THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Tác giả: Dan Brown
Dịch giả: Văn Thị Thanh Bình
chương 102-phần 2
Nước sâu đến ngang bụng và lạnh như băng. Langdon nghiến răng mà lội. Đáy bồntrơn nhẫy, đã thế lại phủ một lớp dày những đồng xungười ta ném xuống để cầumay. Langdon biết lúc này anh không chỉ cần đến sự may mắn. Bụi nước mù mịt khắp xung quanh, Langdon thầm băn khoăn, không hiểuvì lạnh hay vì sợ hãi mà khẩu súng lục trên tay anh run lên bần bật.
Vào đến gần giữa bồn nước, Langdon vòng qua bên trái. Anh cố lội thật nhanh, và luôn cố ẩn mình sau tảng núi đá nhỏ ở chínhgiữa đài phun nước. Nấp sau một chú ngựa đá ở trung tâm đài phun, Langdonnhìn ra quan sát. Chiếc xe hòm chỉ cách anh khoảng 5 mét. Tên sát thủ đang lom khom trên sàn xe, hai tay đặt lên người vị Hồng y đã bị trói chặt bằng dây xích, hắn sắp đẩy ngài qua cánh cửa trượt đã mở sẵn.
Trong bồn nước ngập đến ngang thắt lưng, Langdon giương súng, bước ra khỏi đám bụi nước mịt mù. Như thể anh chính là một chàng cao bối đang chọn điểm ngắm bắn.
- Đứng im.
Langdon hô to, giọng nói củaanh nghe điềm tĩnh hơn bàn tay đang cầm khẩu súng.
Tên sát thủ ngước nhìn lên. Trong thoáng chốc, dường như hắn giật mình và không hiểu nổi những từ vừa nghe thấy. Rồi bĩu môi, hắnmỉm cười đầy xảo trá, giơ hai tay lên trời.
- Tay giơ rồi đây này.
- Ra khỏi xe mau.
- Ông bạn ướt hết rồi kìa.
- Mày đến hơi sớm.
- Vì tôi muốn sớm quay về với chiến lợi phẩm của tôi.
Langdon giương súng lên:
- Súng của tao không biết do dự đâu!
- Ông bạn đang do dự rồi đấy thôi.
Ngón tay Langdon siết chặt cò súng. Vị Hồng y Giáo chủ lúc này đang nằm bất động trên sàn xe. Trông ngài có vẻ đã kiệt sức, và dường như đang hấp hối.
- Cởi trói cho ông ấy mau.
- Quên ông ta đi, ông bạn đến để tìm con bé cơ mà. Đừng giả bộ làm gì?
Langdon phải cố kìm ý nghĩ muốn hạ thủ hắn ngay lúc này.
- Cô gái đâu?
- Ở một nơi an toàn, đợi tôi trớ về.
Vittoria còn sống. Langdon thấy có một tia hi vọng.
- Có phải trong Đền thờ ánhsáng không?
Kẻ giết người nhếch mép cười.
- Ông bạn làm sao mà tìm được!
Langdon thấy nghi ngờ. Hoá ra nơi gặp gỡ của họ vẫn còn tồn tại.
Anh chĩa súng vào người hắn.
- Ở đâu?
- Đó là một địa điểm bí mật từ nhiều thế kỷ nay. Thậm chí đến cả tôi cũng mới được biết chưa bao lâu. Có chết tôi cũng không tiết lộ bí mật đó.
- Không cần mày tao cũng tự tìm được.
- Ông bạn quá ngạo mạn.
Langdon hất đầu về phía đài phun nước:
- Tao đã đến được đây đấythôi.
- Thì khối người khác cũng thế. Bước cuối cùng bao giờcũng khó nhất.
Langdon tiến lại gần hơn, chân loạng choạng trong nước. Tên sát thủ có vẻ rấtbình tĩnh, hắn đang ngồi xổm ở cuối xe, hai tay giơ lên. Chĩa súng vào ngực hắn, Langdon thầm băn khoăn có nên bắn một phát đạn để kết liễu đời hắn ngay lúc này hay không. Không nên. Hắn biết Vittoria ở chỗ nào. Hắn biết hộp phản vật chất giấu ở đâu. Mình thì đang cần thông tin.
Ngồi trong thùng xe tối tăm,tên sát thủ chăm chú nhìn kẻuy hiếp hắn, và không nén nổi cảm giác vừa thương hạivừa khoái trá. Gã người Mỹ này thuộc loại dũng cảm, điều đó thì đã rõ.
Nhưng gã đúng là đồ gà mờ.Dũng cảm mà không có kỹ năng thì chẳng khác nào tự sát. Muốn tự vệ phải biết các quy tắc. Những quy tắc từ ngàn xưa. Và gã người Mỹ này đã vi phạm tất cả những quy tắc đó.
Ông bạn có một lợi thế - đó là yếu tố bất ngờ. Nhưng ông bạn đã lãng phí cái đó.
Gã người Mỹ này không quyết đoán… có lẽ gã đang đợi người đến hỗ trợ… hay đợi mình lỡ lời để lộ thông tin quan trọng nào đó.