_Ơ...-Linh không giấu nổi sự ngạc nhiên
_Linh khỏe chưa?- cả đám hỏi thăm
Thằng Lân thì nhìn bà chị y tá mà đần ra. Nó khều khều tui, mắt không ngừng nhìn bà chị. Đệt, hứa rồi phải làm. Tui lân la xin bà chịsố phone.
_Hử? Có chi không nhóc?- chị nhìn tui cười
_Dạ, thằng châu phi kia nó muốn xin mà không dám.- tui chỉ qua thằng Lân, anh chả nhìn thấy liền quay đi, hai chân chéo lại với nhau, nhìn như mấy thằng đang mắc mà toilet có người.
_Hì hì...nè, 0928******- chị che miệng cười khúc khích
Rồi chị y tá đi ra ngoài, thằng Lân dài cổ nhìn theo, tiếc nuối.
_Ngu như con bò, nhiêu đó cũng không biết nói.
_Ấy da, cảm tạ lão đại.- nó cười, nhìn như nịnh thần
Trở về nhà, chuẩn bị đi chơi tết nào! Cái Tết vui nhất từ nhỏ tới lớn
Chap 45
_Về cẩn thận nha anh!
_Ừm, nhưng mà chừng nào mấy chị kia mới lên?
_Hết Tết lận...
_Ặc, sao lâu vậy. Nay mới có 29 à.- tui lo lắng nhìn em
_Chịu thôi anh, người ta còn gia đình nữa mà.
_Ừ, thôi, em vô nhà nghỉ đi. Có gì cứ gọi cho anh.
_Ừm, biết rồi, đầu to...hihi- Linh mỉm cười tinh nghịch rồi bước vào nhà
Cót két đạp chiếc xe cổ về nhà. Tới nhà, bóp thắng. "Xoẹt...xoẹt...xoẹt..." thắng xe không ăn, kệ, thắng chân. Dắt xe vô nhà, đóng cổnglại. Vô nhà chào ba má. Xong, lên lầu, bỏ balôra rồi nằm phịch xuống giường. Mệt quá, nằm đó ngủ luôn tới chiều. Mở mắt lên, ngó điện thoại, 3 giờ. Dậy, rửa mặt. Xuống nhà quất 1 ly Sting sữa, tuyệt hảo . Bò lên nhà trước,bật TV. Mở kênh HBO, có phim người nhện phần 3. Để đó, bắn xuống nhà sau, lấy 1 bịch bắp rang bơ, bỏ vô lò vi sóng. Hai phút sau có bắp vừa ăn vừa coi cinê. Nhai bắp nhóp nhép, thằng nhện đen sao mà biến thái quá.
"Bíp...bíp...bíp..." có tin nhắn. Tin nhắn của Linh:
_Tối nay anh qua chở em đi chơi được không?
_Ặc, tối nay anh đi với ba má rồi, anh xin lỗi nha.
_À, hông sao đâu anh, anh đi vui vẻ nha...hì
_Hehe, anh giỡn thôi, tối nay mấy giờ?
_Hì hì, tối nay đi chợ hoa đi. Khoảng bảy giờ nha.
_Ừ, bảy giờ anh qua.
_Yêu đầu to nhất...hihi...
Xong, bốc bắp ăn tiếp. Tối nay đi chợ hoa vớiLinh, rồi sau đó về nhà. Nhưng mà Linh ở nhà một mình, nguy hiểm, không yên tâm, lỡcó con cờ hó nào đột nhập vô nhà làm bậy thì sao...Nghĩ vậy, tui tót xuống dưới nhà, làm 1 ly nước chanh đem lên nhà trước mời ba. Ổng phì phèo điếu thuốc.
_Chuyện gì?
_Ơ là vầy ba à....
Sau khi trình bày tình huống và trường hợp của Linh tui nhận được câu trả lời của ba.
_Hỏi má mày đi.
Ổng đẩy cái kính lên rồi tiếp tục đọc báo.
Quê độ, tui cầm ly nước chanh đi theo.
_Ê ê, đem ly nước đi đâu vậy?
_Con đem cho má.
Tui bước thẳng, xuống nhà dưới, má đang nấu cơm.
_Má!
_Trời ơi thằng quỉ, làm má hết hồn, chuyện gì?
_Là vầy má à...
Trình bày tình huống và trường hợp của Linh thêm một lần nữa.
_Hỏi ba mày đi.- má nói
Cầm ly nước chanh lên, tui ực phát hết luôn, tức quá!
Lát sau, ăn cơm. Có mặt đầy đủ của hai phụ huynh. Tui trình bày lại lần ba.
_Quen biết lâu chưa mà cho lại nhà ngủ? Traihay gái? Gia đình, nhà cửa ra sao?- ba hỏi
_Sơ sơ mấy tháng, ba má đi làm xa, nhà lớn gấp 3 lần nhà mình, là con gái.
_Giỏi! , vậy mới là con tao!- ông già vỗ đùi đen đét
_Vậy được không ba?
_Định ở tới bao lâu?
_Hết Tết.
_Ừm...cũng được...
_Há há, cám ơn ba.
_Chưa đâu con trai.
_Gì nữa ba ?
_Mày phải làm hết việc nhà cho mẹ từ giờ tớihết Tết.
_Giết người hả ba?!
_Không thì thôi, tùy mày.
_Được rồi, việc nhà thôi chứ gì, có gì sợ...
_Ờ ,giỏi.
Ăn cơm xong, dọn bàn, rửa chén. Sáu giờ, chạy xe vèo qua nhà Linh.
"Kính coong..!"
Linh chạy ra, em mở cổng.
_Ủa, anh tới sớm vậy?- Linh ngạc nhiên
_Hehe, có chuyện vui.
_Ừ, hì, vô nhà rồi nói anh.
Dắt xe vô. Đi vô nhà, ngồi xuống bộ sofa. Linh đem nước lên cho tui.
_Có chuyện gì vậy anh?- Linh tròn mắt hỏi
_Hì hì, ba má anh đồng ý cho em qua nhà anh ở đến hết Tết luôn.- tui nhe răng.
_Thiệt hả anh?- em nhìn tui, nở nụ cười rạngrỡ
_Ừ, hì.
_Yeah! Khỏi phải ở nhà một mình rồi!
Nhìn em như con nít vậy.
_Hì, đợi tí, em soạn đồ đã.- Linh cười
_Ừ.
Linh chạy lên lầu. Khoảng 15 phút sau, Linh đi xuống. Nhìn em, máu mũi cứ chực phọt ra, may mà kiềm chế lại được. Váy caro, có cột nơ phía trước, cái áo thì không biết diễn tả sao nữa....hic... Dễ thương không chịu được!!!!
Em xách theo balô, nhìn tui cười cười.
_Nhìn gì ghê dạ?- Linh tròn xoe mắt hỏi tui
_Nhìn em...-tui tê tê
_Có gì mà nhìn? Hử? Nghĩ bậy nữa phải không?- Linh giơ tay lên định cốc đầu tui.
_Ế, anh đây trong sáng, không có nghĩ bậy à nha.- tui giật mình lùi lại
_Chứ làm gì anh trơ ra vậy?- Linh tinh nghịch
_Đẹp thì nhìn, ai cấm?
_Hứ, ai dám cấm anh.- Linh nũng nịu
Linh tắt đèn, khóa cổng lại. Tui dắt xe ra ngoài.
_Ngồi cẩn thận nha cô nương.
_Blêu, người ta lớn rồi, làm như em còn nhỏ lắm vậy.- Linh nhăn mũi
_Ờ, sợ đây chạy thì em rớt xuống thôi.
_Thôi, chạy đi ông, tui hông rớt đâu mà lo.- Linh nhéo vào hông tui, đau điếng
_Ui da....thì chạy nè...
Đạp xe về nhà, "Xoẹt...xoẹt...xoẹt!!" Ệt! thắng không ăn. Gồng hết sức thò chân xuống đường "Xọettttttttt....!!!"
_AAAA!!! Nóng quá!!!
_Gì vậy anh?!!- Linh hốt hoảng
_Thắng xe đó mà, không có gì, hehe.- tui cười như mếu.