_Em bị làm sao vậy?!- tui lớn tiếng
_Không..không bị làm sao hết!- Ánh mắt bé có chút bối rối
_Vậy trả lời anh đi! Tại sao nó đánh em?!
_Đã nói là không cần anh quan tâm mà!
_Trả lời đi!- tui nắm lấy cổ tay của Trang
_Đau! Buông ra!- bé nhăn nhó
_Trả lời anh mau! Tại sao?!
_Anh muốn biết lắm hả!?- bé hét lên
_Ừ! Anh muốn biết đó!
_Tất cả là do anh! Do anh hết! Anh là đồ tồi! Em yêu anh trước mà, nhưng tại sao chứ?! Tại sao anh lại trở thành bạn trai của Linh?! Anh nói đi! Nói đi!- bé Trang vừa nói, vừa khóc, nước mắt thắm đẫm đôi mi.
Nghe đến đây, tui lặng đi. Nguyên do tất cả làdo mình? Sao có thể chứ? Mình là kẻ làm choTrang phải đau khổ như vầy sao? T, mày là thằng khốn nạn như vậy sao?
“Tin! Tin!”- tiếng còi xe, Vi về tới.
_Trời ơi! Em bị sao vậy Trang?- Vi nhảy hốt hoảng
_Không sao đâu chị.- Trang nói
_Còn T nữa, có chuyện gì vậy?
Không trả lời, tui trèo lên xe, đạp về nhà. Mặccho Vi kêu tên. Chạy thật nhanh về nhà. Bảy giờ rồi. Không quan tâm, tui đẩy xe vô rồi đi vô nhà.
_Đi đâu mà giờ này mới về?- má hỏi
_Dạ…tại nãy giờ con trú mưa.- tui nói
_Trú mưa mà sao ướt nhẹp vậy?
_Tại con thấy lâu tạnh qua nên đội mưa chạyvề luôn.- tui nói dối tiếp
Không đợi má trả lời, tui đi thay đồ rồi lên phòng. Nằm vật ra giường, chán nản. Đời sao nhiều cái trái ngang vậy, lấy điện thoại ra nghịch, trong vô thức tui bấm số của bé Trang.
Giật mình, xóa số. Chỉ trong một ngày mà làm tui bấn loạn hết lên…
Xóa số của Trang. Lại muốn bấm số Trang tiếp. Ừ, thì gọi hỏi thăm thôi, có gì đâu mà phải lo. Tui phải tự trấn an mình. Gọi,” Thuê bao….” Nghe buồn não ruột. Tự hiểu, tui thảy điện thoại thoại xuống giường. Đi vô nhà tắm, vặn nước ra bồn, hôm nay ngâm mình luôn, coi như rửa sạch mọi xui xẻo củangày hôm nay. Cởi áo ra, bắp tay tui bầm tím,sưng tấy lên. Cả cánh tay xụi lơ, không còn tí sức lực. Mặc kệ, so với bé Trang thì cái vết này là cái thá gì chứ. Tắt nước, tui ngâm mình trong làn nước ấm. Thoải mái hơn được đôi chút. Nằm trong bồn tắm, lại suy nghĩ vẩn vơ. Chuyện bé Trang bị đánh là do mình? Lý do? Không sao hiểu nổi…
Mệt quá!!! Suy nghĩ nhiều loạn óc. Cầm chai dầu gội xịt phát lên đầu rồi cào cào mấy cái…
Tắm xong, xuống nhà, kiếm cơm ăn. Má ở đằng trước coi Tivi, bây giờ cũng khoảng gần tám giờ rồi, hôm nay mình tắm lâu thiệt.Cơm nước xong, đi học bài. Mai kiểm tra toán mười lăm phút, không sao, mấy bài cơ bản thì chỉ cần nắm cơ bản vài đường là áp dụng được nên tui không lo. Nói vậy chứ cũng tốn ít nhất bốn mươi lăm phút để hiểu trong sách nó muốn nói cái gì, định lý dài loằn ngoằn cộng thêm mấy từ khó hiểu, ví dụ bài tập thì ít mà cứ cho những bài tập có dấu sao. Nhìn phát ngán. Học xong, xuống nhà khóa cửa.
_Ba chưa về hả má?
_Ừ, đi nhậu với mấy ông trong công ti rồi.
_Vậy chờ cử không má?
_Thôi khỏi, đi ngủ đi, sáng còn đi học nữa.- má nói
_Dạ, thôi để con ra khóa cửa.
Tui không khóa cửa cổng, mỗi lần chờ ba về thì chỉ cần móc hờ cái khóa ở ngoài cổng lại thôi. Khóa cửa xong, ra nhà sau, rót ly nước đem lên phòng. Không quên lấy theo vỉ Salonpas. Đánh răng rửa mặt rồi lấy Salonpasra dán, hết bốn miếng dán mới bít được hết cái vết bầm. Nằm xuống, bật máy lạnh lên, trằn trọc mãi mới ngủ được. Câu nói của bé Trang lúc chiều cứ văng vẳng bên tai tui. Mình là thằng khốn nạn như vậy sao? Mình làm gì mà bé Trang lại bị đánh.
Như thường lệ, sáu giờ lại lòm cồm bò dậy, mắt nhắm mắt mở đi vô toilet. Hôm nay má không réo à? Hơi lạ, kệ, đánh răng trước rồi làm gì làm. Thay đồ xong xuôi, xách cặp xuống nhà. Nấu mì, xì xụp được nửa tô, ngó lên cái đồng hồ treo tường, sáu giờ bố mươilăm….Hừm…hừm…lấy điện thoại ra coi, sáu giờ hai mươi. Chắc cái đồng hồ tường bị yếupin rồi. Rồi tui tiếp tục xì xụp cho hết tô mì. Chẹp….đạp xe thong thả tới trường, sao lạ nhễ, mọi hôm giờ này nhiều học sinh lắm mà. Bỗng thấy lo lo. Tui chạy vèo phát tới trường, vắng teo, ngoài sân không có ma nào, nhà xe thì xe dựng đầy. Không lẽ mình trễ giờ? Cái điện thoại phản chủ!
Dắt xe đi vô, ngó qua, ngó lại. Không có ai, may quá. Mới vừa đá cống xe thì:
¬_Ê!
Giật mình, tui quay phắt lại. Thằng ngáo trực cổng hôm bữa bị tui gạt.
_À à à à à….ra là ông.
_Hề hề, mày à thằng cận?
_Ông nói tui cận thì ông khác gì.- nó nói
_Nay làm gì mà trực cổng nữa?
_Tui trực thay bạn, không được à?!- thằng ngáo đó chắc vẫn còn đau sau cú lừa
_Ờ…hè hè..
_Cười gì, đi trễ, đưa tên đây.
_Cần lớp không?
_Khỏi, tui biết lớp ông rồi.
_Mày ghê vậy cận…- tui cười đểu
_Đưa tên đây!
Đúng lúc này, thằng Tuấn, thằng cao to đen hôi mới chuyển tới lớp tui, chạy vèo vô.
_Ê…ê! Đứng lại!- thằng cận ngơ ngáo rượt theo.
Thấy vậy tui cũng định đánh bài chuồn luôn, nhưng mà nó biết lớp mình rồi, nan giải thật…Chợt…tui thấy có vật gì đó hình chữ nhật trên mặt đất. Cúi xuống nhặt lên…khà khà…kì này khỏi sợ gì nữa.
Thằng cận đuổi không kịp thằng Tuấn, nó thở hồng hộc chạy ngược trở lại chỗ tui.
_Sao? Rượt không lại à? Hé hé…- tui cười khẩy
_Đưa bảng tên đây!- thằng cận gạt phắt đi.
_Ờ…hợ hợ…- tui đưa bảng tên ra
_Tuấn à?
_Ngồi nhầm lớp hay sao vậy em trai ? Không biết chữ à?
_Hừm…