đi! Tại sao nó đánh em?!
_Đã nói là không cần anh quan tâm mà!
_Trả lời đi!- tui nắm lấy cổ tay của Trang
_Đau! Buông ra!- bé nhăn nhó
_Trả lời anh mau! Tại sao?!
_Anh muốn biết lắm hả!?- bé hét lên
_Ừ! Anh muốn biết đó!
_Tất cả là do anh! Do anh hết! Anh là đồ tồi! Em yêu anh trước mà, nhưng tại sao chứ?! Tại sao anh lại trở thành bạn trai của Linh?! Anh nói đi! Nói đi!- bé Trang vừa nói, vừa khóc, nước mắt thắm đẫm đôi mi.
Nghe đến đây, tui lặng đi. Nguyên do tất cả làdo mình? Sao có thể chứ? Mình là kẻ làm choTrang phải đau khổ như vầy sao? T, mày là thằng khốn nạn như vậy sao?
“Tin! Tin!”- tiếng còi xe, Vi về tới.
_Trời ơi! Em bị sao vậy Trang?- Vi nhảy hốt hoảng
_Không sao đâu chị.- Trang nói
_Còn T nữa, có chuyện gì vậy?
Không trả lời, tui trèo lên xe, đạp về nhà. Mặccho Vi kêu tên. Chạy thật nhanh về nhà. Bảy giờ rồi. Không quan tâm, tui đẩy xe vô rồi đi vô nhà.
_Đi đâu mà giờ này mới về?- má hỏi
_Dạ…tại nãy giờ con trú mưa.- tui nói
_Trú mưa mà sao ướt nhẹp vậy?
_Tại con thấy lâu tạnh qua nên đội mưa chạyvề luôn.- tui nói dối tiếp
Không đợi má trả lời, tui đi thay đồ rồi lên phòng. Nằm vật ra giường, chán nản. Đời sao nhiều cái trái ngang vậy, lấy điện thoại ra nghịch, trong vô thức tui bấm số của bé Trang.
Giật mình, xóa số. Chỉ trong một ngày mà làm tui bấn loạn hết lên…
Xóa số của Trang. Lại muốn bấm số Trang tiếp. Ừ, thì gọi hỏi thăm thôi, có gì đâu mà phải lo. Tui phải tự trấn an mình. Gọi,” Thuê bao….” Nghe buồn não ruột. Tự hiểu, tui thảy điện thoại thoại xuống giường. Đi vô nhà tắm, vặn nước ra bồn, hôm nay ngâm mình luôn, coi như rửa sạch mọi xui xẻo củangày hôm nay. Cởi áo ra, bắp tay tui bầm tím,sưng tấy lên. Cả cánh tay xụi lơ, không còn tí sức lực. Mặc kệ, so với bé Trang thì cái vết này là cái thá gì chứ. Tắt nước, tui ngâm mình trong làn nước ấm. Thoải mái hơn được đôi chút. Nằm trong bồn tắm, lại suy nghĩ vẩn vơ. Chuyện bé Trang bị đánh là do mình? Lý do? Không sao hiểu nổi…
Mệt quá!!! Suy nghĩ nhiều loạn óc. Cầm chai dầu gội xịt phát lên đầu rồi cào cào mấy cái…
Tắm xong, xuống nhà, kiếm cơm ăn. Má ở đằng trước coi Tivi, bây giờ cũng khoảng gần tám giờ rồi, hôm nay mình tắm lâu thiệt.Cơm nước xong, đi học bài. Mai kiểm tra toán mười lăm phút, không sao, mấy bài cơ bản thì chỉ cần nắm cơ bản vài đường là áp dụng được nên tui không lo. Nói vậy chứ cũng tốn ít nhất bốn mươi lăm phút để hiểu trong sách nó muốn nói cái gì, định lý dài loằn ngoằn cộng thêm mấy từ khó hiểu, ví dụ bài tập thì ít mà cứ cho những bài tập có dấu sao. Nhìn phát ngán. Học xong, xuống nhà khóa cửa.
_Ba chưa về hả má?
_Ừ, đi nhậu với mấy ông trong công ti rồi.
_Vậy chờ cử không má?
_Thôi khỏi, đi ngủ đi, sáng còn đi học nữa.- má nói
_Dạ, thôi để con ra khóa cửa.
Tui không khóa cửa cổng, mỗi lần chờ ba về thì chỉ cần móc hờ cái khóa ở ngoài cổng lại thôi. Khóa cửa xong, ra nhà sau, rót ly nước đem lên phòng. Không quên lấy theo vỉ Salonpas. Đánh răng rửa mặt rồi lấy Salonpasra dán, hết bốn miếng dán mới bít được hết cái vết bầm. Nằm xuống, bật máy lạnh lên, trằn trọc mãi mới ngủ được. Câu nói của bé Trang lúc chiều cứ văng vẳng bên tai tui. Mình là thằng khốn nạn như vậy sao? Mình làm gì mà bé Trang lại bị đánh.
Như thường lệ, sáu giờ lại lòm cồm bò dậy, mắt nhắm mắt mở đi vô toilet. Hôm nay má không réo à? Hơi lạ, kệ, đánh răng trước rồi làm gì làm. Thay đồ xong xuôi, xách cặp xuống nhà. Nấu mì, xì xụp được nửa tô, ngó lên cái đồng hồ treo tường, sáu giờ bố mươilăm….Hừm…hừm…lấy điện thoại ra coi, sáu giờ hai mươi. Chắc cái đồng hồ tường bị yếupin rồi. Rồi tui tiếp tục xì xụp cho hết tô mì. Chẹp….đạp xe thong thả tới trường, sao lạ nhễ, mọi hôm giờ này nhiều học sinh lắm mà. Bỗng thấy lo lo. Tui chạy vèo phát tới trường, vắng teo, ngoài sân không có ma nào, nhà xe thì xe dựng đầy. Không lẽ mình trễ giờ? Cái điện thoại phản chủ!
Dắt xe đi vô, ngó qua, ngó lại. Không có ai, may quá. Mới vừa đá cống xe thì:
¬_Ê!
Giật mình, tui quay phắt lại. Thằng ngáo trực cổng hôm bữa bị tui gạt.
_À à à à à….ra là ông.
_Hề hề, mày à thằng cận?
_Ông nói tui cận thì ông khác gì.- nó nói
_Nay làm gì mà trực cổng nữa?
_Tui trực thay bạn, không được à?!- thằng ngáo đó chắc vẫn còn đau sau cú lừa
_Ờ…hè hè..
_Cười gì, đi trễ, đưa tên đây.
_Cần lớp không?
_Khỏi, tui biết lớp ông rồi.
_Mày ghê vậy cận…- tui cười đểu
_Đưa tên đây!
Đúng lúc này, thằng Tuấn, thằng cao to đen hôi mới chuyển tới lớp tui, chạy vèo vô.
_Ê…ê! Đứng lại!- thằng cận ngơ ngáo rượt theo.
Thấy vậy tui cũng định đánh bài chuồn luôn, nhưng mà nó biết lớp mình rồi, nan giải thật…Chợt…tui thấy có vật gì đó hình chữ nhật trên mặt đất. Cúi xuống nhặt lên…khà khà…kì này khỏi sợ gì nữa.
Thằng cận đuổi không kịp thằng Tuấn, nó thở hồng hộc chạy ngược trở lại chỗ tui.
_Sao? Rượt không lại à? Hé hé…- tui cười khẩy
_Đưa bảng tên đây!- thằng cận gạt phắt đi.
_Ờ…hợ hợ…- tui đưa bảng tên ra
_Tuấn à?
_Ngồi nhầm lớp hay sao vậy em trai ? Không biết chữ à?
_Hừm…
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98480)

Re: Truyện ngẫm up

#102 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:41 » @98488

Nó không nói gì, lẳng lặng ghi tên vô sổ rồi đưa thẻ xe cho tui. Lấy được thẻ xe, tui hí hửng chạy lên lớp. Trong lòng mừng rơn, sao mà thằng cận đó dễ bị dụ vậy không biết. Anh là tên T chứ không phải Tuấn nhá em trai. Khởi đầu thuận lợi cho ngày mới.
Lên tới cầu thang, định chạy vô lớp thì thấy hai đứa trực ở cửa lớp, tí nữa là toi. Giờ phải làm sao đây, cái đống bàn ghế bị dọn đi từ hồi Tết rồi. Hừm…hừm…không phải xoắn!
Tui tự tin, hiên ngang bước vô lớp.
_Đứng lại! Đi học trễ, ghi tên vô sổ.- một đứatrực lớp chặn tui lại
Không nói gì, tui nhìn thẳn vô lớp dõng dạc:
_Nổ! Đi ăn rồi để quên cái cặp dưới căn-tin nè mày!
_Hả?- Năm nổ ngơ ngáo
_Hả gì? Chụp nè!
Nói đoạn, tui thảy cái cặp vô cho nó. Định bước vô lớp nhưng vẫn bị chặn:
_Đi đâu nãy giờ?- trực lớp hỏi
Năm nổ dường như hiểu ra mọi chuyện, nó chạy ra cười rồi nói với trực lớp:
_À à, hồi nãy tui với thằng này ăn sáng dưới căn-tin, để quên cái cặp nên để nhờ nó chạy xuống lấy giùm.- nó cười như nịnh thần
_Hừm…được rồi, vô đi.
Hé hé, phi vụ trót lọt. Tui với Năm nổ đi vô.
_Lát nữa bao tao uống nước mày.- thằng Nổ khều tui
_Ôkê! Ôkê.- tui cười
Bỗng dưng bắt gặp ánh mắt của Linh, em nhìn tui rồi quay đi rất nhanh. Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên Linh lạnh nhạt với tui. Chột dạ, tui không cười được nữa. Về chỗ ngồi, nhìn về phía Linh. Thở dài một cái, lát nữa giờ chơi nhất định phải lôi thằng Tín ra giải thích rõ ràng. Ngồi đó thẩn thờ, nhìn trời, nhìn đất, nhìn Linh. Ôi…khổ cái thân tui…
_T.
_Hả?- tui giật mình
_Làm gì mà ngồi đó thẩn thờ vậy?- nhỏ Châu nhìn tui, hỏi
_À, tại không có gì làm thôi.- tui nói
_Ừm, T học toán chưa?
_Rồi.
_Hic…mấy bài tập này khó quá, T chỉ Châu đi.-nhỏ Châu nhìn tui mắt chớp chớp
Vụ gì nữa đây? Nhìn vô mấy bài đó, mấy bài áp dụng thôi mà, không biết thật sao? Đọc kĩtrong sách một chút là ra thôi. Tui nhìn nhỏ Châu, nghi ngờ. Cũng muốn chỉ cho tròn trách nhiệm giúp đỡ học sinh mới nhưng mà lỡ Linh thấy là tui chết toi thêm lần nữa. Ngó nghiêng một vòng quanh lớp.
_Ê! Lớp phó, lại đây biểu!- tui ngoắc nhỏ lớp phó học tập
_Chuyện gì?
_Châu không hiểu bài này, bà chỉ cho Châu đi.- tui nói
_Sao ông không chỉ đi, bài dễ mà.- nhỏ lớp phó liếc sơ qua mấy bài toán rồi nói
_Tui cần đi “giải quyết”, bà chỉ giùm đi.
Đoạn tui dông thằng ra lối đằng cầu thang. Chạy ra khỏi lớp, không quên ngó qua chỗ Linh, em vẫn đang cắm cúi nhìn vào cuốn sách toán. Từng tia nắng sớm khẽ chạm vào mái tóc dài óng ả của Linh…hic.
Ra tới cầu thang thì gặp Vi từ hướng văn phòng đi lên.
_Vi…Vi!- tui dừng lại
_Chuyện gì vậy T?
_Bé Trang làm sao rồi?
….Còn tiếp….Chap 61
_Bé Trang đang ở nhà Vi á.
_Ừm…- tui ậm ừ
_Trang gửi lời xin lỗi T về chuyện hôm qua đó.- Vi nói
_Ừ, nhưng nhà Trang có chuyện gì vậy? Tại sao mà Trang bị đánh vậy?
_Từ từ, để Vi kể cho nghe.
_Ừ, nói đi.
_Ba của bé Trang bị tai nạn, bây giờ vẫn còn trong bệnh viện. Mấy ngày trước, chị của bé Trang dẫn chồng về, nói là ở chung để chămsóc cho bé Trang với mẹ….
_Rồi sao nữa?- tui hỏi
_Anh rể của bé Trang nghiện rượu nặng. Mỗilần thèm rượu là ổng làm mọi cách để mua cho bằng được. Hôm đó, chị của bé Trang không cho ổng tiền mua. Vậy là ổng đánh chị của bé Trang,bé Trang chạy ra can thì cũng ổng đánh tới tấp luôn, mẹ của Trang cũng không ngoại lệ.
_Sao không báo công an chứ? Gọi cho nhà Vicũng được vậy.- tui hỏi
_Bé Trang nói lúc định gọi cho nhà Vi thì bị ông anh rể giật rồi đập bể nát, điện thoại bàn với di dộng của mọi người trong nhà đều bị đập bể hết.
_Vậy còn mấy người hàng xóm thì sao?
_Hôm đó chắc T cũng thấy mà, nhà ai nấy ở, đâu ai rảnh mà quan tâm tới người khác chứ.- Vi thở dài
_Ừm…bây giờ con người là vậy đó.- tui ngậm ngùi
Đi vô lớp, ngồi xuống, vẫn không quên nhìn qua chỗ Linh. Linh vẫn cắm cúi đọc sách, không thèm nhìn tui dù chỉ một cái……
Tiết đầu tiên, toán.
Kiểm tra mười lăm phút. Lấy giấy ra, chăm chú làm bài. Cuối cùng cũng xong, mồ hôi như tắm, cô toán nói là sẽ cho bài tập áp dụng thôi mà hình như cái quỉ này còn khó hơn bài dấu sao nữa…Ngó qua kế bên, nhỏ Châu đã làm xong từ lâu…vậy mà dám la không hiểu bài.
Ngó qua bàn Linh, em cũng đã xong rồi. Học sinh gương mẫu có khác. Đảo mắt một lượt qua xóm nhà cháy của Năm nổ, tụi nó đang quay…cóp cật lực. Vậy mà không bị phát hiện. Buồn buồn, tui lấy trong cặp ra mấy cọng dây thun, xé nhỏ tờ giấy nháp ra rồi lại,đưa lên ngắm kĩ cái đầu của Năm nổ. Chắc ai cũng từng chơi trò này rồi, bắn phát rát dã man. Canh kĩ tọa độ “Bưtttttt!!!” “Bócccccc!!!”. Trúng phóc luôn! Trúng ngay đầu…cô toán…móm xọm rồi.
_Ai?!! Em nào vừa mới bắn tôi?!!!
Cả lớp nhốn nháo, tui giả điên, úp mặt xuống bàn. Nhỏ Châu nhìn tui chằm chằm.
_Em nào?!! Không nói thì tôi cho cả lớp một điểm mười lăm phút!!!
Chết rồi….sao nay cô ác dữ vậy? Chết….chết….chết…..chết!!!!!
Tụi nó xì xào, đầu óc tui bấn loạn, phải làm sao đây, mặt mày tui xanh như tàu lá chuối.
_Ai?!! Tôi hỏi một lần nữa!- cô giáo đập thước xuống bàn cái rầm.
Lấy hết dũng khí, tui giờ tya lên.
_Là em…
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98488)

Re: Truyện ngẫm up

#103 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:42 » @98491

_Giỏi lắm, làm kiểm tra mà còn dám đùa giỡnà?! Không điểm mười lăm phút, lớp trưởng ghi tên T vô sổ cho cô!
Rồi đời, chưa gì mới vô học được mấy bữa mà đã bị ghi sổ nữa!!! Đời toàn màu đen là sao?!!!! Đen như mõm con cờ hó!
Ngồi xuống, bắt gặp ánh mắt Linh, em ném cho tui cá nhìn sắc lẻm. Tự dưng thấy sờ sợ.
Mấy thằng chiến hữu ôn dịch thì nhìn tui cười đắm đuối. Hết tiết toán, tới giờ Anh văn.
Ông thầy đứng trước lớp, dõng dạc:
_Hôm nay chúng ta không học trong sách, các em muốn giỏi tiếng Anh thì phải tập nói cho nhiều,vậy mới phát âm chuẩn….v…v...
_Ừm, để coi, Hưng! Em đứng dậy nói cho thầy một đoạn giới thiệu về gia đình em đi.
Năm nổ nổi tiếng dốt Anh văn, nghe thầy kêu, nó run như cầy sấy, đứng dậy trả lời.
_Dạ…dạ… thưa thầy…ừm…..mai…pha-mơ-ly…hát…pho bí-bô. Ai…èn mai bá ran…èn mai ró đơ..(My family has four people. I and my parents and my brother)
_Ngồi xuống. Bây giờ…Châu, tới lượt em. Nói về một người bạn.
_Dạ. T is a nice guy, he’s funny and very cute.-nhỏ Châu nói
Tui đơ ra, Linh thì quay mặt xuống nhìn tui, vẻ mặt em khó chịu thấy rõ. Tụi trong lớp thì“Ồ” lên. Nhỏ Châu chỉ nhìn tui cười rồi ngồi xuống. Kiểu này thế nào cũng bị Linh mần thịt.
_Bây giờ em nào nói về những thứ mà mình thích và ghét cho thầy nào?!
Linh giơ tay. Rồi đứng dậy.
_Lolipops are my love. I hate cheaters, especially the one who cheated on my first love.- Linh nói, giọng hằn học.
Biết ngay mà, cỡ nào cũng bị mần thịt. Tui bắt đầu run.
_Ừm…tới lượt T, lần này thầy cho đề tài khó hơn. Em hãy cho biết cách…chống lại kẻ thù của em.
_Dạ?- tui giật mình
_Nói đi.
_Nhưng mà kẻ thù nào thầy?- tui ngơ ngáo
_Đứa nào cũng được, em nói đi.
_Dạ…ừm…e hèm… If you can’t defeat your enemies, confuse them.- tui chống chế
_Được, tốt, còn em nào nữa không?
_Dạ có em!- thằng Qúi giơ tay
_Tốt! Nói đi.- thầy giáo nhoẻn miệng cười
_Punch them in the faces!!!
_Chà chà, em hơi bạo lực, nhưng cũng được.-thầy nói
_Bây giờ đề tài sẽ là về sự kiên cường. Có emnào xung phong không?
_Fight until we die.- Vi tự tin
_Never give up! Never backdown!- Bóng biển lên tiếng
Lúc nào tiết Anh văn cũng là tiết sôi nổi nhất.“Tùng!! Tùng!! Tùng!!”
Giờ chơi, tui kéo đầu thằng Tín đi lại chỗ củaLinh, định giải thích thì…
_Thôi, không cần giải thích.- Linh nói rồi bước ra cửa lớp
Tui cứng người, không biết nói gì hơn. Quayphắt lại, mọi tức giận lại dồn xuống đầu thằng Tín.
_Tao giết mày!!!! Mày đi mà giải thích cho Linh hiểu!!! Không là tao treo mày lên trần nhà, lấy dao moi ruột mày ra, lấy ruột mày quấn quanh cái cổ của mày rồi kéo cho tới khi nào cái đầu mày đứt ra nghe chưa?????!!!!!!!
_Hơ…lão đại bình tĩnh, đi liền, đi liền nè!!!- nóba chân bốn cẳng chạy theo Linh xuống căn tin.
_T!
_Gì?
_Đi ăn với Châu đi…- nhỏ Châu kéo tay áo tui
_Hơ… thôi, T ăn rồi. - Linh đang ở dưới căn tin, xuống dưới là chỉ có chết.
_Đi đi mà, Châu mời mà!
Ế, cái này động chạm sỉ diện nha. Tưởng tui sợ tốn tiền à? Đi luôn, sợ tía con đứa nào.
Xuống căn-tin, thập thò như thằng trộm. Mayquá, Linh đi đâu rồi. Không có ở dưới này.
_Ăn gì?- tui hỏi
_Gì cũng được, T kêu giùm mình đi.
_Dì ới, cho con hai tô mì huyền…à…trứng cút!
Lát sau, đồ ăn được đem ra.
_Ngon ha T?- nhỏ Châu vừa ăn vừa hỏi tui
_Ờ…- tui vẫn xì xụp tô mì trứng cút huyền thoại
Mấy thằng trong căn tin nhìn tui chằm chằm.Đi ăn với bạn thôi, có gì đâu mà nhìn? Mặc kệ tụi nó, tui vẫn ăn tiếp. “Bốp!”, có người tán vô đầu tui một cái đau điếng.
_Ê,thằng nhóc, mày đi chỗ khác chơi.- giọng của thằng nào đó
_Mày khùng à?- tui ôm đầu nhăn nhó
_T có sao không?- nhỏ Châu ân cần
_Tao nói mày nhấn nút “biến”, tao không thích mày ngồi đây.
Thằng này đúng chất cao, to, đen, cực kì hôi. Đầu đội nón kết quay ngược ra đằng sau, hàm răng trắng bóc, y như mấy thằng Châu Phi.
_Giờ mày sao? Đi hay là ăn đòn?- nó vừa nói vừa dứ nắm đấm vào mặt tui
Mặc kệ nó, tui tính tiền rồi định đi lên lớp vớinhỏ Châu thì nó cản lại.
_Mày đi, con ghệ mày ở lại.
_Bệnh à? Ghệ tao hồi nào?
_Tao cóc cần biết.
Mặc kệ nó, tui kêu nhỏ Châu cứ đi lên với tui.
_Con rùa, mày đứng lại cho tao!- thằng kia lên tiếng
Mặt đỏ bừng bừng, đầu tóc muốn bốc lửa, bình sinh tui ghét nhất những thằng dám kêu tui là con rùa. Hồi học cấp một, toàn bị đám bạn chọc là cụ rùa, nhục nhã, tui hận hận cái biệt danh đó thấu xương.
_Mày…nói ai con rùa?- tui trừng mắt
_Mày đó.- nó nghênh mặt
_Mày…muốn đánh nhau à?
_Ừ, tao đang muốn nè. Ngon nhào vô.
_Mày…biết con rùa có chiêu gì không???- tui hỏi
_Gì?
_Cắn….ÉO NHẢ!!!!!
Không đợi nó kịp phản ứng, tui nhảy vèo vô, cạp cho nó mấy phát. Dự tính là không làm gì được nó nên phải xài chiêu này, mong là hàm răng không xảy ra chuyện gì.
_Aaaaaa!!!! Buông ra!!! Con chó!!! Mày cắn tao!!!!
Tui bu ra sau lưng nó như đỉa hút máu, dính chặt vô. Nó thì chạy vòng vòng cái căn tin, vừa chạy vừa la làng.
“Bốp!!!”, nó giựt vô má tui, muốn bay luôn hàm răng.
_Ui da!!!
_Mày chết với tao!- nó túm đầu tui, quăng vèo đi một phát, kì này chầu ông bà cái chắc rồi….
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98491)

Re: Truyện ngẫm up

#104 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:45 » @98497

“Rầm!”, trúng phải đứa nào đó. Tui nằm sấp xuống một đống. Hic…may quá, có cái gì mềm mềm đỡ cho cái mặt tui nên không sao. Mở mắt, tui nhận ra cái vật mềm mềm là….hai “trái cam”…. Còn là “Cam” của nhỏ Châu nữa chứ…
Ngước mặt lên…Linh đứng đó, nhíu mày nhìn tui…Chết con rồi…Kì này chỉ có tự tử mới rửa sạch tội thôi….hớ hớ….
…Còn tiếp…Chap 62
Lúc đó tui thấy mình như hóa đá, Linh nhìn tui không nói lời nào, em lẳng lặng bỏ đi. Tuiđơ ra, ngơ ngóa ngó theo. Lần này xong thậtrồi. Hoảng loạn tột độ, hết nhìn Linh, tui lại nhìn nhỏ Châu. Không biết làm sao.
“Xoẹttttt!!!!”- thằng trâu đen kia nắm lấy chân tui kéo ngược ra đằng sau
_Dám cắn tao à?! Chết nè con!!!- nó vừa nói vừa thẳng tay đấm mấy cái vào gáy tui.
Choáng váng, xây xẩm mặt mày. Tui bị nó túm đầu dựng dậy, rồi bị xến thêm mấy cái vô bụng nữa.
_Ế, lão đại bị bụp kìa tụi bây!- đúng lúc đó, thằng Năm nổ với đám chiến hữu từ căn tin đi ra.
_Còn không phụ tao?! Đứng đó làm gì?!- tui quát lớn rồi lại bị tọng vô mỏ một cái, đau thấu trời xanh.
Thằng trâu đen hất mạnh làm tui văng vô gốc cây bang, chỏng gọng. Hội chiến hữu cũng xông vô, bủa vây tứ phía, kỳ này coi thằng trâu đen thoát đi đâu. Có hội chiến hữu ở đây, tui cảm thấy sinh tràn trề, đẩy con trâu đen ra, tui nhảy phốc lên lưng nó, lấy hai tay kẹp cổ nó lại.
_Tụi bây nhào vô đi!!! Nhào vô đi!!!
La khản cả họng, bị con trâu đen kia quay như dế nhưng tui vẫn cố gắng cầm cự để anhem chiến hữu nhảy vô mần thịt nó.
_Nhào vô!!!! Nhào….
Thôi khỏi kêu nữa, tự xử con trâu được rồi. Mấy thằng trời đánh kia cứ đứng đó ngó qua, ngó lại, miệng không ngừng:
_Cố lên! Cố lên! Dứt nó đi lão đại!
Rồi chốc chốc lại:
_Ê, giám thị đâu bây? Giám thị đâu?
Giám cái đầu tụi bây, tao chết không lo mà ở đó lo giám thị.
_Úi da!!!- tui bị con trâu giật ót vô ngay songmũi, chú đồng chí nhỏ một dòng máu tươi…ớ…hớ…hớ, mũi tui phọt máu tè le.
Choáng váng, nhưng tui vẫn cố gắng siết thật chặc, bám dính con trâu đen tới cùng.
SIẾT!!!SIẾT!!!SIẾT THẬT CHẶC!!!! SIẾT CHẾT CON TRÂU ĐEN!!!!!
Khoảng một phút sau,con trâu có dấu hiệu mệt mỏi, nó thở phì phò rồi cuối cùng ngã lăn ra đất. “Bẹp!”, đè luôn lên người tui, cái thân đã mỏng nay càng mỏng hơn. Mấy thằng chiến hữu trời đánh lúc này mới chạy tới ăn hùa theo, đấm đá túi bụi vô con trâu đen với tui.
_Chết nè! Chết nè! Dám đánh lão đại nè con! Chết nè!- giọng thằng Năm nổ lớn như cái bô xe lửa.
Mấy thằng mắc dịch, đánh con trâu không đánh sao mà toàn sút tao không vậy? Lát sau, tụi nó dừng chân, không sút nữa.
_Ế, lão đại, có sao không?- thằng Nổ nắm chân tui kéo ra ngoài.
_Sao trăng gì? Đánh tao gần gần chết giở mới hỏi à? - tui thở phì phò
_Có à?
_Còn giả bộ?- tui giơ nắm đấm lên dọa nó.
_Còn thằng này tính sao?- Bóng biển chỉ vô con trâu đen đang nằm đó một đống.
_Kéo nó ra sau căn tin, lát tính.- tui khoác tay
Đưa mắt nhìn, thấy nhỏ Châu đang đứng kế bên tui, phủi phủi bụi trên người xuống.
_Châu có sao không?- tui hỏi
_Đau quá chừng luôn nè…- nhỏ Châu phụng phịu
_Ờ…xin lỗi…
Sực nhớ, tui giật bắn người, đứng phắt dậy tìm Linh, mới đây thôi, đi đâu, mất tiêu rồi?
_Nè!
_Hả?- tui quay qua
_Cầm máu đi.
Linh dúi cho tui gói khăn giấy rồi bỏ đi.
_Cảm…ơn…- tui cố nói với theo
Thiệt là họa vô đơn chí, chung quy cũng tại cái con trâu đen này.
_T, đi lên lớp đi.- nhỏ Châu kêu tui
_Ừm, Châu lên trước đi, mình có chút việc.
_Ừ.
Nói đoạn, tui đi vô trong căn tin, đi thẳng ra phía sau. Con trâu đen đang bị mấy thằng chiến hữu kẹp hết tay chân lại, muốn nhúc nhích cũng không được.
_Lôi nó ra sau trường giải quyết.- tui nói
Chẳng qua là cái dãy căn tin trường tui có ngõ thông ra phía sau trường nên muốn cúp tiết cũng dễ, toàn chui đường này ra không.
Cả đám lôi nó xền xệt ra sau trường như lôi heo. Ra tới sau trường, thằng Năm nổ hỏi:
_Làm gì nó bây giờ?
_Để tao tính sau.- tui nói
Mấy thằng chiến hữu thả con trâu đen xuống đất cái rầm. Tui đứng đó hỏi:
_Mắc mớ gì sao khi không mày lại đánh tao?
_Không biết!- nó nói
_Á à…dám nói láo này…kẹp chân tay nó lại!- tui ra lệnh
Hội chiến hữu tả xung hữu đột, bay vèo lên mình con trâu đen mà đè. Tui đi tới, xắn tay áo lên, canh thật kĩ cái mũi của nó rồi đấm thật mạnh, hết sức luôn. “Phập!!!” Tiếng phập này làm tui thấy rung mình…không lẽ…“Tong…tong”, máu nhỏ giọt xuống đất. Tui rút tay lại, kiểm tra….cái tay tét hết một đường…Hừm hừm…nén đau, như vầy mất hết thể diện.
_Mày khá lắm, trả lời đi, tại sao mày đánh tao?- tui dõng dạc, hai tay chắp ra sau lưng.
_Ú ớ…ứ ứ…ớ..ớ…ú- con trâu đen giãy chết, chắc gãy răng hay gì rồi.
_Cứng đầu à? Anh em….tuột quần nó ra…- tuilườm con trâu
Vậy là cái quần tay đi học của con trâu đen phấp phới bay trong gió…Tui bước một vòng, tới bụi bứt bứt mấy cái lá.
_Giờ nói không? Không là tao trét thằng em mày đó, mắt mèo đó nha con.- tui dí dí mấy cái lá lên cái quần tà lỏn của nó.
_Ú ú…ứ ứ…ớ..
_Á à, còn ngoan cố?- nói rồi tui thẳn tay chà mấy cái lá lên quần nó luôn. Con trâu gào lênthống thiết. “Ứ ứ…ẳng!!!”
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98497)

Re: Truyện ngẫm up

#105 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:48 » @98501

_Nói không? Không nói là tao trét nữa.- mặt tui hầm hầm
_Nói, nói mà, đừng trét nữa, nói mà!- nó rối rít
_Nói mau! Tại sao mày đánh tao?
_Thằng kia nó kêu tao, nó nói đánh mày thì nó xóa nợ cho tao...
_Thằng nào? Tên gì?- tui trừng mắt
_Thằng....Nam...thằng Bảo Nam lớp kế bên lớp mày đó...
_Đó giờ tao chưa nghe tên thằng đó, mày láoà?
_Nó mới chuyển về.- con trâu đen nói
_Hừm...tại sao nó muốn mày đánh tao?
_Cái đó tao không biết, nó không nói.
_Được rồi, thả nó ra đi tụi bây.- tui nói
Hội chiến hữu đứng dậy, buông tay chân nó ra.
_Ui da, ngứa quá! Ngứa quá!- con trâu ôm cái đũng quần gãi lấy gãi để. Tui với hội chiến hữu bỏ đi. Thằng Tín khều khều tui:
_Sao mày chơi ác vậy? Trét mắt mèo vô đó nó ngứa chết rồi sao?
_Chết gì? Coi nè.- nói rồi tui cầm nắm cỏ giơ lên cho thằng Tín
_Hả?- nó trố mắt
_Đòn tâm lý thôi.- tui vứt nắm cỏ đi.
_Ây da, lão đại ghê quá.
Không nói gì, tui với tụi nó chạy lên lớp, đúng lúc hết giờ chơi luôn. Lên tới đầu cầu thang, tui sững sờ. Linh đang đứng đó nói chuyện với thằng nào đó, trên tay thằng đó cầm hộp quà hình trái tim. Rồi bất chợt thằng ranh đó nói:
_Linh, làm bạn gái mình nha!
....Còn tiếp....Chap 63
Chưng hửng nhìn thằng ranh kia tặng quà cho Linh. Mặt tui nóng bừng. Hội chiến hữu thì trân mắt nhìn Linh rồi nhìn tui.
_T…-Thằng Tín nhìn tui ái ngại
Tui không nói, cố gắng trấn tĩnh lại bản thân, cố gắng hết sức để không xông thẳng vào đấm thằng kia trước mặt Linh.
_ Xử nó luôn, sợ gì.- Năm nổ hung hổ xắn tayáo
_Thôi đi.- Bóng biển nói
_Hả?- Năm nổ trố mắt ra
_Bình tĩnh, đứng đây coi nó làm sao đã.- Bóng biển tiếp lời
_Ừ, nó nói đúng đó, nóng quá hư hết việc.- thằng Tín đồng tình
_Ừm…- tui ậm ừ rồi nép vô một góc. Nhìn ra chỗ Linh với thằng kia.
Đứng đó với đám chiến hữu, lòng nóng như lửa đốt, hai tai ù ù.
_Linh đồng ý nha?- thằng ranh đưa Linh hộpquà
_Ơ…- Linh ngạc nhiên nhìn nó
_Đồng ý nha Linh…- nó tiếp tục nhìn Linh, haicon mắt như mở to ra hết cỡ để chứng minhcho cái “tình yêu” của nó.
Không chịu được nữa rồi…khí dồn lên não, khói bay xì xì. Tui tháo kính ra định ăn thua đủ với nó thì thì mấy thằng chiến hữu túm đầu tui kéo ngược lại:
_Ê ê ê, đi đâu vậy?!
_Tao ăn thua đủ với nó! Buông ra!- giận quá mất khôn, không còn kiểm soát được bản thân mình nữa.
_Từ từ…để coi Linh nói sao đã…- cả đám đè đầu tui xuống
_Buông tao ra!
_Mày im đi! Nếu như Linh mà chấp nhận thì coi như nó không xứng đáng với tình cảm của mày dành cho nó. Lúc đó có bỏ nó mày cũng không hối hận.- Bóng biển vừa gắng sức giữ tui lại vừa giải thích.
Cố vùng vẫy để thoát ra nhưng không được, tui đành phải nhìn. Nhìn cái cảnh mà người mình yêu thường có thể sẽ nhận lời làm bạn gái của người khác. Hồi hộp, sợ, sợ lắm. Nếu Linh đồng ý thì mình phải làm sao đây?
Cuối cùng cái giây phút đó cũng đến, Linh nhận lấy hộp quà rồi nói gì đó, tui không nghe được, chỉ thấy thằng kia cười. Linh đã nhận lời rồi sao?
“Bốp!”, tui nghe thấy rất rõ, dường như có tiếng vật gì mới vừa rời xuống rồi vỡ tan ra. Tiếng vỡ của thủy tinh hay tiếng vỡ của tim mình? Cảm giác như đang rơi xuống vực thẳm, tất cả những gì mà mình yêu quí nhất đã cướp đi rồi sao? Chỉ trong một tíc tắc thôisao? Không thể nào! Không tin! Tui không tin! Linh không bao giờ làm như vậy, không bao giờ. Tui run run đưa hai tay lên vuốt mặtmình, tự trấn an bằng ý nghĩ đây chỉ là sự hiểu lầm nào đó, hoặc chỉ là giấc mơ thôi. Nhưng tui đã nghe rõ ràng những gì mà thằng kia nói với Linh, không thể phủ nhận được sự thật, không thể phủ nhận…
Nóng nảy, bước tới, định ăn thua đủ với nó. Ậu mợ nó, mày dám đâm sau lưng chiến sĩ à? Tao giết!
Rảo bước tới chỗ của Linh, định nói rõ với thằng kia thì…
_Xin lỗi, mình không quen bạn.- tiếng của Linh nói với thằng kia.
Nghe được câu này không biết tui sướng tớichừng nào đâu, như bay lên tận mây xanh. Thằng ranh kia đứng như trời trồng, nhận lại hộp quà của nó. Há há há….ngu thì chết chứ bệnh tật gì. Tui đứng đó, miệng ngoác rộng ra vì vui sướng. Thằng hâm kia quay cái mặt ra, đần thối.
_Nhưng…nhưng mà…Linh- nó lắp bắp
Linh không nói gì thêm, em bước thẳng vào lớp. Hị…hị…không nỗi nhục nào bằng nỗi nhục này. Tui đi ngang qua cười đểu nó phát:
_Hê hê, bạn tên gì?
_Tao tên gì thì liên quan gì tới mà?- nó hất hàm.
Tui không nói gì, chỉ mỉm cười rồi bước vô lớp. Ừ, cuối cùng cũng xác định được, mình không thể nào để mất Linh, người con gái như em bây giờ muốn kiếm không phải là chuyện dễ. Cho dù có giận thì Linh vẫn nghĩ tới mình những lúc mình bị thương hay buồn bã. Xác định rồi, cưới vợ phải cưới liền tay, để lâu ngày thằng khác nó hốt. Quyết tâm! Bước tới chỗ Linh, ngồi xuống nói chuyện một cách tự nhiên nhất có thể.
_Linh…ừm…chuyện hôm đó…thật ra…- tui lắpbắp
_Anh không có lỗi, Tín nói cho em nghe rồi, nhưng mà chuyện hồi nãy thì…- Linh nhìn tuibằng ánh mắt sắc lẻm
_Hơ…cái đó là tại con trâu đen kia.- tui thanh minh
_Con trâu gì?- Linh nheo mắt
_À à..cái thằng bự con hồi nãy đó mà…-tui xun xoe
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98501)

Re: Truyện ngẫm up

#106 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:50 » @98503

_Hứ..chỉ giỏi trò ngụy biện..- Linh nguýt dài
_Anh biết rồi, lỗi của anh mà…- tui nhăn mặt, ra vẻ biết hối lỗi
_Lỗi thì phạt đó.- Linh nói
_Ừ, chịu luôn…
_Ừ, vậy đó, nhớ nha
_Phạt cái gì?- tui hỏi
_Thì cứ chờ đi rồi biết.- Linh bĩu môi, tui là tui cứ chết đứ đừ, xinh không thể tả
_Hờ hờ…đang chờ đây, cho lệnh luôn đi cô nương.
_Lệnh hả? Về chỗ ngay, sắp vô tiết rồi.
_Ớ…
_Ớ cái gì hử?
_Không…không gì, lính lác sao dám cãi sếp…
Nói đoạn tui tót xuống bàn của mình, Linh ở bàn trên nhìn tui cười rồi lắc đầu. Nhỏ Châu tỏ vẻ khó chịu ra mặt, kệ tía nó, đang vui hí..hí.
Vui quá, không có gì làm, lại chòi thụt ra ghẹo thằng Lân. Đánh vô vai nó cái “Chát!”, vẫn bất động. Hơ, hôm nay nó bị sao vậy. Không lẽ chưa đủ đô. Nghĩ vậy, tui rụt tay lại, vận nội công rồi “Kamehameha!!!”, chưởng một cái “Rầm!” vô lưng nó. Không phản ứng.
Mấy thằng chiến hữu thấy vậy cũng làm mặt nhân đạo hỏi thăm thằng Lân, vỗ vai rất ư là thắm thiết, Ra là cậu chàng đã bị chị y tá từ chối tình cảm.
_Thấy chưa, lão đại nói đúng, mặt mày có chó nó yêu.- Năm nổ thâm sâu
_Bắn máy bay không có kết cục tốt đâu.- thằng Tín chêm vô
_Ôiiiii đờn bàààààà….là những niềm đauuuuu….là làm cho…tờ rym đổ máuuuuuuu…..- thằng Bóng biển cất giọng líu lo.
Đang nói chuyện thì thằng Thịnh chạy vô:
_Lão đại, kiếm được thông tin của thằng kia rồi.
_Sao?
_Nó học lớp kế bên, tên Phú. Anh em sinh đôi với thằng Nam, thằng chơi mày đó.
_Cái gì? Thiệt không? – tui bất ngờ
_Thiệt, tao có mấy đứa bạn học bên đó, mới chạy qua hỏi xong.
_Ừm….- tui ậm ừ
_Giờ sao?
_Để tao coi, nếu bây giờ bum nó, Linh biết thì bị giận nữa, mệt lắm.
_Vậy tính sao? Nói đi.- thằng Thịnh khó chịu
_Thôi thì…phóng hạ đồ đao, lậ địa thành phật vậy…he…he- tui cười
_Mặt mày mà phât cái nỗi gỉ.- nó đánh tui một cái rồi quay đi
Ôi, vui quá. Thôi thì…ngủ phát, tiết sau cũng là giáo dục công dân thôi. Vừa úp mặt xuống bàn thì có đứa nó khều khều.
_Giề? Đứa nào vậy?- tui ngóc đầu lên
_Em ra ngoài đứng cho tui.
_Hơ….- tui bất động nhìn bà cô
_Đi ra ngay, không nói năng gì hết.- cô giáo quát
Chết, sao gì kì vậy trời, tự dưng bị cho ra ngoài đứng là sao?
Tui ngơ ngáo, rồi lủi thủi đi ra ngoài. Bà cô quái ác. Linh nhìn tui lắc đầu, còn nhỏ Châu thì ra vẻ lo lắng. Đứng bên ngoài, ngó vô lớp thì…
_Quay mặt ra kia, dựa lưng vô tường, khoanh tay lại cho tui!
Hoảng hồn, tui quay phắt ra ngoài. Thôi kệ, lát mượn tập chép bài thôi, có gì đâu.
_Ê, thằng kia.- một thằng cao, không to, trắng, nhưng mà bắt đầu có hôi rồi
_Gì?- tui trả lời
_Mày là T phải không?
_Ờ.
_Mày biết mày đã làm gì không?
_Tao à? Tao mới ngủ gật trong lớp, bị đuổi ra đây.- trả lời mà không thèm nhìn vào mặt nó
Bỗng dưng nó lao tới, túm lấy cổ áo tui, dựng lên.
_Mày tránh xa Linh ra, Linh là của anh tao.
_À à, ra mày là thằng Nam đó à?
_Không cần biết, mày mà không tránh xa Linh ra thì có chuyện đó.
Đoạn, nó đẩy tui vào vách tường rồi đi thẳng. Không hơi đâu đôi co với hạng này.
_Hí…hí…hí…- mấy con kia đi qua đi lại nhìn tui rồi cười.
Xì, người lịch sử không chấp.
“Tùng…! Tùng…!”- trống ra về.
“Chúng em chào cô ạạạạạạạ!!!”- nhựa dài ra
_Rồi, các em ra về.
Cả sân trường ùa ra như ong vỡ tổ. Xách cặpxuống, đi từ từ ra cổng với….Linh.
_Đang làm gì vậy?- tui hỏi Linh
_Thì đi về chứ đi đâu, vậy cũng hỏi.
_Ờ, hè, vậy muốn phạt anh cái gì? Nói đi. Chiều anh còn phải đi học nữa.
_Chưa biết…- Linh nói
_Hơ…
_Anh giải được câu này đi rồi hãy nói chuyệnvới em.
_Ừ…em nói đi.- tui hơi run
_ Qủa phụ cầu nguyện:” Chồng ơi
Cho em lấy được Tây làng thế anh”
_Hơ…cái gì vậy?
_Anh giải được đi rồi em không giận nữa, blêu.- Linh lè lưỡi
_Hơ….nhưng cái này về cái gì mới được???- tui ngơ ngáo
_Đây là loại trái mà em thích ăn, phải tự giải đó, cấm hỏi người khác, cấm tra Google luôn, nghe chưa?- Linh nói
_Ơ ờ…sếp ra lệnh mà…- tui gãi đầu gãi tai
_Thôi, em về.
_Không cần anh chở à?
_Không, chị giúp việc đón em rồi. Pi pi.- Linh cười, rồi chạy đi
Sao mà đẹp quá không biết vậy….làm tui thơ thẩn…ráng về nhà mà giải đố…không Linh lạikhông thèm nói chuyện.
Nói rồi tui, đi lấy xe, cứ cười một mình như thằng tự kỉ. Đạp xe về, vừa đạp vừa ngáp, chắc tại buồn ngủ quá, có con gì bay vô miệng cái phọt.
_Khặc…khặc…khụ…khụ…ặc…- bất ngờ quá, tui chỉ còn biết lấy tay chặn cổ, tởm quá, con gì trong miệng mình không biết mà hình như lớn lắm.
Đang cố gắng phun nó thì “Rầm!” Hai thằng chạy wave từ đâu chạy lên đạp xe tui rồi chạy vụt đi.
_Ui da!!!- té nhào xuống đất.
Người với xe đạp ngã chỏng kềnh. Lồm cồm bò dậy, hai thằng kia đã chạy xa rồi, không nhìn thấy được mặt nó. Khu này vắng nữa. Kiểm tra lại thì rách hai cái đầu gối, trầy cùi chỏ trái, máu chảy tèm lem, dập môi. May màphần mặt không bị gì nhiều. Khạc nhổ một hồi thì cái con súc sinh kia văng từ trong miệng tui ra…con bọ dừa…khiếp. Mà bọn nó là ai? Sao lại chơi tui, không lẽ là hai thằng Phú, Nam?
…còn tiếp…
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98503)

Re: Truyện ngẫm up

#107 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:55 » @98511

Chap 64
Thân tàn ma dại, lết thết. Đạp xe về nhà. Đau thì không đau nhưng mà rát. Về nhà, may quá, không có ai hết. Tót thằng lên lầu rửa, tắm luôn. Xong xuôi, băng mấy vết trầy lại, rát bà cố. Hôm nay thứ tư, lại xách *** đi học thêm Ngữ văn nữa, thiệt là khổ qua đi. Chiều nay học chung Linh, hờ hờ, vui quớ. Lon ton chạy ra nhà sau lấy cơm ăn. Vừa ăn vừa suy nghĩ câu đố của Linh, thiệt tình, đố làm gì không biết nữa. Kệ, tra google. Chẹp…chẹp…trái gì nhở? Á à…ra rồi, ra rồi. Ra rồi.
Khà khà….yên tâm, tui leo lên võng nằm phè cánh nhạn, quên luôn cả chuyện mình bị chơi khi nãy. Lòng thấy vui vui. Ngủ ngây ngất tới chiều.
_Oáp!!! Hơơơơơ…..!!!!- vừa ngáp vừa vương vai, đã quá. Ước gì lúc nào cũng được như vầy thì tốt biết mấy. Chạy lên phòng thay quần áo, nấu cơm ăn rồi chuẩn bị đi học. Điện thoại réo.
_Alô.
_Má đang ở Sài gòn, tới giờ đi học rồi đó, ăn cơm nước gì chưa?
_Con chuẩn bị nấu nè.
_Ừ, muốn ăn gì thêm không? Má mua về cho.
_Dạ gì cũng đươc má.- tui nói
_Ừ, vậy thôi, lo đi học đi.- má dặn
_Dạ, con biết rồi.
Cúp máy, hễ lúc nào đi xa thì má lại gọi về nhắc nhở,đôi lúc thấy phiền nhưng lại thấy mình may mắn hơn người khác. Nấu cơm, lấy thịt trong tủ lạnh ra ngâm rồi làm sườn chua ngọt. Ăn với uống hả hê, cũng sắp tới giờ đi học. Chuẩn bị tập sách, định xách xe ra chuẩn bị đi.
_T!
_Hửm?!- tui giật mình quay ra
_Đi học kìa.
Là Linh, em cười tít mắt nhìn tui.
_Ừ, anh chuẩn bị đi nè.- nhìn thấy Linh, tui vui lắm. Cười toe toét
_Dẹp xe đi, đi chung với em.- Linh nói
_Ừ.
Đoạn, tui dẫn xe vô trong nhà. Rồi khóa cửa, xong, đi chung với Linh luôn. Đi xe đạp điện, gió thổi mát rượi. Mùi hương tỏa ra từ người Linh, thơm quá. Tui nhẹ nhàng đặt taylên hông em rồi từ từ ôm chặt.
_Giải được câu đố của người ta chưa mà ôm người vậy?- Linh phụng phịu
_Đương nhiên là giải đươc rồi.- tui cười, tựa đầu lên tấm lưng nhỏ bé của em.
_Vậy anh nói đi.- Linh cười
_Là trái Mãng Cầu Tây chứ gì.- tui cười
_Có tra Google không đó?- giọng Linh đầy nghi vấn
_Hê hê. Không có mà.- tui nhăn nhở
_Vậy thì giải thích tại sao lại là trái Mãng Cầu Tây đi.
_À…ừm…- tui bối rối, suy nghĩ
_Sao? Được không?- Linh hỏi
_Được sao không, nghe nè, e hèm…Mãng Cầu Tây còn gọi là Mãng Cầu Xiêm….
_Tiếp đi…
_Ừm…Mãng ở đây có nghĩa là mãn nguyện, còn cầu ở đây là mong muốn, còn chồng Tâychính là cái chữ Tây..Tây đó…- tui bắt đầu xạo sự
_Cũng được, có ý nhưng mà không rõ ràng gì hết.- Linh nói
_È, em y như cô Ngữ văn vậy.- tui nhăn nhó
_Em là vậy đó, coi như tạm tha cho anh một lần.- Linh bật cười thành tiếng
_He he, cảm ơn sếp, được tha bổng rồi…he he…-tui cười cầu tài
_Chưa, đừng có mừng, em vẫn còn một câu nữa cho anh nè.
_Ặc, sao nay em thích chơi giải đố quá vậy?-
_Kệ em, nghe nè.
_Dạ, nói đi sếp.
_Thứ gì ban đầu lạnh, sau đó nóng rồi nóng dữ dội hơn?
_Ặc đố gì khó vậy, sao anh giải được?- tui nhăn nhó
_Thì anh cứ suy nghĩ đi.
_Cho anh gợi ý đi mà.- tui thành khẩn
_Ừm cũng được…anh là người làm nóng thứ đó.- Linh trầm ngâm
_Ơ..anh à?- tui bất ngờ
_Ừ, không anh thì ai.- Linh cười
_Hừm…cái bếp ga nhà anh à?- tui trả lời
_Sai.
_Cái lò vi song?
_Sai luôn, đầu to mà ngốc quá.
_Vậy em nói đi. Cái thứ đó là cái gì?- tui hỏi
_Hông nói.- Linh lè lưỡi
Đến nhà cô Ngữ văn, dắt xe vô. Chưa tới giờ học, mấy thằng chiến hữu nhìn tui với Linh, trố mắt ngạc nhiên:
_Ế, lão đại, vậy là sao? Làm lành rồi à?
_He he, sao là sao? Tao không để mất Linh đâu…khà khà- tui cười đắc thắng
_Vậy còn thằng ranh hồi sáng?
_Nó bị quê, he he. Linh không đồng ý.
_T! Người anh bị sao vậy?- hình như Linh đã thấy mấy vết trầy lúc sáng.
_À, không có gì, anh bị té xe thôi.- tui cười nhăn hở, không muốn Linh lo lắng nên ói dối vậy.
_Có sao không? Chạy xe sao không cẩn thận gì hết vậy?- Linh nhăn mặt.
Tui không biết nói gì hơn là cười trừ. Mấy thằng chiến hữu thì:
_Ái da, lão đại bị phu nhân quạt kìa, té thôi tụi bây.- thằng Tín cười rồi nó với hội chiến hữu ù té chạy đi chỗ khác.
Linh thì nhìn tui, nhăn nhó.
_Ăn cơm chiều chưa?- tui kiếm cớ đánh trống lảng
_Chưa, anh ăn chưa?- Linh hỏi
_Hì…chưa ăn.- lại nói xạo
_Tí nữa lại nhà anh ăn đi, he he.
_Ừ, cũng được, mà coi cái tay của anh kìa, trầy nguyên một đường lớn luôn.
Nghe Linh nói, tui giật mình, nhìn xuống, emtháo cái băng trên tay tui ra, má ơi! Rát quá!!! Trời ơi, người ta đã băng lại rồi mà còn gỡ ra là sai vậy chị hai?! Đau điếng, cắn răng, không nói lời nào.
_Đó thấy chưa, có sao đâu, có đau tí nào đau.- nén đau cười nhăn hở
Rồi Linh giúp tui băng lại. Phù. Rát vãi xoài. Tới giờ, lên lớp học. Hic, ngồi chép mấy cái dàn bài tập làm văn thấy mồ. Mỏi tay kinh dị. Lớp tui học ghép với một vài đứa lớp khác, nhưng hòa đồng lắm. Nói cười luyên thuyên.Lớp kia có một thằng lùn, học mà nó cứ ngồiđó mở miệng cười, không hiểu nó cười cái gì. Buồn buồn móc cho nó một câu:
_Theo Đông y thì cười chính là liều thuốc giúp tăng chiều cao hiệu quả nhất.
Nghe xong, cả lớp cười rần rần, kể cả cô giáo. Chỉ có mình thằng lùn là không, mặt mũi nó tối sầm lại. Chắc là do quê độ quá. Tuinhìn nó, ôm bụng cười ngặt ngoẻo.
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98511)

Re: Truyện ngẫm up

#108 » Gửi bài gửi bởi Evil » 27/10/2012 23:59 » @98519

Học xong, đi về. Cả đám í ới rủ nhau đi ăn, tui là thằng bị lôi kéo nhiều nhất nhưng vì đã có kế hoạch với “Sếp” nên…he he…
Đi với Linh về nhà, không biết hôm nay sao lạnh quá, nhưng mà nhờ đó mà vết thương của tui bớt đau phần nào.
_Ủa sao anh không về nhà?- Linh hỏi khi thấy tui rẽ sang đường khác
_Trời lạnh nên…anh muốn ăn kem.- tui cười
_Qủi, chọc em…- Linh đánh thùm thụp vào lưng tui
_Thiệt mà, đi ăn kem, xong rồi kiếm gì đó ăn luôn. Anh chưa nấu cơm.- tui cười
_Mẹ anh đâu?
_À, má hả? Má đi Sài Gòn rồi, chưa về.
_Ừ.
Chở Linh chạy vòng vèo một hồi thì ra tới công viên. Ra hàng kem lúc trước hai đứa ănở công viên.
_Trời lạnh ghê ha anh…
_Lạnh gì? Có em ở đây thì lạnh gì?- tui cười
Linh không nói gì, chỉ cười. Mua kem xong, hai đứa quay lại chiếc ghế đá cũ. Ngồi xuống, cảm giác cứ như lần đầu hai đứa đi chơi chung với nhau.
_Nhìn gì mà nhìn ghê vậy?
_Nhìn tương lai của anh.- tui nói
_Tương lai gì? Nó ra làm sao?- Linh thắc mắc
_Em là tương lai của anh.- tui nhoẻn miệng cười.
Linh không nói gì, chỉ lấy tay che miệng rồi cười. Nhìn yêu lắm.
_Vậy nếu sau này anh không còn yêu em nữa thì sao?
_Thì coi như anh đã đánh mất tương lai.
_Anh sẽ tìm được một tương lai khác mà.
_Chắc vậy, nhưng anh là một người ích kỷ, anh chỉ muốn những điều tốt nhất cho bản thân mình thôi.
_Ơ…
_Và em là tương lai tốt nhất dành cho thằng ích kỷ này, vì vây nó không bao giờ để mất em đâu.
Tựa lưng vào ghế đá, tui nhìn Linh, mỉm cười. Linh cũng cười.
_Nghe nhạc không?- Linh hỏi
_Nghe gì?
_Nghe thử bài này đi.
Rồi Linh lấy cái Ipod ra, bật lên, Linh một cái tai nghe, tui một cái tai nghe. Tiếng nhạc du dương cất lên, nhẹ nhàng, êm đềm, thanh thoát.
“Don’t wake up, won’t wake up…”
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=0iZKmB047h
_T, anh biết gì không?
_Gì?
_Em mong sao hai đứa mình đến với nhau lâu thật lâu luôn, không như những người khác, chỉ một khoảng thời gian là chia tay.- Linh tinh nghịch
_Em muốn vậy à? Tại sao em yêu anh?
_Yêu nhau thì đâu cần lí do đâu anh.- Linh nói, trầm ngâm, mắt hướng về phía hồ nước.
_Thôi, ăn kem đi.- tui lên tiếng, phá vỡ cái khoảng không tĩnh lặng đó
_Ừ.
Gỡ kem ra. Ăn thôi. Trời lạnh thật.
_Lạnh không?- tui cười cười hỏi Linh
_Đồ độc ác, anh còn hỏi nữa.- Linh nhăn mặt
_Ế, em ăn kem socola à?
_Ừ?
_Đưa đây anh không thích kem dâu tí nào hết.- cái tính trẻ con của tui bỗng dưng trỗi dậy
_Hông, em thích socola, hông đưa đâu!- Linh cố gắng chống trả
Tui chộp lấy tay của Linh, hòng giằng lấy cây thì “Bẹp!”, cây kem của Linh rớt xuống đất.
_Hu hu…bắt đền y…làm kem của tui rớt rồi kìa…hu hu…- Linh dỗi
_Ặc, anh xin lỗi. Ăn kem của anh nè, chưa cắnmiếng nào hết.
Tui đưa cây kem cho Linh.
_Hông thèm.- Linh bĩu môi
_Vậy anh đi mua cây khác.
_Hông thèm.
_Không ăn thì thôi.
Đoạn tui cầm cây kem đưa lên miệng thì bị Linh giằng lấy.
_Ơ….không ăn mà…trả đây…- tui bất ngờ
_Hứ…ngu sao hông ăn…- Linh vẫn còn dỗi
_Trả đây…trả đây…-tui cố giằng lại cây kem từ tay Linh
_Thôi…thôi…ăn chung ha.
_Vậy nghe còn được. –tui cười
Rồi hai đứa vừa ăn, vừa nói chuyện.
_Hic…lạnh quá à.- Linh nói, em ngồi xích lại gần tui.
_Hì hì. Tính lợi dụng tui à?- tui cười cười
_Hứ, hông thèm.- nói vậy chứ Linh vẫn tựa đầu vào vai tui
_Nói cho anh nghe lời giải đi.
_Gì?
_Câu đố hồi chiều của em đó.
Lúc này bỗng dưng Linh ngồi thẳng dậy. Ra vẻ nghiêm túc:
_Là gì biết không?
_Không- tui trả lời
_Là…
_Hả?
_Là…tình cảm của em…dành cho anh.- Linh thẹn thùng
_Đó là đáp án đó hả?
_Ừ, T, em sợ mất anh lắm, anh đừng bỏ rơi em nha….
Linh thỏ thẻ, rồi rúc vào người tui như chú mèo con.
_Ừ, anh không bao giờ như vậy đâu…không bao giờ…
Trời lạnh thật, nhưng có Linh kế bên tui không cảm thấy lạnh nữa. Người em tỏa ra hơi ấm kì lạ, thoang thoảng mùi thơm. Nhẹ nhàng đặt lên trán Linh một nụ hôn….
…còn tiếp…
wa 1 ngày mới rồi
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98519)

Re: Truyện ngẫm up

#109 » Gửi bài gửi bởi Evil » 28/10/2012 00:01 » @98525

Chap 65
_Tối rồi, mình về thôi.
_Ừm, về.
Chở Linh trên chiếc xe đạp điện, gió thổi từng cơn buốt giá, lạnh thấu xương.
_Lạnh hả?
_Đâu….đâu có…- tui trả lời, hai hàm răng đánh cằm cặp vào nhau
_Không lạnh sao mà răng kêu cốp cốp ghê vậy?- Linh bắt tẩy tui
_Hề hề…Bắt chước…con vịt thôi mà…Cạp…cạp…- Bí tẩy, tui đành bất đắc dĩ làm con vịt chạy đạp điện vậy.
_Ngốc, lạnh thì nói lạnh, làm gì phải giấu?- Linh cười rồi ôm chầm lấy tui
Bất ngờ, tui lảo đảo. Suýt té.
_Chạy xe gì ẩu dữ vậy?
_Tại điện giật…
_Điện gì?
_Điện hai trăm hai giật…- tui cười
_Là sao?- Linh ngơ ngác
_Mỗi bên một trăm mười vôn.- tui lại nhe răng, toe toét cười.
Im lặng, rồi như chợt hiểu ra, Linh bấu thật mạnh hai bên hông tui.
_Ui da!!! Ui da!!! Té…té!!!!- tui la làng
_Cho bỏ cái tật nghĩ bậy.- Linh buông ra rồi nguýt dài
_Ui da…dữ quá…- tui nhăn nhó
_Nói ai dữ?!
_Ai da, ai dám nói sếp đâu…
_Hứ, liệu hồn đó.
_Hic….
Trời chuyển mưa, vần vũ. Những hạt mưa đầu tiên rời xuống, lành lạnh.
_Phù, mưa rồi.- tui nói
_Hic…mưa nữa…- Linh nhăn nhó
_Ờ, hình như hai đứa mình chưa ăn gì.
_Ăn kem rồi…
_Ừ, nhưng anh rủ em đi ăn tối mà.
_Nhưng mà sắp mưa rồi…- Linh nói, em ra vẻnuối tiếc
_Kệ, có sao đâu.
Không chờ Linh trả lời, tui cho xe phóng vọt đi. Tìm chỗ ăn tối nào.
_Mà mình ăn gì?- Linh hỏi
_Em muốn ăn gì?
_Hông biết.
_Ăn bột chiên bao giờ chưa?
_Chưa…
_Ặc, thiệt không đó? Bột chiên mà chưa ăn hả?- tui hơi bất ngờ
_Thiệt, đó giờ có ai dẫn em đi đâu.- Linh phụng phịu
_Ờ. Mà hồi trước em nói em có anh mà phải không, sao đó giờ anh không thấy?
_Anh em học đại học trên Sài Gòn á, hè mới về.
_Ừ. Vậy à.
_T…
_Hả?
_Anh…gặp Trang hay em trước?
Bỗng dưng Linh lại hỏi câu này, tui cũng không hiểu vì sao, cứ thành thật khai báo vậy.
_Anh gặp Trang trước.
_Ừm, lúc nào?
_Hồi hè. Lúc đó đi tắm sông, anh bị dọp bẻ, Trang cứu anh rồi biết nhau, vậy thôi.
_Ừm…
Linh cứ ậm ừ, làm lòng tui lo lo. Không biết em đang nghĩ gì. Đnag đi thì Linh có điện thoại. Nói gì đó một hồi thì Linh kêu tui.
_Anh chạy ra công viên đi.
_Chi? Mình đi ăn mà?
_Có việc gấp lắm, chạy ra công viên đi.- Linh gắt
_Ừ…ừ.
Vòng lại, rồi phóng vèo ra công viên.
_Chỗ nào vậy?- tui hỏi Linh
_Ra chỗ mình hay ngồi ăn kem á.
Tới nơi, dừng xe lại. Linh xuống xe, nhìn xung như tìm ai đó. Rồi em chạy vụt đi, tới băng ghế đá đối diện bờ hồ. Tui chạy theo. Linh đang ngồi ở băng đá, nói chuyện với ai đó. Đứng đằng sau, tui có thể nghe hết cuộc nói chuyện mặc dù hơi khó.
_Tui khổ lắm bà ơi….bây giờ….tui muốn chết lắm…- giọng nói hòa với tiếng nấc
_Có gì bình tĩnh, từ từ nói.- tiếng của Linh
_Tui sinh ra…đâu muốn bản thân mình có cáigiới tính như vầy đâu…tui cũng đâu làm khổ ai, cũng đâu làm hại đâu sao tụi nó cứ nhìn tui bằng ánh mắt ghê tởm vậy?
Linh vẫn không nói gì. Em ngồi đó, quay ra đằng sau nhìn tui. Hiểu ý Linh, tui quay trở lại xe ngồi. Lát sau, Linh trở lại.
_Có chuyện gì vậy?- tui hỏi
_Bạn của em. Chở em em về đi rồi em kể anh nghe.
Ậm ừ dắt xe ra chở Linh về.
_Anh à…sao gay khổ quá vậy anh?
_Ơ…sao em hỏi anh vậy?- tui bất ngờ
_Đứa bạn của em hồi nãy, nó là gay.
_Ừm…
_Ba mẹ nó biết nó bị gay rồi từ nó luôn, người thân của nó ai cũng coi nó là thứ dơ bẩn hết anh à…- Linh nói rồi tựa đầu vào lưng tui.
Sao em ngây thơ quá vậy? Mình đang ở Việt Nam chứ có phải nước ngoài đâu, nói vậy chứ ở đâu mà gay không bị kỳ thị?
_Anh,trả lời em đi…-Linh kéo tay áo tui
_Ừ…anh nghĩ vì họ khác những người khác…
_Nhưng mà gay cũng là người mà.
_Những cái lạ thì thường hay bị người khác chú ý và xa lánh.- tui thở dài, trả lời câu hỏi của Linh một cách vô thưởng vô phạt.
_Em không hiểu…
_Anh cũng không biết mình đang nói gì, có lẽ vì thế giới đó không phải là của mình, chỉ có họ mới hiểu những nỗi đau của họ.
Tới nhà, tui xuống xe, má cũng về nhà rồi. Linh vô nhà chào má tui rồi mới ra về, thấy Linh, má vui lắm. Còn ba thì vẫn chưa về.
_Tối rồi, để anh đưa em về.- tui nói
_Vậy ai đưa anh về?- Linh hỏi
_Anh lấy xe rồi đi với.
_Cũng được.- Linh cười, để lộ cái răng khểnh.
Đap xe đi với Linh, em cứ nói về chuyện khi nãy. Tới nhà Linh rồi.
_Vô nhà uống nước đi rồi về.- Linh nói
_Thôi, trễ rồi, anh về đây.- tui từ chối.
_Ừm…em có chuyện muốn nhờ anh…- Linh chạy lại gần tui, thỏ thẻ
_Hả? Được không? Kỳ lắm…- tui nhăn nhó
_Được mà, giúp em đi….chồng yêu….- Linh lạilàm cái bộ mặt mèo con nữa.
_Ừ…ừ..- tui nhăn mặt.
_Hi hi, cảm ơn chồng…chụt…- Em nhón chân rồi thơm lên má tui
_Ừ…anh về nha.
_Về cẩn thận nha…
Đạp xe đi được một đoạn, tui ngoái lại nhìn, chờ Linh đi vào nhà, đóng cửa lại thì tui mới yên tâm. Về nhà, vẫn bổn cũ soạn lại, đánh răng rửa mặt xong, quên luôn ăn tối. Tui lên phòng. Ra ngoài sân thượng, gió thổi mát rượi. Lấy điện thoại, làm việc mà Linh nhờ tui.
_Alô?
_Chào, bạn là Bảo, bạn của Linh phải không?
_Ừ, ai vậy?- giọng nghe vẻ mệt mỏi
_Mình là T, bạn của Linh, Linh nói cho mình biết về chuyện của bạn rồi.
_Thì sao chứ? Gọi điện để chọc phá tôi à?
_Không, không, đừng hiểu lầm. Linh chỉ muốn mình nói với bạn vài câu.
_Nói đi.
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98525)

Re: Truyện ngẫm up

#110 » Gửi bài gửi bởi Evil » 28/10/2012 00:03 » @98528

_Nói đi.
_Bạn không làm gì sai cả, hãy tự tin là bản thân mình, mặc kệ người ta có nói gì, sống thật với chính bản thân, chính giới tính của mình mới là quan trọng. Đời người chỉ sống được một lần, hãy sống sao cho khi bạn chếtđi mà không còn gì để hối tiếc.
_....- đầy dây bên kia không nói gì cả, chỉ có tiếng khóc
_Đó là những gì Linh muốn nói với bạn. Cố gắng vượt qua đi bạn.
_Cãm…cảm…ơn…nhưng…
“Cạch…tút…tút…”, tắt máy rồi. Có chuyện gì vậy? Đang nói giữa chừng mà…Bất lịch sự vừa thôi chứ.
Không nghĩ ngợi lung tung nữa, tui xuống phòng. Nằm xuống giường, trằn trọc một hồi rồi ngủ tới sáng.
Sáng,dậy. Ăn sáng xong rồi lại xách cặp đi học. Đạp xe chầm chậm tới trường. Vẫn còn sớm.
Tới trường, nhìn vắng hoe, chỉ mới sáu giờ rưỡi, làm gì có chuyện tôi đi trễ. Dắt xe vô, đứa trực cổng vẫn còn ngáy ngủ ghi số xe cho tui. Đi lên lớp, có vài ba đứa đang trực nhật.
_Ê, nay vô sớm dữ vậy ông?- nhỏ lớp phó nhìn tui chằm chằm
_Lạ lắm à?
_Không, vô sớm thì phụ tui dọn dẹp đi.
_Giề? Hôm nay có phải tổ tui trực đâu?
_Thì cũng phải tổ tui đâu mà tui vẫn phải làmđó.- lớp phó nói
_Tại vì bà là lớp phó.
_Giờ làm hay là ăn chổi.
_Xì, không làm.
_Còn cãi nữa à?
_Ờ. Cãi đó. Ý kiến gì không?
_Không làm thì thôi. Hứ.
Nói rồi nó quay đi, tui ngồi đó cười đắc thằng, ké ké… Sáu giờ bốn mươi mới lục đụccó người vô. Linh cũng giờ này mới tới lớp, nhìn em có vẻ mỏi mệt lắm.
_Linh, sao nay đi học trễ vậy?- tui hỏi
_Hôm qua có chuyện anh à…- Linh đáp, mặt buồn thiu, hai mắt đỏ hoe như vừa mới khóc.
_Chuyện gì vậy?- tui lo lắng
_Bảo, nó tự tử rồi anh…
_Cái gì? Tại sao?- tui thất thần
_Nó uống thuốc trừ sâu…khuya hôm qua emgọi cho nhà nó thì mới biết.
_Ừm…thôi, vô lớp đi.
Đi bước vào lớp, mặt buồn rười rượi. Tui cũng chỉ biết thở dài. Cả buổi học hôm đó Linh ngồi im thin thít. Nhỏ Châu thì cứ len lénnhìn tui. Chán.
Giờ về, định đi với Linh thì Vi chặn tui lại.
_T, Vi có chuyện muốn nói.
_Chuyện gì?
_Chuyện của Trang, Vi không thể không nói cho T biết được.
_Nói đi.
_Hôm bé Trang bị đánh…T chở nhỏ nào đi ngang nhà bé Trang phải không?
_Hơ…sao Vi hỏi vậy?
_Vì chuyện đó mà Trang mới bị đánh đó.
_Là sao? T không hiểu?
_Mấy ngày nay, ở nhà Vi, tối nào bé Trang nócũng khóc. Nói chuyện thì lúc nào nó cũng nhắc tới T…
_.....- tui không nói được gì hơn, cứ nhắc tới chuyện cũ thì lại thấy chạnh lòng.
_Từ ngày T thành cặp với Linh, Trang lúc nàocũng ủ rũ. Hôm đó vì thấy T đi ngang qua, nómới bực bội, cãi lại ông anh rể rồi mới bị đánh như vậy…- giọng Vi bỗng chùn xuống
Tui đưa tay lên vuốt mặt, đúng là trò đời thật.
_Trang mong T đến với nó lắm, T suy nghĩ đi.
Nói đoạn, Vi bước đi một nước. Tui đứng đó,chỉ biết thở dài.
_T, đi về anh.- Linh níu lấy tay tui, em cười tươi lắm.
_Ừ, về.- tui nhìn Linh.
Phải làm gì đây?...Dấu chấm hỏi lớn tồn tại trong đầu tui là làm sao để cả hai người không đau khổ vì tui.
Chở Linh về nhà, em cứ luyên thuyên như chim sáo. Tui càng đau hơn.
_Sao em vui quá vậy? Bạn em mới mất mà.
_Cũng chỉ là bạn thôi, dù gì em cũng khóc cả dêm hôm qua rồi.- Linh nói
_Nước mắt đâu mà khóc nhiều vậy?
_Ai biết đâu…
_Do you love me?- tui bật cười rồi hỏi em.
_No!!!
_”No” mà ôm tui cứng ngắc vậy?
_Hứ “No”.- Linh phụng phịu, em vẫn ôm chặt lấy tui.
Buổi trưa mà bầu trời vẫn chuyển mưa, tối sầm, tiếng sấm ùng ục. Chở Linh về nhà xong, tui đạp xe về nhà. Định bụng chiều nay học thêm anh văn xong sẽ qua nhà Vi.
“Ào ào….!!!!” Mưa xối xả. Đứng trong nhà, nhìn ra cửa sổ. Mưa trắng xóa, rửa sạch hết bụi bẩn trên mặt đất, mùi đất xông lên, nghekhó chịu nhưng thanh khiết. Nếu tâm trí tui có thể rửa sạch bằng nước mưa thì tốt quá. Rửa sạch xong thì tui có thể đưa ra lựa chọnsáng suốt hơn. “Bíp…bíp”. Tin nhắn của Linh.
_Đang làm gì á?
_Nhìn mưa rơi.
_Hì hì, giống em quá dạ ^^!
_Ừ, hì.
_Mưa nhìn đẹp quá ha anh.
_Ừ đẹp lắm.
_Phải chi giờ em đang ở cạnh anh.
_Làm gì?
_Ôm anh, em lạnh…
_Blêu, hông cho ôm
_Xí, đồ xấu xa, đi chỗ khác chơi đây.
Nhắn tin với Linh, thấy nhẹ nhõm được phầnnào.
Tối bảy giờ. Vô trường, ôn thi. Đi thi học sinhgiỏi nó khổ vậy đó. Bước chân vô lớp, nhìn xung quanh. Xanh, đỏ, vàng, tím. Ngổn ngang áo màu. Giờ mới biết cái đồng phục nhìn nó dễ chịu ra sao. Không quen ai, chỉ biết có mỗi nhỏ Minh Anh thôi. Nhỏ kêu tui ngồi chung nhưng nên tránh thì hơn, tui lủi xuống bàn chót ngồi.
_Các em, mặc dù chỉ mới là ngày đầu tiên nhưng chúng ta đã có ba bạn xin rút rồi. Vì không đủ người nên thầy đã chọn thêm mấyem khác. Có hai bạn ở lớp của em đó T.- ông thầy nhìn tui cười.
Rồi mấy đứa mới bước vô. Hơ….thằng Nam? Rồi tiếp theo là….Linh với Châu. Kẹt xỉ không chịu được. Đã xếp tui vô đây mà còn cho thằng Nam kia vô là sao?
...Còn tiếp....
Bạn có sợ đau không?
>không sợ
Bạn có sợ khổ không?
>không hề
bạn có sợ chết không?
>lại càng không
Vậy bạn sợ gì?
.
>Sợ những giọt nước mắt buồn tủi trên đôi mắt mẹ và giọt mồ hôi mệt nhọc trên đôi má cha.Mà mình không thể làm GÌ được
Evil
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️10/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸82/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Ngũ Độc Kỳ Kinh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
(Unknown / No Data - 98528)


Trang trướcTrang kế tiếp

Quay về Thơ, truyện ngắn

 


  • Chủ đề tương tự
    Trả lời
    Xem
    Bài viết mới nhất